Chương 31
ới một tiếng nổ "bốp" thật to, nắp chai sâm-panh được khui và buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Taylor đứng giữa vòng vây các luật sư, ai nấy cũng đều hân hoan chúc mừng cô. Để mừng chiến thắng của cô, cả công ty đã đặt phòng ở Beverly Hills Four Seasons. Buổi tiệc thật đông vì các luật sư ở công ty cô đều phấn khởi với một sự kiện đã cho họ cơ hội để thoát khỏi công ty trước 6 giờ và thoải mái uống rượu miễn phí.
Taylor có cảm giác hơi nghi ngờ là vào dịp đặc biệt này, có một yếu tố khác đã lôi kéo mọi người đến đông đủ như thiêu thân lao vào phía ánh sáng. Đã nhiều tuần qua, câu chuyện về mối quan hệ xã giao li kỳ của cô đã lan khắp công ty, (cô nghi ngờ Linda và các bạn thơ ký của cô ấy đã góp tay vào chuyện này), và cô đoán từ cách mọi người cứ nôn nao nhìn về phía cửa chính mỗi khi có người bước vào, là họ đang chờ đợi và hi vọng người-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó có thể ghé qua.
Không biết bao nhiêu lần Taylor đã phải lập lại câu chuyện về đề nghị thỏa hiệp của UBBQ với đồng nghiệp, như Frank đã tiên đoán, đã dẫn đến một thỏa thuận nhanh chóng về vụ kiện giữa đôi bên hồi lúc trưa. Thật ra thì mọi việc diễn ra nhanh chóng đến nỗi Taylor cảm thấy hơi choáng váng khi đứng giữa buổi tiệc. Có lẽ cô cần một ít khí trời.
Khi cô chầm chậm nhích dần ra cửa dẫn ra ban công, cách cô kể về chuyện xảy ra hôm này càng cô đọng hơn. May thay, Derek đã ở ngay bên cạnh cô và mỗi khi cô hết hứng nói chuyện, anh lại giúp cuộc đối thoại trở nên hào hứng. Trong khi Derek đang góp vui với đám đông với những mẩu chuyện về chiến thuật cô đã dùng ngoài tòa, Taylor mỉm cười phụ họa, lòng nhẹ nhõm vì không ai để ý cô đang lơ đễnh thế nào.
Lúc buổi tiệc đã đi được nửa đường, cô nghĩ cô có thể nghỉ ngơi một chút thì cô nghe có tiếng gõ li leng keng. Nhìn lên cô thấy Sam Blakely giơ cao li và đang nói lời chúc mừng.
"Nên tôi muốn có vài lời để chúc mừng thắng lợi của công ty chúng ta hôm nay," ông nói với ánh nhìn tự hào hướng về Taylor. "Một thắng lợi đã được đem về bởi tài năng và sự tận tụy của một luật sư phụ tá bách chiến bách thắng, cô Taylor Donovan." Sam ngừng để đám đông vỗ tay và reo hò. Rồi ông quay sang nói trực tiếp với cô.
"Taylor, khi cô mới đến văn phòng Los Angeles, chúng tôi đã được nghe cô là một ngôi sao đang lên. Và từ những gì tôi thấy, tôi hoàn toàn đồng ý với những lời khen ngợi cô mà văn phòng Chicago đã ca tụng."
Cô khiêm nhường đỏ bừng đôi má vì lời khen này.
"Chúng tôi ở văn phòng L.A. đã coi cô như một người trong gia đình này," Sam nói tiếp, "và chúng tôi sẽ rất nhớ cô vì công việc của cô ở đây đã hoàn tất. Và tôi biết cô chắc chắn cũng sẽ nhớ chúng tôi." Sam ngưng để chờ mọi người cười. "Để tôi ít nhất cho cô một tin sẽ giúp cô vơi nỗi buồn chia tay này."
Mọi người trong phòng nhìn Sam khi ông bước về phía Taylor. Cô nghĩ ông chắc sẽ đưa cô một gói quà chia tay.
Nhưng những gì ông nói sau đó làm cô ngạc nhiên.
Ông giơ tay ra.
"Tôi biết nó sớm hơn quy định 2 năm, Taylor và đây là lần đầu tiên chuyện này xảy ra trong công ty, nhưng để tôi được là người đầu tiên chúc mừng cô, bởi vì khi cô quay lại Chicago, cô sẽ thấy một văn phòng lớn hơn đang chờ đợi cô." Ông ranh mãnh nháy mắt. "Một văn phòng luật sư hội viên."
Cả phòng rộ lên tiếng chúc mừng.
Taylor đứng đó, sững sờ.
