Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ảo Mộng Tru Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 30
T
iêu Vô Cấu nắm tay Thẩm Hi Vi, sóng vai đi xuống tường thành, nhìn thoáng bên trái sau lều vải có một bóng người màu xám ẩn hiện lập tức vội thả người đuổi theo.
Bóng đêm tại quan ngoại hùng vĩ, trời cao trong vắt sâu thẳm hơn trong quan rất nhiều, thấy dưới ánh trăng sáng rõ, một bóng người đang lướt nhanh đi về nơi cây cỏ um tùm phía đông bắc.
Hai người Tiêu Thẩm đuổi theo sát, ước chừng một nén hương, người kia đang lao thật nhanh bỗng dừng lại, gió đêm thổi tới làm tóc bên thái dương người này bay bay, tay áo phất phơ, trường bào màu xám lay động loang loáng như dòng nước chảy, trong đó ẩn chứa một luồng khí lưu chuyển tĩnh lặng.
Tiêu Vô Cấu nhìn là biết nội lực người này tinh xảo mạnh mẽ, không thể khinh thường, lập tức dùng mũi chân đứng vững thân mình, cao giọng hỏi:
- Các hạ là ai? Đêm hôm khuya khoắt sao lại dò xét cửa quan?
Người kia không nói gì, chân tay đều không cử động, nhưng cả người bỗng nhiên lui nhanh mấy trượng, trực tiếp đánh về phía Tiêu Vô Cấu. Tiêu Vô Cấu chợt thấy lồng ngực căng cứng, hình như có ngàn cân đang ép tới, hắn vội vàng vận lực đẩy Thẩm Hi Vi ra, song chưởng mở rộng như đại bàng giang cánh, đầu ngón chân chúi xuống đất lui nhanh về sau ba trượng, nhưng lực lượng kia dính lấy như bóng với hình, thế tới cuồn cuộn mãnh liệt, hai người cùng lui nhanh, hai bóng áo xám đen lướt trên cây cỏ xanh mướt, vạt áo bay phần phật như tiên nhân.
Thẩm Hi Vi đề khí búng người đuổi theo, giận giữ hét:
- Này, ngươi có biết quy củ không hả, không nói lời nào mà đã đánh người rồi, sao là chính nhân quân tử chứ.
Thanh âm trong trẻo vọng trong đêm.
Người nọ cười nhạo:
- Ta vốn không phải là chính nhân quân tử.
Thẩm Hi Vi nghe trong tiếng cười có tia ngả ngớn, lại có chút quen tai liền chăm chú nhìn, nhưng người kia tóc rối bời che gần nửa khuôn mặt, liền sửng sốt:
- Ngươi là ai?
- Không phải là chính nhân quân tử thì đương nhiên là tiểu nhân vô sỉ rồi.
Thanh âm người nọ càng ngập ý trêu đùa.
Tiêu Vô Cấu thấy người nọ dù trêu đùa nhưng nội lực hung mãnh không hề giảm đi chút nào, trong lòng thầm bội phục.
Thẩm Hi Vi nghe vậy, lập tức nhớ ra một người, sợ hãi kêu lên:
- A..là ngươi! Tên khốn kiếp ngươi muốn làm gì?
Đối phương cười to:
- Giờ ta ức hiếp đồ đen như than của ngươi, ngươi muốn bảo vệ hắn thế nào?
Lập tức Thẩm Hi Vi xấu hổ đỏ bừng mặt, trong lòng biết lời nói của mình trên tường thành đã bị hắn nghe được, liền tháo miếng ngọc bội bên hông xuống, quay lại ném thẳng vào mặt người nọ, mắng:
- Tên khốn kiếp tiểu nhân vô sỉ này, nghe trộm người ta nói chuyện, hạ lưu bại hoại.
Nội lực của nàng cũng không kém, lúc tức giận ném miếng ngọc bội nội lực càng mạnh, thấy một đường sáng màu xanh phá không bắn tới mũi của người nọ, nào ngờ người nọ giơ hai ngón tay ra kẹp lấy, nhanh nhẹn xoa tròn người đáp xuống, nhìn ngọc bội trong tay, tấm tắc khen:
- Thật là miếng ngọc bội đẹp! Ném đi thật đáng tiếc.
Lúc này Tiêu Vô Cấu mới thấy rõ diện mạo của người đó, chính là người đánh xe ngựa hôm nay đã tương trợ dưới thành, vừa vui mừng vừa giật mình, bật thốt kêu lên:
- Huynh đệ, là ngươi!
- Ai là huynh đệ với ngươi?
Vẻ mặt người nọ đột nhiên tức giận, cười lạnh một tiếng, bắn miếng ngọc bội kia về phía Tiêu Vô Cấu, thế đi vô cùng mạnh, mau lẹ như gió.
Tiêu Vô Cấu không ngờ người nọ đột nhiên tức giận với mình thì sửng sốt, lại thấy miếng ngọc bội của Thẩm Hi Vi bắn về phía mình, tức thì giờ tay định bắt lấy, nào ngờ lực đi của miếng ngọc bội cực kỳ cổ quái, bay đến trước mặt còn có thể tự chuyển biến, lúc sát đến lòng bàn tay hắn thì xoáy tròn về phía trái, nghiêng đâm thẳng trước mi tâm, biến hóa mau lẹ này không gì sánh được.
