Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phù Dung Vương Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 32: Ấm Áp
S
ở cảnh mộc để mấy vạn tinh binh của hắn lại, phái vài tướng quân dẫn dắt bọn họ giúp dân chúng trùng tu nhà cửa, sau khi hoàn thành trở lại chổ đóng quân, bản thân hắn dẫn theo hơn ngàn người cùng Tiếu nhạc mang đến đội thân vệ, mặc cho dân chúng từng trận từng trận kêu gào đừng đi, quyết định rời khỏi An dương..
Dọc theo đường đi, mặc dù đi không ngừng nghỉ, nhưng Sở cảnh mộc cố gắng giảm lại tốc độ, nhưng rồi mỗi lần nghe tiếng khóc của Lục phù lại ra lệnh tăng nhanh tốc độ, cảm thán nói …hồng nhan là kẻ gây tai họa…
Lục phù dường như biết cách lợi dụng ưu thế của nữ tử, không khóc không làm ồn, không nói một lời, chỉ lộ biểu tình điềm đạm đáng yêu, hắn liền buông khí giới đầu hàng, ….càng ngày càng vô dụng,..hắn bất đắc dĩ than thầm..
Nguy cơ ở kinh thành cũng không mạnh bằng nước mắt của nàng…bóng dáng của Lục phù trong lòng hắn càng thêm rõ ràng, có thể nói, hắn tìm được tâm nguyện đã thất lạc mười năm trên người của nàng. Nhớ tới một mĩ nhan khác, nỗi khổ riêng đã không còn giống như trước, cũng đồng dạng là phù dung, Lục phù lại hơn bình tĩnh cùng thông minh, trên người nàng có nhiều điều hắn muốn khám phá, có lẽ vì nét tươi cười của nàng cực giống cái kia trong trí nhớ xa xôi của hắn, rõ ràng ghi sâu trong lòng hắn, thời niên thiếu mộng mơ, cho nên ánh mắt của hắn mới không ngừng lưu chuyển trên người nàng.
Hắn cũng càng ngày càng thích cùng nàng nói chuyện phiếm, nghe thấy được tiếng cười của nàng, liền cảm thấy cả người thỏai mái…Một sự thỏai mái không thể nói nên lời, bởi vì hoài niệm mà thỏai mái…
Khi quay về kinh thành đã vào giữa thu, sắc thu lồ lộ, lá rụng bay bay, ngẫu nhiên có một trận cuồng phong thổi qua, lá vàng theo gió bay, thê lương lạnh lẽo, giống như vui mừng, giống như nức nở…Năm nay kinh thành lạnh hơn so với hàng năm
“Năm nay trời lạnh quá..” trong xe ngựa chỉ có nàng cùng Bôn nguyệt Băng nguyệt, Lục phù cúi đầu lẩm bẩm, có chút đăm chiêu, triều đình hay thay đổi, cũng làm cho không khí của mấy ngày qua cũng thay đổi theo sao?
Băng nguyệt không trả lời, khi gần tới kinh thành, Sở cảnh mộc mua nhiều quấn áo ấm, trong xe ngựa rất ấm áp, bởi vì hắn đôi khi nghe được nàng nói lạnh…
“Vương gia giống như rất lo lắng cưng yêu vương phi” Bôn nguyệt nói..Lục phù cũng không trả lời, ánh mắt mải miết nhìn những xiêm y sặc sỡ, chậm rãi chải tóc…
Chuyện cũ của nàng, nàng chưa từng nói với ai, mà đối tượng nàng chọn trả thù, Bôn nguyệt Băng nguyệt, Vô danh đều biết, …Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng không hỏi tới, mặc kệ nàng phân phó cái gì, cũng đều đi làm..
Bôn nguyệt thấy nàng không đáp, cũng cười cười, Tiểu hà ở lại An dương, làm nữ nhi của tri phủ mới của An dương do Sở cảnh mộc an bài.
Nàng không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, Tiểu hà nếu đi theo nàng, không biết là phúc hay hoạ, cho nên nàng không mang theo về kinh..
Càng gần kinh thành, không khí càng trở nên lạnh lẽo, thân thể của nàng chịu lạnh không được, màn che của xe ngựa rất dày, ngăn cản những cơn gió lạnh, nhưng nàng vẫn cảm thấy gió lạnh vi vu len vào vạt áo, làm cho nàng lạnh run…
Khi vào thành nghe được đâu đâu cũng là tiếng hoan hô, dân chúng nhiệt tình hô to Sở vương, Phù dung vương phi…Từng đợt tiếng ồn mang theo hưng phấn cùng kích động, Lục phù xoa xoa mi mắt, có vẻ mỏi mệt, vì làm cho hắn chạy nhanh về kinh, dọc đường ngựa không ngừng nghỉ, nàng có chút mệt mỏi…
Hình như có quan viên đón chào, nàng nghe thấy có vài tiếng cười hào sảng xen với tiếng nói ôn hòa của Sở cảnh mộc, chắc hẳn là võ tướng…Quan văn khi nói chuyện sẽ có vẻ nho nhã, không cười đến sảng khoái như vậy…
Xe ngựa dừng lại một lát rồi tiếp tục đi về phía trước, bánh xe ngựa không ngừng phát ra tiếng vang trên con đường náo nhiệt..
