Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Dược Phòng Bán Vé
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 31
M
ạch Nhiên nhìn chằm chằm dòng chữ "Thu mua công ty giải trí Huy Hoàng" thật lâu, bỗng nhiên phát hiện quả thực mình chính là một kẻ ngốc đầu đuôi không rõ.
Từ mấy tháng trước, Mạch Nhiên bị người ta khinh dễ tại trường quay, Thẩm Lâm Kỳ bỗng nhiên thờ ơ lạnh nhạt, rồi nửa đêm khuya khoắt đột ngột tới nhà cô, ngủ ngoài cửa cả một đêm, cùng cô chơi game, thay cô giải quyết scandal, thậm chí trước mặt giới truyền thông còn cao giọng tuyên bố rất tin tưởng cô. Hoá ra tất cả đều là kế hoạch của Thẩm Lâm Kỳ, mục đích chỉ có một: đưa Lý Khải Kỳ sa lưới, liên hợp với cổ đông của Huy Hoàng, khiến cho công ty đó bị lay chuyển, mượn cơ hội diệt trừ đối thủ cạnh tranh, mượn danh nghĩa Thẩm thị, mở rộng ảnh hưởng của Tinh Thiên ra thị trường quốc tế, do đó thu được lợi nhuận kếch xù.
Không tồi, để bày ra tất cả những chuyện này, Thẩm Lâm Kỳ đã bày ra một ván cờ rất lớn, lợi dụng triệt để tài nguyên tất cả nhưng người bên cạnh mình: Lý Khải Kỳ, Khương Tuệ, Kiều Minh Dương, và cả Mạch Nhiên, bọn họ mỗi người bất luận tốt xấu gì đều trở thành quân cờ trong tay Thẩm Lâm Kỳ, mỗi đường đi nước bước đều là Thẩm Lâm Kỳ tỉ mỉ vạch ra, từng bước từng bước một, giúp anh tiến gần đến mục tiêu.
Được, thực sự là rất giỏi!
Mạch Nhiên không khỏi cảm thán: với suy nghĩ và hành động của Thẩm công tử, khả năng đoạt giải diễn viên xuất sắc Oscar thực sự là có thừa. Không! Thẩm Lâm Kỳ còn phải đạt được giải đạo diễn xuất sắc nhất nữa, ai bảo anh nghĩ ra được vở kịch hoàn hảo này? Hôm nay Huy Hoàng bị mua, Thẩm thị lại còn có thêm một công tử si tình công tử được ca tụng trên mạng internet, một tuồng kịch anh không cần tốn nhiều sức mà ngay lập tức vừa được danh vừa được lợi, cho đến hôm nay đều là một vốn bốn lời. Nếu đổi lại là Mạch Nhiên, sợ rằng cô nằm mơ cũng phải tỉnh dậy mà cười.
(buồn.... vì chị Nhiên nghĩ anh Thẩm như vậy >"<)
Mạch Nhiên thực sự rất muốn vỗ tay ủng hộ hành động tuyệt vời ấy của Thẩm Lâm Kỳ, muốn hát vang vui mừng, đáng tiếc Mạch Nhiên hiện tại đặc biệt một chút vui cũng không nổi!
Mạch Nhiên ngồi yên vị tại bàn làm việc của Thẩm Lâm Kỳ, trong lòng khổ sở muốn chết, trong ngực hình như có một lớp màng bọc kín khiến cho hơi thở không có lấy một lỗ hổng nào mà đi ra được. Đúng lúc ấy, từ phía sau, kẻ đầu têu xuất hiện trước mặt cô.
Thẩm Lâm Kỳ xuất hiện, khiến tâm tình Mạch Nhiên thay đổi. Cô từ khổ sở đến phẫn nộ, lại từ phẫn nộ đến cảm thấy nực cười, cuối cùng Mạch Nhiên quay lại nhìn Thẩm Lâm Kỳ, nhịn không được mà bật cười ha hả, giống như bệnh nhân tâm thần.
Trên mặt Thẩm Lâm Kỳ hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng chỉ chốc lát lại khôi phục vẻ bình tĩnh. Thẩm Lâm Kỳ đi đên gần Mạch Nhiên, nheo mắt hỏi: "Em cười cái gì?"
Mạch Nhiên cười đến nỗi thượng khí không tiếp hạ khí, vừa thở gấp vừa cầm tập tài liệu kế hoạch thu mua Huy Hoàng giơ ra trước mặt Thẩm Lâm Kỳ: "Em đương nhiên là cười sách lược nhìn xa trông rộng của Thẩm tổng, thật đúng là túc trí đa mưu, không hổ danh chúng ta là công ty làm ăn buôn bán. Lần sau gặp phải chuyện tốt như vậy, nhớ sớm nói cho em biết một tiếng. Em không hành động giống như anh được, nói mấy câu là có thể lừa người. Nhưng ít nhất cũng có thể sớm chuẩn bị một lọ thuốc nhỏ mắt, trước mặt giới truyền thông có thể giả vờ khóc nhè, giúp anh kiếm thêm sự đồng tình của mọi người."
