Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Béo Mới Là Đẹp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 33
C
huyện làm thuê tạm thời bị bỏ qua vì áp lực kỳ thi cuối kỳ cấp bách sắp tới.
Lý Viện Viện sửa lại thời khoá biểu. Rút ngắn thời gian tập thể dục, cũng may gần đây cô cũng không tham gia vở kịch nào, có thể chuyên tâm học tập được. Nhưng có chuyện, vẫn có thể tiến hành song song với nhau, đó chính là chuyện quyến rũ Yến Tư Thành.
Lý Viện Viện nghĩ bụng, cô muốn tới thư viện học bài, Yến Tư Thành chắc chắn sẽ đi cùng. Hơn nữa anh còn đọc sách nhiều hơn cô, bây giờ đã bỏ CLB Taekwondo, mỗi ngày ngoại trừ đi học thì không còn việc gì khác, vừa khéo ở lỳ trong thư viện với cô được. Cô cũng có nhiều cơ hội liếc mắt đưa tình với anh hơn.
Nhưng cô không ngờ, trên thực tế, chuyện "quyến rũ" một người, lại không dễ dàng đến vậy.
Hai người bọn họ ở thư viện, vùi đầu đọc sách cả ngày, bị đủ loại bài tập quấn lấy, chẳng còn thì giờ đâu mà liếc mắt nhìn đối phương. Mặc dù ở bên nhau suốt, nhưng quan hệ chẳng tiến triển được là bao.
Lúc ăn cơm, Lý Viện Viện cũng muốn quyến rũ Yến Tư Thành, dù sao bàn ăn cũng nhỏ hơn bàn đọc sách, hai người bọn họ cách nhau rất gần, lúc ăn cũng là lúc tâm trạng ai nấy đều vui vẻ. Nhưng cụ thể phải làm thế nào, Lý Viện Viện nghĩ mãi không ra.
Chẳng nhẽ lại đút cho nhau ăn như đôi tình nhân? Phỏng chừng Yến Tư Thành sẽ sợ tới mức lập tức quỳ xuống đất, chưa biết chừng còn quả quyết tự cắt cổ mình. Hoặc vừa ăn vừa e ngại mỉm cười với đối phương? Yến Tư Thành chắc hẳn sẽ lo lắng tới mức xách cô tới phòng y tế mất.
Hai người quá quen thuộc với nhau, phải làm thế nào để bày tỏ tình ý, đúng là chuyện vô cùng đau đầu.
Buổi tối về phòng, cô hỏi Chu Tình và Trương Tĩnh Trữ, cô có một cô em gái họ hàng xa định thổ lộ tình cảm với cậu bạn thanh mai trúc mã, nhưng lại không muốn quá sốt ruột mà làm hỏng mối quan hệ hài hoà hiện giờ giữa bọn họ, vậy cô ấy nên làm thế nào?
Chu Tình vừa ngoáy lỗ tai vừa nói: "Cô em cậu định chơi trò mập mờ à, sao không nhào tới luôn cho xong. Đưa cậu ta lên giường, rồi nũng nịu ôm cổ đòi chịu trách nhiệm là xong."
Lý Viện Viện nghe mà toát mồ hôi hột, phớt lờ cậu ta, quay sang nhìn Trương Tĩnh Trữ, Trương Tĩnh Trữ hơi ngần ngại nói: "Dùng cách mưa dầm thấm đất, tặng cậu ta vài món quà nhỏ, mua đồ cậu ta thích ăn, thường xuyên quan tâm hỏi han, đám con trai bây giờ cũng tinh nhanh lắm, chỉ cần em cậu thành tâm, trừ phi cậu ta không thích con bé, còn không thì đảm bảo sẽ phản ứng lại ngay."
Lý Viện Viện đồng tình, thấy Trương Tĩnh Trữ nói rất phải, Yến Tư Thành đã không chủ động, vậy thì cô sẽ xông lên.
Cô tựa hồ tưởng tượng ra thành quả, hăng hái đi ngủ.
Sáng hôm sau, Lý Viện Viện đột nhiên ngây ra. Cô định mua đồ ăn mà Yến Tư Thành thích. Nhưng nghĩ ngợi hồi lâu vẫn chẳng nghĩ ra anh thích ăn gì, bình thường mỗi buổi sáng, anh đều ăn một bát cháo và một cái bánh bao. Đến cơm trưa, lúc nào cũng ba món, một món thịt món một rau một bát canh. Cơm tối cũng vậy. Anh hay ăn trùng lặp. Ngày nào cũng như ngày nào. Chứ không giống Lý Viện Viện, mỗi ngày đều đổi món ăn.
Nghĩ rồi, Lý Viện Viện không khỏi ngẩn ngơ.
Yến Tư Thành thích ăn gì, cô thực sự không biết, trước đây ở Đại Đường, bọn họ căn bản không ăn cơm cùng nhau, nên Lý Viện Viện càng không rõ. Nhớ tới Đại Đường, trong đầu Lý Viện Viện bỗng nhiên vụt qua một thứ - kẹo gừng.
