Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Diễm Phu Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 32: Huệ Chất Lan Tâm [1] Hiếm Thấy
[1] Chỉ người cao nhã, thanh khiết.
Hắn chết cũng không hết tội! Hắn chết cũng chưa đủ! Mặc dù hắn đã chết, cũng muốn để thân thể hắn nếm tàn ngược thống khổ!
Hắn sẽ không quên, ban đầu nam nhân hèn yếu kia, biến hắn thành mồ côi chịu đủ khuất nhục như thế nào!
Nương hắn, bất quá chỉ là một nha hoàn bưng trà rót nước, nhưng bởi vì hát hay mà được hắn coi trọng, một đêm **, mặc dù cho nàng thân phận thì thế nào, bất quá chỉ là một thiếp thất hèn mọn!
Ngày ngày, nàng giống như nha đầu tầm thường bị chánh thất hành hạ, cuối cùng còn ra lệnh cho đầy tớ, thay nhau lăng nhục nương hắn! Vùng vẫy không được, nương nản lòng thoái chí, mặc cho thân thể kia như thi thể bị đùa giỡn, bị ái dục xâm chiếm, không nhúc nhích.
Mà năm đó, Kiều Dần bất quá chỉ là một hài tử ba tuổi, hắn trơ mắt nhìn những thân thể xích lõa trên giường dây dưa, nhìn nương ánh mắt trống rỗng tuyệt vọng, hắn muốn khóc, lại không thể! Hắn chỉ có thể cắn môi thật chặt, đối diện với những lời nhục mạ của đại nương cùng nhị nương, mười tám năm qua, thanh âm bén nhọn của các nàng không ngừng vọng vào tai hắn, các nàng nói, “Người phải trả giá chính là ngươi, nghiệt chủng!”
Từ lần kia, mẫu thân tựa hồ như một người câm, ngày ngày đều giống như một pho tượng gỗ ngồi ở hành lang, mặc dù mấy kẻ từng làm nhục nàng đi qua, nàng vẫn im lặng như cũ.
Ngày thứ ba, cha rốt cuộc đã tới, không lo lắng cũng không trừng phạt, chẳng qua là đưa tỳ bà cho mẫu thân nói, “Ta hôm nay muốn nghe 'Mẫu đơn đình'.”.
Ba ngày, suốt ba ngày không ăn không uống không nghỉ không ngủ, vẻ mặt nương không hề có chút khác thường, thời điểm nghe những lời này liền rơi lệ lã chã, nàng cúi người, nói, “Lão gia, dọc hoàng tuyền, ta chờ ngươi.” Sau đó nàng chạy đi như mũi tên ly cung, “oành” một tiếng đụng vào tường, đó là nơi mà nương cả ngày ngưng mắt nhìn, nương trước kia luôn nói, “Chính là ở bờ tường này, nương hát mấy câu 'Mẫu đơn đình', cha ngươi trùng hợp đi qua vô cùng vui vẻ, nhiều ngày mi mục đưa tình rồi cuối cùng là một đêm ân sủng...”
Chuyện đã qua rành rành trước mắt, mười tám năm, đầu người máu chảy đầm đìa, con ngươi vĩnh viễn không nhắm kia, thân thể tràn đầy khuất nhục và oán hận, còn có dáng vẻ thờ ơ hèn nhát của người nam nhân kia, cũng thật sâu khắc vào lòng hắn. Cùng với đau đớn bị nhục mạ và đánh đập! Đó là mẫu thân, người duy nhất yêu thương hắn trên cõi đời này! Đó là mẫu thân tình nguyện dập đầu quỳ xuống trước các phu quân cũng muốn bảo hộ hắn chu toàn!
Là nam nhân hèn yếu không có chí tiến thủ kia, trong lòng của hắn chỉ có ca hát, trầm mê với ca hát, chưa từng động tình động tâm với một ai! Như vậy cũng tốt, chỉ có như vậy hắn mới có thể dễ dàng cướp đi tất cả những gì thuộc về hắn! Hắn độc chết đại nương nhị nương, quất roi lên thân thể̃ của bọn họ, mặc cho chim muông gặm cắn xé nát! Hắn cùng với Ngọc Hoàn lấy tính mạng của cha hắn, nhìn hắn tự chặt đầu mình xuống thật là thống khoái!
Ra cửa, Kiều Dần tiễn khách. Ngọc Hoàn mở ô đưa tới trước mặt Thu Vô Cốt, che ánh nắng giúp hắn.
Thu Vô Cốt giơ tay lên, gạt ô đi, cười như hoa quỳnh nở rộ, “Ngọc Hoàn cho là, Thu Vô Cốt hôm nay vẫn còn là hài tử e dè vô năng năm đó sao?”
Ngọc Hoàn mím môi, cúi đầu, “Công tử, là Ngọc Hoàn đa tâm.”
“Không trách ngươi, ta cũng biết ngươi nghĩ cho ta. Ngọc Hoàn, chúng ta làm bạn mười ba năm, ngươi biết ta rõ nhất, ta coi trọng ngươi nhất, hi vọng ngươi không cô phụ tín nhiệm của ta.”
Lời của hắn như vô tình nói ra, nàng nghe lại thấy nặng như Thái Sơn!
Đúng! Làm bạn mười ba năm, nàng chứng kiến toàn bộ quá trình từ một thiếu niên ngây thơ chất phác rụt rè thành một kẻ giết người như ngóe lãnh tâm tuyệt tình! Hắn nói, hắn tín nhiệm nàng, nhưng tín nhiệm này không cho phép nàng phạm bất cứ sai lầm nào, chỉ hơi lơ là, nàng sẽ rơi xuống địa ngục không đáy!
