Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hát Tình Ca Cho Em
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 32
G
ần tới tháng sáu, thời tiết dần dần oi bức. Diệp Phàm nhìn lịch bàn đưa ngón tay đếm nhẩm, phát hiện Mã Ly đã suốt một tuần không đi làm. Các đồng nghiệp trong thư viện bàn luận càng ngày càng nhiều và rất khó nghe. Mọi người đều nói về chuyện của cô ấy và người bạn trai giàu có kia. Có một số người, trong lời nói tỏ vẻ khinh thường, kiểu như “chim sẻ mà cũng đòi thành phượng hoàng.”
Diệp Phàm ghét cay ghét đắng những kẻ nói xấu sau lưng, ăn cháo đá bát. Cô nghĩ đến khi Mã Ly còn đi làm, mặc dù quan hệ với mọi người cũng không quá tốt, nhưng hễ đồng nghiệp có việc, cô ấy vẫn sẵn sàng giúp đỡ. Nhưng còn bây giờ thì sao? Những con người trước đây ngoài mặt luôn vui vẻ hòa nhã với cô ấy, nay tất cả đều nói chuyện thị phi của cô ấy sau lưng. Nhưng ngược lại, chủ nhiệm Hoàng bình thường luôn kiếm chuyện với Mã Ly, nay lại lén tìm Diệp Phàm mấy lần, hỏi tình hình của Mã Ly thế nào rồi.
“Diệp tử, cô ngày thường có quan hệ tốt nhất với Mã Ly, lúc rảnh rỗi thì khuyên nhủ cô ấy. Theo lý mà nói, trong chuyện tình cảm chúng ta là những người ngoài không có quyền quản. Nhưng bây giờ đã ầm ĩ lên như vậy, thật sự không thu dọn được. Nếu cô ấy chịu lùi một bước, tôi có thể đứng ra nói với cấp trên vài lời, để cô ấy nhanh chóng được đi làm trở lại…”
Sắc mặt chủ nhiệm Hoàng hơi ngượng nghịu. Diệp Phàm cũng biết chị ấy hay nói năng chua ngoa nhưng thật ra dễ mềm lòng, lại thẳng thắn. Nhưng dù sao chị ấy cũng tốt hơn những kẻ chỉ biết nói xấu sau lưng người khác kia nhiều lần.
“Chủ nhiệm, em sẽ cố gắng khai thông đầu óc cho bạn ấy, chị cứ yên tâm.” Diệp Phàm ngoài mặt thì mạnh miệng như vậy, nhưng sự thực thì trong lòng không biết bám víu vào đâu. Không nói đến chuyện tình cảm này phải xử lý ra sao, đơn giản là chuyện làm sao liên lạc được với cô ấy cũng tương đối khó khăn rồi. Vài lần gần nhất, cô gọi điện thoại cho Mã Ly, hơn phân nửa đều là Thẩm Kiều tiếp chuyện. Thái độ của đối phương rất lạnh nhạt, không chịu nói nhiều với cô. Thỉnh thoảng một hai lần được Mã Ly nhận điện thoại, cô ấy cũng giả bộ dường như không có chuyện gì, bảo cô đừng nên lo lắng.
Thế này rồi mà đừng lo lắng gì nữa? Cô ấy cũng một tuần rồi không đi làm, cứ tiếp diễn như thế, bao giờ mới thấy mặt nhau đây? Diệp Phàm suy nghĩ một lát, quyết định nhân dịp cuối tuần, đến nhà Mã Ly nằm vùng tóm người.
Từ sau sự kiện Mạt Thông lần trước, mẹ Diệp Phàm với chuyện giới thiệu đối tượng gặp mặt cho con gái đã cắt bớt đi nhiều. Thế cho nên Diệp Phàm hiếm khi có cuối tuần nhàn rỗi, có thể thực hiện kế hoạch nằm vùng tóm người của cô.
Đáng tiếc, mặc dù cô đã xem rất nhiều phim hình sự, cũng đọc rất nhiều truyện trinh thám, nhưng trong phương diện tìm người này thật sự không có chút kinh nghiệm nào. Cho nên sau khi hỏi thăm người quản lý khu nhà, cô được biết Mã Ly đã rời khỏi nhà từ sáng sớm. Cô đành phải quyết định tiến hành phương án nguyên thủy nhất chính là ôm cây đợi thỏ.
Đây là một chuyện yêu cầu sự kiên trì, nhẫn nại. Diệp Phàm ngồi trong một quán cà phê đối diện với khu nhà, gọi một tách cà phê. Cô đợi từ buổi sáng thẳng đến buổi chiều, trong lúc đó cô gọi thêm hai tách nữa. Cô buồn chán lật tạp chí trong quán, có lẽ không thể đợi để được gặp người ta rồi. Lúc này đã gần ba giờ chiều, Diệp Phàm uống tách cà phê thứ ba khiến cho tinh thần lâng lâng, một mặt chờ người, mặt khác lật tạp chí lá cải trong tay mình.
