Mắc Kẹt epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 30
ai tuần sau đó, bánh xe công lí bắt đầu được vận hành, nhưng Tracy không thể xua đi suy nghĩ rằng cái chết của Megan Chen quá đơn giản, như thể nó được dùng để buộc tội đích danh Graham Strickland vậy. Và trong khi vụ giết hại Chen đang trong quá trình điều tra thì có vẻ như vụ mưu sát Devin Chambers và vụ Andrea Strickland mất tích và cả số tiền của cô ta vẫn đang giậm chân tại chỗ.
Khuất mắt mọi người.
Mối lo ngại của Tracy càng được củng cố thêm khi Nolasco bước vào ô làm việc của họ vào một buổi chiều thứ Tư nọ để thông báo về một quyết định đã được thống nhất “bởi những người được trả mức lương cao hơn tôi rất nhiều” họ sẽ để mở hồ sơ vụ án Devin Chambers nhưng chỉ là để theo dõi trong khi vụ án Megan Chen được điều tra. Nói cách khác, Văn phòng Công tố quận King sẽ chỉ ở phía sau giúp đỡ cho Portland mà thôi. Với chứng cứ chỉ ra rằng Graham Strickland đã giết Chen, Văn phòng Công tố của Oregon đã kết Graham Strickland tội giết người ở mức độ nghiêm trọng, cũng có nghĩa là anh ta sẽ phải đối diện với án tử hình. Trong trường hợp đó, có khả năng Strickland sẽ được khuyên hãy đầu thú, thừa nhận rằng anh ta đã giết Devin Chambers và có lẽ là cả vợ của anh ta nữa để nhận lấy sự khoan hồng, thay vì tử hình, anh ta sẽ chỉ phải dành phần đời còn lại sau song sắt, thêm nữa, như thế sẽ tiết kiệm cho quận King hàng triệu đô la tiền thuế vì họ sẽ không phải mở phiên tòa xét xử một vụ án mưu sát hoàn chỉnh. Nếu như Strickland không nhận là đã giết Chambers thì một cơ quan có quyền lực tương đương sẽ đánh giá lại xem những chi phí ước tính có phù hợp để mở một phiên tòa xét xử riêng hay không. Người ta chỉ có thể giết một người một lần thôi, Andrea Strickland hẳn là một ngoại lệ.
Bên cạnh đó, Tracy nghĩ rằng cô đã có câu trả lời. Nếu như không tìm được bằng chứng chứng minh Graham Strickland có liên quan tới việc thuê thám tử tư để tìm ra Chambers, hay bằng chứng cho thấy mối liên hệ giữa anh ta với số tiền bị mất, hoặc bằng chứng chứng tỏ rằng khẩu súng được dùng để giết Chen cũng chính là khẩu súng đã bắn chết Chambers, thì Văn phòng Công tố sẽ không chịu lựa chọn việc tiếp tục điều tra.
Việc khám nghiệm máy tính của tay thám tử tư vẫn chưa xong xuôi, và việc điều tra tài khoản ngân hàng cũng chỉ giúp xác định lại một điều mà họ đã biết từ trước: Có ai đó đã lấy trọn số tiền trong tài khoản ngân hàng của Lynn Hoff sau khi Devin Chambers bị giết. Những gì mà họ có thể khẳng định cho tới lúc này là số tiền đó đã được mang ra khỏi địa phận của nước Mỹ, chuyển tới một ngân hàng ở Luxembourg, nơi mà quyền riêng tư của khách hàng được bảo mật rất kĩ càng. Nhưng điều đó không quan trọng. Có vẻ như số tiền kia chưa ở đó quá lâu, hoặc người gửi tiền sử dụng một cái tên mà họ biết. Có khả năng họ đã sử dụng tên một công ty và nhanh chóng chuyển khoản tiền đó đi hướng khác. Muốn xác định xem số tiền đã đi đâu sẽ tốn thêm nhiều thời gian và cả chi phí, mà chẳng có gì để khẳng định rằng kết quả điều tra sẽ mang lại bằng chứng kết tội cần thiết.
“Thế còn Andrea Strickland thì sao?” Tracy hỏi Nolasco.
Nolasco nhún vai, và Tracy biết rằng Andrea Strickland đã trở thành thứ yếu. “Trừ phi gã chồng thừa nhận rằng chính hắn đã giết cô ta, hoặc xác của cô ta xuất hiện trên những sông băng ở trên cao kia, nếu không thì cô ta vẫn là một đối tượng mất tích. Đó là chuyện của quận Pierce. Không phải của chúng ta.”
