Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoạn Phi Thiên Hạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 32: Cửu Thiên Tuế Bách Lý Thanh (Bốn)
B
ách Lý Thanh cắn hạt dưa, ngữ điệu nhẹ như bay: “Thật không? Mạt tiểu thư vậy mà thông minh.”
Hắn không thừa nhận, cũng không phủ nhận đầu lĩnh của đám người áo đen lúc đó là hắn.
Nhưng Tây Lương Mạt biết nhất định là hắn, vì chính ánh mắt kia.
Thế nhưng nàng cũng không vạch trần rõ ràng, hắn đã che mặt chứng tỏ không thích có người nhận ra, nàng cần gì đâm đầu vào cho xúi quẩy, chỉ cần biểu đạt thành ý cùng lòng biết ơn là được.
Tây Lương Mạt đứng thẳng dậy, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Trước mặt Cửu Thiên Tuế, bực nữ nhi khuê các như Mạt nhi nào dám nhận xằng hai chữ thông minh?”
Vốn là lời nói nịnh hót nghìn người vạn người đã nói, từ miệng nàng nói ra lại vô cùng đương nhiên, như chỉ đang trần thuật một chuyện thật, vì vậy khiến người nghe rất thoải mái.
Bách Lý Thanh bỗng nhiên khẽ cười ra tiếng, âm thanh như tiếng gảy dây đàn kia vừa cực kỳ êm tai vừa lạnh lẽo: “Mạt tiểu thư, ngươi cũng biết Tĩnh Quốc công cùng bản tọa có thể nói là kẻ thù chính trị, về phần ân, vừa rồi Mạt tiểu thư mượn tay bản tọa dạy dỗ Tứ muội muội kia của ngươi cảm giác tốt lắm phải không?”
Tây Lương Mạt không khỏi cảm thấy âm thanh mềm mại lạnh giá kia tựa như một thanh đao lưỡi mỏng hoa lệ lại cực kỳ sắc bén lướt qua cổ nàng, giống như có thể cắt đứt cần cổ non mịn của nàng bất cứ lúc nào.
Khiến người ta không rét mà run.
Bách Lý Thanh quả nhiên nhìn ra mánh khóe của nàng, Tây Lương Mạt ngẩng đầu lên, trên mặt không có lấy một chút bất an, chỉ mỉm cười nói: “Vì vậy, Mạt nhi mới tới cảm tạ, không phải sao?”
Nàng định chắc loại người nói một không nói hai như Bách Lý Thanh càng không thích người khác thay đổi uốn nắn ý chỉ của hắn, vì vậy nàng cố ý muốn mời Tây Lương Đan lên thuyền, rõ ràng Bách Lý Thanh có hứng thú với nàng hơn với Tây Lương Đan, nên hắn sẽ xử lý Tây Lương Đan trước mặt mọi người, để cảnh cáo nàng đừng có tự chủ trương, đồng thời cũng tạm thời không động đến nàng.
“Ngươi không sợ ta lột da ngươi sao?” Bách Lý Thanh dường như rất thích thú với sự bình tĩnh của nàng, ánh mắt luôn lười biếng nhìn ra ngoài cửa số cuối cùng cũng dừng trên người nàng, ánh mắt kia như hữu hình, như một sinh vật đẹp đẽ mà lạnh giá bơi ngang sống lưng, khiến Tây Lương Mạt không khỏi thầm căng thẳng, nàng biết đối phương nói lột da chính là thật sự lột da.
Nàng hạ tầm mắt, than nhẹ: “Mạt nhi đương nhiên sợ, nhưng vẫn phải làm vậy.”
“Ha, vì sao?”
“Bởi vì Mạt nhi có điều cầu, có điều oán.”
Bách Lý Thanh nhìn nàng dùng vẻ mặt dịu dàng nói ra những lời sắc bén như vậy, giống một thanh kiếm lạnh giá tẩm độc, biểu cảm lại kính cẩn trước sau như một.
