Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lẳng Lơ Tao Nhã
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 30: Thiếu Nữ Dây Thừng
T
rương Nguyên nói:
-Quý Trọng tiên sinh còn ở Sơn Âm ạ?
-Hôm qua đã quay về Hội Kê rồi.
Trương Nguyên nghĩ thầm:
-Hội Kê và Sơn Âm tuy là kề sát nhau nhưng vẫn cách nhà quá xa. Nếu muốn tới bái sư thì phải ở luôn tại nhà Vương Tư Nhâm tiên sinh, như vậy chẳng phải là để mẫu thân lẻ loi ở nhà một mình hay sao? Vẫn là Đại Thiện Tự gần hơn, nếu Lưu Tông Chu không chịu thu nhận ta, lúc đó nghĩ tới chuyện bái Vương Tư Nhâm làm sư cũng chưa muộn.
Nghĩ rồi quay sang Hầu Chi Hàn, cậu nói:
-Mẫu thân luôn lo học trò tuổi còn nhỏ nên chưa muốn để học trò đi học xa như vậy. Học trò sẽ về thông báo lại với bà ấy rồi sẽ quyết định sau. Hoặc là để sang năm đi học cũng không sao.
Hầu Chi Hàn gật đầu không đáp, nhưng vẫn ra hiệu cho Trương Nguyên lui, một lúc sau mới lên tiếng:
-Trương Nguyên, ngươi đã đính hôn với ai chưa?
Tim Trương Nguyên bỗng nhảy dựng lên một cái. Chuyện gì thế này, không lẽ huyện tôn đại nhân có ái nữ muốn gả cho ta ư?
Huyện tôn đại nhân tướng tá chẳng lấy gì làm ưa nhìn, nếu không muốn nói là mặt như mặt ngựa chẳng nét nào đi với nét nào. Chắc ái nữ của ngài cũng chẳng đẹp hơn bao nhiêu. Chọn vợ xem tính nết đương nhiên là quan trọng, nhưng mặt mũi tướng mạo cũng phải ưa nhìn, ít ra cũng phải thuận mắt một chút, nếu không làm sao “dưỡng mắt” được đây? Phiền phức, đúng là phiền phức! Chẳng lẽ hôn sự của ta phải để cho người khác chỉ định hay sao? Nghĩ vậy, Trương Nguyên bèn đáp:
-Học trò tuổi còn nhỏ, vẫn chưa đính hôn.Nhưng học trò đã nói chuyện này với mẫu thân rồi, đợi khi đỗ huyện sinh đồ rồi mới nghĩ tới chuyện hôn sự.
Hầu Chi Hàn tán thưởng nói:
-Tốt lắm, có chí khí. Bổn huyện mặc dù không biết ngươi đã học được bao nhiêu, nhưng xem những lĩnh ngộ của ngươi về Xuân Thu kinh truyện hôm trước cùng đạo lập thân của Hiếu Kinh hôm nay, ta cho rằng thi huyện, thi phủ đối với ngươi thì không thành vấn đề, còn thi đạo thì ta không dám đảm bảo. Trước mắt quan trọng nhất là phải mau chóng học văn bát cổ, bởi năm tới tháng hai thi huyện, tháng tư thi phủ, thời gian không còn nhiều nữa. Thi đạo thì năm sau nữa, vẫn còn thời gian chuẩn bị, không vội.
-Dạ. Học trò sẽ chăm chỉ dùi mài kinh sử, quyết không xao nhãng chuyện học hành.
Trương Nguyên cung kính đáp.
Từ biệt Hầu Tri huyện, Trương Nguyên một mình rời khỏi học đường. Tiểu hề nô Vũ Lăng không ở bên ngoài chờ cậu, bởi cô không nghĩ rằng thiếu gia sẽ tan học sớm như vậy.
Trương Nguyên đứng bên bờ Tây sông Phủ, xem từng đoàn thuyền qua lại như thoi đưa. Bờ bên kia chính là huyện Hội Kê rồi. Nhìn một lúc, trong lòng cậu cảm thấy có chút nhàm chán.
