Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vương Phi Vô Lại Của Hàn Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 30: Tạm Thời Chia Ly (1)
Đ
ôi mắt già nua của Phong Khiếu Thiên buông xuống, người khác nhìn vào sẽ thấy bề ngoài ông vẫn sầu mi khóa chặt, cho người ta cảm giác như ông vẫn còn đang suy ngẫm ý nghĩa của chuyện xưa, ai cũng không ngờ được, nội tâm ông đã sớm suy nghĩ xong một phen. Bất đắc dĩ thở dài: "Vì tương lai, cũng đành phải như thế."
Thái tử Phong Lâm Sâm liền giật mình, cũng xin đồng hành cùng. Phong Hề Ngạn chỉ nhếc môi nở nụ cười ma quỷ, trầm mặc không nói.
Ngạo Tình liếc mắt nhìn Phong Hề Ngạn, trái tim chợt lạnh, mới nhớ tới chuyện hôm đó. Xem ra trong lúc vô tình mình cũng tạo cho Phong Dạ Hàn một cường địch.
Sau khi Phong Khiếu Thiên đồng ý, Ngạo Tình giống như ảo thuật gia lấy từ trong ngực ra một vật, mọi người nhìn thấy đều giật mình, đó là thiết huyết đan thư. Đây là vật tiên hoàng ban cho Bách Lý Chiến ba mươi năm trước, khen thưởng ông đã bình định được tộc người xâm phạm Tây Vực Lang Gia. Túc Nguyệt quốc chỉ có duy nhất một bản thiết huyết đan thư, sách này vừa lấy ra, giống như tiên hoàng đích thân tới, có thể miễn tội chết, nó như lời nói vàng ngọc của Tiên đế, bất cứ thỉnh cầu gì, Hoàng đế đều phải chấp nhận.
Phong Khiếu Thiên cùng đám người ngẩn ra, quỳ xuống, mấy người còn lại rối rít cũng quỳ xuống.
Vẻ mặt Ngạo Tình nghiêm túc, lặp lại lời nói của gia gia: "Cựu thần Bách Lý Chiến, nay dùng thiết huyết đan thư thỉnh cầu hoàng thượng vì chất nữ Bách Lý Ngạo Tình tứ hôn, Ngũ Hoàng Tử anh tuấn lỗi lạc, khí độ bất phàm, chất nữ Bách Lý Ngạo Tình ngưỡng mộ đã lâu, khẩn cầu hoàng thượng thành toàn."
Phong Khiếu Thiên rất nhanh sáng tỏ, đây là bởi vì lấy lại mặt mũi cho Dạ nhi lần trước bị thoái hôn. Lão hầu gia là một lão tướng trung quân ái quốc, làm việc cẩn thận, theo đạo lý cũng sẽ không khinh suất dùng thiết huyết đan thư như thế, xem ra hắn muốn hướng trẫm tỏ rõ hắn cũng ủng hộ Dạ nhi, ám hiệu trẫm. Như vậy, cũng vẹn toàn đôi bên.
Dập đầu ba cái, Phong Khiếu Thiên nói: "Trẫm lĩnh ý."
Thiết huyết đan thư cầu tứ hôn, cùng cấp với tiên đế tứ hôn, ai có vinh hạnh đặc biệt như vậy. Tâm tư cẩn thận của các trọng thần không khỏi suy tính một hai, hướng ánh mắt hâm mộ về phía Phong Dạ Hàn, tâm tự nhiên bắt đầu từ từ nghiêng về hướng Hàn Vương Gia.
"Hoàng thượng, gia gia nói thiết huyết đan thư từ nay liền trả về triều đình." Ngạo Tình vừa nói đã đưa đến một làn sóng triều.
Tất nhiên mặt mày Phong Khiếu Thiên sẽ hớn hở. Lão hầu gia quả nhiên lão hồ ly, đây là điển hình trước khổ sau sướng, khiến thứ vừa gây chút áp lực ình bị chặn lại.
