Q.2 - Chương 29: Không Dưng Có Được Đệ Tử
uổi sáng mới vừa ngồi xuống, tôi lấy kế hoạch công việc hôm nay dán bên góc dưới màn hình máy tính. Anh đến rất sớm, không biết có phải trong lòng có vấn đề hay không, cuối cùng tôi không nhịn được đưa mắt liếc nhìn phương hướng kia, vừa lén nhìn vừa nói thầm trong bụng, đáng tiếc, thật đáng tiếc.
Ba lần như thế, anh mới đánh giá người mình từ trên xuống dưới: “Có vấn đề gì không?”
Tôi chợt hoàn hồn: “À… Không có chuyện gì, không có chuyện gì. Tần tổng, dáng vẻ của anh thật khiến người khác ghen tỵ đó ….” Đây là nịnh bợ theo thói quen. Vạn vật đều đổi thay, “đuôi ngựa” mãi trường tồn.
Anh lại khôi phục nụ cười phơi phới: “Hóa ra hôm nay em mới phát hiện ra à, thư ký của anh.”
“Ặc …. Thật ra thì em luôn phát hiện ra, Tần tổng của em.”
Vẻ mặt của anh hơi kỳ lạ, có lẽ vì từ trước đến nay tôi tránh anh không kịp, cũng không hề cười giỡn có vẻ mờ ám với anh.
“Lúc ra ngoài thì gọi Trần Nhiên vào.” Anh ngồi lại ghế một lần nữa, cả người hăng hái, ngay cả giày da Ý cũng sáng bóng.
“Dạ.”
Trần Nhiên ở trong phòng làm việc của anh hơn một tiếng. Xưa nay mọi người đã sớm quen với việc hai người thông đồng làm chuyện xấu, nên bất cứ chuyện gì cũng không dám để Trần Nhiên biết. Thấy anh ta như thấy vua, ý, phải là thấy anh ta như thấy Tần Tấn vậy.
Đương lúc sửa sang lại số liệu mỗi ngành chuyển đến thì Trần Nhiên đi ra khỏi phòng làm việc của anh, liếc nhìn tôi một cái đầy sâu xa. Cái liếc mắt khiến lông măng cả người tôi dựng thẳng đứng, sao lại có một cảm giác bất an dấy lên vậy kìa…
Buổi tối mới vừa vào trò chơi, tôi vô công rỗi nghề đi dạo ở Yến Khâu thuận tiện ngắm phong cảnh.
Hệ thống: Người chơi Thiên Đường Có Tội mới vào đất hoang, hi vọng bái bạn làm thầy, cùng bạn hành tẩu đất hoang. Đồng ý/Từ chối?
Ặc, tôi không nhớ rõ mình đã có bao lâu không dẫn dắt đệ tử rồi. Dù sao cũng không có chuyện gì làm, tôi liền bấm đồng ý.
Hệ thống: Thiên Đường Có Tội trở thành đệ tử bình thường của bạn.
Tôi đến nơi khai sinh Vân Lộc tìm được hắn, là một tên pháp sư. Pháp sư rất tốt, lên cấp rất nhanh, tuy lượng máu thì bèo bọt nhưng có tôi ở đây mà.
[Phụ cận] Mộc Tương Phi: Đồ nhi.
[Phụ cận] Thiên Đường Có Tội: …..
[Phụ cận] Mộc Tương Phi: Đây là vẻ mặt gì hả, kêu tiếng sư phụ nghe xem nào.
[Phụ cận] Thiên Đường Có Tội: Sư phụ ở trên cao, xin nhận của đệ tử một lạy.
Hệ thống: Thiên Đường Có Tội quỳ lạy bạn.
[Phụ cận] Mộc Tương Phi: Ừ, ngoan.
[Phụ cận] Thiên Đường Có Tội: …..
Trong lúc rảnh rỗi, tôi dẫn hắn làm một loạt nhiệm vụ cho người chơi mới. Tốc độ của hắn không biết nhanh gấp bao nhiêu lần lúc tôi mới chơi, quan trọng hơn là không lôi thôi, rất có khí khái cao thủ tuyệt thế.
Tôi cưỡi dê đi theo hắn, hắn nhanh chóng lên đến cấp 14, có thể vào phó bản 16 rồi.
Quả thật tôi phải thán phục.
[Tổ đội] Đội trưởng Mộc Tương Phi: Vào phó bản 16, cậu sẽ tăng gấp đôi điểm kinh nghiệm, đi theo sau tôi là được.
[Tổ đội] Thiên Đường Có Tội: Ừ.
Nhanh nhẹn xin vào phó bản, hắn đi theo sau lưng tôi, lại chẳng nói câu nào.
[Bạn tốt] Tội Phạm nói với bạn: Ở đâu?
[Bạn tốt] Bạn nói với Tội Phạm: Phó bản 16
[Bạn tốt] Tội Phạm nói với bạn: …. Đừng dạy hư học trò nhé.
[Bạn tốt] Bạn nói với Tội Phạm: = =||||
Phó bản 16, nhân vật cấp 69, nhắm mắt lại cũng có thể làm xong. Hắn yên lặng đi sau lưng tôi, giữ khoảng cách rất tốt, vừa lúc có thể hưởng điểm kinh nghiệm, nhặt được đồ, lại còn không bị quái vật quấy rầy.
Thằng nhóc này có thiên phú nha. Tôi thầm nói, chia hết cho hắn toàn bộ đồ đánh rớt được, nói cho hắn biết một số thứ như vũ khí, trang bị, phá hủy trang bị đã được luyện hóa…. Câu trả lời của hắn rất đơn giản.
[Tổ đội] Thiên Đường Có Tội: Được.
Như vậy một mạch cho đến tối, thấm thoát đã hơn mười giờ. Trong ba giờ hắn đã lên đến cấp 24, nghe đâu còn muốn có thêm kinh nghiệm đợi tôi dẫn đi phó bản 24.
Tôi đổ mồ hôi rồi.
Quả thật là trường giang sóng sau xô sóng trước, sóng trước bị xô chết trên bờ cát mà.
Thiên Hạ Đệ Nhị Thiên Hạ Đệ Nhị - Nhất Độ Quân Hoa