Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thái Tử Phi Tối Cao
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 31: Lần Đầu Nhìn Thấy Sự Bất Lực Của Hiên
Đ
ám vũ công khuynh sắc khuynh thành kia trước câu nói đầy phẫn nộ của Hoàng đế lại chẳng tỏ ra sợ hãi, ngược lại còn có vẻ vô cùng khoái chí, từ trong đám hoa hòe hoa sói đó, hai nữ tử đồng thời phi thân lên, rất chuẩn xác rút đoản đao từ trong người ra, kề sát yết hầu của Hoàng đế và Hoàng Hậu.
Thế Hiên gượng đứng dậy, muốn phi thân lên nhưng vẫn là không thể đứng vững được làm ta sợ hãi vô cùng. Giải dược này vô cùng lợi hại, là cống phẩm của tộc nào đó, bất kỳ độc nào cũng có thể giải, rốt cuộc là vì sao? Còn nữa, vì sao Thế Hiên lại không giống những người kia, ho ra một búng máu?
Ta vì không uống rượu nên vẫn không sao, hai tay đỡ lấy chàng, giận dữ quay sang phía Tử Thuần, dùng hết sức hét lên:
“ Là ngươi làm, là ngươi làm có đúng không??!!”
Tử Thuần lúc này mới chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nhìn ta:
“ Nàng luôn nhạy bén như vậy”
“ Chỉ có đồ ngu mới không nhận ra đó là ngươi làm!” Ta phách khí hét trả. Dứt lời, Hoàng đế Hoàng hậu cùng một đám người bị hạ độc liên tục hắt hơi.
Ta lúc này chẳng còn đủ lý trý để quản, trừng mắt tức giận nhưng lại chẳng biết làm thế nào. Chợt nhớ ra ba viên thần dược của Tử Thuần, nhưng ngặt nỗi… ta lại cất ở Ngọc Di điện mất rồi! Tiểu An… đúng rồi! Tuy bây giờ có khả năng bên ngoài đều là người của Tử Thuần cả rồi, nhưng Tiểu An rất thông minh, chắc chắn sẽ có cách lẻn về.
Ta quay phắt sang, muốn tìm bóng dáng của Tiểu An nhưng lại chẳng thấy nàng đâu, Thế Hiên giật khẽ vạt áo ta, đẩy một vật gì đó vào tay ta, nói khẽ:
“ Tử Thuần … sẽ không giết nàng… Tìm cách… trở về lấy thần dược… Cao thủ của ta nhất định sẽ bảo vệ nàng!..”
“ Còn chàng thì sao?? Ta làm sao bỏ chàng lại được!” Bây giờ tình hình vô cùng nguy cấp, có lẽ quân binh của Tử Thuần và quân binh của chàng đang đánh nhau ngoài kia, còn cấm quân…. Có lẽ sớm đã bị Tử Thuần hay vây cánh của hắn kiểm soát rồi.
“ Nhanh lên!” Thế Hiên dùng lực đẩy ta ra xa.
Tử Thuần dường như đã nhận ra có chuyện không ổn, liền ra lệnh cho đám vũ nữ bắt ta, nhưng đúng như lời Thế Hiên, có ba cao thủ từ bên ngoài phi thân vào, dứt khoát bế ta đi.
Tử Thuần nhíu mày, nhìn sang Tuyết Thần cười đầy ẩn ý. Tuyết Thần nhắm mắt lại, tùy ý vung tay lên, từ trong ống tay áo rơi ra một lệnh bài bằng gỗ được chạm khảo rất tinh xảo. Miếng gỗ ấy vừa rơi xuống đất đã tỏa ánh sáng rực rỡ, lập tức có khoảng sáu hắc y nhân phi thân vào điện, bao vây thành hình vòng tròn xung quanh ta, kiếm trên tay khẽ đảo, một luồng nội lực ép lấy ta và ba cao thủ. Người của Thế Hiên cư nhiên thân thủ rất tốt, thế nhưng chỉ chống cự được một chút liền thất thủ, ta cũng bị nội lực đó làm ảnh hưởng, ngã rất mạnh vào tường.
Thân thể này vốn dĩ đã vô cùng mảnh mai yếu đuối, chưa từng chịu đau. Vừa rồi đột nhiên va chạm mạnh như vậy, liền không còn sức đứng dậy, đã thế còn ho ra máu.
Ta mơ màng nhìn Thế Hiên, siết chặt vạt áo… Tử Thuần hắn rốt cuộc đã làm cái gì? Vì sao đã uống giải dược, lại vẫn không thể tránh? Đám người bày trận vừa rồi, là người của Tuyết Thần vương gia sao?
Thế Hiên thấy ta như vậy, càng cật lực muốn đứng dậy, ánh mắt đau lòng nhìn ta, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ. Chàng gằn giọng:
“ Tử Thuần! Không nghĩ tới ngươi lại như vậy! Đoạt vị thế này, có phải hay không rất không đáng mặt quân tử?” Lại dám hạ độc hắn, giở trò với giải dược, đoạt vị thế này có gì quang vinh sao? Vì sao không cùng chàng đấu một trận?
Tử Thuần bật cười sảng khoái, rất nhàn nhã bước đến trước mặt chàng, khóe môi cong lên vô cùng đáng ghét:
“ Lần trước đệ dám mang cả đám nhân chứng đến, bắt ta vào nhà lao, rất khó mới có thể thoát ra được, vậy cũng xem là hành động quang minh chính đại sao? Đây là ta đáp lễ lại mà thôi!”