Không thể không nói, nếu không phải do cô đang buồn chán, cô nhất định sẽ không bao giờ xem những loại tạp chí thế này. Thế cho nên những tiêu đề như “Scandal XX của giới giải trí”, “Chuyện không thể nói của XXX và XXX”, toàn viết về những chuyện trên trời dưới đất của người nổi tiếng, mà trong mắt cô tất cả đều giống nhau, không gợi lên chút hứng thú. Cô nhàm chán lật lật tạp chí, ngay lúc cô chán không muốn xem nữa, thì bỗng nhiên một bức ảnh đập vào mắt cô, làm cô giật mình.
Chỉ thấy trên một trang trong cuốn tạp chí kia, có bức hình màu chiếm trọn trang giấy của một ngôi sao nữ. Người này mặc một bộ lễ phục màu đỏ chót lộ vai, dáng vẻ lả lướt, má lúm đồng tiền, cười tươi như hoa, bên đuôi lông mày có một nốt ruồi. Cô nhìn thế nào cũng thấy quen mắt.
Đây không phải là… cô em vợ của Đoàn Diệc Phong sao? Diệp Phàm cố gắng nheo mắt, có lẽ cảm thấy người trên báo này và cô gái cô gặp trong nhà Đoàn Diệc Phong hôm đó rất giống nhau, đặc biệt là nốt ruồi ở cuối chân mày. Quả thực rất giống. Thế nhưng vì cô gái trong bức hình này đang tươi cười, còn cô gái mà cô gặp hôm trước lại có vẻ mặt hung dữ. Vậy nên cô vẫn không hoàn toàn dám xem hai người này là một, mà tiếp tục đọc cuốn tạp chí kia.
Trên bức hình lớn trong tạp trí, có dòng tiêu đề với kiểu chữ cực kỳ rõ ràng là: “Cô ca sĩ trẻ Tư Thiến Thiến phủ nhận đã nhen nhóm lửa tình với đàn em”. Cô ca sĩ này chính là Tư Thiến Thiến đã hát bài “Mãi mãi” sao? Diệp Phàm càng thêm hết hồn, nhanh chóng đọc tiếp.
Nội dung trong đó đa phần là phỏng vấn. Nội dung cơ bản xoay quanh vụ scandal tình cảm giữa Tư Thiến Thiến và đàn em Tần Nặc cùng công ty. Nhưng mà Diệp Phàm từ trong bài phỏng vấn này vẫn nắm bắt được một số thông tin của Tư Thiến Thiến. Bao gồm từ khi cô xuất hiện đến nay đã ra ba album, số lượng bán ra rất lớn, nổi tiếng chính là nhờ ca khúc “Mãi mãi” đứng đầu bảng xếp hạng kia. Mà năm nay, cô còn định tổ chức một buổi nhạc hội với tiêu đề chính là “Mãi mãi”, sẽ mời rất nhiều người nổi tiếng tai to mặt lớn trong giới giải trí lên sân khấu, một danh sách tên tuổi.
Trong một lô những cái tên xa lạ, có một đoạn viết đập vào mắt Diệp Phàm: “Đến lúc đó, nhạc sĩ nổi tiếng Đoàn Diệc Phong đã một tay nâng đỡ Tư Thiến Thiến cũng sẽ xuất hiện tại buổi diễn để chúc mừng…”
Đoàn Diệc Phong? Diệp Phàm ngây ngẩn cả người, đầu óc trống rỗng. Đúng lúc này, điện thoại của cô bỗng nhiên vang lên. Trên màn hình báo người gọi đến chính là Đoàn Diệc Phong. Diệp Phàm hít sâu một hơi, bình tĩnh lại, ấn nút nhận cuộc gọi.
“Tiểu Phàm, em có rảnh không?” Trong điện thoại, giọng của anh vẫn luôn ôn hòa, trước sau như một.
“Dạ, có.”
“Vậy cùng đi ăn nhé?”
“Vâng…”
“Em đang ở đâu? Anh đến đón em.”
Bỏ điện thoại xuống, Diệp Phàm thất thần một hồi. Một lúc lâu sau, cô lại cúi đầu nhìn dòng chữ thời gian trên cuốn tạp chí kia, thấy như đã cách xa cả mấy đời. Cô bỗng nhiên cảm thấy thế giới này rộng lớn như thế, nhưng duyên phận cũng thật kỳ diệu. Vậy mà nó có thể để cho hai người vốn không nên xuất hiện cùng nhau, cứ như vậy bất tri bất giác đến bên nhau.
Nếu như không nhờ cuộc gặp gỡ kỳ diệu kia, thì có thể bây giờ tên của anh cũng sẽ xen lẫn trong một đống tên người mà cô không nhận ra, rồi bị bỏ qua. Thế nhưng, hiện nay thì sao? Ba chữ Đoàn Diệc Phong đối với cô mà nói chính là món quà Thượng đế ban tặng cho cô, là cuộc gặp gỡ kỳ diệu nhất.
