Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trảng Đất Trống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 29
S
áng thứ Sáu, con gà không gáy. Tracy cứ băn khoăn có phải con vật đã bị sói hay gấu mèo cho về chầu trời rồi không? Gáy to quá cũng là cái tội. Ta tự xuất đầu lộ diện và đưa mình vào thế yếu. Điều đó khiến cô nghĩ tới Eric Reynolds và cái quyết định ra tay trước bằng cách mời cô thẩm vấn của ông ta. Cô muốn tìm cách dùng chính phương án ấy để đưa ông ta vào thế yếu.
Cô mặc bộ đồ chạy, thắt giày tennis, hy vọng khí lạnh sẽ tiếp thêm sức mạnh và endorphin để giúp cô nghĩ tới điều cô chưa nghĩ đến. Cô chạy theo quãng đường dài hơn tới trảng đất trống. Cô đã bắt đầu cảm thấy gắn bó với nơi này. Không những không bị ma quỷ dọa nạt, Tracy còn cảm thấy nơi đây yên bình làm sao. Khi tới nơi, cô thấy lá trên những bụi cây Archibald Coe trồng đã bắt đầu ngả vàng và héo rũ, nhưng không phải do thiếu mưa.
“Tôi không thể giúp cô nếu không có thêm điều gì.” Cô nói với địa điểm nơi Kimi Kanasket nằm xuống. “Ước gì tôi có thể làm được. Cô không biết tôi ước ao điều đó nhiều tới mức nào đâu – cho cha cô, và cho rất nhiều người giống như cô. Nhưng tôi cần thêm một điều gì đó.”
Cô ngước nhìn ngọn đồi, lòng thầm mong cành lá bắt đầu xào xạc và gió lại quét từ đỉnh đồi xuống, tạt thẳng vào mặt cô như cái đêm đầu tiên. Nhưng gió không thổi, cũng không có linh cảm nào hiện lên trong đầu cô.
Trở lại nhà mẹ Jenni, Tracy ngồi vào bàn, viết ra những động cơ theo cô là khả dĩ, bao gồm chuyện tình cảm, ghen tuông lặt vặt hoặc mâu thuẫn nào đó giữa nhóm Thiết Nhân với Élan và đồng bọn hay với Tommy Moore. Cô thầm mong biết đâu khi cô đưa những khả năng này ra khỏi đầu, ghi lại thành giấy trắng mực đen, chúng sẽ chỉ ra một hướng đi mới, nhưng cũng như ngọn gió vắng mặt sáng nay, linh cảm không tới với cô.
Cô rút điện thoại ra khỏi sạc, vừa bước lên cầu thang vừa kiểm tra tin nhắn và thấy mình bị nhỡ một cuộc gọi trong lúc chạy.
Cô xem lại các cuộc gọi gần đây. Số gọi tới không có trong danh bạ. Tracy cũng không nhận ra nó dù nó mang mã vùng 206 của Seattle. Người gọi đã để lại tin nhắn. Tracy bật hộp thư thoại. Khi người gọi tự giới thiệu, cô khựng lại, không bước lên cầu thang nữa. Giọng nói hơi ngập ngừng và thiếu tự tin, không giống với nữ doanh nhân mạnh mẽ mà Tracy từng tiếp chuyện vài ngày trước. Cô không kịp nghe hết tin nhắn. Nghe được một nửa, cô bấm nút gọi lại rồi vội vã trèo nốt mấy bậc thang để vào nhà tắm.
Ba mươi phút sau, Tracy đã yên vị trong xe, phi về phía bắc đường 1-5, chặng đường giờ đã quen thuộc tới mức dù bịt mắt cô cũng đi hết được. Tóc cô nhờn và ẩm. Trong lúc vội vã, cô đã không xả sạch dầu gội. Trên đường đi, cô gọi điện cho Jenni, giải thích mọi chuyện và thông báo cô sẽ không tới đồn cảnh sát để chuẩn bị cho bản khai tuyên thệ nhằm xin lệnh của tòa án cho phép khám nhà Eric Reynolds.
“Sao cậu không thử thảo nó trước và đính vài bức ảnh ở cuối cùng? Trên đường về, mình có thể đọc cho cậu chép, phụ thuộc vào việc mình tìm thấy gì, nếu có. Lần này cũng có thể công cốc lắm.”
Sau hơn ba tiếng lái xe, Tracy tới gần sân vận động bóng chày và bóng bầu dục thuộc khu trung tâm gồm những tòa nhà chọc trời ở phía bắc Seattle. Cô rẽ theo hướng đông đường cao tốc 1-90, mười lăm phút sau lại rời đường cao tốc, đi vào khu cao nguyên. Theo chỉ dẫn của GPS, cô rẽ phải ở ngã rẽ đầu tiên trên đỉnh đồi, đi qua một khu mua sắm mới xây dựng rồi đi tới một bùng binh có thảm cỏ bao quanh bởi hàng rào sắt cao ngang thân người. Những ngôi nhà hai tầng kiểu thực dân Anh ngộ nghĩnh cùng đèn đường kiểu cô nằm vòng xung quanh. Trời thu trong leo lẻo nhưng công viên và vỉa hè vắng hoe ngoài một người đàn ông cô độc đang dắt một chú chó lab màu nâu sô cô la đi dạo.
Tìm được tới đúng địa chỉ, Tracy đỗ xe ngoài phố dưới chân bậc thềm dẫn lên hàng hiên nhỏ và cửa trước. Cô tới sớm nhưng không định đợi trong xe. Cô bước ra khỏi xe rồi vội vã bước lên và gõ cửa.