Đó là thứ mà lần đầu gặp gỡ, Yến Tư Thành đã tặng cho cô. Mặc dù không rõ anh có thích món đó hay không, nhưng đây là thứ chứa đựng hồi ức, chắc hẳn sẽ bày tỏ được tình ý, Lý Viện Viện bèn hào hứng chạy tới quầy bán đồ ăn vặt, mua ngay một túi.
Đợi đến lúc ra khỏi thư viện, trên đường tới nhà ăn, Lý Viện Viện mới lấy gói kẹo gừng ra: "Tư Thành."
Yến Tư Thành dừng chân, quay đầu lại, Lý Viện Viện đứng trên bậc thang, giơ một chiếc túi nhỏ cho anh, Yến Tư Thành cầm lấy, hoá ra là hai thanh kẹo gừng. Trông có vẻ không hấp dẫn bằng ở Đại Đường, nhưng hai chữ kẹo gừng to tướng trên đó Yến Tư Thành vẫn đọc được.
Viện Viện đưa anh cái này làm chi? Anh hơi khó hiểu, nhưng vẫn bình thản xé gói giấy rồi đưa cho cô: "Xong rồi."
Yến Tư Thành... Cho rằng cô muốn nhờ anh mở gói hộ ư?
Coi cô như trẻ con, anh tưởng mỗi cái chuyện xé vỏ, cô cũng không làm được sao...
Gói kẹo ngay ở trước mặt, Yến Tư Thành ôn hoà nhìn cô, khiến Lý Viện Viện nhất thời không biết có nên cầm lấy hay không.
Sau cùng, cô bèn nhận lấy, rồi ăn một cái, Yến Tư Thành xoay lại tiếp tục đi về phía trước, Lý Viện Viện mồm ngậm kẹo gừng, gọi anh: "Tư Thành." Cô tựa hồ giống như hồi nhỏ, nói chuyện không rõ ràng.
Yến Tư Thành vô thức quay lại, một thanh kẹo gừng quét qua mặt anh, sau đó rơi tọt vào miệng.
Mùi vị... Không giống trước đây. Có vẻ ngọt hơn nhiều.
Đường trên kẹo dấp dính, hơi khó chịu, nhưng thấy Lý Viện Viện chẳng hiểu vì sao lại tươi cười vui vẻ, Yến Tư Thành không hề giận, anh nửa cười nửa ca thán: "Viện Viện, đường dính hết lên mặt anh rồi."
"Anh cáu à?"
Yến Tư Thành lắc đầu.
Không cáu, miễn cô vui vẻ, thì bảo anh cắt máu tưới hoa anh cũng cam lòng, nữa là một thanh kẹo đường.
Lý Viện Viện chừng như đột nhiên nghĩ ra cái gì, có thể do cô đang đứng cao hơn Yến Tư Thành, có thể do bỗng dưng đầu óc chợt nảy ý tinh quái, cô vươn tay vuốt dọc mặt anh theo đường kẹo dính ban nãy.
Ngón tay cứ bị dính vào da mặt nên hơi khó di chuyển,
Lý Viện Viện cười ngoác miệng, vui vẻ hào hứng, được đụng vào mặt anh, nhìn ngón tay mình "lưu luyến" trên đó, cô thoáng chốc có cảm giác mình đang "sàm sỡ" Yến Tư Thành.
Cảm giác này... rất thú vị.
Tim đập loạn nhịp, Lý Viện Viện vẫn chẳng muốn thu tay lại, Yến Tư Thành đành phải giả vờ ho khan, tránh mặt ra, cô cười cười bước xuống đứng cạnh anh, bình thản nói: "Tư Thành, anh đi rửa mặt đi."
Lý Viện Viện nghĩ, đáng lẽ cô nên chuẩn bị sẵn khăn tay, như vậy, vừa có thể chạm vào mặt anh, vừa có thể giúp anh "lau đi"...
Ngó mặt anh, cô lại càng hân hoan, cô cảm thấy rốt cuộc bản thân cũng đã học được cách "trêu ghẹo" anh rồi.
Ai cũng bảo thời gian thấm thoắt thoi đưa, nhưng kỳ thực thời gian trôi qua còn nhanh hơn con thoi, một tháng chớp mắt đã qua.
Kỳ thi cuối kỳ bắt đầu, môn tiếng Anh mà Lý Viện Viện mất ăn mất ngủ ôn luyện, cuối cùng cũng được 70 điểm, còn cao hơn so với dự tính của cô, phát huy hơn hẳn bình thường, cô vô cùng mừng rỡ, thầm nhủ quả nhiên có chí thì nên.
Nhưng Chu Tình và Trương Tĩnh Trữ thì cực kỳ kinh ngạc: "Học sinh gương mẫu, mải yêu nên tụt dốc à?"
Trương Tĩnh Trữ còn vỗ vai an ủi cô: "Không sao, có một bài thi thôi."
Lý Viện Viện chỉ biết cười trừ.