Đoàn Diệc Phong rất nhanh đã lái xe đến đón Diệp Phàm. Lúc cô ra khỏi quán cà phê, đã thấy anh mặc một chiếc áo sơ mi màu hồng nhạt đứng đợi cô bên cạnh chiếc Land Rover. Màu sắc như thế mặc trên người này hoàn toàn không khó coi chút nào. Trái lại càng làm anh căng tràn sức sống, tựa như có thể ngửi thấy mùi vị ấm áp của ánh nắng chiều rực rỡ chiếu rọi lên trên người anh.
Anh đến gần Diệp Phàm, đỡ lấy túi sách trong tay cô, còn ôm vai cô và mở cửa xe, “Em muốn ăn gì?”
Diệp Phàm suy nghĩ một chút, “Ăn món Trung đi, bình thường chút là được.”
“Được, gần đây có một câu lạc bộ nấu món Trung cũng không tồi, hay là đến đó nhé.”
Diệp Phàm gật đầu, muốn nói vừa rồi cô có thấy tên anh trên tạp chí. Song cô suy nghĩ lại, nếu anh muốn nói thì sẽ tự nói, không cần phải hỏi, nên cô lại thôi.
Hai người ngồi trên xe tùy tiện trò chuyện vài chuyện, cũng nhanh đã đến câu lạc bộ kia theo lời Đoàn Diệc Phong giới thiệu. Câu lạc bộ này tọa lạc trên bờ hồ, phong cảnh xung quanh khá đẹp. Bên ngoài thiết kế đơn giản, nhưng vào cửa lại có người phụ trách xác nhận thân phận. Từ thái độ chuyên nghiệp của bồi bàn, có thể thấy nơi này không giống với những chỗ khác.
Diệp Phàm rất hiếm khi bước vào nơi cao cấp như thế này. Chỉ có một lần duy nhất vào một nhà hàng Tây cao cấp chính là bị Mã Ly kéo đi xem mắt. Khi tiếp nhận hình tượng đại ca bốn bể đều là anh em của anh ta, đã khiến hai cô gái chưa ăn được miếng cơm đã tìm cớ chạy thoát thân. Sau đó hai cô gái ăn mặc bộ lễ phục giá cả xa xỉ cùng ngồi ăn đồ nướng trên vỉa hè, mất hết cả hình tượng. Mỗi khi nhớ đến đó, cả hai đều không nhịn được bật cười.
“Em đang nghĩ gì thế?” Đoàn Diệc Phong thấy cô bỗng cười khúc khích, liền mở miệng hỏi.
Diệp Phàm lấy lại tinh thần, phát hiện bản thân đã thất thần nên có hơi xấu hổ. Cô đem chuyện năm đó ra kể với Đoàn Diệc Phong. Cô vốn tưởng anh sẽ cười chê cô, không ngờ anh lại nghiêm túc gật đầu, “Ý kiến này không tệ, lần sau chúng ta có thể thử xem sao.”
Thử cái gì? Thử mặc lễ phục rồi ngồi ăn đồ nướng bên vỉa hè sao? Diệp Phàm cố gắng căng não ra, nhưng bản thân vẫn không cách nào tưởng tượng cảnh Đoàn Diệc Phong đứng trên phố ăn đồ nướng thì sẽ có hình ảnh ra sao. Cuối cùng cô nghĩ sẽ đổ vỡ hình tượng mất.
Cách giờ ăn tối vẫn còn sớm lắm, vì thế Đoàn Diệc Phong đề nghị đi chơi bowling. Diệp Phàm đối với hoạt động thể thao ngoại lai du nhập vào này… Nói chính xác là tất cả những hoạt động cần có thể lực thật ra cô làm thế nào cũng không thấy hứng thú. Nhưng nếu có cơ hội, thì đi chơi thử cũng không sao. Nhưng không ngờ rằng, vừa đi được nửa đường đã bị quầy bánh ngọt ăn vặt hấp dẫn.
Nói thật thì, cô từ sáng đến giờ, ngoại trừ ba tách cà phê ra, gần như không ăn gì cả. Bây giờ lại thấy những chiếc bánh ngọt được làm đẹp đẽ kia, nhất thời có một loại ham muốn giống như bạn chồn gặp thịt gà, nhìn nó chằm chặp không rời mắt.
“Muốn ăn sao?” Đoàn Diệc Phong hỏi.
Diệp Phàm thành thật gật đầu, “thật ra em có hơi đói…” Ngẫm lại, nếu cô nói thẳng quá thì không ổn lắm, vội bổ sung thêm một câu, “Nhưng đợi lát nữa ăn cũng được, vẫn nên…”
Cô còn chưa nói xong, Đoàn Diệc Phong đã kéo cô sang đó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hát Tình Ca Cho Em
Ức Cẩm
Hát Tình Ca Cho Em - Ức Cẩm
https://isach.info/story.php?story=hat_tinh_ca_cho_em__uc_cam