Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lẳng Lơ Tao Nhã
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 32: Tướng Mạo Hung Ác
M
ục đích của Trương Nguyên là thu hút sự chú ý của mọi người. Chân núi chính là Đại Thiện Tự rồi, hét lớn câu “Con lừa trọc cướp sư thái” sẽ khiến người ta vô cùng kinh ngạc, đảm bảo tất cả hòa thượng trong chùa lẫn khách dâng hương sẽ hiếu kì chạy tới vây quanh chỗ này, như vậy là cô thiếu nữ kia sẽ được an toàn rồi.
Ba tên lưu manh thấy Trương Nguyên la to như vậy thì nhất thời ngây ra. Tên tiểu tử này điên rồi hay sao, cái gì mà lừa cướp sư thái chứ?
Nhị Hổ tay chống nạnh, quát:
-Còn để ý tới thằng nhãi kia làm gì nữa, không mau bắt lấy con tiện nhân kia!
Tứ Hổ, Lục Hổ hùng hục tiến vào bụi cây lục soát.Tuy rằng cây cối ở đây rất um tùm rậm rạp nhưng hai tên Tứ Hổ, Lục Hổ đã chặn hai đầu, xem chừng cô gái khó lòng chạy thoát.
Trương Nguyên chạy vội tới trước mặt Nhị Hổ, tức giận quát:
-Các ngươi muốn làm gì? Cô gái đó đã từng tới nhà ta làm thuê. Lũ lừa trọc ngu ngốc các ngươi muốn làm gì? Đồ lừa trọc!
Nhị Hổ bị mắng đến hồ đồ, càng nghe càng chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao. Gã thò tay lên đầu, rõ ràng tóc vẫn còn mà?!? Trừng mắt nhìn Trương Nguyên, gã quát:
-Tên tiểu tử này ăn nói bậy bạ gì thế? Đừng xía mũi vào chuyện của bọn ông, về nhà bú ty mẹ đi!
Mấy tên “vô lại” này không phải là cường đạo, bản lĩnh duy nhất của chúng chỉ là dùng “võ mồm” để dọa nạt người khác mà thôi.
Cô gái núp trong bụi cây bị hai tên “lưu manh dởm” ép đến đường cùng.Không thể chạy thêm được nữa, cô run rẩy hét lên:
-Cấm lại gần! Đừng...đừng có ép ta. Ta...ta sẽ...sẽ đánh người đấy.
Gã Lục Hổ cười một cách dâm đãng nói:
-Hô hô, tiểu mỹ nữ cũng biết đánh người cơ đấy? Khá lắm, thế lại đây!Lại đây đánh anh đi!
Tứ Hổ quát lớn:
-Tiện nhân, mau ra đây!
Gã vừa nói vừa kéo tay cô gái ra, nhất định lôi cô ra cho bằng được. Không ngờ cô gái cũng không vừa, vùng vằng hất ngay gã Tứ Hổ kia ra, cánh tay cô dường như có một sức mạnh kì lạ.
Tứ Hổ lảo đảo thiếu chút nữa ngã nhào. Gã tức giận càng quát lớn:
-Giỏi lắm, con tiện nữ kia! Nhìn thế kia mà khỏe ra phết! Được, ông không tin là không lôi được mày ra....
Nói rồi gã lao vào, không chút kiêng dè nắm chặt lấy cánh tay cô gái kéo mạnh.
-Đừng ép ta.Ta sẽ đánh người thật đó!
Đọa dân thiếu nữ run run nói.
Lục Hổ cười ha hả, nói:
-Tứ Hổ ca, huynh cũng quá vô dụng rồi! Một con nhãi mà cũng đối phó không xong. Nhìn ta đây này...ối...ai ya....
Chưa kịp nói hết câu thì Lục Hổ đã lăng kềnh ra đất.
Tứ Hổ kêu lên:
-Hình như con tiện nữ này biết võ.
Lục Hổ lồm ngồm bò dậy, quát:
-Ta không tin hai gã đàn ông khỏe mạnh chúng ta lại không đối phó được với một con tiện nhân này...
