Chương 29 - Tàu Ngầm Uss California (Ssn-781) Phía Bắc Vịnh Bengal Chủ Nhật, 30 Tháng 11, 18:24, Giờ Địa Phương
hanh âm viên sĩ quan phụ trách Sonar vang lên trên mạng. “Phòng điều khiển, đây là Sonar. Sierra Một Năm đi hướng không-ba-chín. Vật tiếp xúc cho thấy đang trôi dạt chậm về phía phải.”
Hạm trưởng Patke vỗ vai viên sĩ quan trực phòng điều hành (Officer of the Deck, OOD). “Hãy hướng vài độ về phía phải, và duy trì tư thế càng ở giữa xoáy nước của hắn càng tốt.”
Viên OOD gật đầu. “Aye-aye, thưa ông.” Gã nhỏ tiếng ra lệnh cho thủy thủ cầm lái.
Sierra Một Năm chính là số hiệu truy tầm sonar để chỉ một chiếc tàu ngầm hạt nhân tấn công của Trung quốc thuộc lớp Shang (34). Chiếc USS California đã theo đuôi chiếc tàu ngầm Trung quốc suốt gần 24 giờ rồi, và lúc này họ đang chuẩn bị theo nó xuyên qua chu vi phòng vệ của biên đội tàu sân bay của Ấn Độ.
Patke và thủy thủ đoàn của hắn cũng từng thi hành một hành động y như vậy trước đó năm ngày, khi họ lẻn qua vòng phòng ngự của các chiến hạm bao quanh chiếc tàu sân bay của Trung quốc, gần phần cuối phía nam của vịnh Bengal. Thế rồi, họ lại nhận được lệnh hủy bỏ cuộc theo dõi, mà chuyển qua tìm kiếm và theo đuôi chiếc tàu ngầm tấn công của Trung quốc này. Và bây giờ, họ đang ở phần đầu phía bắc của vịnh, lần mò theo chiếc tàu ngầm kia khi mà nó cũng thực hành cùng một hành động đối với hạm đội Ấn Độ.
Mà chắc họ cũng sẽ thành công. Viên hạm trưởng của chiếc tàu ngầm Trung quốc rất có tài và thận trọng, và chiếc tàu của y cũng khá êm ắng. Dù sao thì cũng là sự êm ắng ở mức cao nhất mà tàu ngầm Trung quốc có thể đạt được.
Hạm trưởng Patke liếc nhìn đồng hồ. Đã gần 18:30 rồi. Trên mặt nước, lúc này thế giới đã ở trong trạng thái ánh sáng kỳ lạ được gọi là ‘hoàng hôn hải lý’, khi mà mặt trời đã xuống dưới đường chân trời, nhưng tia sáng của nó vẫn chiếu sáng bầu trời. Mặt biển sẽ quá tối để có thể nhận ra chi tiết với mắt thường, mà bầu trời vẫn còn sáng trưng làm cho mắt người ta không làm quen được với bóng tối.
Đây là thời điểm trong ngày mà phi hành đoàn trên máy bay và các nhân viên gác trên chiến hạm bị khó khăn nhất khi muốn nhận ra dáng của một chiếc tàu ngầm đang lặn gần mặt nước, hay vạch sóng rẽ bởi tiềm vọng kính đang nhô ra khỏi mặt nước.
Patke gật gù. Gã hạm trưởng Trung quốc làm đúng bài vở đó! Nếu tiếng động từ lò phản ứng hạt nhân của nó không bị phát hiện, gã sẽ lọt qua vòng phòng ngự của các khu trục và khu trục hạm nhẹ của Ấn Độ, và đến trung tâm của biên đội tàu sân bay.
Nửa giờ sau, rõ ràng là gã hạm trưởng của chiếc Sierra Một Năm đã thành công đạt được mục đích của gã. Chiếc tàu của gã đã lọt hẳn vào bên trong vòng đai của chiếc tàu sân bay Ấn Độ, chiếc INS Vikrant. Chính chiếc tàu của Patke, chiếc California thì vẫn lặng lẽ bám theo đuôi nó, lợi dụng âm thanh từ chân vịt và lò phản ứng hạt nhân của chiếc tàu ngầm Trung quốc để làm lá chắn tránh bị phát hiện.