Ta thở hồng hộc, mở miệng rất lâu mới có thể nói được nên lời:
“ Là ngươi đắc tội với ta! Loạn luân như vậy…”
Tử Thuần chau mày, lại chậm rãi đi đến chỗ ta, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng:
“ Chính nàng ban đầu muốn câu dẫn bổn vương, bây giờ còn trách bổn vương nữa hay sao? Bổn vương vì nàng mà không tiếc để nha hoàn tâm phúc đến bên cạnh chăm sóc nàng, nếu không, nàng nghĩ rằng có thể sống yên lành như vậy đến bây giờ sao? Hậu Cung hiểm ác, tiểu thư của các đại thần lẽ nào không ghen tị với cái ghế Thái tử phi của nàng hay sao? Thế nhưng, nàng lại một chút cũng không quan tâm ta, câu dẫn được ta rồi lại quay lưng bỏ đi, nàng nói ta có thể cam lòng sao!” Thanh âm của hắn vô cùng trầm thấp, lãnh đến nỗi khiến ta cảm thấy run sợ. Tử Thuần thâm sâu khó lường, nhưng lại không nghĩ đến hắn lại nguy hiểm đến độ này.
Câu dẫn… câu dẫn sao…
Đúng vậy, ta có câu dẫn hắn, bỏ mặc lời khuyên của chàng, vẫn luôn tiếp xúc với Tử Thuần…ta đã sai rồi sao?
Nha hoàn tâm phúc… lẽ nào là Tiểu An?
Ta không dám tin vào những gì mình nghe thấy, mặt tái xanh, run rẩy ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt hắn:
“ Tiểu An… “
Hắn có lẽ đã biết ta định nói gì, liền cười nhạt một tiếng:
“ Đúng vậy, Tiểu An là người của bổn vương. Nàng còn nhớ chén trà nhân sâm hôm trước nàng nhờ Tiểu An làm để mang cho Hiên không?Nàng đã quá tin tưởng nha đầu đó, tạo cơ hội cho Tiểu An hạ độc dược. Dược đó có thể khiến cho thuốc giải mà Hiên uống vào ngày hôm nay giảm chất lượng, tuy không nguyên khí đại thương, nhưng sức lực vẫn sẽ mất sạch! Chỉ cần vận công, lập tức chết ngay!”
Ta có cảm giác như mất hồn, sinh lực bị rút cạn …
Tiểu An… ta tin tưởng ngươi như vậy, chuyện gì cũng thiên vị, lúc nào cũng yêu thương, lúc nào cũng cùng ngươi tâm sự.. thế nhưng… thế nhưng ngươi lại phản bội ta…
Lẽ nào, ta đối với ngươi vẫn không đủ tốt hay sao??
Lẽ nào, ngươi chăm sóc ta chu đáo, tỉ mỉ đến từng chân tơ kẽ tóc, bảo vệ ta bất cứ lúc nào, mỗi ngày đều kiên nhẫn cùng Tiểu Đào hầu hạ ta, nhẹ nhàng hỏi ta hôm nay sẽ búi kiểu tóc nào, khi thấy ta mệt mỏi cũng tự mình sắc thuốc cho ta…. Hết thảy đều là giả tạo hay sao?
Những giọt lệ như viên trân châu lần lượt rơi trên mặt ta.
Cứ như vậy, giữa lúc dầu sôi lửa bỏng, ta lại ngồi thành một đống khóc toáng lên như một đứa trẻ. Ta là người mạnh mẽ, nhưng mạnh mẽ đến đâu cũng không thể nào nhanh như chớp chấp nhận nhiều chuyện như vậy…
Tiểu An, bằng hữu của ta lại phản bội ta …
Tuyết Thần thì hỗ trợ Tử Thuần…
Thế Hiên trúng độc…
Chàng trúng độc là vì ta! Vì ta tin lầm người. Thế nhưng chàng đối với ta một chút cũng khộng đề phòng… nên mới tin tưởng mà uống, không hề thử xem chén trà có độc hay không.
Nhìn nam tử đang lo lắng, phẫn nộ xen lẫn sợ hãi nhìn về phía ta, ta lại cảm thấy có chút mơ hồ…
... Hình như đây là lần đầu tiên ta cảm nhận được sự bất lực của chàng...
Chàng bất lực, vì sợ không cứu được Phụ Hoàng, mẫu hậu.
Chàng bất lực, vì không thể làm gì để phản kháng.
Chàng bất lực, vì sợ ta gặp nguy hiểm...
Ta thân là thê tử của chàng, bình thường kiêu căng ngạo mạn, ngay cả sủng phi của Phụ hoàng cũng chẳng thèm để vào mắt, bây giờ thì sao? Bây giờ ta lại vô dụng đến mức ngay cả đứng cũng không đứng nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn chàng bị người ta uy hiếp!
Vào Cung lâu như vậy, ta lại chẳng học được tí gì từ chàng, ai cũng có thể tin, lại lơ đễnh... Chỉ vì một phút lơ đễnh chết tiệt đó, ta hại chàng thảm như vậy! Nếu bây giờ chàng không thế này, e là Tử Thuần đã chết vạn lần rồi!
Bây giờ ta phải làm thế nào, làm thế nào mới có thể cứu chàng? Cứu phụ hoàng mẫu hậu? Tử Thuần hắn ngay cả Phụ hoàng cũng dám hạ độc, sẽ chịu bỏ qua cho chàng sao?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thái Tử Phi Tối Cao
Đường Ngọc Hoa
Thái Tử Phi Tối Cao - Đường Ngọc Hoa
https://isach.info/story.php?story=thai_tu_phi_toi_cao__duong_ngoc_hoa