*****
Bị cây cối che khuất nên Trương Nguyên không nhìn rõ, nhưng xem tình hình thì có vẻ như thiếu nữ đọa dân kia thân thủ cũng không tồi, hai gã đàn ông mà còn không lôi nổi cô ra ngoài.
Trương Nguyên chạy ra xa, cách chỗ bọn Nhị Hổ mấy bước, kêu lên:
-Nè, tiểu cô nương, cô đánh được thì cứ đánh thật mạnh vào. Đừng sợ, đã có ta làm chủ rồi. Đánh đi! Đánh đi! Ta có quen biết với người trong nha môn, cô cứ yên tâm mà đánh.
Trong tình huống như thế này thì phải nói quá lên một chút, nếu không cô gái kia sẽ không dám động thủ. Cô gái này là sợ đánh người sẽ mang tội nên nãy giờ mới không dám ra ta.
Cô gái có chút bất ngờ, quay sang Trương Nguyên hỏi:
-Thật sao?
Trương Nguyên đáp:
-Thật. Cứ đánh đi, dùng cả chân cả tay mà đánh...
Cô thiếu nữ đó nói:
-Vậy coi như là cậu đánh đó nhé. Không liên quan gì đến ta.
-Được. Coi như là ta đánh. Gặp quan cũng nói như thế.
-Ngươi bảo gì cơ?
Nhị Hổ hung hăng tiến lại gần Trương Nguyên.
Trương Nguyên đã nghe thấy có tiếng người từ dưới núi chạy lên. Nhịn gì thì nhịn chứ bị mắng là con lừa trọc đầu thì đến Phật tổ đại từ đại bi cũng khó có thể nuốt trôi cục giận to tướng này.Các hòa thượng nhanh chóng chạy lên xem thật hư ra sao.
Thấy Nhị Hổ hùng hổ bước tới, Trương Nguyên vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề nao núng, nói:
-Ngươi cứ thử động tới ta xem, ta dám đảm bảo từ này về sau. Ngươi đừng mơ có chốn dung thân ở cái huyện Sơn Âm này.
Nhị Hổ nghe vậy thì không dám tiến lại nữa, nhưng bề ngoài vẫn phải cứng miệng:
-Liên quan đếch gì đến mày.Con tiện nữ này năm lần bảy lượt lừa tiền của ông, lẽ nào không bị trừng phạt hay sao?
Rồi gã quay sang chỗ bụi cây quát lớn:
-Hai thằng phế vật vô dụng kia, cả buổi vẫn chả tóm được một con nhãi nhép...
Lời của gã còn chưa dứt thì đã nghe thấy “Uỵch!Uỵnh” hai tiếng liên tiếp vang lên. Hai tên Nhị Hổ, Tứ Hổ lần lượt từ trong bụi cây bay thẳng ra ngoài trong tư thế “mông tiếp đất”. Rồi bụi cây lại phát ra những tiếng “soàn soạt”, cô gái đọa dân kia bấy giờ mới ung dung phủi tay bước ra.
Nhị Hổ hoảng sợ lùi lại mấy bước, kinh hãi nhìn đọa dân thiếu nữ kia. Trợn mắt nhìn xuống đất, thấy hai gã đang xuýt xoa kêu đau, hỏi:
- Lão Tứ, lão Lục, các ngươi làm sao vậy?
Hai tên “lưu manh rơm” nghe hỏi thì lại càng rên rỉ to hơn.
Trương Nguyên mừng rỡ. Thật không ngờ cô gái đọa dân kia lại có thân thủ phi phàm như vậy. Mà sao trông cô ta có gì đó...hơi kì lạ!?
Cô thiếu nữ đọa dân tóc tai bù xù buông xõa xuống, dưới ánh nắng mặt trời chói chang, từng lọn tóc như phát sáng, tỏa ra sắc vàng đến lóa mắt. Làn da cô cũng trắng đến lạ thường, không giống như màu trắng hồng của các thiếu nữ. Trên mặt còn có viết xước do bị cành cây cào vào.