Hôm nay cậu tới xin học, mong được lĩnh giáo văn bát cổ, chẳng ngờ lại gặp phải tay “thầy dởm” Chu Triệu Hạ kia.Tuy rằng Hầu Tri huyện đã miễn cho cậu lao dịch ba năm, nhưng năm nay cậu mới mười lăm, sang năm mới chính thức phải đóng thuế nên tạm thời phần thưởng này cũng chưa có ý nghĩa gì.
Bây giờ ước chừng mới sang đầu giờ Tỵ, giờ về nhà ăn cơm thì vẫn sớm. Phạm Trân, Chiêm Sĩ Nguyên biết cậu đi xin nhập học ở trường xã rồi nên cũng không tới nhà đọc sách cho cậu nghe nữa.Về nhà cũng chẳng biết làm gì.Chợt nghĩ tới Lưu Tông Chu ở Đại Thiện Tự, Trương Nguyên liền men theo bờ sông Phủ tiến về phía Bắc. Đại Thiện Tự ở ngay phía Đông Bắc của huyện thành Sơn Âm, từ xa có thể trông thấy ngọn tháp Lưu Kim của Đại Thiện Tự.
Nhà của Trương Nguyên nằm ở trung tâm của huyện thành. Từ hướng tây nam mà đi về phía đông một dặm thì chính là trường xã bên sông Phủ. Từ trường xã tới Đại Thiện Tự ước chừng hơn ba dặm đường, ở giữa là Thiệu Hưng vệ. Chỉ huy sứ ở Thiệu Hưng vệ nắm trong tay hơn bốn nghìn quân sĩ, đều tập trung ở vệ sở, mỗi tháng hai lần đều cho quân sĩ tới thành Nam luyện tập. Lúc còn nhỏ, Trương Nguyên thường đi theo Trương Ngạc tới thao trường xem các binh sĩ luyện võ.
(Vệ sở: tổ chức quân sự triều Minh, một phủ lập sở, nhiều phủ lập vệ)
Vượt qua sườn đông vệ sở thì gặp một ngọn núi nhỏ có tên gọi là Nga Mi.Cũng chẳng biết cái tên này có xuất xứ do đâu, bản thân núi này cũng chẳng có gì đẹp, cây cối cũng bị các tăng sư trong Đại Thiện Tự chặt làm củi hết rồi, bởi vậy núi Nga Mi này cũng trọc như đầu các vị sư ấy rồi.
Vượt qua núi Nga Mi thì ngôi chùa Đại Thiện Tự uy nghi cao vài chục trượng đã sừng sững hiện ra trước mắt, ngôi chùa này có bảy tầng sáu mặt, khiến cho người ta không khỏi có cảm giác choáng ngợp, bất giác nghĩ tới Phật pháp quảng đại mà thành tâm quỳ bái.
Ngôi chùa này lớn hơn rất nhiều so với những lần mà Trương Nguyên đã tới trước kia. Bên trong chùa khói hương nghi ngút, vô cùng náo nhiệt, nào người bán tương, kẻ bán rượu (mấy kẻ bán rượu để kích thích mua hàng mà rao rằng rượu này là do đích thân tăng nhân trong chùa ủ, uống vào Phật tổ ở trong lòng mà sẽ phù hộ cho.), rồi có người bán hoa quả, kêu là quýt Sơn Âm, mận Tô Châu, thị núi Tiêu....Nơi nào có đồ gì nổi tiếng là cứ thế rao ra, hàng thật thì ít mà hàng giả thì nhiều, lẫn lộn hết cả.
Trương Nguyên tiến vào sơn môn, vào chùa hỏi thăm học quán của Lưu Khải Đông tiên sinh thì biết được học quán ở phía sau tự, bèn vội vàng tới đó.
Trương Nguyên đi vòng ra sau chùa thì thấy có một dãy nhà tranh, tất cả đều đóng cửa kín mít, tiếng đọc sách cũng không có. Nghĩ bụng:
-Học quán của Lưu Tông Chu rốt cuộc là ở chỗ nào đây? Bỏ đi, đành để ngày mai Trương Ngạc dẫn ta tới vậy.
