Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cổ Đại Ơi Ta Tới Đây!!!
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 32
T
ổng quản Trần Lâm cùng chúng nô bộc nghe tin vương gia trở về đều đứng ở cửa vương phủ đợi chờ sẵn từ sáng sớm. Mọi người thần sắc khẩn trương, cùng sợ hãi, không ai dám hó hé hay thở mạnh. Vương gia tàn bạo, lãnh khốc, tuyệt tình đó giờ ai mà chẳng biết. Từ đằng xa, một cỗ cẩm cùng tiếng hí dài của hai bạch mã đang tiến lại và dừng ngay trước vương phủ. Độc Nhẫn và Độc Kiêu vén tấm rèm, 1 bạch y nam tử tuấn mĩ vạn phần bước ra, đó là chính là vương gia của bọn họ. Vừa thấy vương gia, tất cả đồng loạt quì xuống
“tham kiến vương gia”
Tiếp theo sau đó là một thanh y nữ tử bước ra, dung nhan dịu dàng say động lòng người, khuôn mặt trái xoan đôi mắt to trong sáng, bờ môi chúm chím như anh đào, làn da trắng như tuyết. Tất cả mọi người đều kinh ngạc, trên xe có một vị nữ tử, lại ngồi cùng vương gia, chẳng lẽ là một thị thiếp mới chuẩn bị bổ sung vào Mĩ Nhân các, có thể ở cạnh vương gia, chẳng lẽ đây là người có khả năng sẽ lên giường với vương gia trong tương lai. Nghĩ tới đây, Trần Lâm tổng quan, mắt loé sáng, nhanh miệng đáp: “Trần Lâm tham kiếm phu nhân”
“lão già này gọi ai là phu nhân vậy?” – một giọng nói lạnh vang lên từ trong cỗ kiệu.
Thanh y nữ tử nuốt một ngụm nước bọt, nhìn Trần Lâm đang quì dưới đất, cười dịu dàng nói: “ta không phải là phu nhân, ta là a hoàn, ngươi lầm rồi”
Trần Lâm nghe xong mặt đỏ lên vì ngượng khi nghe có mấy tiếng cười khúc khích. Lão thật bị quê mà, đi vấn an một a hoàn.
Hoạ Tâm dứt lời một hồng y nữ tử bước ra với gương mặt trắng hồng xinh đẹp, như một đóa hoa còn chớm nụ hàm tiếu, bao nhiêu nét tươi trẻ thanh xuân dường như ẩn hiện trong góc mắt đuôi mày. Đôi mắt to trong suốt như dòng suối lạnh, lòng đen đen tuyền óng ánh đầy tinh nghịch, hàng mày phượng phi, miệng anh đào chúm chím ướt át căng mộng.
“nương tử à, mệt không ta dìu nàng xuống nào” – Lãnh Thiên sủng nịnh nhìn nàng.
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều miệng há hốc, mắt như muốn lòi hết ra ngoài, có vài người còn hí hoáy lỗ tai xem có phải nghe lầm không. Một số khác thì hướng lên trời, xem có phải mặt trời hôm nay mọc nhầm hướng. thấy một nữ nhân à không hai nữ nhân bên cạnh vương gia đã là điều ngạc nhiên lớn rồi, cư nhiên vương gia lại dùng biểu hết sức cảm ôn nhu cùng sủng nịnh với vị hồng y nữ tử thì quả là chuyện kinh thiên địa chấn Trần Lâm tổng quản bất giác buột miệng hỏi: “vương gia ngài có phải vương gia không vậy”
“nhảm nhí” – Lãnh Thiên lạnh giọng quát
Đúng chính là khuôn mặt băng lãnh, ngữ điệu lạnh lùng, tàn bạo, đây mới thực là vương gia của họ. Thật đúng là vương gia. Độc Nhẫn thấy biểu tình trên khuôn mặt Trần Lâm không khác gì họ ngày trước, đành cười khổ nói: “Trần Lâm tổng quản, đây là vương phi”
RẦM!!! BỊCH!!!!!!
10 người à không 20 người, đúng, có hết thảy 20 người đồng loạt dắt tay nhau vào cõi hôn mê khi nghe xong lời của Độc Nhẫn. Nhan Nhược Bình thấy khanh khách cười: “haha, ngươi của vương phủ tức cười thật, thật vui nga, đem nước dội cho họ tỉnh đi, ta đói”
Nói rồi nàng tiến thẳng vào bên trong. Một bàn ăn thịnh soạn được bày ra với các món ăn nóng hổi hấp dẫn.