Cô cảm thấy mọi người vỗ lên lưng cô. Ngơ ngác, cô đưa tay bắt tay Sam. Và từng nhân viên của công ty bước tới chúc mừng cô. Với từng phút trôi qua, Taylor cảm thấy chếnh choáng, chếnh choáng hơn, đến khi cô thực sự cảm thấy cả phòng đang quay vòng vòng. Cần một ít không khí để thở, cô xin lỗi mọi người và bước ra ban công.
Khi ra tới ngoài, cô tiến ra phía lan can. Cố trấn tĩnh lại, cô nhìn quanh khung cảnh ngôi vườn lộng lẫy của khách sạn. Một làn gió đêm ấm áp nhẹ lướt qua. Những đóa hoa trắng tinh vây quanh các hình điêu khắc bằng cẩm thạch, những thác nước... tất cả đều đậm phong cách California. Và cô ngắm nhìn chúng như cố ghi nhớ tất cả để dành cho lúc phải rời xa.
Bởi vì thời gian của cô ở đây đã kết thúc.
Chuyện thỏa thuận giữa vụ kiện không phải là chuyện hiếm nên lẽ ra cô đã phải chuẩn bị bản thân cho việc sẽ rời nơi đây sớm hơn dự tính. Nhưng cô đã mù quáng không chịu làm.
Sẽ không còn những buổi tiệc Hollywood thần thoại. Sẽ không còn những bữa ăn ở các nhà hàng sang trọng, những lần uống nước ở các câu lạc bộ nổi tiếng ở L.A. Không còn căn hộ nằm sát biển hay những ngày California nắng vàng, những đêm California ấm áp.
Và sẽ không còn Jason.
Đây mới chính là lý do khiến Taylor mơ màng như người đi trong sương mù từ lúc vụ kiện được thu xếp ổn thỏa.
Dựa người vào thành lan can, cô hít một hơi thở thật sâu. Cô biết cô nên quay lại với buổi tiệc, tận hưởng từng giây phút thắng lợi của cô. Đó là một sự thành đạt hiếm có: công ty đã kết nạp cô làm luật sư hội viên sớm 2 năm. Nó là tất cả những gì cô đã dồn hết sức lực vô để phấn đấu kể từ lúc tốt nghiệp trường Luật. Nó là tất cả những gì cô muốn.
Phải vậy không?
Taylor nghe tiếng chân bước nhẹ nhàng sau lưng cô. Cô quay lại và thấy Linda đang tiến lại gần và đứng cạnh cô nơi ban công.
"Một đêm tuyệt vời phải không?"
Taylor gật đầu. "Cô có thể nói vậy lần nữa."
Linda nhìn cô một lúc rồi đưa tay ra. "Chúc mừng cô, Taylor."
Cô mỉm cười. "Cám ơn Linda, vì mọi thứ. Làm việc với cô là niềm hạnh phúc của tôi."
"Sao mà tôi nghĩ công ty sẽ vắng lặng nhiều đi khi cô đã đi." Linda trêu.
Taylor bật cười. "Có lẽ đúng vậy."
Rồi hai người rơi vào im lặng khi họ đứng nhìn ra vườn. Một lúc sau, Linda liếc cô.
"Cô định nói gì với anh ấy?"
Taylor buồn bã lắc đầu. "Tôi không biết."
Lúc đó, Sam phát hiện họ ngoài ban công và kéo Taylor trở lại buổi tiệc. Taylor không còn cơ hội để nghĩ thêm khi cô phải đi từ nhóm luật sư này sang luật sư khác trò chuyện, hòa đồng và làm những thứ mà một luật sư sắp-trở-thành-hội-viên thường làm.
Sau buổi tiệc, khi cô đang lái xe về nhà, đầu óc cô quay cuồng với muôn ngàn vấn đề sẽ cùng với cô về lại Chicago. Căn hộ và văn phòng cần phải thu dọn và đóng gói, kế hoạch di chuyển phải được sắp xếp, cô phải kết thúc hợp đồng thuê căn hộ và xe (người cho thuê xe đã tốt bụng cho cô thuê một chiếc PT Cruiser khác thay chiếc bị đụng), cô cần gọi công ty điện nước, rồi gọi trung tâm yoga Santa Monica để xin hoàn tiền cho các lớp cô đã trả tiền sẵn... một danh sách dài vô tận.
Không cần phải nói, đầu Taylor nghĩ về đủ mọi thứ trong khi cô dừng lại ở bãi đậu xe của tòa nhà. Chính vì vậy mà cô không để ý thấy chiếc Aston Martin màu đen quen thuộc đậu ở lề đường trước tòa nhà đến khi cô đi tới cửa nhà và thấy Jason đang bước về phía cô.
Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại - Julie James Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại