Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xú Phi Mộ Tuyết
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 31: Giả Ý
G
iữa trưa, trong Khôn Trữ cung bốn bề yên tĩnh, Thái hậu đi tụng kinh. Trước đại điện chỉ còn Triệu Truyền trông giữ. Tất cả cung nữ cung đều theo Thái hậu vào Phật đường cho nên cả đại điện rộng lớn cũng chẳng thấy một bóng người.
Trong Tư Mộ cung, Hiền phi Thượng Quan Uyển Nhi bị cấm túc, diện bích tư quá (úp mặt vào tường), quỳ trước tượng Phật nhưng mặt không chút kích động. Nàng một tay bấm chuỗi hạt một bên đọc kinh Phật nhưng trong lòng rất phiền chán, chỉ thấy đôi mày thanh tú khẽ nhướng lên, “ba” một tiếng mà ném chuỗi phật châu xuống đất, buồn bực đứng dậy, hung hăng đá vào tượng Phật.
- Nương nương, không được.
Một cung nữ lớn tuổi vội vàng tiếng đến, quỳ trên mặt đất, sắc mặt sợ hãi, luôn miệng nói:
- Nương nương bớt giận, bớt giận.
Ngoài cửa một cung nữ áo xanh nghe tiếng động cũng vội chạy vào, vừa thấy một bãi lộn xộn trước mắt thì mặt tái mét nhưng cố trấn định nói với cung nữ lớn tuổi kia:
- Triệu ma ma, còn thất thần làm gì, mau thu dọn đi, cẩn thận Hoàng Thượng và Thái hậu đến.
Triệu ma ma vừa nghe thì sợ hãi vội vàng thu dọn. Cung nữ áo xanh kia không vội mà đến sau Thượng Quan Uyển Nhi, khẽ vuốt lưng nàng nhẹ nhàng nói:
- Nương nương bớt giận, nô tỳ có tin tốt, chắc không đến mấy ngày cửa Tư Mộ cung lại có thể mở rồi. Nói rồi giúp Thượng Quan Uyển Nhi ngồi xuống.
Vẻ mặt Thượng Quan Uyển Nhi cao ngạo khác hẳn sự dịu dàng bình thường, hừ lạnh một tiếng, giọng nói có vài phần trào phúng:
- Chẳng nhẽ là xú phụ (người phụ nữ xấu xí) vì bản cung mà cầu tình? Hừ, xem ra ta đã quá khinh thường Mộ Tuyết này, không nghĩ nàng ta còn có thủ đoạn hơn Âu Dương Hồng Ngọc.
Nói rồi, trong lòng bực bội, vung tay áo xoay người ngồi xuống ghế Quý phi, nhắm mắt lại nhưng bàn tay trắng nõn lại bức bối đánh lên mặt bàn.
Cung nữ áo xanh cười nhẹ, nói thầm vào tai Thượng Quan Uyển Nhi vài tiếng rồi che miệng cười, chỉ thấy Thượng Quan Uyển Nhi ngồi bật dậy, giọng nói kinh ngạc:
- Thanh Dung, ngươi nói thật sao?
Thanh Dung gật đầu mỉm cười, đắc ý vuốt tóc, khóe mắt quyến rũ, bàn tay thon dài nhẹ cầm khăn lụa, cười nói:
- Đại tiểu thư, xem ra Mộ Tuyết cũng không muốn đối địch với người, nếu việc này là nàng làm thì cũng chỉ là muốn cùng người trừ bỏ Âu Dương Hồng Ngọc mà thôi.
Nói rồi Thanh Dung để tay lên cổ làm động tác giết, giọng nói nhẹ hơn:
- Nếu không phải là nàng làm thì chính là Âu Dương Hồng Ngọc muốn giá họa cho tiểu thư, dù sao Hoàng hậu cũng đã sớm có tâm tư này.
Đôi mắt Thượng Quan Uyển Nhi chuyển động có chút suy nghĩ rồi chậm rãi bước đi, nhưng lúc sau lại hơi lắc đầu, tay cầm khăn lụa, giọng nói lạnh lùng:
- Hai loại phỏng đoán này đều có thể nhưng gói thạch tín tìm được trong cung là như thế nào? Chẳng lẽ Thượng Quan thị nuôi những tử sĩ (những người có võ công cao, sẵn sàng chết vì chủ) ăn hại sao?
Thanh Dung vừa nghe cũng hiểu được có chuyện khả nghi. Dù sao gói thạch tín kia cũng quá mức kì quái, có thể thấy việc này đã được mưu tính kĩ càng, nếu không sao có kẻ có thể vượt qua mười ba tử sĩ trong Tư Mộ cung để mà vu oan, mà khả năng duy nhất chính là….
