Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hannibal Trỗi Dậy
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
I.31
C
ẢNH SÁT VIÊN RENE ADEN, mặc thường phục, đợi bên ngoài khách sạn của Trebelaux cho tới khi thấy đèn trên tầng ba đã tắt hết. Sau đó, anh ta tới ga tàu ăn uống qua loa và may mắn quay trở về vị trí vừa kịp lúc thấy Trebelaux lại rời khỏi khách sạn, mang theo một cái túi thể thao.
Trebelaux bắt taxi bên ngoài ga Đông rồi băng qua sông Seine tới một nhà tắm mù mịt hơi nước và đi vào bên trong. Aden đỗ chiếc xe không có gì đặc biệt của mình vào chỗ đỗ vốn chỉ dành cho xe cứu hỏa, đếm từ một đến năm mươi rồi vào trong sảnh. Không khí ngột ngạt, nồng nặc mùi dầu xoa bóp. Cánh đàn ông mặc áo choàng tắm đang ngồi đọc báo - các tờ báo in bằng nhiều thứ tiếng khác nhau.
Aden không muốn cởi quần áo bám theo Trebelaux vào trong màn hơi nước. Anh ta vốn là người khá dứt khoát, nhưng cha anh ta đã chết vì chứng bọt da chân nên anh ta không muốn cởi giày ra trong chỗ này. Anh ta lấy một tờ báo trên giá gỗ rồi ngồi xuống ghế.
* * *
Trebelaux, xỏ đôi guốc mộc quá ngắn so với chân, lọc cọc bước qua một dãy phòng nơi những người đàn ông thõng người ngồi trên các băng ghế ốp gạch men, đầu hàng hơi nóng.
Các phòng xông hơi riêng tư được cho thuê luân phiên mười lăm phút một. Ông ta bước vào căn phòng thứ hai. Đã có người trả trước tiền vé vào cho ông ta. Không gian mù mịt hơi nước và ông ta lấy khăn tắm lau kính.
“Ông làm gì mà lề mề thế,” Leet nói qua màn hơi nước. “Tôi sắp nóng chảy ra rồi đây này.”
“Mãi tới lúc tôi chuẩn bị đi ngủ thì hầu phòng mới chuyển tin nhắn cho tôi,” Trebelaux giải thích.
“Hôm nay cảnh sát đã theo dõi ông ở Jeu de Paume đấy; họ biết bức Guardi ông bán cho tôi là hàng chôm chỉa.”
“Ai đã dẫn đầu mối sang tôi vậy? Anh hả?”
“Làm gì có chuyện đó. Họ nghĩ ông biết ai đang giữ các bức tranh bị đánh cắp khỏi lâu đài Lecter. Ông biết không?”
“Không. Có lẽ khách hàng của tôi biết.”
“Nếu ông kiếm được bức ‘Cầu Than thở’ kia, tôi có cách đẩy cả hai bức tranh đi,” Leet nói.
“Anh định bán chúng đi đâu?”
“Đấy là việc của tôi. Một khách hàng có sừng có mỏ ở Mỹ. Đại khái là một tổ chức lớn. Ông có biết gì không, hay tôi chỉ đang nhọc công vô ích?”
“Tôi sẽ trả lời anh sau nhé,” Trebelaux đáp.
* * *
Chiều hôm sau, Trebelaux mua một tấm vé đi Luxembourg khởi hành từ ga Đông. Cảnh sát Aden dõi nhìn ông ta mang theo va li lên tàu. Tay khuân vác có vẻ không mấy hài lòng với khoản tiền boa của ông ta.
Aden gọi điện về Quai des Orfèvres trao đổi ngắn gọn rồi nhảy lên tàu đúng vào phút chót, khum khum bàn tay che phù hiệu, kín đáo giơ ra cho người soát vé thấy.
Lúc đoàn tàu tiến gần đến trạm dừng ở Meaux, màn đêm đã buông xuống. Trebelaux cầm bộ dao cạo râu đến phòng vệ sinh. Ông ta nhảy ra khỏi tàu đúng lúc đoàn tàu bắt đầu lăn bánh, chẳng thèm ngó ngàng gì đến cái va li.
Một chiếc xe hơi đã chờ sẵn cách ga xe lửa một khối nhà. “Sao lại đợi ở đây?” Trebelaux hỏi lúc chui vào xe ngồi cạnh tài xế. “Tôi có thể đến chỗ anh ở Fontainebleau mà.”
