Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhàn Thê Đương Gia
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 29: Đưa Tình Ôn Tình
“G
ia, thiếp thân có thương tích trong người, hầu hạ không được.” Thất nhàn mặt đen lên, nói.
Chiến Sênh Ca nhìn cũng không nhìn nàng: “Gia không cần ngươi hầu hạ.”
Không cần? Ai tin? Nam nhân này giống như lang sói đói vậy, mà buổi tối không cần XXOO? Đây chính là nhà đại gia hắn a, chẳng lẽ lại đuổi hắn đi?
Tiểu Cẩu nhi chứng kiến Chiến Sênh Ca hướng giường đi đến, trực giác thấy chiếc giường yêu của mình cũng bị nam nhân này chiếm lấy, lập tức từ trong ngực Thất Nhàn nhảy dựng lên, “Cọ” vài cái tựu đã nhảy đến chính giữa giường.
Chiến sênh ca đứng lại, mặt không biểu tình nhìn về phía tiểu Cẩu nhi. Tiểu Cẩu nhi cũng là một bộ dạng công kích, cảnh giác vạn phần nhìn chằm chằm vào Chiến Sênh Ca.
“Nó vẫn một mực ngủ với ngươi?” Chiến sênh ca mở miệng.
“Dạ.” Thất nhàn đáp, trong nội tâm la hét ủng hộ tiểu Cẩu nhi, không uổng công nàng dùng hoa quế nhưỡng đến cho nó ăn, thời điểm mấu chốt thật sự là rất có thông minh sắc xảo.
Chiến sênh ca đưa tay, mạnh mẹ nắm lấy hai lỗ tai của tiểu Cẩu nhi xách lên. Tiểu Cẩu nhi đạp chân, trên không trung lao thẳng tới, “Gâu gâu” sủa bậy. Đột nhiên, tiểu Cẩu nhi há mồm, “A —— gâu ——” một tiếng, hung hăng cắn lên cánh tay của Chiến Sênh Ca.
Chiến sênh ca không kêu một tiếng, chăm chú nhìn tiểu Cẩu nhi: “Ném!” Đối với Thất Nhàn nói như mệnh lệnh.
Thất nhàn hoàn toàn có thể cảm giác được Chiến Sênh Ca tức giận, chẳng biết tại sao, trước khi tiểu Cẩu nhi cắn hắn, liền đã có thể cảm giác được. Lúc này thì cảm giác càng tăng lên.
“Gia, ngươi nói khuyển lang nhận chủ, làm sao có thể nói ném là ném?” Thất nhàn tiến lên, từ trên tay Chiến Sênh Ca đoạt được tiểu Cẩu nhi, trấn an nó. Nếu không đem con chó nhỏ này cứu, phỏng chừng sẽ bị nam nhân đang nổi giận xé nát.
Liếc nhìn cánh tay Chiến Sênh Ca, Thất Nhàn vội vàng quay đầu. Chậc chậc, con chó nhỏ này hạ khẩu cũng ác thật. Cái miệng nhỏ ngày bình thường mút vào hoa quế nhưỡng, không nghĩ tới có thể cắn ra một vết máu thật sâu như vậy. Bạch y đã sớm bị huyết nhuộm đỏ.
“Gia, con chó nhỏ này là của ta, ngươi ckhông thể giết nó.” Thất nhàn bổ sung một câu. Có lời nói vẫn là nói rõ ràng mới tốt, miễn cho nam nhân này một khi kích động đem tiểu cẩu nhi của nàng làm thịt.
Chiến sênh ca nhìn về phía nàng: “Ngươi là của ta!” Chân thật đáng tin.
Thất nhàn trợn trắng mắt. Đây là đang nói tiểu Cẩu nhi a? Kéo nàng vào làm gì vậy?
“Gia…” Thất nhàn đang muốn mở miệng, đã thấy Chiến Sênh Ca xoay người đi ra ngoài.
Thất nhàn nhất thời phản ứng không kịp. Như thế nào? Bị tiểu Cẩu nhi làm cho tức giận chạy mất? Thất nhàn nỗ bĩu môi, đi sớm một chút thì không cần bị cắn một ngụm?
Thất nhàn sờ sờ tiểu Cẩu nhi đầu: “Ngoan, đến, hôn một cái!” Nói xong, liền ôm lấy tiểu Cẩu nhi, trên da lông tuyết trắng của nó hung hăng hôn một ngụm.
“Ngươi đang làm cái gì?” Thanh âm Chiến sênh ca truyền tới, làm như xen lẫn sát khí.
