Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Vô Tội
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 31
M
att Hunter tỉnh dậy.
Khuôn mặt Olivia đã ở đó.
Không có gì để nghi ngờ đây có phải là sự thật hay không. Matt không bị lâm vào tình trạng khi mà người ta phải tự hỏi đây là tỉnh hay mơ. Sắc mặt Olivia nhợt nhạt, đôi mắt đỏ hoe. Anh có thể thấy được nỗi sợ hãi và điều duy nhất Matt nghĩ đến được - không phải là câu trả lời hay giải thích - điều duy nhất anh có thể nghĩ rõ ràng là: mình phải làm gì cho nàng đây?
Ánh đèn chói chang. Khuôn mặt Olivia, vẫn rất đẹp, bao quanh là cái gì đó hao hao giống bức màn phòng tắm.
Anh cố gắng cười với nàng. Sọ anh co bóp như một ngón tay cái bị búa đập phải.
Nàng đang ngắm nhìn anh. Anh thấy mắt nàng đầy lệ:
- Em xin lỗi, - nàng thì thầm.
- Anh không sao đâu, - anh đáp.
Anh cảm thấy hơi chếnh choáng. Thuốc giảm đau, anh nghĩ. Morphine hay một thứ thuốc tương tự nào đó. Sườn anh đau nhưng là cái đau tê cứng. Anh nhớ lại gã đàn ông trong phòng khách sạn, Talley, kẻ có mái tóc xanh đen. Anh nhớ lại cảm giác tê liệt, cái ngã xuống sàn, chiếc nắm đấm thép.
Mình ở đâu đây?
Phòng cấp cứu. Beth Israel.
Anh đã có thể mỉm cười.
- Anh sinh ra ở đây, em biết không.
Đúng, anh nhất định đang chịu tác động của một loại thuốc nào đó - thuốc xoa dịu bắp thịt, giảm đau hay cái gì đó.
- Talley sao rồi? - Anh hỏi.
- Hắn trốn mất rồi.
- Em có mặt trong phòng hắn à?
- Không, em ở dưới sảnh.
Anh nhắm mắt lại một lúc. Câu cuối cùng nghe không ra ý "nàng ở dưới sảnh?" nên anh cố làm cho đầu óc tỉnh táo.
- Matt?
Anh chớp mắt mấy cái và cố tập trung tư tưởng.
- Em ở dưới sảnh?
- Phải. Em thấy anh vào phòng hắn, nên em theo dõi anh.
- Em đang ở tại khách sạn lúc đó?
Trước khi nàng kịp trả lời, bức màn bị kéo ra.
- À - vị bác sĩ nói. Ông ta có giọng lơ lớ - người Pakistan hay Ấn Độ, chắc vậy. - Chúng ta thấy thế nào rồi?
- Khỏe như bò mộng, - Matt đáp.
Bác sĩ mỉm cười với hai vợ chồng. Bảng tên của ông ta ghi PATEL.
- Vợ anh nói anh bị hành hung, chị ấy nghĩ thủ phạm đã dùng súng điện.
- Tôi đoán vậy.
- Xét ở một khía cạnh nào đó thì đây là chuyện tốt. Súng điện không để lại tổn thương vĩnh viễn. Nó chỉ vô hiệu hoá tạm thời thôi.
- Vâng - Matt đáp - Tôi được ngôi sao may mắn chiếu mạng mà.
Patel tủm tỉm cười, kiểm tra gì đó trên biểu đồ.
- Anh bị chấn động não. Có thể xương sườn bị nút, nhưng tôi không nói chắc được nếu chưa chụp X-quang. Cũng không thành vấn đề gì - bị sưng nặng hay gãy xương cũng vậy, anh chỉ có thể điều trị bằng cách nghỉ ngơi. Tôi đã cho anh thuốc giảm đau. Anh có thể cần thêm đấy.
- Được thôi!
- Tôi phải giữ anh lại đây qua đêm.
- Không được, - anh đáp.
Patel ngước lên:
- Không được?
- Tôi muốn về nhà. Vợ tôi có thể chăm sóc tôi.
Patel nhìn Olivia. Nàng gật đầu. Ông nói:
- Hai người hiểu là tôi không đề nghị chuyện này chứ?