Ấy là còn chưa nói đến chuyện cả gia đình Andrea Strickland lẫn gia đình Devin Chambers đều không có động thái nào gây sức ép đòi hỏi sớm nhận được câu trả lời hoặc gây rối om sòm cáo buộc việc điều tra liên quan tới cái chết hay mất tích của em và cháu họ không nhận được sự chú ý cần thiết. Nói cách khác, chẳng ai có nhu cầu tra dầu cho cái máy xe đang kẽo kẹt.
“Chúng ta biết kẻ nào đã giết họ mà.” Nolasco nói, như để biện minh cho kết luận của mình, nhưng điều đó chỉ càng như đổ thêm dầu vào lửa. “Có thể chúng ta sẽ không có cơ hội để chứng minh điều đó. Đôi khi mọi chuyện là như vậy đấy. Cô cũng biết điều đó còn gì. Điều quan trọng nhất là tống Strickland vào tù cho tới hết phần đời còn lại của hắn ta.”
Trong khi chờ đợi, Nolasco lệnh cho Tracy và Kins cung cấp cho cảnh sát Portland bất kì sự trợ giúp nào mà họ cần trong quá trình điều tra và khởi tố vụ án của Strickland.
Tracy dành cả ngày để giải quyết những hồ sơ khác, nhưng đầu óc cô vẫn tiếp tục bị phân tán vì một lý do nào đó mà chính cô cũng chẳng thể đoán ra được. Mặc dù cô đã cố gắng lờ đi những gì Nolasco bảo nhưng những lời ông ta từng nói lúc mới bắt đầu cuộc điều tra và những lời Kins đã nhắc đi nhắc lại vẫn cứ lởn vởn trong suy nghĩ của cô, giống như những thông điệp được phát đi phát lại trên các bảng quảng cáo điện tử ở quảng trường Thời Đại. Cô đồ rằng Nolasco chẳng hề có ý muốn tỏ ra thông thái trước mặt cô. Ngược lại, ông ta dường như đang muốn chê bai và khinh thường cô, nhưng cô vẫn không thể vứt bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu. Ông ta đã từng nói: “Đôi khi những vụ án như thế này không khó như mọi người tưởng đâu. Đôi khi câu trả lời chỉ đơn giản thế thôi.”
Trong vụ của Megan Chen thì chắc chắn là như vậy rồi. Tracy tiếp tục nghĩ tới vụ án của Devin Chambers và Andrea Strickland với một góc nhìn đơn giản hóa giống như thế. Có phải là cô đã khiến cho quá trình điều tra trở nên phức tạp hơn nhiều không? Bằng chứng thì thực sự phức tạp, chẳng nghi ngờ gì rồi, nhưng còn yếu tố con người thì sao - động cơ gây án là gì? Cô đã từng kết luận rằng, nếu Andrea Strickland vẫn còn sống thì cô ta sẽ hành động vì khao khát trả thù. Còn những hành động của Chambers dường như là được thúc đẩy bởi ham muốn và lòng tham của cô ta.
Sau khi các thành viên khác của đội A rời đi vào ngày hôm đó, Tracy trải hết các hồ sơ vụ án lên cái bàn ở chính giữa ô làm việc. Trong suốt những năm làm việc ở Ban Tội phạm Bạo lực, cô đã xây dựng cho mình một phương pháp để giúp cô không bị bế tắc trong quá trình điều tra. Trực quan nhiều hơn phân tích, trải hết các bằng chứng ra trước mắt giúp cô thấy những mối liên kết giữa chúng. Ý định của cô là làm theo những gì Nolasco khuyên bảo, đó là chia nhỏ vụ án thành những câu hỏi đơn giản nhất và xem liệu cô có thể trả lời được không.
Câu hỏi đầu tiên mà cô viết lên sổ tay của mình là câu hỏi mà Graham Strickland đã từng đặt ra. Ai là người có mật mã vào cầu thang máy và cửa trước?
Cô viết cái tên Graham Strickland bằng chữ in hoa. Bên dưới cái tên đó là Andrea Strickland, Megan Chen, Người dọn nhà, Chủ nhà, Những người khác?
Tracy khoanh cái tên Graham Strickland và viết: Đóng hồ sơ.
Nhưng nếu Strickland không phải là người bước vào và sử dụng mật mã thì sao? Nếu như Graham Strickland đã nói thật? Nếu như hắn không giết Megan Chen thì sao?