Kích động nhất khi đó là Phong Dạ Hàn, không ngờ gia gia sẽ quan tâm mình như vậy. Không tự chủ nhìn vào đôi mắt Ngạo Tình, tất cả đều vì nữ nhân như vậy phải không, bởi vì nàng xông vào, hắn có thể cảm thấy có người coi trọng mình, biết cảm giác được người khác cưng chiều. Cuộc đời này, nên đáp lại nàng như thế nào cho tốt đây?
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng quen thuộc, Ngạo Tình tự nhiên chuyển mắt, trong đó đầy tràn thật sâu áy náy cùng tình yêu, dí dỏm cười một tiếng, nụ cười này chiếu sáng nội tâm cô độc, lạnh lẽo của Phong Dạ Hàn.
Hai người ra khỏi Ngự Thư Phòng lúc ánh mặt trời giữa trưa, tay nắm tay, quyết định hướng Ngự Hoa Viên đi dạo một lần.
Trong ngự hoa viên có một hồ ngắm cảnh nho nhỏ, ánh mặt trời sáng tỏ như kim quang(ánh vàng) tỏa ra, bóng mây trắng tinh khôi chiếu xuống mặt hồ xanh thẳm, tĩnh lặng mà trong veo.
Ngạo Tình bỏ tay Phong Dạ Hàn ra, đứng trên cầu đá, giang hai tay, nhắm mắt lại hít thở bầu không khí trong lành.
Hồi lâu, thấy Phong Dạ Hàn vẫn trầm mặc, Ngạo Tình nghi ngờ, mới mở mắt ra, phát hiện Phong Dạ Hàn đang đứng dưới cầu đá, đắm đuối đưa tình cười nhìn mình, quá mức nóng bỏng, làm cho trong lòng Ngạo Tình rung động.
Chỉ thấy hôm nay hắn mặc một bộ cẩm bào trắng ngà, mặt mũi sáng tỏ, ôn nhã như ngọc, từng tia nắng mặt trời chiếu vào trên gương mặt trắng nõn, giống như cẩn thận từng li từng tí đặt lên một tầng bạch kim.
Rất ít khi có thể thấy Phong Dạ Hàn ôn nhuận như vậy, vẻ mặt kia như băng tuyết hòa tan trong nắng mặt trời tháng ba, còn mang theo nụ cười đơn thuần như gió xuân nhẹ thổi qua.
Ngạo Tình giật mình một cái, ý nghĩ nghịch ngơm lại nổi lên, hét lớn: "A. Sói đến đấy." Rồi nhanh chân hướng đầu cầu bên kia chạy đi.
Phong Dạ Hàn hồi hồn, sang sảng cười to, tiếng cười quá mức đột ngột, quá mức mê người. Ngạo Tình kinh ngạc quay người lại, thấy bên trong mắt phượng thâm thúy mang theo men say mập mờ, trong lòng nàng cũng say theo.
Bỗng chốc, Phong Dạ Hàn nhanh chân đi tới, cười đến yêu mỵ: "Hiện tại sói đến thật đây. Ha ha ha."
Ngạo Tình nghe xong, trái tim nhỏ run lên, xong rồi xong rồi, lúc này sói đến thật rồi. Xoay người định chạy. Phong Dạ Hàn đã sớm đến nơi, cánh tay dài chụp tới, kéo eo nhỏ của người nào đó lại nhấc lên, một cái tay khác hướng phía dưới nách Ngạo Tình nhẹ nhàng cù.
"A ha ha... Ha ha... Phong Dạ Hàn... Ha ha, không thể khi dễ người ta như vậy... " Ngạo Tình cười đến mức chảy cả nước mắt.
"Ngạo nhi gọi ta là gì?" Phong Dạ Hàn uy hiếp, động tác trong tay vẫn như cũ không ngừng nghỉ.
Toàn thân khó nhịn Ngạo Tình ngẩn ra, chân không chạm đất, vội vàng nói: "Hàn... Hàn, ta sai lầm rồi, ta đầu hàng, đầu hàng."
"Nàng phải bồi thường cho ta đấy?" Âm thanh bá đạo không thể nghi ngờ, ôn tình vô hạn.
