Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên đường bình yên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 32
K
evin phải trầy trật mới giữ được xe chạy đúng làn trên đường cao tốc. Hắn muốn giữ cho tâm trí sáng suốt, nhưng đầu hắn đau như búa bổ còn bụng dạ thì nôn nao, thế nên hắn bèn dừng lại ở một cửa hàng rượu để mua một chai vodka. Nó làm dịu cơn đau, và khi đang uống một ngụm rượu nhỏ, tất cả những gì hắn có thể nghĩ đến là Erin và làm sao cô đổi được tên thành Katie.
Con đường nối hai bang đã trở nên nhòe nhoẹt. Những chiếc đèn pha chói lóa nhức nhối hai màu trắng hồng khi chúng xuất hiện từ chiều ngược lại rồi biến mất khi đã lướt qua hắn. Từng chiếc xe một. Hàng nghìn. Người ta đi đây đó, làm đủ việc. Kevin đang lái xe tới Bắc Carolina, đi về phương Nam để tìm vợ. Rời khỏi Massachusetts, lái xe xuyên qua Rhode Island và Connecticut. New York và New Jersey. Trăng lên, vàng cam giận dữ rồi chuyển sang trắng bệch, trôi ngang bầu trời đen thẫm trên đầu hắn. Ngàn sao trên cao.
Gió nóng thổi qua cửa kính để mở, Kevin giữ tay lái thật chắc, ý nghĩ của hắn rời rạc loạn xạ. Ả khốn đã rời bỏ hắn. Cô ta đã từ bỏ cuộc hôn nhân, bỏ mặc hắn chết dần chết mòn, cô ta tin rằng cô ta khôn hơn hắn. Nhưng hắn tìm ra cô ta. Karen Feldman sang đường và thế là hắn đã biết được rằng Erin có một bí mật. Nhưng giờ không còn là bí mật nữa. Hắn biết nơi Erin sống, hắn biết nơi cô đang lẩn trốn. Địa chỉ của cô ghi nguệch ngoạc trên một mẩu giấy trên ghế lái ngay cạnh hắn, chặn bên trên là khẩu Glock hắn mang theo từ nhà. Trên ghế sau là chiếc túi xách đựng đầy quần áo, còng tay và băng dán. Trên đường ra khỏi thành phố, hắn dừng lại ở một điểm ATM và rút ra mấy trăm đô. Hắn muốn đấm vỡ mặt Erin ngay khi tìm thấy cô, nhuốm máu mặt cô thành một đống thịt ghê tởm. Hắn muốn hôn cô, ôm cô và cầu xin cô về nhà. Hắn dừng đổ xăng ở Philadelphia và nhớ lại chuyện hắn đã lần theo dấu cô tới đó ra sao.
Cô đã lừa gạt hắn, mang một cuộc đời bí mật mà thậm chí hắn không hề biết. Sang chơi nhà Feldman, nấu nướng và lau dọn cho họ trong khi đó bày mưu tính kế và gian dối. Cô còn nói dối những gì nữa? hắn tự hỏi. Một gã đàn ông chăng? Có thể lúc ấy chưa có, nhưng giờ thì hẳn phải có rồi. Hôn hít cô. Âu yếm cô. Cởi quần áo cô ra. Cười vào mặt hắn. Có lẽ ngay lúc này họ đang cùng nhau trên giường. Cô và gã ấy. Cả hai người họ cười cợt hắn sau lưng hắn. Em đã chơi được hắn, phải không? cô vừa nói vừa cười. Kevin thậm chí còn chẳng biết chuyện này sẽ xảy ra nữa cơ mà.
Chỉ nghĩ đến thôi là hắn cũng đủ phát điên. Giận sôi tiết. Hắn đã lái xe nhiều giờ rồi, nhưng vẫn không dừng. Hắn nốc rượu và chớp mắt liên tục để nhìn cho rõ. Hắn không lái quá tốc độ, không muốn bị thổi phạt. Không muốn thế khi mà có một khẩu súng trên ghế ngay bên cạnh hắn. Cô sợ súng và luôn xin hắn tan sở thì hãy chốt súng lại, hắn luôn làm theo.
Nhưng như thế chưa đủ. Hắn có thể mua cho cô nhà, đồ đạc, quần áo đẹp, đưa cô tới thư viện và tiệm làm đầu, nhưng thế vẫn chưa đủ. Ai mà hiểu nổi đây? Lau nhà và nấu bữa tối cực nhọc đến thế sao? Hắn chưa bao giờ muốn đánh cô, hắn chỉ ra tay khi không còn cách nào khác. Khi cô ngu ngốc, cẩu thả và ích kỷ. Cô tự chuốc vào thân thôi.
