Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tỳ Nữ Vương Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 31: Người Nào Hạ Độc
"D
ung Trắc Phi, Lưu Thẩm là chết trong viện của người, rốt cuộc là do người nào hạ độc giết người, vẫn chưa tra rõ mà? Vội vàng định tội cho Mộc Mộc như vậy, chẳng lẽ là do có người có tật giật mình hay sao?" Tử Thư xinh đẹp mỉm cười, trừng mắt nhìn Lâu Hướng Vãn đang bị suy nhược, ngay sau quay sang cùng nhau đối đầu gay gắt với Dung Trắc Phi, người khác có thể sợ gia thế của Dung Trắc Phi, nhưng mình thì không sợ chút nào.
"Hừ, Tử Thư, không phải ngươi chỉ là một nha đầu, vậy mà lại dám ở đây đôi co với bản phi sao?" Dung Trắc Phi lộ ra luồng khí lạnh trong ánh mắt, bén nhọn như dao găm nhắm thẳng tới chỗ Tử Thư, tiện tỳ đáng chết này đúng là không biết xấu hổ mà!
"Sao Dung Trắc Phi lại tức giận như vậy? Chẳng lẽ do Tử Thư nói trúng tâm tư Dung Trắc Phi, nên ngài thấy chột dạ hay sao?" Cô cười khanh khách, Tử Thử đùa giỡn loạn tóc của mình, lộ vẻ yêu mị trên gương mặt khuynh thành, dung mạo vô cùng quyến rũ, quả là trang Quốc Sắc Thiên Hương, nhìn thấy vẻ mặt Dung Trắc Phi vô cùng phẫn nộ, cười ngây ngất một lúc, "Vương gia đã không để ý đến thân phận Tử Thư, chẳng lẽ Dung Trắc Phi cũng muốn bất kính với Vương gia sao? Thật sự muốn chê bai, thân phận hèn hạ của Tử Thư hay sao?"
"Được rồi!" Nhìn hai người cấu xé lẫn nhau, giọng nói không nhẹ không nặng của Lôi quản gia lại vang lên, mặc dù chỉ là quản gia của vương phủ, nhưng ở trong Phượng vương phủ này, Phượng Kính Dạ đối với Lôi quản gia rất mực tin tưởng trăm phần trăm, mà Lôi Bôn lại là cận thân thị vệ của Phượng Kính Dạ, cho nên dù Dung Trắc Phi kiêu ngạo cách mấy vẫn không dám chống đối với Lôi quản gia.
Lâu Hướng Vãn có chút bất mãn liếc mắt nhìn Lôi quản gia, đang lúc xem trò vui tự nhiên cắt ngay đến ** phần chính rồi, Lôi bá thật không biết tình hình gì cả, Lâu Hướng Vãn cùng chiếc mũi cao dọc dừa, sau đó có chút không hiểu chống cự lại ánh mắt nghiêm nghị của Lôi quản gia, lại nghe Lôi quản gia mở miệng, "Trước khi Lưu Thẩm chết đã uống qua thuốc do Đoàn Tử đem đến, có chuyện này không?"
Đúng là hậu tri hậu giác, rốt cuộc Lâu Hướng Vãn đã nhớ đến việc những người này đến đây chính là đi xem náo nhiệt về chuyện của mình, vô lực thở dài một hơi, Lâu Hướng Vãn liếc mắt nhìn Lôi quản gia một cái, biết rõ mình xui xẻo, nhưng Lôi bá cũng không nên cắt ngang cuộc tranh cãi của họ, cứ để mặc cho Tử Thư cùng Dung Trắc Phi trình diễn hết bản lãnh của họ, đúng là không hay chút nào.
"Là tôi đem thuốc đến, cả chuyện bốc thuốc, nấu thuốc cũng đều do một mình tôi làm, không để người khác chạm tay vào, khi nhìn thấy Lưu Thẩm uống xong thuốc thì mới rời đi." Đoàn Tử sợ hãi nhìn Lôi quản gia, vừa nói vừa run lầm cập, sau đó phát hiện biểu hiện tất cả mọi người đều có chút quỷ dị.
