Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Con Đường Vấy Máu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 31
L
úc Tưởng Tốn quay lại, Hạ Xuyên đang trút hộp thuốc lá.
Cô mở cửa xe đi lên, Hạ Xuyên nói: “Còn lại một điếu. Có mang thuốc theo không?”
“Không có.” Tưởng Tốn chỉ bên ngoài, “Đến đó mua?”
Hạ Xuyên nói: “Bỏ đi, buổi tối rồi mua.”
Anh ném chai nước cho cô, đúng lúc Tưởng Tốn khát nước, lập tức mở nắp uống. Cô lo lát nữa sẽ phải đi vệ sinh nên uống ít, nhấp từng ngụm nhỏ, thấm ướt môi một chút.
Hạ Xuyên hỏi: “Cô không có son dưỡng môi?”
Trên môi cô có vết nứt nhàn nhạt, tối qua không phát hiện, lúc đó cô vừa tắm xong nên cả người đều ẩm ướt, bây giờ lái xe hai tiếng, môi đã khô.
Tưởng Tốn nói: “Không mang theo.”
Hạ Xuyên hỏi: “Lần này ra ngoài cô mang theo cái gì?”
“Không mang theo gì cả, chỉ mấy thứ như ví tiền, di động.”
Hạ Xuyên suy nghĩ một chút, cô mang theo bàn chải đánh răng, ví tiền, điện thoại di động, còn mang theo áo giữ nhiệt, hôm ở trong xe lôi đạp anh không sờ được, tối qua sờ được mà còn rất vướng víu.
Nếu đêm ở trạm dừng chân cô không để trần nửa thân dưới, thì chắc còn mang theo một cái quần lót, vì trên dây phơi đồ còn phơi một cái.
Tại sao nói cô chỉ mang theo một cái quần lót?
Vì vừa rồi anh còn nhìn thấy hóa đơn mua hàng trong túi nilon.
Một hộp quần lót, một hộp vớ, ba gói băng vệ sinh, mười gói khăn giấy loại một tờ và hai hộp khăn giấy rút, lại thêm một gói Lonely God.
Hạ Xuyên hỏi: “Có thứ thoa mặt không?”
Tưởng Tốn nhấp môi một cái: “Anh nói là kem dưỡng da mặt?”
“Ừm.”
“Không mang theo.”
Hạ Xuyên ngạc nhiên: “Cô không thoa kem à?”
“Không phải anh cũng không thoa kem sao.”
“Sao cô biết tôi không thoa?”
Vì trên mặt anh không có mùi kem thoa mặt.
Tưởng Tốn không trả lời. Cô lấy một cái chai xịt nhỏ trong suốt trong ba lô phía sau ra, nói: “Xịt khoáng, có muốn không?”
Hạ Xuyên chưa dùng qua thứ này bao giờ, anh cầm lấy: “Phun lên mặt à?”
“Đúng.”
Anh phun một cái lên mặt, ngay mũi, anh tiện tay lau một cái.
Tưởng Tốn chỉ má trái, má phải và trán anh: “Ở đây, ở đây, ở đây, phun cả đi, dùng tay vỗ đều.”
Hạ Xuyên dừng một lúc mới phun nước lên ba chỗ đó theo chỉ dẫn của cô, rồi tùy ý lau một cái.
Tưởng Tốn nói: “Phải vỗ đều!”
Cô lấy lại chai xịt, phun ba cái lên mặt mình, rồi dùng bàn tay nhẹ nhàng vỗ.
Từ trên xuống dưới từ trái qua phải, vỗ không dùng sức chút nào, vỗ xong rồi, da mặt dường như ẩm ướt một chút.
Hạ Xuyên chế giễu: “Phụ nữ đúng là phiền phức.”
Tưởng Tốn khinh bỉ: “Vậy anh đừng đòi thứ thoa mặt với tôi.”
“Cái tôi muốn là kem dưỡng da mặt, cái cô đưa là gì?”
Tưởng Tốn nói: “Nha đam, tự nhiên không kích thích.” Cô mở ngăn kéo, lại lấy một chai kem dưỡng da tay, nặn một ít thoa tay.
Hạ Xuyên nói: “Tùy tiện phun chút nước lên mặt, với tay thì lại tốt.”
“Tôi dựa vào tay kiếm sống.” Tưởng Tốn lại thêm một câu, “Mặt tôi đẹp, phun nước là đủ rồi.”
Hạ Xuyên nhìn cô.
Tưởng Tốn cười, hai tay vẫn đang thoa đều kem dưỡng da tay: “Sao, mặt tôi không đẹp à?”
Hạ Xuyên không trả lời, tầm mắt dừng trên mặt cô một hồi, dường như đang quan sát.
Trong xe tràn ngập mùi thơm vô cùng nhạt. Anh từng ngửi được, còn tưởng là kem dưỡng da mặt, thì ra là nha đam.
Quan sát xong, Hạ Xuyên cười nói: “Đúng, cái mặt này của cô không ai ghét được.”
Tưởng Tốn cười: “Cảm ơn nha, anh khen người ta không giống người khác.”
Hạ Xuyên cầm lấy kem dưỡng da tay, cũng nặn một ít, cười: “Tôi chỗ nào cũng không giống người khác.”
Tưởng Tốn tổn thương anh: “Anh không phải người mà.”
Hạ Xuyên chậm rãi thoa đều kem: “Cô thử xem chẳng phải sẽ biết à?”
Tưởng Tốn cười nhạo hừ một tiếng, cất toner và kem dưỡng da tay, A Sùng cũng đi vệ sinh về.
