Mắc Kẹt epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 31
uổi sáng hôm sau, Tracy đã chuẩn bị tinh thần đón nhận những phản hồi tiêu cực mà cô chắc chắn Johnny Nolasco sẽ dành cho mình. Cô đã nói chuyện với Kins qua điện thoại vào đêm hôm trước và kể cho anh nghe những gì cô phát hiện ra. Anh cũng đồng tình rằng theo đuổi vụ án theo hướng đó là rất đúng. Nhưng đáng tiếc là anh đang ở phiên tòa xử Lipinsky, ngày bắt đầu xét xử vốn đã bị trì hoãn, và anh sẽ phải ở lại tòa ít nhất là đến hết tuần, có thể còn lâu hơn.
“Nhiều khả năng người dì của cô ta có quyền truy cập vào những bản sao giấy khai sinh được công chứng.” Tracy nói với Nolasco khi cô giải trình vụ án trong văn phòng của ông ta. Cô đưa cho ông ta giấy khai sinh của Lynn Hoff. Hoff được sinh ra ở San Bernardino. Ngày sinh của cô gái này trùng khớp với ngày sinh của Andrea Strickland. “Chúng tôi biết rằng Andrea đã dùng một bản sao có công chứng giấy khai sinh của Lynn Hoff để lấy bằng lái xe ở bang Washington, và nhờ thế mà cô ta mở được tài khoản ngân hàng. Đó là cách mà cô ta lấy được nó.”
“Vậy thì Lynn Hoff là ai?” Nolasco nói.
“Tôi không biết và điều đó cũng chẳng quan trọng. Andrea và dì của cô ta sẽ không lấy cắp danh tính hay tiền của Lynn Hoff, họ chỉ mượn thân phận của cô ấy để lấy được bằng lái xe, giấu số tiền, và cuối cùng là biến mất. Lynn Hoff sẽ chẳng bao giờ biết được.”
“Có ghi chép nào về việc có người yêu cầu lấy giấy khai sinh của Lynn Hoff không?”
“Mấu chốt chính là ở chỗ đó, dì của Andrea không cần phải yêu cầu gì cả, bà ta chính là một trong số những người sẽ giải quyết những yêu cầu ấy. Bà ta đã tìm thấy giấy khai sinh của một người phụ nữ sinh cùng ngày với Andrea. Bà ta công chứng nó. Và nếu bà ta làm như vậy thì cũng có khả năng bà ta chính là người đã giúp Andrea xuống núi. Chắc chắn chính là bà ta không còn ai khác được nữa.”
“Nghe dễ dàng quá nhỉ!”
“Chính xác là thế. Chính ông là người bảo tôi rằng không được phức tạp hóa mọi thứ, rằng đôi khi có những thứ không rắc rối như tôi nghĩ còn gì.” Cô nói, đánh vào lòng tự trọng của ông ta. “Về lý thuyết thì nó đơn giản, nhưng nó hợp lí và giúp chúng ta trả lời được một vài điểm đang thắc mắc.”
“Cứ cho là cô đúng, và Andrea Strickland vẫn còn sống, thì đó cũng không phải là vụ án của chúng ta. Đó là vụ án của quận Pierce. Hãy gửi cho họ thông tin để họ tiếp tục điều tra.”
“Nó có liên quan với Devin Chambers, mà đó lại là vụ của chúng ta.”
“Tôi chẳng thấy có liên quan gì hết.”
Tracy biết đây là thời khắc quan điểm của cô hoặc bị dìm xuống hoặc được tiếp tục đi tiếp. Cô đã nghĩ về chuyện đó gần như cả đêm. Nó không được hoàn hảo lắm, nhưng cũng hợp lí. “Dì của Andrea giúp cô ta tạo ra một danh tính giả và bỏ trốn. Chúng ta cần phải đặt ra giả thiết là bà ta cũng giúp cháu gái mình giấu tiền. Kể cả bà ta có không làm như vậy, chúng ta vẫn biết được rằng Devin Chambers đã sử dụng số tiền đó để chi trả cho ca phẫu thuật và cả tiền nhà nghỉ nữa. Cô ta trả tiền mặt, mặc dù cô ta đang khánh kiệt. Cô ta nghĩ Andrea đã chết. Nếu Andrea còn sống và đang giám sát tài khoản, Andrea sẽ phải thấy lịch sử giao dịch và nhận ra rằng Devin Chambers đang tiêu tiền của mình. Vấn đề là, Andrea không biết Devin Chambers đang ở đâu, thế nên cô ta phải ẩn danh thuê thám tử tư để tìm Devin Chambers.”
“Vậy tại sao cô ta lại giết Chambers? Sao không lấy số tiền và giấu đi thôi?”
“Bởi vì nếu cô ta làm vậy, Devin Chambers sẽ biết được là cô ta còn sống, và Devin Chambers đã từng ngủ với Graham Strickland.”
“Vậy cô cho là cô ta đã giết Devin Chambers?”