“Đây chẳng phải là chim cút nướng hoa, chân vịt xào, canh lưỡi gà, dạ dày hươu nấu giang dao, gân bò luộc uyên ương, cúc hoa thố ty, đùi heo nướng, chân giò nấu gừng chua, canh hảo cầu….mấy món cực ngon ở Cổ Tuyệt cốc sao” – Nhan Nhược Bình ngạc nhiên nhìn Lãnh Thiên
“ân, ta biết nương tử thích ăn, ăn đi” – Lãnh Thiên ôn nhu xoa đầu nàng.
Nhan Nhược Bình đặt ngay thí thí xuống ghế, vục đầu vào ăn ngấu nghiến, khỏi cần mời, món ăn ngon như vậy, nàng tuyệt không bỏ qua, bên cạnh Lãnh Thiên đút canh giúp nàng không nghẹn. Nếu như không chứng kiến ôn nhu khi nãy có lẽ Trần Lâm đứng tim chết mất rồi, nhưng bất quá hiện giờ thấy tình cảnh này, lão chỉ choáng váng mà thôi. Ăn xong, Nhan Nhược Bình ngâm người trong bồn tắm, thư thái thả nhẹ hồn, cảm nhận sự sảng khoái dễ chịu của hương hoa theo hơi nước toả lên. Trong lúc này Lãnh Thiên đã vào cung để chuẩn bị ghi tên nàng vào danh sách hoàng tộc cũng như thông báo với Thái Hoàng thái hậu việc lập vương phi.
Thay một bộ xiêm y vàng nhạt, đầu vấn một lọn tóc cài lên một chiếc trâm, một bên tóc buông nhẹ trên vai, trang điểm nhẹ nhàng, ăn mặc thanh tao, trang nhã, mộc mạc, người toát lên hơi thở tươi mát xuất trần như hương sen, nhìn nàng như một tiên nữ không vướng bụi trần gian.
Nàng cùng Hoạ Tâm đi dạo khắp vương phủ. Phong cảnh vương phủ thật xa hoa tráng lệ, đẹp đến không thể diễn tả, hoa nở khắp nơi, ở giữa còn có một hồ sen thơm mát, nước trong xanh. Hai người đi tới mái đình thì gặp một nữ tử mặc một bộ áo đính phỉ thuý lấp lánh, áo xẻ ngay ngực làm cho đôi tuyệt lê hây hẩy loã lồ lô một nửa ra bên ngoài cùng với xương quai xanh gợi cảm mê người, hoa nhan tóc mây kim bước diêu, trông vào thật phong tình vạn chủng mê người, kiều mị, hấp dẫn quyến rũ. Vừa thấy Nhan Nhược Bình ả ta đã hếch giọng quát: “nô tỳ ở đâu dám đến thượng uyển này dạo chơi, cư nhiên to gan”
CHÁT!!!!
Không thấy Nhan Nhược Bình thi lễ, lại dùng đôi mâu quang lãnh lẽo nhìn thẳng tắp vào ả, làm ả tức điên lên, cư nhiên một nô tỳ nhỏ nhỏ dám đại bất kính với ả. Ả giáng cho Nhan Nhược Bình một bạt tai. Hoạ Tâm phẫn nộ lên tiếng: “này làm gì thế, đây là…..”.
CHÁT!!!
“câm họng, ngay cả ngươi nô tỳ lớn mật gặp phu nhân cũng không thi lễ” – 1 hồng y nô tỳ đứng sát ả tiến lên tát Hoạ Tâm một bạt tai, lớn tiếng ****. Đúng là chó cậy chủ sủa bậy mà
Nhan Nhược Bình hừ nhẹ một tiếng, không hề cuối người, chỉ lạt giọng nói: “nô tỳ tham kiến phu nhân”.
Lời vừa dứt một thanh y nô tỳ từ đâu hớt hải chảy tới báo: “Liễu phu nhân vương gia hồi phủ rồi, phu nhân mau chuẩn bị điểm tâm dâng lên vương gia đi”
Nghe tới đây ả ta quát Nhan Nhược Bình một tiếng: “hồi sau nô tỳ ngu ngốc các ngươi tới Mĩ Nhân Các thỉnh tội ta, ta sẽ giáo huấn để các ngươi biết phận nô tỳ phải như thế nào”, khuôn miệng lộ ra nét cười lả lơi rồi quay lưng đi.
