Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cô Nàng Cá Tính
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 30
- A
nh sẽ tốt với em cả đời, Nguyên ạ
Lúc ấy, tôi không hiểu được ý nghĩa sâu xa trong câu nói của anh, chỉ nở một nụ cười thật tươi! Chiếc xa dừng hẳn trước cổng nhà tôi. Bước xuống xe, tôi vẫy tay:
- Tạm biệt anh nhé!
Anh cũng mỉm cười vẫy tay theo và phóng xe đi mất. Hì hì hì, chiều nay vui quá là vui. Được ăn kem miễn phí cơ đấy, sướng ghê! Bữa nào đó phải rủ con Huyền đi cùng mới được, kem là món khoái khẩu của nó mà!! Lòng đang ngập tràn cảm giác hoan hỷ thì đột nhiên tôi lại có cảm giác.... quên quên chuyện gì đó
- Vui quá nhỉ?
Một âm vực lạnh lẽo cất lên sau lưng khiến tôi rùng mình quay lại, mắt được dịp mở to hết cỡ. Người phía trước chống một tay vào tường, mồ hôi nhễ nhại. Chiếc cà vạt trên cổ nới lỏng ra trông như bị ai đó kéo, cúc áo bị bung đến hai chiếc, quần áo xộc xệch giống mới đi đánh lộn về. Hắn thở dốc rồi ngước gương mặt tuấn tú của mình lên, để lộ mái tóc rối bù. Chết cha, hình như... đây là hậu quả mà đám fan cuồng của hắn " ưu ái " để lại thì phải.?!! Sao mà thảm dữ vậy trời?? Ngẫm lại thấy bản thân cũng " hơi " quá đáng khi nỡ " đạp " cậu ta vào tình huống rắc rối như vậy, cảm giác tội lỗi dâng đầy đầu. Tôi gập người lia lịa, giọng ấp úng:
- Tôi... tôi xin lỗi cậu, cũng tại vì bất đắc dĩ....
- Xin lỗi? - Hắn khinh bỉ hỏi ngược lại - Thấy tôi thế này, chắc cậu hài lòng lắm nhỉ?
- Tôi... tôi - tôi lo lắng lùi lại
- Cậu khiến tôi ra nông nỗi này chỉ vì cứu một tên lai sao?
Hắn lại hỏi, giọng một lúc một trầm hơn, ánh mắt lạnh lẽ hướng thẳng về phía tôi đầy vẻ trách móc. Mỗi lúc, cậu ta lại càng tiến đến gần tôi hơn, tới khi đã dồn được tôi về phía chân tường, khoảng cách giữa tôi và cậu ta chưa đến 1 centimet, hương trà xanh phảng phất bao trùm lấy mọi giác quan của tôi khiến chúng gần như tê liệt, không ngừng dùng tay đẩy vai cậu ta ra xa mình:
- Gần quá rồi đấy Khôi! Tôi đã xin lỗi cậu rồi mà...
- Tại sao.... cậu lại tàn nhẫn với tôi như vậy?
Tôi sững người nhìn lấy chàng trai phía trước. Chỉ một câu nói của cậu ta, không quá dài dòng nhưng lại khiến sự hối hận xâm chiếm lấy tâm hồn tôi một cách khó hiểu. Rõ ràng đấy chỉ là một hành động cứu người vô cùng " nhân đạo " nhưng tại sao hắn lại tức giận như thế? Nếu là bình thường tôi sẽ không ngần ngại mà cho rằng cậu ta là một tên nhỏ mọn nhưng sao tôi có cảm giác cơn giận này thật không đơn giản chỉ là như vậy. Giờ đây, khi đối diện với ánh mắt lạnh lẽo, chứa đựng đầy nỗi niềm kia tôi lại chẳng biết nói gì cả. Rốt cuộc, là tại sao...?
" bộp " - Hey boy
Ơ....
Giọng nói này...??
- Cậu đang làm gì em Nguyên vậy?
- ANH JU????
Tôi ngạc nhiên kêu lên, nhanh như cắt, cánh tay rắn chắc của anh đã kéo tôi vào lòng anh một cách bất ngờ. Hắn lạnh lùng quay lại ném ánh mắt sắc như dao về phía anh. Anh cũng không khác gì, đôi mắt xanh lơ hiền hòa bình thường giờ đã hằn những tia tức giận mà từ trước đến giờ tôi chưa từng thấy. Tôi ngơ ngác nhìn qua hắn, rồi lại quay về hướng anh. Giữa hai người chợt xuất hiện một tia sét " hận thù " nào đó thì phải. Mùi sát khí từ hai bên tỏa ra nồng nặc đến đáng sợ. Cứ ngỡ họ sẽ trao nhau ánh nhìn " yêu thương " đó tới mai nếu như không có câu nói xua tan ám khí của tôi:
- Hai người.... bộ yêu nhau hả?
" RẦM!!!! " - một tảng đá nặng nghìn tấn đè thẳng xuống đầu họ. Cả hai không hẹn mà đồng loạt quay về phía tôi, đồng thanh tương ứng:
- CÁI GÌ?