Sierra Một Năm, chiếc tàu lớp Shang (Thương) kia, là một chiếc tàu ngầm Trung quốc thuộc thế hệ thứ nhì và tiếng ồn của nó đã nhỏ hơn lớp Han (Hán) cũ một cách đáng kể. Nhưng mà giữa ‘ít ồn’ và ‘êm lặng’ là cả một thế giới khác biệt. Cho dù với tài nghệ của gã hạm trưởng, Sierra Một Năm có thể hơi quá ồn một tý để có thể tránh bị phát hiện bởi các nhân viên sonar trên hạm đội Ấn Độ. Mà vì khoảng cách theo dõi gần gũi, điều này có lẽ tương đương như chiếc California cũng sẽ bị phát hiện luôn.
Patke tháo cặp kiếng xuống, chà chà xống mũi, rồi lại đeo kiếng lên. Bám sát theo một chiếc tàu ngầm có thể là địch, bình thường đã là chuyện rũi ro rồi. Mò mẫm bên trong chu vi phòng thủ của tàu sân bay của một nước khác, lại nâng mức rũi ro lên một tầng cấp khác hẳn. Mà giờ đây, chiếc California lại đang làm cả hai điều này. Chỉ cần bất cứ chuyện không may nào xảy ra, chỉ cần ba giây thời gian là cả tình huống trôi xuống cống ngay.
Patke nhìn bức bản đồ hành quân lần cuối, rồi đi về chiếc cửa kéo dẫn đến phòng kiểm soát sonar. Hắn tựa vào bệ cửa và nhìn vào căn phòng đen tối. Chuyên viên sonar hàng đầu của chiếc tàu, thượng sĩ Lanier Philips là nhân viên trực lúc này.
Hạm trưởng ra hiệu cho chuyên viên sonar: “Như thế nào, thượng sĩ?”
Viên trưởng toán sonar ngẩng đầu, nét mặt điển hình của dân da đen căng thẳng vì tập trung. Gã đẩy ống nghe choàng đầu sang bên một chút để lộ lỗ tai phải ra, tay trái thì ấn ống nghe còn lại mạnh hơn vào tai trái. “Chúng ta theo dấu tên này rõ ràng, thưa hạm trưởng. Ông cũng biết cái tiếng rì rào tần số thấp kỳ cục của lớp tàu Han do hệ thống thoát nhiệt của chúng chứ? Có vẻ như lớp Shang cũng có thiết kế giống như vậy. Tầng decibel thì thấp hơn nhiều, nhưng cũng một loại âm thanh như vậy.”
Viên thượng sĩ quay đầu trở về loạt màn hình sonar. “Nếu ông cứ để cho chúng ta ở phía sau nó như thế này, chúng tôi có thể theo dõi vĩnh viễn.”
Hạm trưởng Patke gật đầu. “Thế còn đám bạn Ấn Độ của chúng ta bên trên kia thì sao? Sonar của họ có khả năng dò ra thằng này không?”
Viên trưởng toán sonar nhíu mày nhìn màn hình và ngoái đầu lại đáp. “Khó mà nói chắc được, hạm trưởng à, nhưng mà tôi không tin lắm. Âm thanh chính mà chúng ta đang theo dõi cũng không lớn lắm. Chúng ta có thể phát hiện được nó, nhưng mà chúng ta đang bám chặt vào đuôi nó. Hơn nữa, nó đang chạy bên dưới lớp âm, mà chúng ta cũng thế. Chúng ta đang ở cùng một vùng nước với nó, do đó chúng ta theo dõi nó dễ hơn.”