Hoạ Tâm thắc mắc hỏi: “phu nhân hôm nay thật khác”
Nhan Nhược Bình hừ lạnh: “hừ, nhận 1 trả gấp bội, thời gian càng lâu lời lãi càng tăng”
Hoạ Tâm nghe xong khẽ cười, ra là ý tứ của nàng không phải mèo bịnh buông tha cho người vừa tát nàng, chỉ là để sinh lời lãi rồi một lần lấy hết. Thật đúng là lãnh khốc phu nhân.
~~ Tại thư phòng của Lãnh Thiên
“nương tử, sao má nàng đỏ vậy” – Lãnh Thiên giật mình khi thấy một dấu tay hơi đỏ trên má bầu bĩnh trắng muốt của Nhan Nhược Bình
“bị tát”
Nghe tới đây khuôn mặt Lãnh Thiên co lại, mâu quang lãnh liệt, hàn khí toát ra bất giác làm cả căn phòng như ngập trong băng, Độc Nhẫn cùng Độc Kiêu toát hết mồ hôi, mắt đầy lửa giận. Kẻ nào cư nhiên tát vương phi của họ, đúng là chán sống thật rồi
“để ta thổi cho nương tử hết đau nha, mà ai tát nàng?” – Lãnh Thiên vuốt vuốt hai má nàng, đôi mắt ngấn lệ, chu môi thổi nhè nhẹ lên má nàng.
Nhan Nhược Bình nhếch miệng, chỉ tay vào Trần Lâm đang đứng kinh ngạc há hốc mồm, lạnh giọng hỏi: “trả lời ta cái người được gọi là Liễu phu nhân là ai?”
Trần Lâm cúi gập đầu, cung kính trả lời: “dạ bẩm vương phi, Liễu phu nhân tên gọi Liễu Thanh Tuyết là một trong tứ thiếp của vương gia, khuê nữ của Tể Tướng đương triều Liễu Mặc Khê”
“hắn ta (chỉ tay vào Lãnh Thiên) có bao nhiêu lão bà hết thảy”
“dạ thưa phu nhân 4 vị thiếp chính và rất nhiều vị tiểu thiếp”
“ngươi lên giường với bao nhiêu người rồi” – Nhan Nhược Bình hoả khí ngun ngút. Khỏi phải nói nương tử của y là đang vác nguyên thùng giấm chua rồi.
Thấy biểu hiện tức giận, nộ khí sung thiên của Nhan Nhược Bình, Lãnh Thiên cười sáng lạng, sủng nịnh nhìn nàng nói: “nương tử, đừng giận, chưa ai hết, ta sẽ phá bỏ Mĩ Nhân các, đuổi hết bọn ho”
“thật?”
“thật”
BA!!!!!
Nhan Nhựơc Bình tặng cho Lãnh Thiên một cước, miệng cười ha hả, tuy nhiên trong lời nói có chút hàn: “phá cái đầu ngươi, bọn chúng đi sạch còn đâu để cho nãi nãi giãn gân cốt, tập thể dục nữa, giữ lại hết, ta muốn xem bọn chúng câu dẫn ngươi ra sao rồi sẽ hảo hảo chơi đùa và đối xử vô cùng “nhẹ nhàng” với từng đứa từng đứa một, ha ha ha”
Nụ cười của Nhan Nhược Bình vang lên khắp phòng, nghe mà lạnh có sống lưng, buốt cả óc, tê cả gáy. Bọn nữ nhân ấy chuẩn bị làm mồi cho sư tử rồi. Mà con sư tử này lại ác độc, tàn nhẫn, lãnh khốc và có chút quái dị nữa.
“ngươi lại đây……?” – Nhan Nhược Bình quắc Độc Nhẫn lại rồi lầm bầm lẩm bẩm nói nhỏ trong tai y.
“chuẩn bị mấy thứ ta dặn xong xuôi, rồi thẳng tiến Mĩ Nhân các” – Nhan Nhược Bình trong đầu nghĩ tới chuẩn bị có một loạt những trò chơi vui thì bật cười sảng khoái để lại bao ánh mắt tò mò đang dán thẳng vào thân người nàng. Không biết nàng muốn quậy tung Mĩ Nhân các như thế nào đây nữa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cổ Đại Ơi Ta Tới Đây!!!
Fox
Cổ Đại Ơi Ta Tới Đây!!! - Fox
https://isach.info/story.php?story=co_dai_oi_ta_toi_day__fox