Lâu Hướng Vãn lại không nói gì cứ nhìn bầu trời xanh thẳm lơ lửng trôi qua, hận không thể dùng một chưởng đem Đoàn Tử đập chết, đúng là qua đần, chưa từng thấy ai đần như vậy! Quả thật là heo chết do ngu mà!
"Nói như vậy, chỉ có một mình Đoàn Tử nhà ngươi mới có khả năng hạ độc vào trong thuốc mà thôi? Đương nhiên, thuốc được nấu ở trong Thu Phong Viện, Mộc Mộc cũng có cơ hội ra tay, dù sao phòng ngàn phòng vạn nhưng giặc nhà lại khó phòng nhất." Dung Trắc Phi nhìn Tử Thư châm chọc một cái, sẵn tiện nhân cơ hội này tính sổ luôn Lâu Hướng Vãn, bản thân mình cũng không ngu ngốc để cho Tử Thư cố ý khiêu khích, sau đó quên đi chuyện chính sự.
"Tôi không có hạ độc, thật sự tôi không có!" Đoàn Tử nghe Dung Trắc Phi nói làm cho luống cuống, nhanh chóng lắc đầu, vẻ mặt vô tội nhìn về phía Lâu Hướng Vãn, "Mộc Mộc, thật sự tôi không có hạ độc."
Ngươi hạ độc cũng đồng nghĩa với việc ta hạ độc rồi! Ta đâu ngu ngốc như vậy để chính mình đi hạ độc chứ? Lâu Hướng Vãn bất lực nhìn Đoàn Tử run lẩy bẩy, sau đó cố gắng kiềm chế tinh thần, đứng thẳng người lên lần nữa, dùng bộ dáng vô cùng thẳng thắn chân thật nhất, điệu bộ dâng cao lòng chính trực.
"Mặc dù lúc trước Lưu Thẩm đánh lầm ta hơn mười roi, ta cũng là đại nhân không chấp lỗi tiểu nhân, sáng nay việc Lưu Thẩm cùng Tiểu Nha ăn nói linh tinh phá hư danh dự của ta, dưới cơn nóng giận Quân Hàn đã đẩy người quăng vào trong hồ, ta còn liều mạng khi trên lưng còn đầy vết roi nhảy xuống nước cứu Lưu Thẩm lên cứu chữa." Lâu Hướng Vãn cố gắng làm cho bản thân mình thoạt nhìn thật sự vô tội, thật sự trong sạch, thật sự rất lương thiện.
"Nếu ta thật sự muốn trả thù, cũng sẽ không cứu người, hơn nữa lại còn quan tâm chăm sóc cho bà ta, còn để cho Đoàn Tử đi nấu thuốc và mang qua đó cho Lưu Thẩm, ta có ngu ngốc đến nỗi tự mình hạ độc vào trong thuốc như vậy không? Tin rằng mọi người chỉ cần nghĩ kỹ lại một chút, đều hiểu rõ chuyện này." Lâu Hướng Vãn hướng về phía Hoa Thiên Thiên cười một cái, mặc dù kết quả Lưu Thẩm đã chết, nhưng trước đó chính mình cũng đã chuẩn bị không ít chuyện để ứng phó.
Cả bốn phía nha hoàn cùng gã sai vặt lại còn thêm hai gã thị vệ cũng đều trầm mặc im lặng, chỉ là sắc mặt không giống như vừa rồi cứ nhìn chằm chằm Lâu Hướng Vãn như hung thủ, như vậy cũng đúng, ai lại ngu ngốc tự mình đem thuốc hạ độc đến, nếu vậy không phải đầu người đó bị nước vô làm cho hồ đồ rồi sao.
Lâu Hướng Vãn nhìn sắc mặt mọi người dường như có chút tin tưởng vào lời nói của mình, trong lòng bấy giờ thấp thỏm đã có thể hạ xuống một chút, Đoàn Tử cũng nhìn về phía Lâu Hướng Vãn đầy sùng bái, khiến cái eo Lâu Hướng Vãn có chút đắc ý liền ưỡn thẳng, lộ ra bộ dáng tiểu nhân lên mặt đắc ý.