Olivia đáp:
- Chúng tôi hiểu.
Trên tivi, bác sĩ luôn phản đối những bệnh nhân muốn về nhà. Patel thì không. Ông chỉ nhún vai.
- Được thôi quý vị ký giấy xuất viện là có thể ra về.
- Cám ơn, bác sĩ. - Matt nói.
Patel nhún vai lần nữa.
- Chúc một cuộc đời tốt đẹp.
- Ông cũng vậy.
Ông ta rời khỏi phòng.
- Có cảnh sát ở đây không?
- Họ vừa đi rồi, nhưng sẽ quay lại.
- Em nói gì với họ?
- Không nhiều! - nàng đáp - Họ cho rằng đây là một vụ xích mích trong hôn nhân. Anh bắt quả tang em với người đàn ông khác, đại loại thế.
- Cingle thế nào rồi?
- Họ bắt giữ cô ấy rồi.
- Cái gì?
- Cô ấy rút súng để uy hiếp nhân viên lễ tân.
Matt lắc đầu, vốn đang nhức như búa bổ.
- Chúng ta phải đóng tiền bảo lãnh cho cô ấy.
- Cô ấy nói không cần, để cô ấy tự lo.
Anh cố ngồi dậy. Cơn đau như một con dao bỏng rát xé toạc phần xương sọ phía sau đầu.
- Matt?
- Anh không sao đâu.
Quả thế thật. Anh đã bị đánh tệ hơn thế. Tệ hơn nhiều. Cái này không ăn thua gì. Anh có thể chịu đựng được Anh ngồi thẳng dậy và nhìn vào mắt nàng. Nhìn nàng có vẻ như đang gồng mình lên để đón nhận cú đòn sắp giáng xuống.
Matt nói:
- Chuyện này tệ lắm, phải không?
Lồng ngực Olivia phập phồng. Nước mắt giàn giụa.
- Em cũng chưa biết. Mà phải. Phải, chuyện này tệ lắm.
- Chúng ta có nên để cảnh sát nhúng tay vào không?
- Không. - Nước mắt chảy tràn xuống má nàng. - Trước khi em kể anh nghe mọi chuyện thì không.
Anh vung chân ra khỏi giường.
- Vậy thì chúng ta biến ngay khỏi chỗ quái quỷ này thôi.
o O o
Loren đếm được sáu người đang xếp hàng trước bàn tiếp khách của phòng cấp cứu. Khi nàng vượt lên trước, sáu người đều ầm ừ khó chịu. Loren mặc kệ họ. Nàng dằn cái huy hiệu cảnh sát xuống mặt bàn.
- Các vị có một bệnh nhân vừa được đưa tới đây.
- Cô đùa đấy à. - Người đàn bà sau chiếc bàn ngước lên qua cặp kính hình bán nguyệt và đưa mắt nhìn khắp lượt phòng đợi chật ních người. - Cô nói một bệnh nhân à? - Bà ta nhai kẹo cao su. - Chà, tôi đoán là chúng tôi bị cô tóm được rồi. Chúng tôi quả là có một bệnh nhân vừa được đưa tới đây.
Những người đứng xếp hàng cười rúc rích. Mặt Loren đỏ lên.
- Anh ta là nạn nhân trong một vụ hành hung. Từ Howard Johnson.
- Ồ, anh ta. Tôi nghĩ chắc anh ta đi rồi.
- Đi rồi?
- Xuất viện vài phút trước.
- Anh ta đi đâu?
Người đàn bà ném cho nàng một cái nhìn trống rỗng.
- Phải. - Loren đáp - Đừng bận tâm.
Điện thoại di động của nàng đổ chuông. Nàng cầm điện thoại lên và nạt:
- Muse đây.
- Ơ, chào, có phải cô là vị cảnh sát đã đến đây lúc trước không?
Loren nhận ra giọng nói.
- Phải, Ernie. Chuyện gì thế?
- Có chuyện xảy ra, - anh ta đáp. - Tôi nghĩ.. tôi nghĩ hắn chết rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Vô Tội
Harlan Coben
Người Vô Tội - Harlan Coben
https://isach.info/story.php?story=nguoi_vo_toi__harlan_coben