Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ác Bá
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 33: Lý Nham
C
hu Lâm Nhã ngồi xuống bên cạnh Cường Tử, mặc cho mặt đất nhiều bụi bẩn. Nàng giống như một đóa hoa sen nở rộ, chỉ làm đẹp cho chính mình xem, bây giờ dường như có nhiều thêm một người khen ngợi.
- Nói đi, tại sao khóc?
Cường Tử:
- Không có, khói thuốc sặc lên mắt.
Chu Lâm Nhã hơi nghiêng đầu nhìn về phía hắn, cố gắng nhìn vào đôi mắt của hắn. Cường Tử từng thề sau ba tuổi mặt sẽ không đỏ nữa bây giờ lại đỏ lên rất là xấu hổ. Ở trước sức hấp dẫn vô hạn của đại mỹ nữ Chu Lâm Nhã, Cường Tử có che giấu kĩ lưỡng đến mức nào đi nữa thì cũng thật vô ích.
Cường Tử:
- Cô Chu, cô đừng nhìn em như vậy, thực sự là em bị thuốc sặc lên mắt mà.
Chu Lâm Nhã cười không truy hỏi nữa, mập mờ cũng tốt.
Nàng duỗi đôi tay thon dài, trắng nõn, giơ tay kết thành hình vuông, nhìn bầu trời xanh thẳm qua khung hình đó. Đây chính là động tác Cường Tử làm trước đó không lâu. Một người bạn của sư phụ Cường Tử thường xuyên làm động tác này, người phụ nữ kia hắn chỉ gặp qua duy nhất một lần, có cảm giác không với tới được, có thể lấn át hơn Chu Lâm Nhã một chút.
Người phụ nữ kia rất giống yêu quái, không giống con người.
Cường Tử vẫn luôn cảm thấy người phụ nữ đó không giống con người, không phải là một câu nhục mạ, mà là sự ca ngợi tột đỉnh. Nếu nói về hình dáng bên ngoài Chu Lâm Nhã hơn một bậc, nếu nói về dáng người thì Chu Lâm Nhã vẫn hơn. Nhưng Cường Tử biết, nếu như Chu Lâm Nhã đứng cùng một chỗ với người phụ nữ kia thì ánh hào quang sẽ tỏa sáng trên người phụ nữ kia.
Tai bên trái của người phụ nữ kia có đeo hoa tai hình một con chim Phượng hoàng bay múa, khí thế mạnh mẽ khiến Cường Tử cảm giác mình ngay cả con kiến cũng không bằng, nhỏ như hạt bụi.
Cường Tử không biết người phụ nữ đó tên là gì, lưng nàng luôn vác một chiếc ba lô rất to, mang theo vẻ phong trần đến vội vàng nói với sư phụ hắn lão Mạc què của hắn mấy câu rồi lại vội vàng đi. Hành trình của cô ta không có giới hạn, không có điểm cuối, có một thời gian ngắn Cường Tử luôn cho rằng cô ta chính là tiên trên trời, nếu không thì cũng là ác ma dưới địa ngục.
Cô ta từng nói với Cường Tử một câu:
- Tâm như nước không chảy, làm người không có gì thú vị, không bằng kích động vẫy vùng, sống không uổng phí một đời.
Lúc đó Cường Tử không hiểu, hiện tại cũng không hiểu.
Chu Lâm Nhã thấy dường như Cường Tử đang suy nghĩ gì đó, trên mặt ửng hồng.
- Đây là ý gì?
Cô giơ tay kết hình hỏi Cường Tử.
Cường Tử nghiêm túc nói:
- Cameras, ở trường mẫu giáo đều chơi như vậy, em mới học được.
Chu Lâm Nhã lộ ra nét cười ranh mãnh.
Cường Tử đoán rằng có điều gì đó không hay nhưng đã không kịp nữa rồi.
Một ngón tay nhéo lỗ tai hắn, không hề tiếc sức.
Cường Tử kêu gào rất ầm ĩ, Chu Lâm Nhã vội vàng nhìn xung quanh thấy không có ai mới nhẹ nhàng thở phào, dáng vẻ như một đứa bé gái càng tăng thêm sức quyến rũ tuyệt luân không gì ngăn nổi..
Cường Tử nhìn thấy không khỏi ngây người.
Chu Lâm Nhã thấy vẻ háo sắc của hắn, biết rõ trong lòng con bê con này không đứng đắn, tay lại véo mạnh thêm, Cường Tử phải đầu hàng.
- Cô Chu, cô thật đẹp!
Cường Tử nói thật lòng.
Chu Lâm Nhã theo phản xạ bỏ tay khỏi tai Cường Tử, mặt càng đỏ hơn. Cô ngượng ngùng hoặc có lẽ là xấu hổ, giơ tay sửa lại mái tóc. Vừa giơ tay lên lại phát hiện không có tóc rủ xuống trán, vẻ mặt chủ nhân của móng vuốt kia vẫn làm ra vẻ bình tĩnh nghiêm túc.
Cường Tử một chiêu thắng lợi sĩ khí tăng lên, hắn nhìn Chu Lâm Nhã hoàn toàn mất đi sĩ khí, cười khúc khích.
- Cô Chu, em thích cô.
Cường Tử nói.
Chu Lâm Nhã ho khan một tiếng, đứng lên vỗ bụi dính trên quần áo nói với Cường Tử:
- Học trò Lâm Cường, xin em hãy chú ý đến lời nói và hành động của mình.
Giọng điệu của cô lạnh lùng.
Giọng nói lạnh như băng.
Cường Tử xấu hổ thu tay lại, chính hắn cũng ý thức được mình đã lỗ mãng.
Chu Lâm Nhã nhẹ nhàng khéo léo xoay người, đi về phía trước không một chút lưu luyến.
- Câu này cô xem như chưa từng nghe, sau này không muốn nghe nói đến nữa.
Cường Tử hối hận rồi.
- Cô Chu…
Chu Lâm Nhã khoát khoát tay, vừa đi vừa nói:
- Em phải đi chuẩn bị thi đấu, đừng quên lời hứa của em với cô… Nếu thắng, cô sẽ cân nhắc đến việc để cho em mời cô ăn cơm.
Cường Tử xùy một tiếng nhảy dựng lên, lớn tiếng hỏi về phía bóng lưng Chu Lâm Nhã:
- Cô nói phải giữ lời nhé!?
Chu Lâm Nhã không nói câu nào, vừ đi vừa nhẹ nhàng gật đầu. Mái tóc bay múa, bóng lưng thướt tha.
Cường Tử hô to một tiếng “vạn tuế, cô Chu vạn tuế”.
Vẻ mặt của Chu Lâm Nhã dạt dào ý xuân, mặt vẫn đỏ ứng, vẻ xinh đẹp đứng đầu thiên hạ. Khóe miệng cô lộ ra nét cười vui vẻ, kèm theo một chút đắc ý vì đã đạt được âm mưu.
- Thích tôi? Anh phải lớn hơn chút nữa mới được, tôi sẽ từ từ đợi anh!
Nói lẩm bẩm.
Nếu thành sự thật, Cường Tử thuộc về Chu Lâm Nhã có tính là nuôi bạn trai không?
Cường Tử chạy thẳng một mạch đến sân thi đấu, tìm giáo viên làm trọng tài lấy số. Sau đó, hắn khởi động làm nóng người, có rất nhiều người tham gia thi đấu một trăm mét. Mười người một tổ, trước tiên tìm ra ba người vào đấu bán kết. Thi chạy một trăm mét được gọi là “Phi nhân đại đấu” đương nhiên đó là danh từ chuyên dụng dùng trong thi đấu quốc tế, chứ thực ra trong các trận đấu ở Nhất Trung còn chưa đến mức xuất hiện có người biết bay.
Sau khi mười người trận trước chạy xong chính là đến tổ của Cường Tử lên sân. Thành tích tốt nhất xuất hiện đến lúc này là mười ba phẩy năm giây, chưa ai vượt qua.
Thành tích chạy một trăm mét tốt nhất là chín giây bay mươi tư của Michael Powell chạy được, kỷ lục này vẫn được giữ vững đến giờ chưa ai phá vỡ. Đối với người bình thường thành tích này chẳng khác gì khó như mọc cánh bay lên trời. Nhưng với vận động viên chuyên nghiệp chỉ là một bậc đá cần phải đặt chân lên, một khi đã bước qua rồi thì danh tiếng sẽ tỏa khắp thiên hạ.
Cường Tử làm mấy động tác khởi động, hít thở thật sâu.
Cố lên!
Cường Tử tự cổ vũ cho mình.
Thực ra quá trình rất đơn giản, khả năng của Cường Tử không cần phải nghi ngờ. Thí sinh trong tổ của hắn mặc dù có một hai người trình độ rất khá, thậm chí có một người đã chạy với chỉ mười ba giây, đây là thành tích tương đối tốt. Nhưng cùng tổ với một yêu nhân như Cường Tử này thực sự là họ không gặp may rồi.
Một anh chàng đẹp trai chạy mười ba giây,Cường Tử biết cậu ta, cậu ta tên là Lý Nham. Là học sinh mới của lớp một – một của khối cấp ba, lớp một – một khối cấp ba là lớp đầu tàu của cả cấp ba, thành tích bình quân còn cao hơn lớp một - hai của Cường Tử. Lý Nham này vốn là thủ khoa trúng tuyển của thành phố này, đẹp trai thành tích tốt, về thể dục thể thao cũng có biểu hiện không tầm thường, đây chính là nhân vật đạt tiêu chuẩn trong đám học sinh mới.
Vốn theo lệ cũ, đại biểu cho học sinh mới năm nay phải là Lý Nham. Nhưng điều đáng tiếc là cậu ta đụng phải tên biến thái Cường Tử. Sau khi khai giảng ba cuộc thi hằng tháng liên tục sau đó, Cường Tử đều dùng ưu thế để lấn áp cậu ta, điều này khiến Lý Nham chịu thiệt thòi. Cậu ta là thủ khoa trúng tuyển thực sự, vốn muốn sau khi đến Nhất Trung sẽ thể hiện ra bên ngoài, kết quả nửa đường gặp phải một tên ngán đường, ở mọi phương diện đều hơn đứt cậu ta.
Lý Nham không phải kẻ hẹp hòi, cậu ta là một người trầm ổn, có nghị lực hơn nữa lại là một cậu con trai biết nhẫn nhịn. Ưu điểm đó có mối quan hệ trực tiếp đến gốc gác sâu dày của gia tộc cậu ta.
Chú của Lý Nham là Lý nghị đang ở quân khu 39 Thẩm Dương, là đội trưởng của đại đội tác chiến đặc biệt Đông Bắc Hổ, tuổi còn trẻ nhưng đã là một thiếu tá, tiền đồ rộng mở. Cha của cậu ta là người chỉ huy quân khu khác ở Thẩm Dương, quân hàm thiếu tướng, là một người nổi tiếng cứng rắn trong quân. Ông nội của cậu ta là Lý Hướng Đông còn có tên gọi Hồng Tiểu Quỷ nổi tiếng một thời. Cậu ta đã từng được ông nội đích thân chỉ dạy.
Lý gia, thực sự là một thế gia nổi tiếng.
Đương nhiên, Lý Nham không nói với bất kỳ một ai về thế gia của mình. Từ khi bắt đầu đi học mẫu giáo, cậu ta chưa từng được hưởng những quyền lợi của một đứa trẻ bình thường. Sau khi lên tiểu học tự mình đến trường lên lớp năm có chiếc xe đạp của chính mình, cậu ta giữ gìn đến giờ đi vẫn còn rất tốt.
Năm nay Lý Nham mười sáu tuổi, chưa từng lái xe của cha. Từ điều đó có thể thấy được, Lý gia giáo dục nghiêm khắc cỡ nào. Ngược lại ông nội Lý Hướng Đông của cậu ta, lại vô cùng cưng chiều đứa cháu đích tôn này. Khi về già sau khi dần dà tách xa khỏi tầm mắt của mọi người ông dồn hết sức lực hơi thở còn lại để dạy dỗ Lý Nham..
Từ khi bắt đầu học tiểu học, Lý Nham đã bị ông nội đốc thúc rèn luyện thể lực, luyện tập kỹ thuật bắn súng, cách chiến đấu cận chiến, còn có cả một tay cảnh sát đi theo ông nôi cậu ta từ năm mười lăm tuổi dạy võ thuật cho cậu ta. Đến hiện tại, cho dù bốn, năm đại hán cũng không phải là đối thủ của Lý Nham.
Cậu ta có dáng người cao gầy ốm nhom, khuôn mặt trắng trẻo.
Gia đình cậu ta gốc gác sâu dày tài cao học rộng, tương lai vô cùng rực rỡ.
Cậu ta có những điều kiện mà người thường ao ước cả đời không được, thực ra cuộc đời cậu ta đã là sướng từ trong trứng nước.
Trước trận đấu, Lý Nham và Cường Từ chạy hai đường băng sát nhau, Cường Tử cười khẽ gật đầu với cậu ta. Lý Nham gật đầu sắc mặt rất bình tĩnh, nhưng trong lòng thì đang nghẹn một hơi.
Lần này nhất định phải thắng.
Cường Tử không biết tình hình của mình, hắn đã bị Lý Nham liệt vào đối thủ quan trọng nhất cần phải vượt qua trong ba năm học ở Nhất Trung.
Cường Tử lại rất không có thiện cảm với loại người đẹp trai dường như cả tướng mạo và thành tích học tập đều hoàn mỹ này. Dù rằng hắn lớn lên cũng có rất nhiều khuyết điểm nhưng tính theo điều kiện cá thân thì vẫn hơn Lý Nham một bậc.
Đối với anh chàng đẹp trai này, trong lòng Cường Tử luôn có một loại xúc động trái ngược với xung quanh..
Súng vang lên, trận đấu bắt đầu.
Lý Nham chạy mười ba giây, đây là thành tích tốt nhất đã phá vỡ kỷ lục ở Nhất Trung. Nhưng lúc cậu ta cố gắng chạy nước rút thì Cường Tử như người máy lên dây cót, mạnh mẽ vọt lên dẫn đầu, về đích trước Lý Nham một tích tắc.
không phẩy không hai giây
Lý Nham thua đầy ấm ức.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ác Bá
Trí Bạch
Ác Bá - Trí Bạch
https://isach.info/story.php?story=ac_ba__tri_bach