“Chúng tôi có việc ở đây,” người đàn ông ngồi sau tay lái nói. “Việc ngon.” Trebelaux biết gã với cái tên Christophe Kleber. Kleber lái xe tới một quán cà phê gần nhà ga, ăn một bữa tối thịnh soạn, còn bê cả bát lên húp món xúp vichyssoise. Trebelaux gảy gảy món xa lát Nicoise và xếp đậu cô ve lên mép đĩa thành tên viết tắt của ông ta.
“Cảnh sát tịch thu bức Guardi rồi,” Trebelaux nói khi phục vụ mang món bê áp chảo ra cho Kleber.
“Anh kể với Hercule thế rồi. Lẽ ra anh không nên nói những chuyện như thế này qua điện thoại. Có vấn đề gì?”
“Họ nói với Leet rằng bức tranh là đồ bị khoắng mất ở phía Đông. Có đúng không?”
“Tất nhiên là không. Ai hỏi thế?”
“Một thanh tra cảnh sát có một danh sách từ Ủy ban Nghệ thuật và Tượng đài. Anh ta nói nó là đồ ăn cắp. Có đúng không?”
“Anh có nhìn con dấu không?”
“Con dấu của Ủy ban Giáo dục và Nghệ thuật Nhân dân Xô Viết, thế thì sao?” Trebelaux hỏi.
“Tay cảnh sát có nói nó thuộc quyền sở hữu của ai ở phía Đông không? Nếu của người Do Thái thì không thành vấn đề, quân Đồng Minh không trả lại các tác phẩm nghệ thuật lấy của dân Do Thái đâu. Dân Do Thái chết hết rồi. Quân Xô Viết cứ giữ nó thôi.”
“Anh ta không phải cảnh sát bình thường, anh ta là thanh tra cảnh sát, Trebelaux nói.
“Nói như dân Thụy Sĩ ấy. Anh ta tên gì?”
“Popil, Popil gì đó.”
“À,” Kleber nói, lấy khăn ăn lau miệng. “Tôi cũng đã nghĩ thế. Vậy thì không có gì đáng lo đâu. Anh ta nhận tiền của tôi nhiều năm nay rồi. Đấm tiền vào là xong thôi. Leet kể gì với anh ta?”
“Vẫn chưa nói gì, nhưng Leet có vẻ bất an lắm. Tạm thời ông ta sẽ quy mọi trách nhiệm cho Kopnik, gã đồng sự đã chết của ông ta,” Trebelaux đáp.
“Leet không biết gì thật đấy chứ, dù chỉ là phong thanh xem anh đã lấy được bức tranh từ đâu?”
“Leet vẫn tưởng tôi lấy nó ở Lausanne, như chúng ta đã thỏa thuận. Ông ta đang rú rít đòi lấy lại tiền. Tôi nói tôi phải trao đổi với khách hàng đã.”
“Popil nằm trong tay tôi, tôi sẽ xử lý, anh cứ quên hết chuyện này đi. Tôi có chuyện quan trọng hơn nhiều cần bàn với anh đây. Anh có đến Mỹ được không?”
“Tôi không mang được đồ qua hải quan đâu.”
“Anh không cần lo về hải quan, chỉ cần quan tâm đến các cuộc đàm phán trong thời gian anh ở đấy thôi. Anh sẽ phải kiểm tra đồ trước khi nó đi, rồi lại kiểm tra thêm lần nữa ở chỗ đó, từ phía bên kia một cái bàn trong một phòng họp của ngân hàng. Anh có thể đi bằng máy bay, trong vòng một tuần.”
“Món đồ dạng gì vậy?”
“Mấy món đồ cổ nhỏ. Vài bức tượng, một lọ đựng muối để bàn. Chúng ta sẽ ngó qua xem, rồi anh cho tôi biết anh nghĩ gì.”
“Các vấn đề khác thì sao?”
“Anh sẽ an toàn tuyệt đối,” Kleber nói.
Kleber chỉ là tên gã dùng ở Pháp. Tên khai sinh của gã là Petras Kolnas và gã biết tên thanh tra Popil, nhưng không phải vì trả tiền định kỳ cho tay thanh tra.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hannibal Trỗi Dậy
Thomas Harris
Hannibal Trỗi Dậy - Thomas Harris
https://isach.info/story.php?story=hannibal_troi_day__thomas_harris