Một giọng nữ phía trong vang lên Mẹ, cô ấy tới rồi, tiếp theo đó là tiếng mở chốt lạch xạch.
Tiffany Martin mang ánh mắt u uẩn ra mở cửa. Bà nói: “Mời vào!”
Tracy bước vào nhà. Hai người phụ nữ trưởng thành, ước chừng từ ba lăm tới gần bốn mươi tuổi, trông giống nhau như đúc đang đợi ở tiền sảnh nho nhỏ lát đá hoa cương. Giống bà mẹ, hai chị em trông khá quyến rũ, từ đầu tóc đến cách trang điểm, ăn mặc đều ưa nhìn, nhưng cũng giống như bà mẹ, trông họ hết sức căng thẳng. Tracy biết bọn họ đều đang sống lại giây phút kinh hoàng mười lăm năm về trước. Cô thấy áy náy vì đã bắt họ quay lại thời khắc ấy.
“Đây là các con tôi, Rebecca và Rachel.” Tiffany Martin giới thiệu.
Tracy chào hỏi từng người. Tiffany ra hiệu cho họ bước vào căn phòng khách sạch không tì vết bày biện đồ đạc bọc da trắng. Chỉ có cây cọ lùn trong góc đặt gần một bàn trò chơi và một bức tranh sơn dầu cỡ lớn là điểm tô màu sắc cho cả căn phòng. Trong phòng phảng phất mùi nước xịt phòng hương va ni.
“Nó đó.” Tiffany ra dấu về phía tập hồ sơ màu nâu nằm trên bàn cà phê bằng thủy tinh. Không ai trong ba người phụ nữ tiến lên chạm vào nó. Cảm xúc của Tiffany như mắc nghẹn nơi cô. Đứng gần mẹ nhất, Rachel vòng một tay qua vai bà. Đợi Tiffany lấy lại bình tĩnh, Rachel lên tiếng: “Gia đình chúng tôi đã bàn bạc với nhau. Chúng tôi không muốn một gia đình khác phải chịu đựng nỗi đau khổ này nếu họ không đáng bị như thế.”
Tracy cảm kích. “Mọi người thật tử tế.”
“Đồng thời, chúng tôi cũng quyết định rằng chúng tôi không muốn đọc nó. Chúng tôi không muốn biết chi tiết của bất kỳ việc gì đã đưa bố tôi tới chỗ thực hiện điều ông đã làm. Chúng tôi thấy việc đó không có ý nghĩa gì.”
“Tôi hiểu.” Tracy nói.
“Bố tôi…” Rachel cất lời, sau đó phải ngừng lại một lúc để lấy lại bình tĩnh. Cô nhìn sang chị gái để tìm kiếm sự đồng tình. “Bố chúng tôi là người tốt. Ông ấy là một người cha tốt. Ông ấy gặp rắc rối. Khi lớn lên, chúng tôi đã nhận ra điều đó, nhưng bố không bao giờ thể hiện nhiều trước mặt chúng tôi. Ông luôn che chở cho chị em tôi. Chúng tôi đã có những kỷ niệm đẹp, điều đó càng khiến quyết định của ông trở nên khó khăn. Chúng tôi không muốn trải qua nỗi đau đó một lần nữa.”
“Tôi hiểu cảm giác của cô.”
“Mẹ nói cô hiểu.” Rachel nói. “Đó cũng là một lý do khiến chúng tôi quyết định làm chuyện này. Chúng tôi nghĩ cô sẽ thông cảm với những gì chúng tôi phải trải qua.”
“Tôi đã, và tôi sẽ thông cảm.” Tracy nói. “Cô muốn tôi làm gì với hồ sơ sau khi xem xong?”
Ba người phụ nữ quay sang nhìn nhau. Tiffany Martin ra hiệu cho con gái lớn nói tiếp.
“Chúng tôi hy vọng cô có thể xem nó ở một nơi gần đây.” Rebecca nói. “Một nơi kín đáo. Còn chúng tôi sẽ đợi ở đây.”
Tiffany Martin nói: “Chúng tôi chưa sẵn sàng đọc nó, nhưng tôi nghĩ có thể khi cô đọc và thấy… tôi không biết nữa… Nếu không quá tệ, cô có thể quay lại cho chúng tôi biết chứ?”
“Dĩ nhiên rồi.” Tracy nói.
“Nếu cô không quay lại…” Tiffany nói thêm. “Thì chúng tôi sẽ tự hiểu. Và khi đó chúng tôi muốn cô hãy giữ lấy nó. Chúng tôi không cần tới nó.”
Họ đứng đó trong sự im lặng gượng gạo, len lén liếc về phía hồ sơ. Khi nhận ra không ai trong ba người có ý định cầm nó lên, Tracy bèn bước tới bàn và kẹp tập hồ sơ vào dưới nách.
Họ cùng nhau đi ra cửa trước. Tiffany Martin mở cửa ra. “Chúng tôi sẽ ở đây tới hai giờ.” Bà nói. “Nếu tới lúc đó không có tin gì từ cô thì chúng tôi sẽ cùng nhau ra ngoài, cố gắng ăn trưa và không nghĩ về chuyện đó nữa.”
Không nói thêm một lời nào, Tracy bước ra hiên. Cánh cửa đóng lại sau lưng cô.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trảng Đất Trống
Robert Dugoni
Trảng Đất Trống - Robert Dugoni
https://isach.info/story.php?story=trang_dat_trong__robert_dugoni