Kì lạ nhất có lẽ là đôi mắt, hai con người tròn xoe như hai quân cờ vây, trong màu đen thăm thẳm còn hiện lên một màu xanh ngọc đầy bí ẩn. Cô gái cao gần bằng Trương Nguyên, nhưng nhìn khuôn mặt non nớt ấy, Trương Nguyên đoán có lẽ cô còn nhỏ tuổi hơn cậu.
Cô thiếu nữ đọa dân vừa bước ra thì lập tức lượm lại ngay chiếc giỏ trúc, mấy quả quýt này xem chừng rất quan trọng với nàng ta. Quấn lại chiếc khăn xanh lên trùm đầu, cô gái quay sang Trương Nguyên, hỏi:
- Vị thiếu gia này, xin hỏi tên còn lại kia có cần đánh nốt không?
Vừa nói, tay cô vừa chỉ vào Nhị Hổ.
Trương Nguyên hào hứng đáp:
-Đánh chứ. Cứ coi là ta đánh đi.
-Được.
Thấy có người chống lưng cho, cô gái không còn kiêng dè gì nữa, thu người lại rồi thoáng cái đã nhảy ngay đến trước mặt Nhị Hổ. Nhị Hổ gào thét vung nắm đấm vào mặt cô gái, nhưng cô đã kịp nghiêng mình né tránh. Rồi nhanh như cắt, cô đáp trả lại gã bằng một cú đá vào lưng đau điếng, đồng thời “tặng kèm” một cước vào chính giữa ngực, làm Nhị Hổ không kịp phản kháng. Gã cúi gập người kêu rên, cô lại phi chân một lần nữa, tên Nhị Hổ bị “hạ đo ván” lăn kềnh ra đất.
Trương Nguyên nhìn mà hoa cả mắt, miệng không ngớt lời khen:
-Đánh hay lắm! Đánh hay lắm!
-Kẻ nào dám đánh người ngay sau bổn tự thế này?
-Tên hòa thượng nào lên tiếng vậy?
-A Di Đà Phật thiện tai thiện tai...
Trương Nguyên quay đầu lại, đám tăng nhân của Đại Thiện Tự đã có mặt tất cả ở đây rồi, già trẻ lớn bé, còn có mấy tên đang lăm lăm côn thiết trên tay.
Đọa dân thiếu nữ vừa trông thấy có nhiều người kéo đến như vậy thì lại bắt đầu hoang mang, quay sang Trương Nguyên nói một tiếng:
-Tạ ơn thiếu gia.
Rồi chạy một mạch xuống núi, vừa chạy vừa quấn lại tấm vải xanh trên đầu. Mấy quả quýt trong giỏ bị rơi ra, lăn xuống chỗ Trương Nguyên đang đứng. Thấy vậy, cô gái không quay lại nhặt mà vội vàng chạy tới sườn núi rồi từ đó chạy thẳng xuống.
Trương Nguyên cúi người nhặt mấy quả quýt dưới chân lên, thấy vỏ đã bị dập thì tiện tay bóc luôn bỏ vào mồm.Vị quýt vừa thơm vừa ngọt, chất lượng cũng chẳng kém quýt mật Hàng Châu là bao.
-A Di Đà Phật, nơi này đã xảy ra chuyện gì vậy?
Một vị hòa thượng trung niên dẫn đầu, phía sau là mấy mươi vị hòa thượng nữa đang lăm lăm côn thiết trong tay. Thấy một thiếu niên áo xanh đang nhàn nhã đứng bóc quýt ăn, dưới đất là một tên đang ôm ngực kêu la, hai tên còn lại, một tên bịt mắt, một tên che miệng cũng nhăn nhó từ trong bụi cây bước ra.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lẳng Lơ Tao Nhã
Tặc Đạo Tam Si
Lẳng Lơ Tao Nhã - Tặc Đạo Tam Si
https://isach.info/story.php?story=lang_lo_tao_nha__tac_dao_tam_si