Động cơ kêu ro ro, âm thanh cô đặc trong tai hắn. Giờ cô đã có bằng lái xe và cô làm phục vụ ở một quán ăn tên là Ivan. Trước khi rời nhà, hắn đã dành chút thời gian lên mạng và gọi vài cuộc. Không khó để lần ra dấu vết cô vì thị trấn ấy rất nhỏ. Chưa đầy hai mươi phút sau hắn đã tìm ra nơi cô làm. Tất cả những gì hắn phải làm là bấm số và hỏi xem Katie có ở đó không. Tới cuộc gọi thứ tư, ai đó trả lời là có. Hắn dập máy mà chẳng nói thêm một lời. Cô tưởng cô sẽ trốn được mãi, nhưng hắn là một cảnh sát điều tra giỏi cơ mà, nên hắn đã tìm ra cô. Tôi đang tới đây, hắn nghĩ thầm. Tôi biết cô sống ở đâu, cô làm ở đâu rồi, cô đừng hòng bỏ chạy lần nữa.
Hắn đi qua những bảng quảng cáo và biển chỉ đường, tới Delaware thì trời đổ mưa. Hắn kéo cửa kính lên và cảm thấy gió bắt đầu tạt vào hông xe. Cái xe tải phía trước hắn bị chệch hướng, bánh sau đè lên vạch phân làn. Hắn bật cần gạt nước lên gạt sạch kính chắn gió. Nhưng mưa bắt đầu nặng hạt, hắn bèn vươn người tới vô lăng, liếc nhìn những chiếc đèn pha mờ ảo đang tới. Hơi thở của hắn bắt đầu phủ sương trên kính, hắn đành bật bộ phận chống đông lên. Hắn sẽ lái suốt đêm và ngày mai sẽ tìm thấy Erin. Hắn sẽ đưa cô về nhà và làm lại từ đầu. Đàn ông và vợ, sống cùng nhau, lẽ tất yếu. Hạnh phúc là như thế.
Họ vốn hạnh phúc. Luôn làm những điều vui vẻ cùng nhau. Hắn còn nhớ, hồi mới cưới, cuối tuần hắn và Erin thường đi xem những ngôi nhà mở cửa rao bán. Cô rất hào hứng với chuyện mua nhà và khi cô nói chuyện với những tay môi giới nhà đất thì hắn lắng nghe, giọng cô du dương như tiếng nhạc trong những ngôi nhà bỏ không. Cô thích bỏ thời gian đi khắp các phòng, và hắn biết cô đang tưởng tượng xem nên bày biện đồ đạc chỗ nào. Khi họ tìm thấy ngôi nhà ở Dorchester, từ đôi mắt lấp lánh của cô, hắn biết là cô muốn có nó. Đêm ấy, nằm trên giường, cô vẽ những vòng tròn nhỏ trên ngực hắn khi cô nài nỉ hắn trả giá và hắn nhớ mình đã nghĩ rằng hắn sẽ làm bất cứ điều gì cô muốn bởi vì hắn yêu cô.
Trừ chuyện có con. Cô bảo hắn rằng cô muốn có con, muốn bắt đầu có một gia đình thực sự. Năm đầu sau khi cưới nhau, cô nói chuyện đó suốt. Hắn cố phớt lờ cô, không muốn nói với cô rằng hắn không muốn cô trở nên béo phù ra, rằng phụ nữ mang thai rất xấu xí, rằng hắn không muốn nghe cô than thở chuyện cô mệt mỏi thế nào hay chân cô phù nề ra sao. Hắn không muốn nghe tiếng trẻ con mè nheo khóc lóc khi hắn đi làm về, không muốn đồ chơi vứt bừa bãi khắp nhà. Hắn không muốn cô trở nên nhếch nhác lôi thôi hay nghe cô hỏi hắn xem hắn thấy mông cô có bự lên không, hắn cưới cô vì hắn muốn có một người vợ, không phải một bà mẹ. Nhưng cô cứ nói mãi chuyện đó, lải nhải hết ngày nọ qua ngày kia cho tới khi cuối cùng hắn phải vả vào mặt cô và bảo cô câm mồm lại. Sau hôm ấy, cô không bao giờ nói lại chuyện đó nữa, nhưng giờ hắn tự hỏi phải chăng hắn nên cho cô điều cô muốn. Nếu có con thì cô sẽ không bỏ đi, nói cho đúng là không thể bỏ đi. Vì vậy, cô không bao giờ có thể bỏ trốn lần nữa.