“Phù nhi…” theo đến là một thanh âm ôn nhu, mành bị xốc lên, khuôn mặt của Sở cảnh mộc hiện ra…Ấm áp cười nói “Đến Tô phủ rồi”
Vươn tay, Lục phù nở nụ cười, mặc hắn nắm tay ôm nàng xuống xe ngựa, một cơn gió lạnh thổi qua, nàng rụt hai vai lại, Sở cảnh mộc gọi Bôn nguyệt mang áo choàng đến,.nhẹ nhàng phủ lên vai nàng, giúp nàng sửa lại cho ngay ngắn, Lục phù cười nhìn động tác của hắn, có chút lo lắng, hắn sai bảo người của nàng, còn gọi dễ dàng như vậy…
Ngẩng đầu lên nàng nhìn thấy cánh cửa màu vàng của Tô phủ, mọi người thấy nàng đã trở về, vui mừng lẫn kinh ngạc đi lên đón,..Có những tiếng hô to hướng về phía nàng “ Tiểu thư đã trở về.”
“Vương gia không về phủ sao?” Lục phù ngưng mi, thấy hắn hình như không muốn rời khỏi, buồn bực hỏi.
Sở cảnh mộc nở nụ cười có vẻ xấu hổ “ Ngày về thăm phụ mẫu không có trở về, hôm nay bù lại,thấy như thế nào?”
Lục phù không lên tiếng, chỉ nở nụ cười, Sở cảnh mộc ra lệnh cho Lâm long đi trước mang đội ngũ về doanh trại, cho Tiếu nhạc mang đội thân vệ quay về vương phủ, còn mình ở lại bên người Lục phù, hạ quyết tâm không đi…
Lục phù mặc hắn giúp đỡ nàng đi vào phủ đệ…Tô hoài nhơn sớm nghe được tin tức, dẫn các vị phu nhân đi ra đón, quỳ xuống thỉnh an, Sở cảnh mộc ôn nhuận nâng bọn họ dậy..
“Phụ thân..nương đâu?” Lục phù tiến lên, không thấy Đại phu nhân, có điểm lo lắng…
“Nữ nhi a, ngươi đã trở lại, đại tỷ nhớ ngươi nhiều lắm, nhanh đi gặp nàng đi…”
“Đúng vậy, chuyện ở An dương, các vị mẫu thân đều nghe nói, ….Có bị gì không, có chổ nào không thỏai mái..”
“Đó là ôn dịch a…ngươi điên rồi sao,? Nếu có chuyện gì không hay xảy ra, các mẫu thân làm sao bây giờ?”
“Nữ nhi, nhìn xem…ngươi thật gầy, gió thổi cũng bay, Băng nguyệt Bôn nguyệt làm cái gì không biết, có một người cũng không chăm sóc cho tốt…”
“Nhanh lên đến đây cho nương xem ngươi một cái…”
Thân mình của các phu nhân đều đi đến, bao vây quanh Lục phù, ngăn cách nàng với Sở cảnh mộc, hắn có điểm giật mình nhìn cảnh nầy…Trước mắt đều là áo quần bay bay, hương khí di động, ….Tô hoài nhơn không kịp nói chuyện, ở bên cạnh cười khổ liên tục…Bôn nguyệt Bặng nguyệt đi tìm hai chổ ngồi xuống…Nghe được tên của các nàng, đáp lại hai tiếng, …Mà Vô danh đã rời xa phòng khách, chỉ đứng xa xa, như đã đoán trước được cảnh nầy…
Nhà nầy nữ tử làm chủ, là đúng sự thật…
Mà nàng, trong sự vây quanh của các vị mẫu thân, cười đến lóa mắt, lần đầu tiên thấy nàng cười đến vui vẻ như vậy, …. rất chân thành…Đột nhiên hắn có cảm giác, tiếng cười của nàng lúc trước là không thật, ….Đây mới là tiếng cười của nàng, như ngọc nát, thanh thúy rung động…
Lục phù cười nghe các vị mẫu thân ngươi nói một lời ta nói một tiếng, rất yên lòng, rất ấm áp, mấy năm nay chỉ có Tô phủ mới cho nàng sự ấm áp như vậy…
Thật vất vả mới làm cho các nàng ngừng lại, Lục phù mới quay qua nở nụ cười “ Vương gia, người chê cười rồi, ta đi xem nương của ta”
Sở cảnh mộc gật gật đầu, một lát sau phòng khách trở nên yên lặng rất nhiều, chỉ còn lại có ba người nam nhân..Sở cảnh mộc, Tô hoài nhơn, còn có Vô danh…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phù Dung Vương Phi
Thai Nha Nhi
Phù Dung Vương Phi - Thai Nha Nhi
https://isach.info/story.php?story=phu_dung_vuong_phi__thai_nha_nhi