Cô vẽ thêm một đường, thêm một mũi tên vào đầu bên kia, và viết Không phải Strickland.
Cô gạch tên của Megan Chen. Cô cũng gạch luôn cả tên của người dọn nhà, để lại tên của Andrea Strickland, chủ nhà và “những người khác”. Trong hai người đã có danh tính, Andrea Strickland có nhiều khả năng là nghi phạm hơn so với người chủ nhà. Giết người không chủ đích là rất hiếm, trừ khi đó là vụ án liên quan đến những tên tội phạm tâm thần. Mà trông người chủ nhà thì không có vẻ gì là bị tâm thần cả.
Tiếp theo, Tracy nghe lại cuộc thẩm vấn của cô với Graham Strickland. Cô ngồi trên ghế, đeo tai nghe vào, nhắm mắt lại, lắng nghe bản thu âm cuộc thẩm vấn. Cô để cho mình nghe và suy ngẫm những lời khai của Strickland mà không bị áp lực bởi tình hình xung quanh. Cô đã hết sức thận trọng và cảnh giác trong buổi nói chuyện lấy lời khai. Cô biết rằng những tên tâm thần phân liệt thường gieo rắc những lời dối trá đôi lúc là nửa đúng nửa sai vào những câu chuyện của chúng để cố gắng phá hỏng buổi thẩm vấn, khiến cho các vấn đề trở nên mơ hồ, hoặc tạo ra một căn cứ nào đó để phản bác lại những nghi ngờ hết sức hợp lí liên quan tới chúng nếu việc buộc tội chúng có thể đi xa được tới mức đó..
Vậy thì những lời dối trá hay những lời nửa đúng nửa sai mà Strickland đã gieo rắc cùng với sự thật ở đây là gì?
Hắn chỉ là có ý định giết vợ mình thôi, hay là hắn thực sự đã thực hiện dự định đó?
Strickland nói rằng hắn không thể hoàn thành kế hoạch của mình, nhưng đó không phải là do lương tâm hắn mách bảo. Hắn nói rằng thể trạng đã không cho phép hắn có cơ hội ra tay, rằng hắn cảm thấy như bị bỏ thuốc, uể oải, và mắt díu lại, không thể nào mở ra được. Tracy viết và khoanh tròn chữ bỏ thuốc vào sổ tay. Một ý nghĩ chợt đến. Ở bên dưới từ đó, cô viết chữ Tiệm cần sa Genesis?
Nếu đúng Andrea Strickland là người đưa ra ý tưởng leo núi Rainier và ý định của cô ta là gài bẫy để biến người chồng thành hung thủ trong vụ mưu sát mình thì trở ngại đầu tiên của cô ta sẽ là xuống núi bằng cách nào mà không để gã chồng hay biết. Điều này đặc biệt khó khăn, nhất là nếu chiếu theo lời của kiểm lâm Hicks rằng người ta gần như không thể ngủ được vào cái đêm trước khi leo lên tới đỉnh, bởi đó là khi cơ thể bị lấp đầy hoóc môn hưng phấn và sự hồi hộp, ấy là còn chưa kể đến việc ngay cả một kẻ tâm thần phân liệt như Strickland cũng cảm thấy lo lắng trước những dự định mà hắn định thực hiện. Thế nên để xuống núi mà không cho chồng biết, nếu thực sự đó là những gì mà cô ta đã làm, thì Andrea Strickland cần phải làm cho chồng mình bất tỉnh và cô ta dễ dàng có đủ số thuốc để tiến hành việc đó.
Tracy lăn ghế quay trở lại bàn làm việc của mình, bật máy tính lên, truy cập vào mạng, gõ chữ “Genesis, Portland” và “cần sa”. Trang web của cửa hàng vẫn còn hoạt động. Cô bấm vào trang web và tìm thanh Danh mục, di chuột lướt qua hai mục Hoa và Thực phẩm chứa cần sa. Cô dừng lại ở mục Dạng cô đặc. Đọc thêm một số chi tiết nữa, cô đặc biệt chú ý đến việc cần sa có thể được hấp thụ dưới dạng trà hoặc các loại đồ uống khác như thế nào, và nhớ lại cuộc thẩm vấn của cô với Strickland, vẫn đang được phát qua tai nghe.