“Tôi tới đây tôi tới đây!”
Hạ Xuyên ném chai nước cho anh ta.
A Sùng nói: “Nước lạnh à? Tôi không uống đâu.”
Hạ Xuyên nói: “Thích uống hay không.” Phụ nữ cũng không phiền phức bằng cậu ta.
A Sùng nhớ bình thủy và bộ đun nước nhúng chìm, đáng tiếc bây giờ không có cách nào dùng được. Anh ta hỏi Tưởng Tốn: “Này, cô nói nếu tôi muốn lúc nào cũng có nước nóng uống thì phải làm sao?”
Tưởng Tốn liếc gương chiếu hậu một cái như nhìn kẻ đần: “Mua một cái bình giữ nhiệt.”
A Sùng: “…”
Anh ta vỗ lưng ghế: “Đúng nhỉ, sao tôi không nghĩ tới chứ. Lần đó sao cô không bán bình giữ nhiệt cho tôi?”
Tưởng Tốn nói: “Vì trong tiệm của tôi không có chứ sao.”
Hạ Xuyên tiếp một câu: “Có thì còn không chặt chém cậu à?”
A Sùng cười: “Cậu hiểu rất rõ đấy.”
Hôm nay mùng một Tết, đường cao tốc miễn phí, đi một mạch tới cũng vẫn tốt, tốc độ xấp xỉ trước đó.
Di động của A Sùng ầm ĩ cả đường, lúc thì tin nhắn lúc thì điện thoại, toàn là chúc Tết.
Hạ Xuyên và Tưởng Tốn ở phía trước nghe, đầu tiên là cô A Sùng, tiếp đó là ông nội A Sùng, còn có một đống bạn bè xấu của A Sùng, phụ nữ cũng không ít, cuối cùng còn có Vương Tiêu.
A Sùng nói: “Tiêu Tiêu hả… Đúng vậy anh vẫn đang ở trên đường… Không có đâu, buổi tối ở khách sạn… Tối qua uống say… Không có gì, gặp một người bạn cũ thôi… Là nữ đó, có điều không có quan hệ với anh nhiều lắm, người ta quen Hạ Xuyên cơ.”
Phía trước Hạ Xuyên hỏi: “Có gì ăn không?”
Tưởng Tốn nói: “Không có.”
Hạ Xuyên dựa vào lưng ghế, nghiêng đầu nhìn cô: “Cô không có gì ăn?”
Tưởng Tốn suy nghĩ một chút: “Anh muốn ăn kẹo râu rồng?”
Hạ Xuyên cười: “Ừm.”
Tưởng Tốn kêu người phía sau: “A Sùng, lấy kẹo trong túi của tôi ra.”
A Sùng vừa lục túi, vừa gọi điện thoại: “Là chị Tưởng của em, tối qua cô ấy cũng uống, tửu lượng rất khá, không hề say.”
Hạ Xuyên lấy kẹo râu rồng, mở ra ăn một viên, nhai hỏi: “Có muốn không?”
Tưởng Tốn liếc kẹo một cái, nói: “Đợi lát nữa.”
A Sùng phía sau ghé sát lên: “Cậu đút cho tôi một viên đi, a ——”
Hạ Xuyên ghét bỏ: “Con mẹ nó cậu có buồn nôn không.” Ném một viên kẹo vào miệng anh ta.
A Sùng nhai kẹo: “Là kẹo râu rồng của Tưởng Tốn. Mùi vị ngon lắm. Anh không ăn nhiều được, răng không tốt.”
Hạ Xuyên lại ăn một viên, liếc bên cạnh: “Cũng đút cho cô một viên?”
Tưởng Tốn ghét bỏ: “Cảm ơn, anh đút cho A Sùng là được.”
Hạ Xuyên cười cười, cũng không làm thật.
A Sùng rốt cuộc nói chuyện điện thoại xong, thở phào: “Nhân duyên tốt cũng mệt lắm, từ tối qua đến giờ di động cứ reo mãi. Như hai người cũng rất hay, tôi chưa từng thấy hai người dùng điện thoại, nhân duyên này…”
Tưởng Tốn nói: “Chắc chắn không thể so sánh với đóa hoa giao tiếp.”
A Sùng: “…”
Hạ Xuyên cười một tiếng: “Rất có lý.”
A Sùng hừ một tiếng, lát sau lại nói: “Này, mấy năm nay Nghiên Khê đúng là không thay đổi mấy nhỉ.” Anh ta bảo Tưởng Tốn đoán, “Cô nói nếu cô không biết tuổi chị ấy, thì cô thấy chị ấy bao nhiêu tuổi?”
Tưởng Tốn nói: “Hai sáu, hai bảy gì đó.”
“Đúng không đúng không, thật trẻ trung mà.” A Sùng khen cô ấy, “Vẻ ngoài cũng xinh đẹp, lòng dạ cũng tốt, bạn bè một đống, phụ nữ như thế trên đời ít có, nếu không phải tôi nhỏ hơn chị ấy thì tôi đã theo đuổi chị ấy rồi!”
Tưởng Tốn cười nói: “Người anh theo đuổi còn ít à?”
A Sùng cười hì hì: “Cô cũng xinh đẹp nữa! Hạ Xuyên còn bảo tôi theo đuổi cô mà.”
Tưởng Tốn liếc mắt nhìn bên cạnh: “Vậy sao?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Con Đường Vấy Máu
Kim Bính
Con Đường Vấy Máu - Kim Bính
https://isach.info/story.php?story=con_duong_vay_mau__kim_binh