“Ha ha, ngươi cũng là một đứa trẻ thành thật đấy nhỉ.” Khóe môi tô son đỏ thắm của Bách Lý Thanh khẽ cong lên, ý cười nhàn nhạt tràn ra, trong nháy mắt khiến gương mặt hắn xuân sắc sinh hương, khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
Hắn thích những đứa trẻ thành thật, bởi vì rất bớt việc.
Cho dù là Tây Lương Mạt cũng không thể không dời mắt khỏi nụ cười tươi đẹp quyến rũ kia mới không bị mê hoặc tâm trí, có người nói Cửu Thiên Tuế đại nhân đã gần ba mươi tuổi, thật sự khiến người ta không thể tin được.
Nàng chỉ nói nhẹ bẫng: “Mạt nhi đã nói, trước mặt Cửu Thiên Tuế, đùa giỡn mánh khóe là chuyện rất buồn cười.”
Bách Lý Thanh nhìn nàng, bỗng như cười như không nói: “À, vậy Tư Lưu Phong thì sao, nếu hắn biết ngươi quy phục bản tọa, chẳng phải sẽ không chấp nhận được ngươi hay sao?”
Tây Lương Mạt ngẩng đầu, nàng nhìn về phía dung nhan tuyệt lệ mà quỷ mị kia của Bách Lý Thanh, khẽ nhướng mày: “Vậy thì sao?”
Giống như nàng hoàn toàn không để việc này trong lòng, cho dù vừa rồi nàng mới lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ với Tư Lưu Phong, cho dù nàng đang sắp đặt định gả cho hắn.
Đúng vậy, vậy thì sao, thiếu nữ này không phải loại người tràn ngập huyễn tưởng với tương lại mộng ảo kiều diễm.
Bách Lý Thanh nhìn nàng, bỗng ý vị thâm trường khẽ cười: “Tây Lương Mạt, ngươi được lắm.”
Tây Lương Mạt mỉm cười, đặc biệt nở nụ cười.
Đây là lần thứ hai nàng nghe câu này trong hôm nay.
***
Sau khi Tây Lương Mạt đi ra ngoài, Bách Lý Thanh cầm một quả lựu trên đĩa đựng trái cây lên vuốt ve trong lòng bàn tay, lựu là cống phẩm, vỏ mỏng đỏ tươi rất đẹp, tựa như da thịt mềm mại của thiếu nữ, hắn đột nhiên hỏi: “Tiểu Liên Tử, ngươi thấy thế nào?”
Một thái giám nội thị nhất đẳng mặc cẩm bào đỏ đậm thêu nước biển thăng thiên tiến lên, kính cẩn nói: “Nữ tử này dám lợi dụng Thiên Tuế gia, cả gan làm loạn, tội đáng lột da róc xương, huống hồ nàng ta còn là người nhà Tĩnh Quốc công, không thể không đề phòng!”
Bách Lý Thanh cong đầu ngón tay, dùng ngón tay út đeo bảo vệ móng bằng vàng ròng ung dung tao nhã rạch lên vỏ quả lựu, nhìn một dòng chất lỏng đỏ tươi như máu chậm rãi chảy xuống.
Lông mi thật dài hắt xuống một cái bóng quỷ quái trên làn da trắng nõn gần như trong suốt của hắn, hắn cười như không cười nói: “Ngươi không cảm thấy con chim non này rất thú vị, thật sự thú vị sao, ha ha.”
Con chim non lớn mật lại thú vị, tiếp theo hãy để bản Thiên Tuế xem bản lĩnh của ngươi đi, đừng chết quá nhanh.
Nghe tiếng cười khẽ diệu kỳ của Cửu Thiên Tuế, những người hầu tâm phúc xung quanh không tự chủ được mà run lên.
So với việc bị Cửu Thiên Tuế cảm thấy hứng thú, bọn họ thà tự nguyện đi tìm cái chết còn hơn.
Bách Lý Thanh bỗng ném quả lựu mới ăn một hạt ra ngoài, xoi mói hừ lạnh: “Đi, đem hạt dưa Thổ Phiên mới tiến cống hôm qua lên, lựu này thật là chua, khó ăn chết được.”