Bị Mạch Nhiên châm chọc khiêu khích như vậy, biểu tình trên mặt Thẩm Lâm Kỳ biến đổi. Anh nhìn chằm chằm văn kiện trên bàn, sắc mặt đột nhiên sa sầm, bước đến gần Mạch Nhiên hỏi: "Mạch Nhiên, mọi chuyện không như em nghĩ." (hic... thương anh Thẩm L)
"Không cần giải thích!" Mạch Nhiên nhanh chóng ngắt lời Thẩm Lâm Kỳ, "Anh như vậy không phải có vẻ đang chột dạ sao? Hay muốn em nói, em sẽ không phá hỏng dự định của anh, ngược lại đây là một chuyện tốt! Suy nghĩ mua một công ty lớn như vậy, đúng là cũng góp phần vào việc tăng GDP cho tổ quốc a! Lợi dụng một vài người cũng đâu có gì lớn lao phải không? Anh yên tâm, em tình...nguyện."
Mạch Nhiên nói xong lời cuối cùng, cảm thấy không nói gì được nữa, bởi vì Thẩm Lâm Kỳ đột nhiên tiến sát gần cô, đem cô khống chế giữa khoảng cách nhỏ hẹp giữa cái bàn và cơ thể của anh. Con mắt đen láy trong veo của anh như con mắt của mãnh thú nhìn chằm chằm Mạch Nhiên, giọng điệu bình tĩnh mà đầy vẻ uy hiếp nói: "Con gái không nên miệng lưỡi sắc nhọn như vậy."
Mạch Nhiên cảm thấy mình đã tức giận đến cực điểm, cho nên trong lòng tâm tình thật sự quanh co, không hiểu sao mà không hề cảm thấy sợ hãi sự uy hiếp của Thẩm Lâm Kỳ, lại còn nhìn thẳng anh, lấy làm tiếc nuối mà nói: "Anh nghĩ rằng em không muốn làm bộ câm điếc sao? Thế nhưng vừa nghĩ đến sự thông minh tài trí của anh, lòng ngưỡng mộ của em lập tức như nước sông Hoàng Hà vỡ đê kéo dài không dứt..."
Mạch Nhiên lại không thể nói thêm được nữa, bởi vì tay Thẩm Lâm Kỳ không chút lưu tình mà nắm lấy cằm cô.
Mạch Nhiên bị siết đến đau buốt, cảm giác như bị trật khớp, bên tai còn vang lên thanh âm tràn ngập sự uy hiếp: "Đừng nói nữa, có nghe hay không!"
[ Mạch Nhiên lại không thể nói thêm được nữa, bởi vì tay Thẩm Lâm Kỳ không chút lưu tình mà nắm lấy cằm cô.
Mạch Nhiên bị siết đến đau buốt, cảm giác như bị trật khớp, bên tai còn vang lên thanh âm tràn ngập sự uy hiếp: "Đừng nói nữa, có nghe hay không!"]
Mạch Nhiên đương nhiên nghe thấy, không cho cô nói sao? Vậy thì cô sẽ cắn. Vì vậy Mạch Nhiên cúi đầu, há mồm, hướng về phía ngón tay thon dài mỹ lệ đang ngang tàn kia mà hung hăng cắn xuống.
Một tiếng hừ nhẹ qua đi, tay Thẩm Lâm Kỳ rốt cục buông lỏng ra, Mạch Nhiên miệng đầy mùi máu tươi, cô đưa tay lên xoa xoa vết máu trên khóe miệng, không hề sợ hãi mà đón nhận ánh mắt Thẩm Lâm Kỳ.
Mạch Nhiên không thèm đếm xỉa đến, chính là tên hỗn đản này đã gạt cô!
Thẩm Lâm Kỳ trên trán lộ ra tia tức giận hiếm thấy, rốt cục không bình tĩnh, chịu đựng đau nhức nói: "Bạch Mạch Nhiên, em tỉnh táo lại một chút cho anh!"
Mạch Nhiên liền nở nụ cười.
