Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tội Lỗi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 29
C
huyến tàu từ Nam ra Bắc đang tiếng dần vào ga hàng cỏ, một giọng nữ nhẹ nhàng đọc những lời hướng dẫn xuống tàu cũng như lời chào của đường sắt việt nam gửi đến những khách trên tàu. Tôi bồi hồi nhìn qua ô cửa sổ có những tấm lưới chắn để ngắm Hà Nội, trời mới gần 4h sáng nên vẫn tối quá tôi không nhìn ngắm được gì nhiều qua ánh đèn đường lờ mờ. Hít thật sâu vào lồng ngực để cảm nhận được không khí tĩnh lặng thường thấy của mỗi buổi sáng Hà Nội, tôi nhớ năm nào dậy sớm chạy bộ ra sân y đá bóng mỗi người góp với nhau 2k để trả tiền sân, đá xong rồi nhà ai người nấy về để rồi hôm sau gặp nhau lại như mới tinh chưa từng quen biết.
Tiếng chuông điện thoại reo vang kéo tôi về với thực tại, dòng chữ papa hiện lên trên cái màn hình điện thoại khiến tôi vội vàng nhấc máy “Về đến đâu rồi con! Bố đang ở ngòai cổng ga nhé” giọng bố tôi trầm ấm và tình cảm lạ thường không còn cái giọng mày tao tự thủa nào khiến tôi bồi hồi xúc động “Vâng tàu đang vào ga bố ạ! Ra đến cổng con điện lại cho bố”.
Bước xuống sân ga để gió sớm lạnh lẽo thốc vào người, tôi cảm thấy đỡ ngột ngạt hẳn. Vậy là tôi đã về Hà Nội rồi, tôi đã về sau gần 2 năm chính xác là 1 năm và 8 tháng điều trị xa nhà. Tôi không nhớ mình đã ra đi thế nào chỉ biết rằng bác sĩ khuyên tôi cần tránh xa mọi cảnh vật quen thuộc, mọi người thân thiết để tâm trí được bình thản và điều trị nốt vết máu tụ. Và tôi đã lên đường vào ở nhờ nhà người quen trong Nam để điều trị tại một bệnh viện trong đấy. Giờ đây khi mà mọi thứ đã lùi lại phía sau tôi lên tàu về với Hà Nội về với bố mẹ về với gia đình dòng họ, về để bù đắp lại những gì tôi đã gây ra.
Bố đón tôi với gương mặt khắc khổ và già hơn trước rất nhiều, có cảm giác bố đã già hơn 10 tuổi, gương mặt đã hằn thêm nhiều vết nhăn, mái tóc hoa râm ngày trước giờ đã bạc gần hết. Đưa bàn tay đã có vết chai sạn xuất hiện đỡ đồ cho tôi nhưng tôi đã từ chối “Con tự xách được mà bố”, bố tôi ôm lấy tôi vào lòng như xa cách từ lâu lắm. Tôi ngỡ ngàng bởi trong ky’ ức của tôi chưa bao giờ bố tôi ôm tôi vào lòng thế này cả, chỉ đơn thuần là đánh, chửi, mắng và đay nghiến. Bố buông tôi ra rồi vỗ vai giọng trầm ấm “Về nhà thôi con! Xe bố để ngòai kia rồi”
Tôi ngỡ ngàng khi bố dắt con wave alpha xanh màu nước biển ra để đèo tôi về “Xe kia nhà mình đâu hả bố” tôi cất giọng hỏi khi để chiếc balo lên đằng trước. Bố tôi hơi ấp úng “À…. à hai xe kia nhà mình bán rồi chẳng ai đi mấy lấy mua cái xe rẻ rẻ này để nhà cho tiện”, tôi thầm thắc mắc “không biết bố tiết kiệm tự bao giờ thế nhỉ” nhưng vẫn lên xe định cầm lái đi về. Nhưng bố tôi đã tranh lấy đầu xe mà bảo “Con ngồi ra sau đi! Để bố đèo cho” tôi hơi ngạc nhiên “Con vẫn nhớ đường về nhà mà bố! Với lại trong kia con cũng vẫn đi xe của chú Hùng mà”. Bố tôi vẫn không nhường lại xe “Cứ ngồi ra sau đi nhà mình bây giờ chuyển rồi! con không biết đường đâu để bố đèo cho”. Thêm một lần ngỡ nàng tôi ngồi ra sau lưng bố “Sao thay đổi nhiều thế nhỉ? Nhà cũ đang to đẹp mà”
Bố chở tôi càng ngày càng xa khỏi trung tâm thành phố, rẽ vào một con phố nhỏ đường gồ gề chỉ có đất và cỏ dại mọc ven đường, rẽ vào những ngách sâu hơn mãi rồi bố tôi cũng dừng xe trước một ngôi nhà 2 tầng bé xíu tầm 35m2 khiến tôi ngơ ngác “Nhà ai đây hả bố?” bố tôi vừa đáp vừa dựng xe mở cổng “Nhà mình đây con ạ! Thế này là 3 người thỏai mái rồi”. Cánh cổng sắt hoen rỉ mở ra kêu những tiếng két khô khan làm tôi hơi rung mình. Bên trong là những mặt hàng tạp hóa nhỏ được xếp ngăn nắp trên một khay gỗ dạng bậc thang và một ít nữa thì để trong cái tủ kính nhôm phía trong.
Thêm một lần nữa tôi lại phải cất tiếng hỏi “Hàng hóa này là thế nào bố! Nhà mình cho thuê ah?” bố không ngoảnh lại đáp lời “Không của mẹ mày đấy! Ở nhà bán hàng cho đỡ buồn” Tôi cứng họng định hỏi việc sao mẹ không đi làm nữa thì đã thấy bóng mẹ đi ra, vẻ qúy phái thường ngày của mẹ tôi như lặn đâu cả, vết chân chim dường như hằn sâu vào mí mắt hơn, gương mặt đã có chút nức nở chạy ra với tôi “H đấy ah con! Khổ thân con! Có khỏe không! Có dói không mẹ nấu cái gì ăn nhé! Mì với trứng nhé” nói xong mẹ tất tả chạy ra chỗ hàng tạp hóa để nhặt mì với trứng. Tôi thấy nghẹn đắng trong họng dù đói cũng cố cất lời “Con không đói đâu mẹ ah! Chỉ hơi buồn ngủ thôi ah”, mẹ liền vội vã quay vào “Thế lên phòng đi phòng ngoài con nhé! Phòng rộng nhất trên tầng ấy”.
Bước từng bước trên cái cầu thang chỉ vừa đủ cho một người đi tôi bước vào cái phòng mà mẹ chỉ, rộng tầm 20m2 chỉ bằng 1/3 cái phòng của tôi ngày trước. Căn phòng cũng có cửa sổ và cửa mở ra hành lang, cánh cửa được che chắn bởi tấm ri đô mỏng chứ không phải là rèm kéo như phòng tôi ngày xưa. Chiếc giường cũ kĩ đã tróc những lớp vecni, phòng không có điều hòa mà chỉ có một chiếc quạt cây hoa sen nhỏ. Chiếc máy tính trên bàn ngày xưa của tôi cũng chẳng còn, chắc cũng cùng một lí do với những chiếc xe máy. Tôi với tay bật chiếc quạt để nó phát ra những tiếng kèn kẹt vì khô dầu và cánh lệch. Thả mình xuống chiếc giường chỉ độc có một cái chiếu và cái vỏ chăn mỏng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tội Lỗi
langtucodoc
Tội Lỗi - langtucodoc
https://isach.info/story.php?story=toi_loi__langtucodoc