Ngược lại Yến Tư Thành, môn nào cũng làm không tốt, chỉ vừa đủ điểm qua, duy có môn tiếng Anh... lại trượt.
Có điều kết quả của Yến Tư Thành cũng nằm trong dự liệu của mọi người, thậm chí Lục Thành Vũ còn kinh ngạc kêu: "Ối xời, cậu chỉ trượt có mỗi một môn thôi à!" Lúc đó Lý Viện Viện cũng ở cạnh anh, thấy Lục Thành Vũ nói vậy thì cảm khái đồng tình, Yến Tư Thành thế mà lại chỉ bị trượt có mỗi một môn, cô đã xem qua sách chuyên ngành của anh, hoàn toàn chẳng hiểu mô tê gì...
Lục Thành Vũ lại tiếp: "Như vậy mà không ăn mừng thì quả thực thiên lý bất dung!"
Yến Tư Thành cân nhắc, từ lúc ban đầu cho tới khi học kỳ này kết thúc, Lục Thành Vũ quả thực đã giúp đỡ anh và Lý Viện Viện rất nhiều, anh bàn với Lý Viện Viện, mời Lục Thành Vũ và Chu Tình, Trương Tĩnh Trữ cùng đi ăn, coi như để tạ ơn bọn họ, đồng thời cũng tạm biệt học kỳ luôn.
Lý Viện Viện chuyển lại lời mời của anh cho hai chị em cùng phòng, Yến Tư Thành lập tức được hai cô nàng khen ngợi không ngớt mồm, tâng lên thành chàng tình lang tốt đẹp hiếm có khó tìm nhất cõi đời này.
Mọi người đều vui vẻ tụ tập, ngay cả Yến Tư Thành trước nay luôn biểu cảm như một cũng vô thức tươi cười suốt buổi.
Lục Thành Vũ uống say bét nhè, túm lấy Yến Tư Thành vừa khóc vừa gào, bấy giờ mọi người mới biết, cậu ta vừa chia tay bạn gái, bạn gái cậu ta bỏ rơi cậu ta, chạy theo một chàng trai đẹp mã nhà giàu ở trường khác...
Lục Thành Vũ vỗ vào ngực Yến Tư Thành, rú lên: "Tôi hận đám nhà giàu các cậu, hận đám nhà giàu các cậu. Tại sao trên đời lại có các cậu chứ! Sao không chết cả đi! Chết hết đi!"
Chu Tình cười ngặt nghẽo, bò lăn bò càng ra mà cười, Trương Tĩnh Trữ thì cũng lẳng lặng học theo Lục Thành Vũ, vỗ vỗ vào vai Yến Tư Thành. Lý Viện Viện mới học mót được cách quay phim, bèn lấy điện thoại ra quay lại cảnh Lục Thành Vũ say khướt. Cô nhủ thầm, chờ bao giờ cậu ta tỉnh lại, nhìn thấy đảm bảo sẽ vui lắm đây. Cô còn có thể dùng đoạn phim này uy hiếp cậu ta, bắt cậu ta phải làm cho cô chuyện gì đó.
Trong số bọn họ, chỉ có mình Yến Tư Thành bị Lục Thành Vũ lôi lôi kéo kéo, nhưng mặt vẫn thản nhiên như thường. Song nhìn gương mặt tươi cười của Lý Viện Viện, anh bỗng cảm thấy chưa bao giờ thoả mãn đến thế.
Nửa năm qua, ngay cả Lý Viện Viện cũng không biết, cô trở nên phóng khoáng hơn, hoạt bát hơn, cũng tươi cười hơn rất nhiều, cô học cách nói đùa, trêu chọc người khác, thi thoảng còn tinh ranh làm chuyện xấu xa.
Yến Tư Thành thấy Lý Viện Viện càng sống càng giống như được trở về tuổi thơ. Anh thấy mà mừng thay cho cô. Mỗi ngày thấy cô vui vẻ như vậy, anh cũng vô cùng an tâm.
An tâm hơn rất nhiều so với bất kể lúc nào trước đây.
Tiệc tùng xong rồi là tới kỳ nghỉ đông.
Bỗng nhiên một vấn đề mà họ chưa từng ngờ tới đã xảy ra.
Nghỉ đông thì không thể tiếp tục ở lại trường, Yến Tư Thành phải quay về nhà anh, mà Lý Viện Viện cũng phải quay về nhà cô, bọn họ... ngày mai gặp mặt nhau thế nào đây...
Tác giả có lời:
Yến Tư Thành: "Viện Viện, đường dính lên mặt em rồi."
Cửu la liếm: "Để tôi liếm giúp cho!"
Lý Viện Viện: = = +
Yến Tư Thành: "Viện Viện, để anh."
Cửu: ╮(╯▽╰)╭ Hai người gần gũi thật.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Béo Mới Là Đẹp
Cửu Lộ Phi Hương
Béo Mới Là Đẹp - Cửu Lộ Phi Hương
https://isach.info/story.php?story=beo_moi_la_dep__cuu_lo_phi_huong