Cảm thấy mình hơi bị vô duyên, tôi vội vàng xua tay liên tục. Anh lo lắng nắm lấy vai tôi, hỏi dồn dập:
- Cậu ta đã làm gì em vậy Nguyên??? Em không bị thương ở đâu đấy chứ??? - vừa nói, anh vừa chỉ tay về phía hắn
- K... không phải đâu... em...
- Thì ra đây là tên lai đó à?
Chưa nói hết câu tôi đã bị hắn cướp mất lời. Không chút ngần ngại, cậu ta vươn tay kéo tôi về phía mình. Anh có hơi bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng chụp gọn bàn tay còn lại của tôi và bây giờ... tôi đang ở trong một tư thế hết sức khó tả! Hai người đó vẫn lườm nhau rất đáng sợ. Cảm thấy tình hình sẽ căng thẳng hơn nếu như tôi không lên tiếng giải thích, bèn giật mạnh đôi bàn tay đáng thương ra khỏi hai đấng nam nhi kia, mở giọng hoãn binh:
- Hai người hiểu lầm cả rồi! Anh Ju, không phải như anh nghĩ đâu. Cậu ta là người mà em kể với anh khi nãy đó, chúng em chỉ đứng nói chuyện thôi, Khôi không có làm gì em hết. Còn Khôi, đây là anh Ju, người anh hàng xóm thân thiết của tôi từ hồi bé, lúc nãy là do bất đắc dĩ tôi mới phải làm như vậy để giải vây cho ảnh thôi!
Nghe tôi nói, gương mặt của anh cũng đã giãn ra đôi chút nhưng ánh mắt hai người nhìn nhau vẫn chẳng có chút thiện cảm nào cả. Ôi, sao mọi chuyện lại trở nên rắc rối như thế này chứ??! Giờ ước gì có ai xuất hiện giải cứu cho tôi thoát khỏi tình cảnh ngặt nghèo này đây!
- Ủa Phong, con tới chơi hả?
Ôi mẹ ơi, người mẹ vĩ đại nhất cuộc đời con. Mẹ tới như một bà tiên làm cho con mừng suýt nhảy cẫng lên luôn đây này. Tôi vẫy tay với mẹ rối rít, nhưng mẹ lại " phũ phàng " lướt qua tôi để tới trò chuyện với anh Ju. Sao mẹ lại nhẫn tâm đến thế? Con gái của mẹ đứng thù lù ở đây nhưng mẹ không chút để ý mà lại thăm hỏi anh Ju trước là sao??!!
- À... dạ vâng, con mới đón Nguyên đi học về
- Thật vậy sao? Tốt quá! Hay con vào nhà chơi, cô chuẩn bị cơm nước.
- Tiếc quá, con có chút việc bận ở công ty - anh thở dài tiếc rẻ - để khi khác con sẽ tới chơi lâu hơn, giờ xin phép cô con về
Anh lễ phép từ chối rồi quay sang tôi
- Khi nãy anh quên nói với em, do mấy lần trước em tới mà mẹ anh bận công việc, không ở nhà tiếp đãi em được nên bảo anh nói với em khi nào rảnh thì sang chơi lâu hơn tí nữa, mẹ sẽ trò chuyện với em một trận cho thỏa.
Ái chà, cô Kate lúc nào cũng nhiệt tình và chu đáo. Tôi vui vẻ đồng ý, anh dịu dàng xoa đầu rồi thì thầm vào tai tôi:
- Em cũng phải cẩn thận với cậu Khôi đó đấy
Nói xong thì anh leo lên xe và đi mất hút, để lại tôi với cái biểu cảm ngu không tả nổi. Chợt ngửi thấy mùi ám khí nồng nặc, tôi run run quay người lại thì thấy gương mặt hắn mang một màu tối tăm u ám đến đáng sợ. Hình như lúc nãy mẹ đang nói chuyện với anh Ju thỉ hắn cũng đã tranh thủ chỉnh trang lại quần áo, đầu tóc rồi, nhìn vào chả ai biết khi nãy cậu ta te tua đến mức nào đâu. Mẹ tôi nhìn thấy hắn thì niềm nở bước đến, tiếp tục công cuộc bỏ rơi tôi lần hai T _ T
- Con là bạn của Nguyên phải không? Con tên gì thế???
- Ơ... dạ... - cậu ta giật mình, lúng túng đáp lời - con tên Khôi...
- Tuyệt quá! Không ngờ hôm nay Nguyên lại chịu dẫn bạn về chơi! Con có rảnh không?? Vào nhà ăn cơm với cô và Nguyên nhé! Con bé này từ trước đến giờ trừ Huyền ra là nó chẳng chịu dẫn người bạn nào đến nhà cả!!
Hả....??
Mẹ tôi... mời hắn vào nhà ăn cơm???
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cô Nàng Cá Tính
Tâm Như
Cô Nàng Cá Tính - Tâm Như
https://isach.info/story.php?story=co_nang_ca_tinh__tam_nhu