T. Crosswhite: Anh có làm gì đó trước khi đi ngủ không?
G. Strickland: Chúng tôi ăn bữa tối đã được đóng gói sẵn và uống ít trà.
T. Crosswhite: Ai chuẩn bị bữa tối và pha trà?
G. Strickland: Andrea.
Cô thoát khỏi trang web và tìm trên Google từ khóa “THC dạng lỏng” và tìm được hàng ngàn kết quả. Cô ấn vào một vài đường link và cuối cùng cũng tìm được một trang miêu tả những tác động của THC tới cơ thể. THC có thể khiến một người cảm thấy uể oải và gây ảnh hưởng đến khả năng tập trung cũng như khả năng phối hợp, giác quan và nhận thức của họ.
Cô tựa lưng ra sau. Graham Strickland có thể đã thực sự bị bỏ thuốc.
Nếu đúng là như thế thì câu hỏi tiếp theo là làm thế nào mà Andrea Strickland xuống núi được? Theo như Glenn Hicks người biết rõ nhất khó có khả năng Strickland hành động một mình. Tracy quay trở lại bàn làm việc và viết câu hỏi tiếp theo.
Ai là người đã trợ giúp?
Câu trả lời rõ ràng nhất có lẽ là Devin Chambers ngoại trừ việc, theo lời của Graham, Devin Chambers là người đã gieo vào đầu hắn ý nghĩ rằng Graham có thể lấy được khoản tiền tín thác nếu hắn giết Andrea. Và, theo như Hicks, Chambers có một số hóa đơn có thể chứng minh được cô ta đã ở một nơi khác vào cuối tuần đó. Có lẽ đó là một trong những lời nói dối của Strickland để giúp hắn ngụy biện tới cùng. Như Kins đã nói, Strickland có thể nói rằng hắn đã có chuẩn bị trước, rồi hắn thú nhận mình đã đi ngoại tình, nhưng điều đó không hề biến hắn trở thành một gã sát nhân.
Nhưng Tracy lại không nghĩ đó là một lời nói dối, và lý do thì cô đã từng nói với Kins. Việc Strickland thú nhận vụ ngoại tình với Devin Chambers sẽ tạo ra một mối liên hệ giữa hắn với Chambers trong khi nếu là ngược lại thì không ai biết gì về mối quan hệ đó. Vậy nên nói dối một điều như vậy chẳng hợp lí chút nào. Alison McCabe cũng từng nói rằng em gái của cô là một cô ả chuyên đi lừa đảo, bị nghiện thuốc kê đơn. Những gì còn lại trong tài khoản thẻ tín dụng của Devin Chambers có thể xác nhận điều này. Bằng chứng ấy, ở một mức độ nào đó, cũng cố thêm lời khai của Graham Strickland rằng chính Devin Chambers là người khuyên hắn giết vợ để giải quyết vấn đề của mình. Nếu đó là sự thật thì rõ ràng Chambers chẳng có lí gì lại giúp Andrea xuống núi. Chẳng phải sẽ sạch sẽ và gọn gàng hơn nếu như Chambers để Graham ra tay sát hai vợ của mình hay sao, và rồi cô ả sẽ có thể thoải mái động tay vào số tiền ấy. Andrea có thể đã chết, và Graham Strickland cũng sẽ chẳng thể nào chạy tới nói với cảnh sát rằng, Tôi nghĩ bạn thân của vợ tôi đã đánh cắp số tiền mà tôi đang muốn lấy đi khi tôi ra tay sát hại vợ mình. Thực tế như những gì Graham Strickland nói trong buổi thẩm vấn, hắn nhận ra rằng mọi sự chú ý mà hắn vốn định dồn vào Chambers dường như có khả năng xoay vòng trở lại như một cái boomerang và đập vào mông hắn. Với tất cả bằng chứng xác thực đang nhằm thẳng vào hắn, hắn cũng chẳng cần tới một cô nàng chuyên lừa đảo chạy tới nói với cảnh sát rằng cô ả đã lên giường với hắn, và có lẽ là cả chuyện hắn đã từng thú nhận với ả rằng hắn định giết vợ bằng cách đẩy cô ấy xuống vách núi. Tạm biệt nhé Graham. Xin chào đống tiền.
Vậy nên, câu trả lời đơn giản là có lẽ Devin Chambers không phải đồng minh, và có khả năng không phải là người giúp Andrea Strickland xuống núi.
Brenda Berg? Có thể lắm, nhưng Tracy không nghĩ vậy. Vì một lý do, Berg mới sinh em bé. Tại sao cô ấy phải mạo hiểm?
Berg đã xác nhận lời khai của Graham Strickland rằng vợ hắn không có bất kì người bạn nào khác. Thế thì chỉ còn lại người thân và người lạ mà thôi.