“Ách…” Thất nhàn kinh ngạc ngẩng đầu lên. Nam nhân này không phải đi rồi sao? Tại sao quay trở lại? Chỉ thấy trong tay hắn chính mang theo một cái bình nhỏ. Hỉ nhi đi theo phía sau đang ôm quần áo mà đứng, lo sợ bất an nhìn qua nàng.
“Gia…” Không đợi Thất Nhàn mở miệng, Chiến Sênh Ca bước lên vài bước, một tay kéo tiểu Cẩu nhi ra, hướng Hỉ nhi ném tới. Hỉ nhi vội vàng tiếp được.
“Cẩn thận…” Đừng ném hỏng tiểu Cẩu nhi của nàng. Thất nhàn đau lòng mở miệng.
Tiểu Cẩu nhi giật mình một cái, trợn mắt trừng trừng nhìn về phía Chiến Sênh Ca, giãy dụa muốn từ trong tay Hỉ nhi nhảy xuống.
Chiến sênh ca vung tay lên, cái bình nhỏ vững vàng rơi vào bên chân Hỉ nhi.
Tiểu Cẩu nhi dùng sức ngửi ngửi, đột nhiên không vùng vẫy nữa, ánh mắt cũng nhu hòa xuống, con ngươi nhìn qua cái bình nhỏ như bị đui mù.
Hoa quế nhưỡng! Thất nhàn đầu đầy hắc tuyến. Con chó nhỏ này chỉ có khi thấy hoa quế nhưỡng nó mới có thần sắc như vậy. Thật sự là đồ sói không có lập trường! Nhanh như vậy đã bị viên đạn bọc đường nho nhỏ thu phục.
“Bắt nó mang đi.” Chiến sênh ca nặng nề mở miệng.
Hỉ nhi không rõ ràng tình huống lắm, một tay ôm tiểu Cẩu nhi, một tay nhấc cái bình nhỏ, nhanh như chớp trốn thoát.
Thất nhàn buồn bực. Có nha đầu như vậy sao? Bán đứng nàng sau lưng!
Một cái bóng phủ xuống Thất Nhàn. Thất nhàn ngẩng đầu, Chiến Sênh Ca đang đứng tại đằng trước nàng, cúi đầu nhìn qua nàng.
Đột nhiên, Chiến Sênh Ca nắm cằm dưới của thất nhàn, môi hung hăng phủ lên, dùng sức mút vào.
Thất nhàn mở to hai mắt, như thế nào cũng không nghĩ ra nam nhân này lại đến đây làm như vậy. Phải biết rằng, nàng tuy nhiên gả vào Chiến gia có một đoạn thời gian, đã từng thẳng thắn thành khẩn tương kiến, nhưng ngoại trừ trên giường, đây là lần đầu tiên chiến sênh ca đối với nàng có động tác thân mật. Chính xác ra, cho dù là lúc hai người ở trên giường vận động, bất kể là kịch liệt như thế nào, Chiến Sênh Ca đều chưa bao giờ hôn qua môi của nàng.
Chiến sênh ca đột nhiên tăng lực, thậm chí là cắn xé. Thất nhàn đã cảm thấy trên môi tràn ra mùi máu tươi.
Thất nhàn bị đau kêu lên tiếng, giãy dụa.
Chiến Sênh Ca lúc này mới buông Thất Nhàn ra: “Ngươi là của ta! Môi của ngươi cũng là của ta! Nếu có lần sau nữa, ta làm thịt con chó kia.” Ngữ khí lạnh nhạt nhưng lại kiên quyết.
Thất nhàn khóe mắt nhảy lên, rốt cục đã lý giải hành vi quái dị của hắn. Không phải là hôn nhẹ con chó kia thôi sao, hắn có cần đem tiểu Cẩu nhi uy hiếp nàng không? Thật là đủ bá đạo.
“Nha.” Thất nhàn hứng thú nhàn nhạt đáp. Thật sự là chỉ cho Chu công phóng hỏa, không cho dân chúng đốt đèn a. Chính hắn không phải có hai mươi cái cơ thiếp nha, nàng mới chỉ mới có một cái tiểu Cẩu nhi mà thôi. (TT: 7 nhàn là so sánh khập khểnh rồi O_0)
Chiến Sênh Ca nhìn thấy vẻ mặt nàng như không muốn phản ứng, đột nhiên kéo cánh tay phải của Thất Nhàn, há mồm cắn lên một cái.
“Ngươi làm…” Thất nhàn còn chưa nói xong, đã bị đau mà kêu lên. Rõ ràng bỗng nhiên bị cắn ra vết máu.