Lớp âm là một vách ngăn âm thanh được tạo nên bởi sự chuyển tiếp từ vùng có nhiệt độ gần như không thay đổi gần mặt nước và vùng ‘thermocline’, một vùng có nhiệt độ nước thấp đi thật nhanh đến tận độ sâu khoảng 600 m. Sự thay đổi nhiệt độ kịch liệt này làm cho phần lớn tín hiệu âm thanh của một chiếc tàu ngầm bị lệch đi khỏi các cảm biến sonar được lắp ở vỏ các chiến hạm mặt nước. Điều này không làm cho tàu ngầm trở nên vô hình trên phương diện âm thanh đối với chiến hạm mặt nước, nhưng nó tạo ra một lợi thế chiến thuật mà mọi hạm trưởng tàu ngầm tài giỏi đều biết cách lợi dụng.
Patke lại gật gù. Nếu thượng sĩ Philips nói đúng, các chiến hạm Ấn Độ trên mặt nước có thể sẽ không nhận ra sự hiện diện của Sierra Một Năm.
Patke vừa định bỏ đi, thì viên trưởng toán sonar lại lên tiếng. “Sao lạ thế…?”
Patke quay lại. “Anh có chuyện gì sao, thượng sĩ?”
Thượng sĩ Philips nghiêng đầu qua một bên và nhìn chăm chú vào một màn ảnh sonar nhìn giống như thác nước chảy ào ào xuống. “Có tiếng động thoáng qua… Nghe giống như…”
Viên chuyên gia sonar chợt ngồi thẳng dậy và bấm máy nói. “Phòng chỉ huy, Sonar đây. Sierra Một Năm đang cho nước vào ống phóng (35)! Tôi lặp lại, nó đang xả nước vào ống phóng!”
“Cứt chó!” Một người nào đó trong phòng kiểm soát nói. “Nó sắp bắn!”
Patke chạy vội 5-6 bước về vị trí của viên sĩ quan trực OOD. Người nào đó vừa kêu lên, nói đúng rồi. Sierra Một Năm đang chuẩn bị phóng ngư lôi.
Chết tiệt! Patke cứ tưởng rằng chiếc tàu ngầm Trung quốc đang thi hành một nhiệm vụ dò thám. Hắn không ngờ bọn khốn kiếp này lại khai hỏa.
Hắn cất cao giọng. “Mọi vị trí nghe đây, đây là hạm trưởng. Tôi nắm lại quyền chỉ huy rồi. Hoãn lại mọi báo cáo. Bánh lái, bẻ phải tối đa, hướng mới là một-chín-không! Sĩ quan lặn, cho chúng ta đi xuống! Cho độ sâu mới là 180 mét.”
Không chờ nghe lời đáp trả, hắn lại phát một loạt mệnh lệnh khác. “Kiểm Soát Vũ Khí, chuẩn bị ống phóng số một, ba và năm. Đừng cho nước vào cho đến khi được lệnh của tôi. Biện Pháp Đối Phó, chuẩn bị phóng mồi nhử.”
Sàn tàu nghiêng đi dưới chân hắn khi chiếc California chúi đầu xuống và đảo qua phải để đổi độ sâu và hướng đi.
Viên trưởng toán sonar lại lên tiếng trên mạng. “Chỉ huy, Sonar đây. Sierra Một Năm đang mở cửa ống phóng.”
“Khoan đã.” Patke nói khẽ. “Đừng bắn vội, thằng chó đẻ ngu xuẩn này. Chờ một tý nữa hãy phóng ngư lôi của mày…”
Cái mà chiếc California cần bây giờ là khoảng cách, càng cách xa hướng đi của Sierra Một Năm càng tốt trước khi chiếc tàu ngầm Trung quốc bắt đầu phóng ngư lôi. Bởi vì khoảng 30 giây sau khi phát hiện ngư lôi được phóng, người Ấn Độ sẽ cho mọi thứ khí tài chống tàu ngầm của họ xông vào khu vực biển này. Cả vùng này sẽ chen chúc những chiếc khu trục nhẹ, trực thăng, và những chiếc hộ vệ hạm corvette chống tàu ngầm thuộc lớp Kamorta đã làm Hải quân Ấn Độ hãnh diện biết mấy. Tất cả những khí tài ấy sẽ phóng ngư lôi vào bất cứ vật gì lớn hơn một con cá thu. Mà chiếc tàu ngầm Trung quốc, chiếc Sierra Một Năm kia, có lẽ sẽ phóng ra vài món vũ khí để phản kích trong khi tìm cách đào thoát.