Từ lúc Đoàn Tử vào báo tin, Dịch Quân Hàn vẫn im lặng đứng một bên, không nói một lời, nhưng dù mặc trường sam gã sai vặt màu xanh, lại rất hợp với khuôn mặt không lộ ra biểu cảm nào, vẫn như cũ tỏa ra khí thế cường đại, làm cho người ta không thể xem thường.
"Ai biết Lâu cô nương có làm chuyện đó hay không, Đoàn Tử ở trong phòng Lưu thẩm đã thét to lên nói hạ độc vào trong thuốc để độc chết Lưu Thẩm, những lời này người trong viện đều có thể nghe thấy." Tiểu Nha đâm chọc vào, đắc ý cười lạnh hả hê, cũng chỉ có Đoàn Tử ngu như heo mới dám giống trống khua chiêng nói ra những lời này.
"Dạ, chúng nô tỳ đều nghe được." Một đứa nha hoàn đi lên phía trước mở miệng, thần sắc không giống như nói láo.
"Lão nô cũng có nghe thấy, lúc ấy sau khi Đoàn Tử nói xong, trong phòng truyền đến một thanh âm ồn ào như sấm vang lên, hình như Lưu Thẩm đem chén trà đập nát, sau đó không còn âm thanh nào nữa."
"Đúng vậy a, sau khi Đoàn Tử rời đi, cho đến khi ta vào thăm Lưu Thẩm, phát hiện bà đã trúng độc chết, không còn người thứ hai nào vào phòng." Tiểu Nha lần nữa mở miệng, liếc mắt nhìn Lâu Hướng Vãn đầy khiêu khích, chính mình nên dạy tốt người hầu của mình đi.
Nếu như có thể bóp chết người, giờ phút này Lâu Hướng Vãn tuyệt đối sẽ nắm lấy cổ của Đoàn Tử giết chết, để cho bọn ngốc này không còn ăn nói lung tung nữa! Vả lại còn để kẻ địch ở trên địa bàn mình ăn nói lung tung, sao không nói rõ ra là muốn đưa mình vào chỗ chết chứ?
"Mộc Mộc, ta thật sự chỉ thuận miệng nói, ta không có hạ độc, ta chỉ cố ý muốn chọc tức Lưu Thẩm mà thôi." Đoàn Tử giật mình mà tái cả mặt, phịch một tiếng đã quỳ gối trên đất, những giọt nước mắt rơi xuống trên gương mặt mập mạp, lúc ấy cô chỉ buộc miệng nói như vậy, ai bảo Lưu Thẩm ỷ vào Dung Trắc Phi mà bắt nạt Mộc Mộc, còn ăn nói lung tung vu oan thanh danh của Mộc Mộc, cho nên mới nói muốn hạ độc độc chết bà ta.
Lâu Hướng Vãn vô tội nhìn Lôi quản gia, chỉ trong một lúc rốt cuộc cô đã hiểu được cảm giác rèn sắt mãi mà không thành thép, khó trách Thiên Thiên nhiều lần đều mơ thấy đập chết mình, lúc này Lâu Hướng Vãn thật đúng chỉ muốn đập chết Đoàn Tử, nhưng khi nhìn thấy cô quỳ trên mặt đất, lại cảm thấy đau lòng kịch liệt.
"Nếu hạ độc, nói không chừng còn để lại dấu vết gì đó, chi bằng không chừng khi lục soát cả phòng sẽ tìm ra được manh mối nào đó, vậy thì chúng ta cứ lục soát Thu Phong Viện này trước đi đã?" Trịnh phu nhân cười giảng hòa, so với Tử Thư xinh đẹp quyến rũ, hay với Dung Trắc Phi đoan trang diễm lệ, Trịnh phu nhân ngược lại mặc trang phục của một tiểu cô nương.
Chiếc váy màu trắng, búi tóc hơi lệch, mặt mỉm cười nhìn Lâu Hướng Vãn, thoạt nhìn trông rất thân thiết, cô sử dụng lời nói này không hề đắc tội Dung Trắc Phi, cũng chẳng đổ tội lên người Lâu Hướng Vãn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tỳ Nữ Vương Phi
Lữ Nhan
Tỳ Nữ Vương Phi - Lữ Nhan
https://isach.info/story.php?story=ty_nu_vuong_phi__lu_nhan