Nam nhân này sẽ không bị tiểu Cẩu nhi cắn ra bệnh chó dại đi. Thất nhàn sợ hãi nghĩ. Vừa mới hết môi, hiện tại lại cắn tay. Có cần đề nghị hắn đi tiêm vắc-xin phòng bệnh chó dại không?
“Ngươi nhớ kỹ lời của ta cho ta!” Chiến sênh ca nói.
Nhớ kỹ thì nhớ kỹ, cắn nàng làm gì vậy?
“Súc sinh kia cắn ta, ta liền cắn ngươi!” Chiến sênh ca nói tiếp.
Nam nhân này thật là biến thái a! Thất nhàn nhịn không được muốn kêu gào. Có bản lĩnh ai cắn hắn, thì hắn đi cắn lại a. Mang nàng đến trúc giận làm cái gì?
Nàng làm sao lại đen đủi như vậy, không chỉ có vì nha đầu ngu đần mà phải chịu tiếng xấu thay cho người khác, còn phải vì tiểu Cẩu nhi không có nguyên tắc kia mà bị tội, quan trọng nhất là, bọn họ đắc tội chính là nam nhân quái thai khó chịu! Quan trọng hơn là, cái nam nhân quái thai này là lão công kiếp này của nàng!
Hiện tại Thất Nhàn thật sự là than thở cho chính mình, còn không bằng lúc trước tiến cung cho rồi, như thế nào đổi đi đổi lại, lại đem mình đẩy vào mảnh đất nhiều phiền phức như vậy.
Chiến sênh ca không để ý Thất Nhàn oán niệm, vươn cánh tay ra, vết thương lúc trước bị tiểu Cẩu nhi cắn còn chảy máu, vết máu vẫn không ngừng thẩm thấu ra ngoài: “Băng bó.” thanh âm đạm mạc, giọng điệu mệnh lệnh.
Thất nhàn ngầm bĩu môi, không phải là không cần hầu hạ sao? Mới có chút xíu, tính nết đại gia đã hiện ra rồi
Mặc dù nghĩ như vậy, nàng vẫn nhận mệnh đứng dậy, đến bên bàn tìm kiếm băng gạc cùng thuốc. Dù thế nào thì cũng là tiểu Cẩu nhi của nàng cắn hắn, giúp hắn băng bó một chút coi như đền bù tổn thất cũng được. Huống hồ hắn chỉ cắn nhẹ nàng một cái, cũng đã đủ đau rồi. Mà nhìn lại miệng vết thương tiểu Cẩu nhi để lại, so với hắn cắn càng muốn sâu muốn ác hơn nhiều. Nàng nhìn thấy cũng cảm thấy đau.
Thất nhàn khẽ vén tay áo Chiến Sênh Ca lên, bởi vì miệng vết thương đã có một thời gian ngắn, máu trên tay áo thậm chí đã khô dính lại với nhau. Thất Nhàn hung hăng kéo một cái, rồi giương mắt nhìn, thần sắc Chiến Sênh Ca vẫn nhàn nhạt như trước, chỉ lẳng lặng nhìn qua nàng.
“Tiếp tục.” Chiến sênh ca nói.
Thất nhàn nhướng mi, lấy ra thuốc trị thương, đều đều rải lên miệng vết thương. Lại kéo băng gạc ra, từng vòng băng lên. Băng bó đến cuối cùng, Thất Nhàn đột nhiên nảy ra ý xấu thắt thành một cái nơ con bướm.
Nam nhân gương mặt băng sơn bỗng nhiên trên cánh tay thắt một cái nơ con bướm, thấy thế nào đều buồn cười. Nhìn qua tác phẩm của mình, Thất Nhàn nhịn không được, liền “Xì” cười ra tiếng.
Chiến sênh ca đưa tay nhìn xem, rồi n nhìn lại Thất Nhàn, nói: “Vươn tay ra đây, bôi thuốc.”
Thất nhàn thoáng cái sửng sốt, nam nhân này cũng chu đáo như vậy sao? Ngơ ngác vươn tay ra.
Chiến sênh ca cẩn thận rãi dược, băng bó, động tác nhu hòa như đối với thủy tinh dễ vỡ.
Thất nhàn thậm chí cảm giác được ôn nhu trong tay hắn. Nam nhân này cũng hiểu được ôn nhu là vật gì sao? Thất nhàn bất giác cảm động trong lòng.
Ánh nến chiếu rọi ra cái bóng của hai người, không tiếng động, nhưng lại vô hạn ôn tình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhàn Thê Đương Gia
Tây Lâu Tiểu Nam
Nhàn Thê Đương Gia - Tây Lâu Tiểu Nam
https://isach.info/story.php?story=nhan_the_duong_gia__tay_lau_tieu_nam