**
Theo quy củ giang hồ, cha chết, con sẽ phải túc trực bên linh cữu bảy ngày, mà bảy ngày này, võ lâm cũng không yên ổn.
Một trong bốn tiểu gia thành Hoa Châu, Hà gia Trịnh gia bình an vô sự, nhưng có hai nhà gặp biến. Quản gia Dung gia chết, toàn bộ tiền mặt châu báu trong kho bị trộm, Thành gia có hai phu nhân chết, hơn nữa có một đứa bé chết từ trong trứng nước. Thủy triều ngầm trong thành Hoa Châu liền nổi lên, rất nhiều thương nhân quan gia cũng gặp biến, mà trong đó đều có một điểm giống nhau: bọn họ đều từng đi xem Kiều lão gia biểu diễn hí kịch, chính mắt thấy toàn bộ quá trình hắn chết.
Lâm gia thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh, thật ra đã sớm đề phòng, cho tới hôm sau Lâm Triêu Hi tỉnh lại, gặp người làm lại phát hiện họ đều mang theo kiếm.
“Oanh Oanh, ngươi có biết có chuyện gì xảy ra hay không? Sao ngay cả nha đầu giặt quần áo cũng mang theo vũ khí?” Lâm Triêu Hi vừa ăn cháo vừa nhìn ra ngoài cửa.
Oanh Oanh cũng liếc mắt nhìn rồi lắc đầu nói, “Đây là lệnh của đại thiếu gia, Lâm gia toàn bộ tăng cường cảnh giác, người nào cũng phải mang theo vũ khí.”
Lâm Triêu Hi nhìn Oanh Oanh hỏi, “Còn ngươi?”
Oanh Oanh mím môi, giống như nghĩ tới điều gì gương mặt khẽ đỏ, nàng đưa tay lấy cây trâm xuống nói, “Đây là đại thiếu gia đưa cho nô tỳ, nói có thể phòng thân.”
Lâm Triêu Hi cẩn thận xem, đó là một cây trâm tinh xảo khắc hoa, phía trên là ngọc thạch màu đỏ, nhưng làm người ta lóa mắt chính là hoa văn khéo léo trên trâm, tựa hồ có cơ quan bên trong.
“Chủ mẫu cẩn thận!” Oanh Oanh giơ tay ngăn cản, vội vàng đoạt trâm lại, giải thích, “Ngọc thạch này không thể đụng vào, sẽ tự động bắn ra kịch độc!” Nàng cẩn thận chạm nhẹ qua cây trâm nói, “Chỗ này thì có thể mở.”
Lâm Triêu Hi nhìn đồ vật cơ quan xảo diệu này, khen không dứt lời. Trâm tháo xuống, bên trong là mảnh sắt cực nhỏ! Đoán chừng nếu tùy tiện chạm vào da máu cũng chảy không ngừng, không trách được phải làm vỏ che. Lâm Thành Trác thật đúng là dụng tâm! Biết Oanh Oanh không có võ công liền chế tạo vật phòng thân cho nàng, thời khắc mấu chốt cũng có thể bảo toàn tính mạng.
Đang suy tư, Lâm Đường Hoa đã đi vào, trong tay cầm một cái mâm, mới vừa vào ngưỡng cửa mùi thơm liền lan tỏa, gian phòng cũng phảng phất ánh sáng nhu hòa chiếu rọi.
“Nhi tử, ngươi đây là?” Lâm Triêu Hi nhìn ưu nhã Lâm Đường Hoa, còn có bồn hoa lan cũng ưu nhã mà hắn đang cầm trên tay.
“Đây là loại mới, mang đến cho mẫu thân thưởng thức.” Hắn đi thẳng vào phòng rồi ngồi lên ghế, hắn bất đắc dĩ gạt ly trà Lâm Triêu Hi để bừa bộn qua một bên, bày bồn hoa lan kia.
Lâm Triêu Hi không khỏi không quan sát nam tử đối với hoa lan cực kỳ tinh tế ôn nhu kia, quân tử như lan mỹ nhân như ngọc, hắn cùng hoa lan ngạo nghễ lạnh nhạt hô ứng cho nhau, thậm chí có thể nói là hòa làm một thể, dù là người nào cũng không thể dịch chuyển tầm mắt.
Lâm Đường Hoa xoay người, hướng nàng cười nhạt, hương hoa lan bồng bềnh bay tới, giống như khói mù trong suốt bao phủ gian phòng, làm lòng người tĩnh lặng.
Đây là cực phẩm hoa lan thế gian chỉ có mấy cây, mùi hoa có thể giải trừ mê hương cùng độc khí. Hắn yêu thích hoa lan như thế, lại đem tặng nàng. Hắn khẽ thở dài, vân đạm phong khinh cười ôn hòa như cũ, “Nương, xin chăm sóc bồn lan này cẩn thận, đây là Đường Hoa tặng ngài.”
Lâm Triêu Hi có chút thẹn thùng nhìn phòng, theo thói quen, mặc dù có người làm dọn phòng, chỉ mấy giây phòng đã bừa bộn. Nàng lúng túng cười ha ha, “Được được, con yên tâm, ta nhất định không để nó chết!”
Lâm Đường Hoa trong lòng bất đắc dĩ vô hạn, dù đối với hoa lan kia không đành lòng nhưng vẫn bỏ qua, hắn nhất định phải hết sức bảo hộ nàng chu toàn!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Diễm Phu Nhân
Thiên Ái Mạch Sinh Nhân
Diễm Phu Nhân - Thiên Ái Mạch Sinh Nhân
https://isach.info/story.php?story=diem_phu_nhan__thien_ai_mach_sinh_nhan