Hắn khẽ "a" một tiếng, vội xuất chiêu "Phúc vũ phiên vân" cong thắt lưng ngửa mặt tránh, ngọc bội sượt sát hàng mày rậm bay ra ngoài, hắn vội xuất một chiêu "Lưu tinh cản nguyệt" tư thế không biến đổi, nhưng thân thể đã có thần quang phát ra, chộp miếng ngọc bội trong tay. Thân hình còn chưa đứng vững, chợt thấy kình phong phất thể, ngàn vạn cánh tay kề mặt tấn công tới, chưởng ảnh biến ảo hư hư thực thực, cũng không biết đâu mới là sát chiêu.
Hắn vội vàng thuận thế ngược ra sau, mượn lưng phát lực tay trái khẽ bay đánh ra một chưởng, chính là chiêu thức thứ chín "Vân vụ hoành tỏa" của "Đạn trần phất y chưởng".
Một loạt biến hóa này thực hiện trong nháy mắt, Thẩm Hi Vi hét to một tiếng:
- Cẩn thận!
Còn chưa dứt lời, đã nghe một tiếng nổ vang lên, hai bóng người trong bụi cây rậm rạp nhanh chóng tách xa nhau, lui hai trượng mới dừng lại.
Trong mắt người nọ hiện lên tia tán thưởng:
- Đây là Đạn trần phất y chưởng đúng không? Quả nhiên là có chút thú vị.
Tiêu Vô Cấu lặng yên một lát, rồi mới giơ ngọc bội trong tay lên, chậm rãi nói:
- Đây là "Đột như kỳ lai chỉ" tuyệt học của Phong thiên phủ, ngươi là người nào của Phong Thiên phủ?
Người nọ cười hì hì:
- Ngươi đoán thử xem.
Tiêu Vô Cấu chắp tay:
- Từng nghe nói nhị công tử của Phong phủ thiên tư thông minh, quen biết rộng rãi, tinh thông thuật dịch dung, xem ra...
Lúc này Thẩm Hi Vi phi thân tới, nghe vậy tức thì kinh ngạc.
Người nọ cười sang sảng tiếp lời:
- Không sai, ta chính là Phong Dật Quân!
Nói xong, giơ tay khẽ xoa nhẹ gương mặt, lộ ra khuôn mặt tuấn dật như thần, một đôi mắt đào hoa biết cười, trong đôi đồng tử trong trẻo ánh lên tia lạnh băng xuyên suốt chăm chú nhìn hai người phía trước, như trách như giận.
Hai người Thẩm Tiêu cũng ngây người.
Thẩm Hi Vi nghe nói rất nhiều chuyện phóng đãng của Phong Dật Quân, từ lâu đã tưởng tượng chàng là một thanh niên vô cùng hư hỏng, lúc này thấy chàng mặt mày tuấn tú, ngay thẳng, quả nhiên là một mỹ thiếu niên, lập tức vừa bất ngờ vừa sợ hãi.
Thảo nguyên xa xôi mênh mông dưới ánh trăng, ký ức bỗng theo gió mà tới, nhớ chàng đã hai ba lần ra tay cứu giúp, trong lòng cảm động, rồi lại chợt nhớ đến lúc tại Kim Việt Sơn chàng đã có hành vi khinh bạc ngả ngớn với mình, thầm nghĩ: "Đây nhất định mới là bản sắc hư hỏng của hắn." Lập tức sự cảm kích vừa nảy sinh lại bị lửa giận bao trùm lấy, hai mắt trợn trừng lên, muốn mắng chửi người nhưng lại không thể nào thốt nên lời.
Tiêu Vô Cấu không thể ngờ gặp phải Phong Dật Quân tại Thước Hộc quan, bỗng nhiên nhớ tới hôn ước của hắn ta với Thẩm Hi Vi, chợt hiểu: "Chẳng trách hắn chẳng nói lời nào mà ra tay với ta, hắn là hôn thê của Tiểu Dung, lại nghe được những lời chúng ta nói ở trên đầu thành, sao không tức giận mà động thủ chứ? Tiêu Vô Cấu ơi là Tiêu Vô Cấu, ngươi bị niềm vui sướng làm cho ngốc nghếch rồi, ngay cả cả đạo nghĩa liêm sĩ cơ bản mà cũng quên."
Hắn nhìn thoáng qua Thẩm Hi Vi, thấy sắc mặt nàng ửng đỏ, đôi mắt sáng ngời nhìn Phong Dật Quân, tức thì lòng u ám, lại chuyển ánh mắt sang thấy Phong Dật Quân phong thần như ngọc, mặc dù mặc y phục bằng vải bố nhưng vẫn không che giấu được vẻ phong lưu thanh tú, đúng là một đôi tình nhân do trời đất tạo nên, tức thì vô cùng buồn bã đau đớn, tim giống như bị người khác nhét một ngọn lửa lớn chặn lấy, sáng quắc đau nhức.
Ánh trăng tròn vạnh trên bầu trời đêm chẳng biết từ lúc nào đã biến hành hình lưỡi câu, ánh sáng tiêu điều, dần dần trầm đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ảo Mộng Tru Yêu
Thẩm Thương My
Ảo Mộng Tru Yêu - Thẩm Thương My
https://isach.info/story.php?story=ao_mong_tru_yeu__tham_thuong_my