Ngoài cửa sổ truyền đến tiếng vật nặng rơi xuống nước.
Hạt dưa, hạt dưa, hạt dưa là mạng của đại nhân.
Liên công công nhìn đống vỏ hạt dưa xếp thành quả núi nhỏ trong đĩa ngọc trên lưng “ghế người”, luôn không kìm nổi mà liếc về phía đôi môi diễm lệ tinh xảo của chủ tử, miệng Thiên Tuế gia bóc hạt dưa thật lợi hại, “bóc” da người cũng lợi hại không kém.
Hắn quay người lại, sai người đi mò tên thám tử nghe trộm bị Cửu Thiên Tuế dùng quả lựu đập cho não văng tung tóe lên.
—— Ông đây là đường ranh giới đại mỹ nhân Bách Lý Thanh ——
Tây Lương Mạt cúi đầu ra khỏi khoang thuyền, Tư Lưu Phong lập tức bước lên đón, âm thầm dò xét trên người nàng một lượt: “Thế nào, không sao chứ?”
Nàng tái mặt lắc đầu, cố gắng nở một nụ cười yếu đuối: “Mạt nhi không sao.”
Nhìn nàng như rất hoảng sợ, giống một bông hoa sen mảnh mai trong mưa, Tư Lưu Phong không khỏi nảy lòng thương tiếc, cảnh giác nhìn thoáng qua bọn thái giám vẻ mặt vô cảm trên thuyền, sau đó vỗ nhẹ lên tay nàng: “Không có việc gì.”
Tây Lương Mạt nhìn hồ nước bốn bề dậy sóng bên thuyền, nàng khe khẽ thở ra một hơi, trái tim mới dần dần đập chậm lại. Nếu nàng đoán không sai, vừa rồi lợi dụng Bách Lý Thanh dạy dỗ Tây Lương Đan quả thật khiến Bách Lý Thanh động sát khí, nếu không phải sau đó nàng thành thật thừa nhận, tùy cơ ứng biến thì có lẽ nàng thật sự sẽ bị lột da.
Bách Lý Thanh cho rằng nàng lợi dụng hắn xử lý Tây Lương Đan, mà mục đích cuối cùng của nàng là mượn lần cả gan làm loạn này thu hút sự chú ý của Bách Lý Thanh.
Bách Lý Thanh, người này thâm sâu khó lường, sắc sảo hơn tất cả những người nàng từng gặp, hỉ nộ vô thường, chưa hẳn đã không biết tính toán trong lòng nàng.
Nhưng bảo hổ lột da, nàng thành công.
Tính kế lòng người, xoay chuyển thành bại, đắn đo chừng mực là phải cực kỳ chuẩn xác.
Nàng khác với mẹ con Hàn thị, Lam phủ đã xuống dốc từ lâu, người mẹ nàng chưa từng gặp mặt ngay cả còn sống hay đã chết cũng không biết, trong phủ đệ nàng không có bất kỳ nền tảng thật sự nào, chỉ có mượn sức nhân vật phản diện quyền thế ngập trời Bách Lý Thanh này nàng mới có thể tiếp tục vượt sóng gió.
Ánh mắt Tây Lương Mạt rơi vào đảo giữa hồ xanh um tươi tốt, hoa lá như mây kia, ánh mắt chợt lóe lên, nếu nàng không đoán sai, tiếp theo, trên đảo giữa hồ mới là nơi sát khí trùng trùng, không biết là thử thách của Bách Lý Thanh hay thủ đoạn của mẹ con Hàn thị.
Mặc kệ thế nào, một cửa này nàng nhất định phải qua, nhất định phải đi lên con đường dẫn thẳng tới bóng tối, quyết không quay đầu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoạn Phi Thiên Hạ
Thanh Thanh Du Nhiên
Hoạn Phi Thiên Hạ - Thanh Thanh Du Nhiên
https://isach.info/story.php?story=hoan_phi_thien_ha__thanh_thanh_du_nhien