Nghĩ đến khả năng này, đôi mày Thanh Dung nhăn tít lại, nàng nhìn về phía Thượng Quan Uyển Nhi mà lúc này Thượng Quan Uyển Nhi cũng đang nhìn lại nàng, mắt tóe lửa giận. Sau đó Thượng Quan Uyển Nhi buồn bực vỗ bàn, khẽ nói:
- Triệu Truyền, bản cung nhất định không tha cho ngươi.
Trong phòng ngủ, Minh Nguyệt dần dần tỉnh nhưng trong đầu lại có cảm giác đau đớn khó chịu như có gì đó muốn phá tung. Nàng chau mày, hơi mở mắt nhìn đỉnh trướng màu vàng (màn), một lúc sau mới nhớ mình đang ở trong tẩm cung của Thái hậu. Nam nhân khi nãy ngủ cùng nàng đã không còn, bên người một mảnh lạnh lẽo. Phát hiện ngón tay vừa chạm đến mi tâm (giữa lông mày) thì đau không thể tưởng. Nàng sợ hãi, cuống quýt nhấc chăn bông, giầy cũng không đeo vội vàng chạy đến trước gương. Cảnh tượng trong gương khiến nàng kinh hãi.
Gương sáng chiếu rõ, đôi mắt Minh Nguyệt thanh thuần vô duyên vô cớ lại thấy một đóa hoa kiều diễm, ướt át trên mi tâm. Minh Nguyệt nheo mắt lại nhìn kĩ vẫn không rõ đóa hoa này là thế nào mà có. Hình dạng kì lạ, tiên diễm vô cùng. Minh Nguyệt nhất thời hoảng loạn, không hiểu sao mình lại tự nhiên có đóa hoa này. Hơn nữa cảm giác đau đớn rất rõ ràng, nhất thời nàng mơ màng không hiểu.
Ngoài cửa đột nhiên có tiếng bước chân. Tiếng Tần công công bén nhọn mà bình thản đâm vào tai Minh Nguyệt:
- Nô tài tham kiến Hoàng thượng, những thứ hoàng thượng muốn nô tài đã chuẩn bị đầy đủ.
Hoàng thượng? Minh Nguyệt căng thẳng quay đầu nhìn quần áo mình gấp chỉnh tề ở đầu giường. Nàng không nghĩ nhiều, cắn răng chịu đau, vội vàng khoác hồ cừu, đeo giầy tơ vàng thêu hoa rồi vận chút nội lực, lặng yên ngồi trước gương.
Ngự Hạo Hiên đẩy cửa bước vào, trong tay cầm thứ gì đó, hắn vốn định tiến lên đánh thức Minh Nguyệt nhưng khi nhìn đến giường thì sửng sốt, vừa định quay ra gọi Tần công công thì đã thoáng thấy bóng Minh Nguyệt ngồi sau bình phong.
Minh Nguyệt tay cầm bút vẽ nhìn về qua gương thấy bóng dáng Ngự Hạo Hiên mặc hoàng bào thêu cửu long đồ (9 rồng), nàng mím môi cười, tóc dài rối tung chưa kịp vấn lên, quay đầu cười nhẹ:
- Hoàng thượng.
Ngự Hạo Hiên nhìn mạt đỏ tươi trên trán Minh Nguyệt đầu tiên là sửng sốt rồi buông đồ trong tay xuống, thong thả đi về phía nàng, đứng bên người vuốt ve mái tóc đen nhánh, hơi trêu ghẹo nói:
- Hoài Nguyệt quốc có quy củ, nữ tử xuất giá tóc phải vấn lên, đây là ái phi không thừa nhận nàng là người của trẫm?
Hơi sửng sốt, ý cười dần tắt, Minh Nguyệt đứng dậy, ánh mắt đầy vẻ suy yếu có chút xấu hổ nói:
- Trong dân gian tương truyền, nữ tử đã kết hôn phải vấn tóc đây là muốn dạy cho nữ tử tóc dài chỉ có thể xõa trước mặt trượng phu mà thôi. Ý của nô tỳ muốn nói cùng hoàng thượng rằng trái tim nô tỳ là Hoàng thượng
Một câu nói ái muội không rõ nghĩa, cả hai người đều tự hiểu. Hai người nhìn nhau, cuối cùng Ngự Hạo Hiên kéo Minh Nguyệt vào lòng, vỗ về lưng nàng.
Cứ nghĩ rằng Ngự Hạo Hiên sẽ nói gì đó nhưng Minh Nguyệt đợi hồi lâu cũng không thấy hắn lên tiếng. Lúc lâu sau hắn mới chậm rãi buông nàng ra, vuốt ve tóc nàng, than nhẹ một tiếng:
- Tuyết Nhi, đến giờ dùng bữa rồi
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xú Phi Mộ Tuyết
Tuyết Ma
Xú Phi Mộ Tuyết - Tuyết Ma
https://isach.info/story.php?story=xu_phi_mo_tuyet__tuyet_ma