“Bác sĩ tâm lý của Andrea nói rằng Andrea dễ có xu hướng trở nên bạo lực nếu cô ta tuyệt vọng. Devin Chambers, người mà cô ta cho là bạn, đã ngủ với chồng cô ta, lên kế hoạch giết cô ta, và có khả năng tiếp cận một thứ mà Andrea Strickland để lại - tài khoản tín thác. Đây là một hướng điều tra rất đáng để chúng ta khai thác.” Tracy nói. “Chúng ta cần phải nói chuyện với người dì của cô ta về chuyện này. Nếu Andrea còn sống thì người có khả năng cao nhất biết được chỗ cô ta đang ẩn náu chính là người dì. Sếp này, ông hãy thử nghĩ theo hướng đó xem.” Đây là một cuộc tranh luận mà Tracy nghĩ có lẽ sẽ có sức thuyết phục nhất đối với Nolasco. Sau cú tát mới đây nhất mà Văn phòng Phụ trách Sai phạm Chuyên môn dành cho Nolasco và công sự cũ Floyd Hattie, chất vấn về những kĩ thuật điều tra đáng nghi ngại trong suốt sự nghiệp làm điều tra viên án mạng của ông ta, Nolasco vẫn còn đang trong giai đoạn nhạy cảm. “Portland không hề hứng thú với hai vụ án này và Văn phòng Công tố quận cũng chẳng muốn bỏ tiền để truy tố Strickland nếu hắn đã bị kết tội mưu sát Chen. Cả hai chúng ta đều biết rằng các sếp và mấy gã quản tiền sẽ chỉ quan tâm đến con số chốt hạ mà thôi. Vậy là, hai vụ án mở này được dúi vào tay chúng ta mặc dù chẳng phải tại chúng ta đòi hỏi. Điều đó sẽ cho phép chúng ta được giải quyết cả hai vụ này cùng một lúc Andrea Strickland đang ở đâu và ai là người giết Devin Chambers?”
Nolasco ngồi lặng im, suy nghĩ về những điều cô nói. “Vậy còn Megan Chen, cô ta có liên quan gì tới câu chuyện này?”
“Tôi không biết nữa.” Tracy nói. “Có thể cô ta có liên quan, mà cũng có thể là không. Như ông nói đó, vào lúc này, đó là vấn đề của phía Portland.”
Nolasco lắc lư chiếc ghế. Một lúc sau, ông ta nói: “Để tôi gọi vài cuộc điện thoại đã. Vấn đề này, tôi cần phải hỏi ý kiến một số người.”
“Còn một chuyện này nữa.” Cô nói.
“Chuyện gì thế?”
“Số tiền đã bị chuyển đi. Andrea Strickland chắc hẳn là người đứng sau chuyện này.”
Câu trả lời của Nolasco được gửi tới vào chiều muộn hôm đó thông qua một bức thư điện tử. Có thể nói nó đưa tới cả tin tốt lẫn tin xấu.
Cô được trao thẩm quyền thẩm vấn dì của Andrea Strickland về việc liệu bà ta có biết gì về giấy khai sinh được công chứng của Lynn Hoff hay không. Quận Pierce muốn tiếp tục tham gia trọn vẹn vào vụ án. Liên hệ với Stan Fields để bố trí cùng tới và tiến hành thẩm vấn.
Tracy rên rỉ. Đi cùng với Stan Fields chẳng khác nào một hình phạt.
Tuy vậy, kể cả cái suy nghĩ phải dành thời gian đi cùng Fields cũng không thể phá hỏng sự hào hứng của cô được, đó là cảm giác mà cô có mỗi khi cô tin rằng mình đang tiến đến rất gần với câu trả lời cho những vụ án mà cô đang điều tra. Ngay lập tức, cô lên mạng và đặt vé cho một chuyến bay thẳng từ Seattle vào sáng hôm sau, lúc năm giờ năm mươi lăm phút sáng, tới sân bay Ontario California vào lúc tám giờ ba mươi phút sáng. Có thể họ sẽ phải thuê một chiếc ô tô, nhưng họ có thể tới căn hộ của Penny Orr lúc mười giờ sáng.
Cô gọi cho bà Orr. “Vụ án của Andrea có khả năng đã có thêm tiến triển.” Cô nói, cố ý tỏ ra mập mờ “Bà có ở nhà vào khoảng mười giờ ngày mai để nói chuyện không?”
“Tiến triển sao?” Orr hỏi. “Tiến triển gì vậy?”
“Tôi sẽ khẳng định được chắc chắn hơn vào ngày mai. Bà có thời gian chứ?”
“Có.” Orr đáp.
Tracy không thích phải nói dối, nhưng cô không muốn phải bay cả một chuyến tới San Bernadino chỉ để phát hiện ra rằng Orr không có ở nhà hoặc đã rời khỏi thị trấn.
Mắc Kẹt Mắc Kẹt - Robert Dugoni Mắc Kẹt