Chương 29
uộc giải phẫu tử thi xác nhận Waldron cũng bị sát hại,” Reilly khẳng định khi nhìn một vòng những người khác ngồi quanh bàn trong phòng chiếu phim của Cục. Người ngoài duy nhất có mặt là Đức Cha de Angelis. “Chúng tôi phát hiện dấu vết chất lidocaine trong máu của anh ta. Đó là chất gây mê, và không phải do bất kỳ ai chăm sóc anh ta ở bệnh viện tiêm. Liều lượng cao đã kích thích làm trụy tim. Điều đáng quan tâm là còn có những vết kim đâm trên cổ. Thuốc được sử dụng để làm tê liệt dây thanh âm, nghĩa là Waldron không thể kêu cứu.”
Đức Cha thoáng sững sờ trước báo cáo của Reilly, có vẻ như cũng hoảng sợ nữa. Những thành viên chính của cuộc điều tra vụ Cướp Viện Bảo tàng: Jansson, Buchinski, Amelia Gaines, Aparo, Blackburn cùng hai trong số các Nhân viên Phụ tá Đặc biệt của ông ta, cũng như hai kỹ thuật viên phụ trách vận hành khâu Âm thanh/ Hình ảnh cũng có mặt ở đó. Bản báo cáo thực sự không đem lại an tâm là mấy.
“Chúng tôi cũng tìm thấy thiết bị đóng dấu lạnh tại chuồng ngựa,” Reilly tiếp tục, “mà Petrovic có lẽ đã dùng để ngụy trang những cái dấu trên các con ngựa mà bọn chúng sử dụng trong vụ cướp. Toàn bộ việc này có nghĩa là một trong hai khả năng sau. Hoặc chính kẻ nào đó đứng sau vụ này cho thủ tiêu đám lính trơn của hắn, hoặc một tên trong băng nhóm này quyết định giữ lại toàn bộ mớ đồ cướp được cho riêng gã. Dù thế nào chăng nữa thì chúng ta đã có một tên, và có khả năng là hai tên kỵ sĩ nữa có thể là mục tiêu tiếp theo. Và kẻ nào đó đang ra tay vụ này chính xác không phải là một tay mơ.”
De Angelis quay sang Reilly. “Anh không thu hồi được món nào trong những món đồ mất mát của chúng tôi ở chồng ngựa sao?”
“Tôi e là không, thưa Cha. Thiên hạ đang bị tàn sát vì những thứ đó đấy.”
De Angelis tháo kính ra, lau tròng kính bằng ống tay áo. “Còn những nhóm cực đoan mà anh quan tâm thì sao? Anh gặp may trong các cuộc điều tra của mình chứ?”
“Chưa có gì. Chúng tôi đang đặc biệt chú ý đến hai nhóm, những nhóm mới đây đã bày tỏ sự tức giận với Giáo hội vì cách mà Giáo hội chỉ trích chúng. Cả hai nhóm đều ở miền Trung Tây, các nhân viên hành động của chúng tôi ở đấy đang bám đuôi chúng. Chúng chưa biểu hiện một mối liên can rõ rệt nào, mới chỉ là những lời lẽ đe dọa.”
De Angelis lại mang kính vào, cau mày. Rõ ràng Đức Cha lo lắng nhưng gắng không để lộ ra nét mặt. “Tôi cho là chúng ta phải chờ đợi thôi.”
Reilly nhìn quanh bàn. Anh biết họ không đạt được tiến triển lớn nào để đi đến tận cùng vụ án. Cho đến giờ, họ chỉ đang thụ động phản ứng hơn là chủ động khởi động các sự kiện.
“Cậu muốn đề cập đến chuyện dòng Đền Thánh à?” Aparo hỏi.
De Angelis quay sang Aparo, ánh mắt của anh chàng này lại dẫn Đức cha đến với Reilly. “Các Hiệp sĩ Đền Thánh?”
Reilly không ngờ người cộng sự của mình lại nêu ra việc đó. Anh cố hết sức giảm nhẹ tầm quan trọng của sự việc. “Chỉ là một đầu mối mà chúng tôi đang lần theo.”
Vẻ mặt như chế nhạo của De Angelis làm Reilly phải tiếp tục.
“Một nhân chứng tại viện bảo tàng, một nhà khảo cổ học… cô ấy cảm thấy có một sự liên hệ giữa các Hiệp sĩ Đền Thánh và vụ cướp.”
“Vì những thánh giá màu đỏ trên áo khoác của các kỵ sĩ à?”
Ít nhất thì nó cũng không đi quá xa đến vậy. Reilly nghĩ. “Đúng, dấu hiệu đó và những chi tiết khác. Tên hiệp sĩ cướp chiếc máy mã hóa đã nói câu gì đó bằng tiếng Latinh, và rõ ràng cũng là câu được khắc trên cổng lâu đài của dòng Đền Thánh ở Pháp.”
De Angelis quan sát Reilly, thoáng nụ cười bối rối. “Và nhà khảo cổ này, cô ta nghĩ vụ cướp tại viện bảo tàng là hành động của một dòng tu đã không còn hiện hữu từ gần bảy trăm năm trước hay sao?”
Reilly cảm nhận mọi ánh mắt trong phòng xoáy vào mình. “Không hẳn vậy. Chỉ căn cứ vào lịch sử và vị thế được sùng bái của họ, các Hiệp sĩ Đền Thánh có thể trở thành nguồn cảm hứng cho một đám tôn giáo cuồng tín nào đó, vốn xem họ như thần tượng và bọn chúng có thể hành động như một kiểu báo thù hay phục hồi lại một huyền thoại nào đó.”
De Angelis gật đầu với chính mình, vẻ trầm ngâm. Dường như Đức Cha có vẻ khá thất vọng khi đứng lên và thu nhặt lại mớ giấy tờ. “Vâng, điều đó nghe rất có khả năng. Tôi mong anh tiếp tục may mắn trong cuộc điều tra, đặc vụ Reilly. Chào các quý ông. Chào cô Gaines,” Đức Cha lên tiếng chào từ biệt trong lúc liếc nhìn Jansson rồi khỏi phòng, để Reilly lại với cảm giác khó chịu rằng những tàn dư bệnh hoạn điên rồ của các Hiệp sĩ Đền Thánh không chỉ dành riêng cho các nhà học thuật, viện sĩ.
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury Nhật Ký Bí Mật Của Chúa