“Đã vượt qua 90 mét.” Viên sĩ quan Lặn báo cáo.
“Tốt lắm.” Patke nói. Còn chưa đủ sâu, nhưng đã không còn thời giờ nữa rồi. Nếu chiếc California muốn thoát thân, thì cái nó cần là tốc độ. Hắn chỉ đành phải chấp nhận mức rủi ro bị phát hiện cao hơn thôi. “Bánh Lái, thẳng phía trước tốc độ cao nhất.”
Viên sĩ quan Bánh Lái lập tức trả lời. “Thẳng phía trước nhanh nhất, aye!”
Có khoảng 90 giây tương đối im lặng rồi tiếng của viên trưởng toán sonar lại vang lên. “Chỉ Huy, Sonar đây. Ngư lôi trong nước, hướng đi không-bốn-không! Hình như là hai chiếc thuộc loại đuổi theo đường tàu chạy, nhắm vào chiếc tàu sân bay Ấn Độ.”
Patke liếc nhìn màn hình tác chiến. Khoảng cách với Sierra Một Năm đang tăng nhanh, nhưng vẫn chưa đủ.
“Cái này giống như thời tôi còn bé vậy.” Viên OOD nói nhỏ.
“Tại sao vậy?” Patke hỏi. Hắn không thể tưởng tượng ra thời thơ ấu của ai lại có thể giống như tình huống của họ lúc này cả.
“Thằng em tôi hay trộm mấy cái bánh trong hủ đựng.” Viên OOD nói. “Mà tôi lại là thằng luôn bị đòn vì mất bánh. Nó ăn bánh, còn tôi thì ăn đòn.”
Viên OOD hất mặt về hướng màn hình tác chiến. “Tôi nghĩ là đó là chuyện đang xảy ra bây giờ, thưa hạm trưởng. Bọn Trung quốc thò tay vào hủ bánh của Ấn Độ và vồ lấy một nắm bánh ngon lành. Mình thì không hề đụng vào miếng bánh nào, mà lại sắp bị ăn đòn đây.”
Patke nhìn vào khoảng cách càng lúc càng gia tăng trên màn hình. “Có lẽ là không đâu.” Hắn nói. “Không chừng lần này chúng ta hên rồi.”
Bốn hay năm phút sau, sonar bắt đầu báo cáo là có ngư lôi vào nước, nhưng sau đó các ước tính đều cho là chúng ở cách một khoảng cách an toàn, về phía đông bắc.
Mọi người trong phòng kiểm soát bắt đầu thở phào nhẹ nhỏm.
“Đó! Chúng ta không lấy được miếng bánh nào.” Hạm trưởng Patke nói. “Nhưng mà ít ra chúng ta cũng không bị ăn đòn oan uổng.”
Có lẽ do thách thức số mệnh. Hay có lẽ hoàn toàn là một sự trùng hợp. Mà cũng có thể là xui xẻo. Chỉ chưa đến 10 giây sau, viên trưởng toán sonar lại báo cáo. “Chỉ Huy, Sonar đây. Chúng ta vừa bị một chiếc máy bay cánh quạt nhiều động cơ bay qua trên đầu. Có nhiều phao âm (35A) được thả trong nước!”
“Thả hai quả nhiễu âm ra.” Patke ra lệnh.
Viên OOD quay sang trạm Kiểm Soát Biện Pháp Đối Phó. “Aye-aye, thưa ông. Thả nhiễu âm ngay bây giờ.”
Hai tiếng hơi ép và hai tiếng bụp-bụp cho hay hai quả nhiễu âm đã được thả ra.
Hắn nói. “Thế là anh bạn chúng ta bên trên đã có thứ gì đó để lắng nghe rồi. Bây giờ, chúng ta hãy tách ra khỏi đã. Bẻ sang trái, đi hướng mới là một-năm-không.”