Alan Townsend, bác sĩ tâm lý, biết về khoản tiền tín thác. Tracy viết và khoanh tròn cái tên đó.
Cả bố và mẹ của Andrea Strickland đều đã chết. Cô ta không có anh chị em ruột. Cô ta chỉ có một người dì. Tracy viết, Penny Orr.
Orr xác nhận rằng bà ta không hề liên quan gì tới Andrea kể từ khi cô ta chuyển từ San Bernadino đến Portland và bà ta còn không hề hay biết Andrea đã kết hôn..
Đó là những gì bà ta nói.
Theo những gì Tracy biết từ hồ sơ của quận Pierce, không có ai theo dõi để xác nhận lại lời khai của Penny Orr có phải là sự thật hay không. Không ai lục lại ghi chép cuộc gọi hay email của Andrea chủ yếu là vì Stan Fields không nghĩ rằng cô ta vẫn còn sống. Hắn nghĩ rằng Graham đã giết cô ta. Nếu Andrea còn sống, nếu cô ta là người đã dàn xếp để khoản tiền tín thác biến mất, hẳn là cô ta sẽ không dùng số điện thoại hay tài khoản email của mình để làm việc đó.
Tracy tựa lưng ra sau, suy nghĩ về Andrea Strickland và Penny Orr. Hai con người ấy, ở một khía cạnh nào đó, giống nhau vì bị vứt bỏ vào trong những hoàn cảnh đầy éo le, và, giống như những gì Tracy từng suy luận về mối quan hệ của Devin Chambers và chị gái, tình thân máu mủ sẽ tạo ra một sự gắn kết bền chắc khó có thể làm ngơ hay phá bỏ. Nghe có vẻ thật điên rồ khi liệt kê Penny Orr vào danh sách này, nhưng Tracy không thể không cân nhắc tới bà ta. Ngoài người đó ra, còn ai được nữa đây? Một người không thân không thích nào đó mà Andrea đã bỏ tiền ra thuê? Quá mạo hiểm. Người đó có thể sẽ tìm tới truyền thông ngay khi có cơ hội, chỉ vì vài phút được nổi tiếng. Còn Alan Townsend thì sao? Có thể lắm.
Trong suốt buổi thẩm vấn, Orr đã nói với Tracy rằng bà ta cảm thấy vô cùng hối lỗi về những gì đã xảy ra với Andrea khi cô ta sống ở nhà của bà ta. Có lẽ giúp Andrea bắt đầu một cuộc sống mới là cách để Orr rửa sạch những tội lỗi mà bà ta đã gây nên.
Vậy Tracy thực sự biết những gì về Penny Orr?
Chẳng gì cả.
Cô trở về chỗ của mình, ấn vào nút cách trên bàn phím để màn hình máy tính sáng trở lại. Cô lại lên mạng, vào trang web mà họ sử dụng để tiến hành tìm kiếm qua hệ thống LexisNexis và nhập thông tin để tìm Penny Orr trên hệ thống. Kết quả tìm kiếm cung cấp thông tin về những nơi làm việc trước đây, địa chỉ nơi ở cũ, họ hàng thân thích và ghi chép tiền án tiền sự.
Thông tin của Penny Orr khá ngắn. Bà ta đã chuyển nhà hai lần, từ một ngôi nhà ở San Bernardino tới một căn nhà liền kề, rồi tới một khu căn hộ phức hợp. Bà ta có một người chị gái đã chết. Không có tiền án. Từng làm duy nhất một công việc.
Bụng Tracy quặn lại.
Penny Orr đã làm việc ở Ủy ban định giá tài sản quận San Bernadino trong suốt ba mươi năm. Cảm nhận có gì đó bất thường, Tracy mở một tab khác và tìm trang web của Ủy ban định giá tài sản. Trang web hiện lên, cô tìm hết các trang cho tới khi tìm thấy một trang có thông báo rằng bắt đầu từ ngày 3 tháng 1 năm 2011, Văn phòng Ủy ban định giá tài sản, Văn phòng Lưu trữ thông tin và Văn phòng Thư kí quận này chính thức được hợp nhất. Bên trái của thông báo đó là một thanh danh mục màu xanh nước biển nhạt liệt kê những dịch vụ khác nhau mà đơn vị này cung cấp, trong số đó có đường link để lấy bản phô tô giấy khai sinh có công chứng.
Mắc Kẹt Mắc Kẹt - Robert Dugoni Mắc Kẹt