Nói cô không tỉnh táo? Thật là trò đùa! Một chút tình cảm trong lòng đối với Thẩm Lâm Kỳ hiện tại đã bị Mạch Nhiên vứt cho chó ăn rồi, còn có thể nói là không tỉnh táo? Chẳng lẽ còn cần phải dùng phụ viêm khiết để tẩy rửa não mới thanh tỉnh? (*phụ viêm khiết: một sản phẩm của Trung Quốc, tương tự như dạ hương của Việt Nam)
Mạch Nhiên cười nói: "Thẩm tổng, anh lo lắng nhiều rồi, em hiện tại so với ai khác đều rất tỉnh táo."
"Nếu như em tỉnh táo thì đừng dùng giọng điệu này nói chuyện với anh."
Anh đang uy hiếp cô!
Mạch Nhiên chịu đựng lửa giận đang thiêu đốt trong ngực nói: "Em không nói như vậy thì nên nói như thế nào đây? Nếu không thì Thẩm tổng, anh dạy em vậy, dạy em nói mấy câu sửng sốt hù người khác, vạn nhất sau này em không còn cơm mà ăn, nói không chừng còn có thể mở một hàng vỉa hè buôn bán."
Thẩm Lâm Kỳ mặt càng ngày càng đen, rốt cụôc cũng dị thường giống như Mạch Nhiên.
(đau lòng... ta bị ngược ><)
"Được, anh dạy cho em." Sau khi phun ra một câu nói, Thẩm Lâm Kỳ bỗng nhiên tiến lên trước một bước, nâng gáy Mạch Nhiên lên kéo về phía trước, hung hăng mà chiếm lấy môi cô.
Xin thề! Mạch Nhiên trên đời này chưa bao giờ gặp phải nụ hôn nào kịch liệt như thế. Bởi cố sức quá mạnh, hai người bọn họ đều đụng vào nhau, hàm răng Mạch Nhiên tê dại đi, đầu lưỡi Thẩm Lâm Kỳ len lỏi vào trong, rất không khách khí mà chiếm đoạt khoang miệng cô. Toàn bộ trong miệng cô tràn ngập mùi máu, cho đến tận bây giờ vẫn còn cảm thấy hương vị ấy, loại cảm giác này thực sự rất khó dùng lời nói mà hình dung được.
Chẳng hiểu vì sao, trong lòng Mạch Nhiên một chút cũng không cảm thấy sợ, ngược lại, Mạch Nhiên đưa tay lên ôm lấy cổ Thẩm Lâm Kỳ, hung hăng phản kích trở lại.
Có một câu nói như thế này: Nếu như không thể phản kháng, thì học cách hưởng thụ.
Dù sao đây cũng chẳng phải lần đâu tiên hai người bọn họ làm thế cho nên Mạch Nhiên tự nhủ bản thân không cần phải giả bộ thuần khiết. Có điều, cô cảm thấy bọn họ như vậy không giống như đang hôn môi, ngược lại giống như là tại vật lộn, xem ai dùng hết khí lực trước, tuyên bố thất bại.
Cuối cùng, chính là cô thể lực chống đỡ không nổi, đẩy anh ra.
Thẩm Lâm Kỳ nhìn Mạch Nhiên, trong mắt lóe ra tia lạ lùng.
Mạch Nhiên thở hổn hển nói: "Thẩm tổng anh đừng hiểu lầm, anh gặp dịp thì chơi, em cũng sẽ như vậy, đừng quên em là một diễn viên." Nói xong câu đó, ngực cô cảm thấy khó chịu vô cùng. Khi thấy tia quang mang trong con ngươi của Thẩm Lâm Kỳ dần dần mai một, cô bỗng cảm thấy một chút mất mát không nói lên lời.
"Chúc mừng em, diễn không tồi." Thẩm Lâm Kỳ nhàn nhạt nói, sau đó xoay người rời đi.
Cô lớn tiếng gọi anh: "Thẩm tổng, xem xét chuyện em đã cùng anh phối hợp diễn xuất mệt nhọc như vậy, có thể để em tham gia bộ phim của Tưởng Vân Đạt không?"
"Tùy em." Thẩm Lâm Kỳ không có quay đầu lại, một mực bước đi.
Mạch Nhiên nhìn bóng lưng anh khuất dần sau cầu thang, chân cô mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã khuỵu trên mặt đất, trong miệng còn lưu lại một chút máu tanh, mang theo mùi vị cay đắng nuốt vào trong ngực.
o O o
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Cứ để Tiểu Bạch và Kiều Thiếu cùng làm việc đi, cho Thẩm công tử từ từ nếm thử tư vị ghen tuông, ha ha ha ha ╮(╯▽╰)╭
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Dược Phòng Bán Vé
Ức Cẩm
Độc Dược Phòng Bán Vé - Ức Cẩm
https://isach.info/story.php?story=doc_duoc_phong_ban_ve__uc_cam