Viên sĩ quan bánh lái đáp lời và bẻ tay lái sang trái, bắt đầu cho chiếc California chậm rãi quay mũi.
Patke ngước đầu nhìn lên, như hắn có thể thấy được qua vách thép và nước biển chiếc máy bay săn tàu ngầm của Ấn Độ đang bay vòng trên bầu trời đêm. “Cho người anh em sống yên một chút chứ, các bạn. Không phải chúng tôi bắn vào tàu sân bay của các bạn đâu. Mà chúng tôi cũng không có lấy trộm mấy miếng bánh của các bạn đâu.”
Chú Thích:
(34) Tàu ngầm tấn công lớp Shang của Trung quốc, bắt đầu hoạt động từ năm 2006, có trang bị ống phóng dựng thẳng để phóng tên lửa siêu thanh chống hạm YJ-18 và tên lửa hành trình chống hạm CJ-10 phiên bảng cho tàu ngầm. Tàu dài 110 m, bề ngang 11 m, lượng choáng nước 7.000 tấn khi lặn, có trang bị 6 ống phóng ngư lôi. Tốc độ 30 hải lý/giờ hay 50 km/g. Trung quốc cho biết âm thanh êm như tàu ngầm Akula của Nga, 110 decibel; nhưng hải quân Hoa Kỳ cho biết hình 093 ồn hơn tàu ngầm lớp Victor III của Nga được bắt đầu sử dụng năm 1979.
(35) Cho nước vào ống phóng: có hai cách để phóng ngư lôi hay tên lửa hành trình từ tàu ngầm qua ống phóng ngư lôi. Thứ nhất là dùng hơi ép phóng mạnh quả đạn ra; cách này đạn được phóng ra nhanh sau khi cửa ống phóng được mở ra, nhưng gây ra tiếng động mạnh, khiến cho tàu ngầm và cuộc tấn công sớm bị phát hiện; cách này thường được chiếu trong phim ảnh vì có tính chất kịch nghệ hơn; tên lửa chỉ có thể phóng bằng cách này. Cách thứ nhì là sau khi mở cửa ống phóng, ngư lôi được cho bơi ra thật chậm; ngư lôi có thể bơi chậm cách tàu ngầm xa hay gần tùy ý người điều khiển, rồi gia tốc khi đến gần mục tiêu; ngư lôi hiện đại được điều khiển bằng dây điện nhỏ do ngư lôi trải ra, chiều dài dây có thể là vài ngàn mét; phương pháp này dùng để đánh lén rất hữu hiệu, vì êm ru có thể tạo được bất ngờ. Cả hai phương pháp đều phải cho nước tràn vào ống phóng trước khi mở cửa. Nước có thể bị tống ra ngoài sau khi bắn hoặc nhiệm vụ bị hủy bỏ bằng cách dùng hơi ép.
(35A) Phao âm, tiếng Anh là ‘sonobuoy’, là loại phao được tàu mặt nước hoặc máy bay thả xuống nước để truy lùng tàu ngầm. Phao có trang bị phát ra âm thanh theo một tầng số nhất định. Khi âm thanh chạm vào một vật thể trong nước, sẽ dội lại và được phao ghi nhận. Máy vi tính trên phao dùng khoảng cách thời gian âm thanh phat đi và quay về, và phương hướng để biết vị trí của vật thể. Sau đó, phao âm phát tín hiệu báo cáo cho máy bay hay tàu. Phao âm bao giờ cũng được triển khai thành chuỗi nhiều cái. Do đó, báo cáo từ nhiều phao được dùng để xác định tọa độ, chiều sâu, tốc độ và hướng đi chính xác của vật thể. Nhờ đó, tàu hay máy bay xác định vật thể ấy có phải là tàu ngầm hay không, rồi phóng ngư lôi một cách chính xác.
Lưỡi Kiếm Của Thần Shiva Lưỡi Kiếm Của Thần Shiva - Jeff Edwards Lưỡi Kiếm Của Thần Shiva