Họ sẽ có con, hắn quyết định thế, ba người họ sẽ sống ở Dorchester và hắn sẽ làm cảnh sát điều tra. Tối tối, hắn sẽ về nhà với người vợ xinh đẹp và khi mọi người nhìn thấy họ trong cửa hàng thực phẩm, họ sẽ phải ngạc nhiên thốt lên,Trông họ quả là một gia đình kiểu Mỹ.
Hắn tự hỏi giờ tóc cô đã vàng trở lại chưa. Mong là nó dài và vàng óng để hắn có thể vuốt. Cô thích hắn làm thế, lúc nào cô cũng thì thầm với hắn, nói những lời hắn thích, khiến hắn sướng. Nhưng đó không phải thật lòng, không hề thật lòng nếu như cô đã lên kế hoạch rời bỏ hắn, không hề thật lòng nếu cô chẳng quay về. Cô đã lừa dối hắn, luôn luôn lừa dối hắn. Nhiều tuần. Thậm chí nhiều tháng. Ăn trộm của nhà Feldman, cái điện thoại di động, lấy tiền từ ví hắn. Bày mưu tính kế mà hắn không hề biết gì và giờ một gã đàn ông khác đang chung chạ với cô. Lướt tay trên tóc cô, nghe cô rên rỉ, cảm nhận bàn tay cô trên người hắn. Kevin cắn môi và nếm thấy vị máu, hắn căm hận cô, muốn đấm đá cô, muốn ném cô xuống cầu thang. Hắn nhấc cái chai bên cạnh lên tu một ngụm, súc sạch máu trong miệng.
Cô đã lừa được hắn vì cô xinh đẹp. Mọi thứ ở cô đều đẹp. Ngực, môi, thậm chí cả cái lỗ nhỏ phía sau. Lần đầu gặp cô ở casino trong thành phố Atlantic, hắn đã nghĩ cô là cô gái xinh đẹp nhất hắn từng gặp, và suốt bốn năm chung sống, chẳng có điều gì thay đổi. Cô biết hắn si mê cô, và cô dùng điều đó làm lợi thế. Ăn mặc khêu gợi. Làm tóc. Mặc đồ lót ren. Những thứ ấy khiến hắn mất cảnh giác, khiến hắn nghĩ cô yêu hắn.
Nhưng cô đâu có yêu hắn. Cô thậm chí không quan tâm tới hắn. Cô không quan tâm tới những chậu hoa bị đập vỡ và đồ sứ mẻ, không quan tâm chuyện hắn đã bị đình chỉ công tác, không quan tâm chuyện hắn đã khóc trong giấc ngủ bao nhiêu tháng trời. Không quan tâm rằng cuộc đời hắn đã tan nát. Chỉ những điều cô muốn mới quan trọng, nhưng cô vốn lúc nào cũng ích kỷ và giờ cô đang cười cợt hắn. Cười nhiều tháng rồi và chỉ nghĩ tới bản thân cô. Hắn yêu cô và căm hận cô, hắn không tài nào tách bạch được hai thứ cảm xúc đó. Thấy nước mắt bắt đầu tụ lại, hắn bèn chớp mắt cho tan đi.
Delaware. Maryland. Ngoại ô Washington. Virginia. Màn đêm bất tận dần trôi. Lúc đầu mưa rất to, sau đó dần ngớt. Hắn dừng ở Richmond vào lúc bình minh để ăn sáng. Hai quả trứng, bốn lát thịt muối, bánh mì nướng. Hắn uống ba cốc cà phê. Hắn đổ thêm xăng rồi trở lại con đường liên bang. Hắn tới Bắc Carolina dưới bầu trời xanh ngắt. Côn trùng dính tét vào kính chắn gió và lưng hắn bắt đầu đau nhức. Hắn phải đeo kính râm vào để khỏi phải nheo mắt và bộ râu của hắn bắt đầu ngứa râm ran.
Tôiới đây, Erin, hắn nghĩ. Tôi tới ngay bây giờ đây.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên đường bình yên
Nicholas Sparks
Thiên đường bình yên - Nicholas Sparks
https://isach.info/story.php?story=thien_duong_binh_yen__nicholas_sparks