Ngạo Tình vội vàng ngoan ngoãn gật đầu như bằm tỏi, hai chân vừa chạm đất, mới cảm thấy an toàn hơn nhiều, giận trách ngẩng đầu nhìn gương mặt yêu nghiệt gần trong gang tấc: "Mới vừa rồi cảm thấy chàng giống như một con sói ôn nhu, hiện tại cảm thấy, thì ra chàng là một con hồ ly thâm trầm."
Phút chốc, sắc mặt Phong Dạ Hàn khẽ biến thành giận, vốn định đòi cái hôn, không ngờ lấy được một câu nói như vậy. Đang định phát tác, Ngạo Tình lại kéo lấy vạt áo của hắn kéo hắn xuống, đôi môi lại gần nói một câu: "Nhưng mà ta rất thích".
Mắt phượng khẽ che giấu ý cười ôn nhu, nhẹ nhàng cúi đầu, hai cánh môi gặp gỡ, trằn trọc lặp lại, nhẹ nhàng hôn mút.
Ở một góc Ngự Hoa Viên, mấy vị nam tử có nhiều thâm ý nhìn một màn này.
"Không ngờ Ngũ đệ còn có thể có nụ cười thoải mái như vậy." Phong Hành Thượng - Du Vương Gia, đứng chắp tay, nụ cười trên mặt ôn hòa làm cho người ta không biết trong đôi mắt ẩn chứa điều gì.
"Tứ đệ, là Thất đệ." Phong Ngự Kiệt khinh thường nói. Chuyện hôm qua, mặc dù Phong Khiếu Thiên xử lý khiêm tốn, nhưng thâm cung vẫn luôn là nơi gió lùa tường trống, trong hoàng thất ai cũng biết sự việc gièm pha này.
Thái tử bất đắc dĩ cười: "Xem ra Thất đệ muội thật đúng là phúc tinh của Thất đệ."
Hừ! Phong Ngự Kiệt rất khinh thường phất tay áo rời đi.
Lúc này, tại một khóm hoa gần đó, một ánh mắt tràn đầy ghen tị độc ác nhìn chằm chằm một màn kia, người này chính là Bách Lý Chi Nhu, hung hăng xoay người định đi thì lại đối mặt với một đôi mắt màu trà lãnh liệt, vừa nhìn đã làm cho người ta cảm thấy lạnh giá.
Phong Dạ Hàn cầm tay mềm mại của Ngạo Tình, đi trên đường đá, ánh mắt dịu dàng nhìn người phía trước đang nhảy nhót mà đi, chợt cảm thấy rất thỏa mãn. Bốn người Xuất Nguyệt cùng với Băng Tâm, Băng Lam đi xa xa phía sau.
"Ngạo nhi, ta đi Tây Vực đánh một trận cũng cần nửa tháng, nàng định như thế nào?" Phong Dạ Hàn tự nhiên muốn Ngạo nhi đồng hành cũng mình, nhưng nàng lại có quá nhiều chuyện phải xử lý, sợ rằng vô vọng.
"Thế nào? Còn chưa tách ra chàng đã nhớ ta rồi sao? Làm cho người ta thật ngại quá nha." Ngạo Tình cười hì hì quay đầu lại, nhẹ nhàng nói xong, nhìn chằm chằm mi tâm đang cau chặt của Phong Dạ Hàn.
"Ta... " Phong Dạ Hàn có chút cáu, sắc mặt cũng khẽ đỏ lên.
Phong Dạ Hàn ngượng ngùng thật làm cho người ta càng thêm thương tiếc.
"Yên tâm đi, ta làm xong việc của mình, chắc chắn sẽ ra roi thúc ngựa đi hiệp trợ Hàn Vương Gia." Tiểu nữ tử cười mờ ám, làm Phong Dạ Hàn ngẩn ra, tay dắt nàng càng nắm chặt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vương Phi Vô Lại Của Hàn Vương
Nguyệt Thượng Hồng
Vương Phi Vô Lại Của Hàn Vương - Nguyệt Thượng Hồng
https://isach.info/story.php?story=vuong_phi_vo_lai_cua_han_vuong__nguyet_thuong_hong