Phía sau Đại Thiện Tự lại có một ngọn núi nhỏ khác tên Song Châu. Ngọn núi này cây cối um tùm tươi tốt, nghe nói liên quan tới phong thuỷ của Đại Thiện Tự nên cấm tăng nhân đến chặt cây hái quả. Các hòa thượng vì muốn hương khói hưng vượng nên cũng rất xem trọng vấn đề phong thủy này.
Trương Nguyên thấy phong cảnh nơi này rất đẹp, định lên cao ngắm nhìn một chút. Vừa lên tới lưng chừng núi thì chợt nghe dưới chân núi có tiếng bước chân dồn dập, hình như là đang chạy, mà chạy rất nhanh. Quay đầu lại xem, hóa ra là một thiếu nữ, lưng cô ta vác một giỏ trúc, đang chạy như bay thì bị va vào một cành củi khô, loạng choạng suýt ngã. May mà thân thủ nhanh nhẹn nên mới đứng vững lại được, nhưng những thứ trong giỏ thì đã lăn đi mất rồi.
Trương Nguyên nheo mắt mới nhìn rõ hơn được một chút. Đây là một cô gái có màu da trắng đến lạ thường. Thứ bị lăn ra khỏi giỏ hình như là quýt đỏ.
Thiếu nữ này dùng một tấm vải xanh làm khăn trùm đầu, lấy dây thừng làm thắt lưng, trông có vẻ giản dị. Không biết cô ta đang chạy trốn gì mà chạy nhanh như vậy.Tiếc chỗ quýt bị lăn mất kia, cô nhanh chóng cúi người bò theo chộp lấy.
Lúc này, Trương Nguyên nghe được dưới chân núi có người hô:
-Tiện nhân kia đã chạy lên núi rồi, Lục Hổ, ngươi qua bên kia đón đầu nó. Lão Tứ, tìm ở bên này, đừng để nó chạy mất, con tiện nhân này cũng có nhan sắc đấy, anh mày sắp được giải khuây mấy ngày rồi.
Thiếu nữ đeo khăn xanh, thắt dây thừng cuống quýt nhặt những trái quýt rồi vội vã chạy về phía đỉnh núi Song Châu. Vừa ngẩng đầu lên liền phát hiện ra Trương Nguyên đã đứng đó từ lúc nào. Kinh hoàng lùi lại một bước, cô gái mặt mày thất sắc, loạng choạng va cả vào đám cây cối bên đường, làm như Trương Nguyên là ma vậy.
Núi Song Châu này mặc dù không phải dạng dốc đứng, nhưng đường cũng vẫn gồ ghề khó đi, trên có đám cây um tùm bên đường cản trở, dưới là đám cỏ dại vướng chân khiến cô không thể nào đi nhanh được. Bất cẩn trượt chân, cô gái ngã xõng xoài xuống đất.
Trương Nguyên tuy không biết vị cô nương trước mặt này là ai nhưng nghe thấy dưới núi đám Lục Hổ, lão Tứ gào thét
-Hôm nay bọn anh được vui vẻ rồi.
Nghe vậy Trương Nguyên liền biết ngay chúng là loại người như thế nào. Bụng nghĩ thầm:
-Thật quá ngông cuồng! Đại Thiện Tự có bao nhiêu người qua lại mà chúng dám ngang nhiên truy đuổi một thiếu nữ yếu đuối. Thế nhưng sao cô nương này lại chạy ngay vào chỗ không người như vậy?
-Đừng chạy nữa, mau cúi xuống.
Trương Nguyên hướng về phía cô nương đang giãy giụa trong bụi cỏ kia, hô lên.Cô gái quay đầu nhìn cậu, do dự một chút rồi quyết định cúi thấp đầu xuống.
Trương Nguyên quay đầu lại thì hai gã đàn ông truy bắt cô gái kia đã đuổi tới nơi. Một tên mặt mày gian giảo, tên kia mặt mũi dữ tợn, cả hai hùng hổ tiến lại, trông bộ dạng không có vẻ gì là người tốt cả. Một tên hất hàm hỏi Trương Nguyên:
-Thấy con bé đọa dân nào chạy qua đây không?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lẳng Lơ Tao Nhã
Tặc Đạo Tam Si
Lẳng Lơ Tao Nhã - Tặc Đạo Tam Si
https://isach.info/story.php?story=lang_lo_tao_nha__tac_dao_tam_si