Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lưỡi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 29
T
ình yêu và cơn đói là một, tương tự hạt giống và mầm ươm. Chúng đều là những hiện tượng vật lý thúc đẩy sự sống, là những phản xạ bản năng nhất của con người, được điều khiển bởi cùng một phần trên não bộ. Nếu không được thỏa mãn cả hai, người ta sẽ bị xô đẩy tới bờ vực giận dữ. Một trong những cách ít ỏi giúp vượt qua cơn giận dạng này là, ăn nữa ăn mãi. Tôi la hét, tôi thổn thức, cả ngày không rời tay khỏi những túi khoai tây chiên. Đó là hình ảnh khái quát của bản thân tôi sáu tháng về trước. Khi nhai những miếng khoai tây chiên mỏng, quăn giòn, tôi như nghe đủ mọi âm thanh rú rít, nghiền xương và bóp cổ vang lên lùng bùng trong tai, vỗ mạnh vào màng nhĩ. Khoai tây chiên đều được làm thành những miếng kích cỡ không thể đút vừa miệng. Miệng mở càng rộng để đón miếng khoai, thì tác động lên màng nhĩ càng lớn, tiếng nhai đầy hưng phấn càng truyền thẳng vào trong tai. Tôi trở nên nghiện khoai tây chiên vì âm thanh vui tươi độc đáo ấy, y như một đứa trẻ thích thú lớp bọt sủi vào lần đầu tiên uống nước có ga. Việc nằm lì trên xô pha suốt mấy ngày liền và nghe tiếng nhai mỗi lúc một lớn khiến bản năng tấn công bên trong tôi trở nên mạnh mẽ. Tôi cảm thấy bất an, sợ rằng rồi sẽ đến lúc mình không thể kiểm soát bản thân được nữa.
Cơn giận không giúp tôi giành lại tình yêu. Tôi ném gói khoai tây chiên xuống và mím môi lại. Không còn âm thanh gì cả. Chậm rãi và cam chịu, tôi rời khỏi xô pha. Tôi những tưởng mình không bao giờ biết nổi giận, hóa ra chỉ là tưởng lầm. Hồi còn anh ở đây, có bao nhiêu cảm xúc tôi đều bộc lộ với anh bằng hết. Giá như tôi đừng đẩy tình trạng đó đến cái ngưỡng anh không chịu đựng được thêm. Ngẫm lại mà hối hận. Tôi nghĩ rằng khi hối hận cũng là lúc tôi bắt đầu sợ há miệng.
Ăn cùng những người không thân thiết là một việc khó khăn đối với tôi. Khi phải nếm món trong bếp, tôi thường đi vòng quanh, chấm ngón tay vào thức ăn rồi đút vào miệng, và mím ngay môi lại. Nhưng hễ nhìn thấy những vật thể tròn tròn trông bề ngoài thì cứng nhưng bên trong lại mềm, chẳng hạn nấm cúc áo hoặc cà tím, là tôi lại thấy một nỗi thôi thúc được nhai và liếm chúng. Có phải đó là dấu hiệu của đời sống đói khát tình dục? Hay đơn thuần là sự tò mò của một người sành ăn? Có lần tôi phải bất giác bịt chặt lấy miệng khi làm xong món xa lát kiểu Á rưới mayonnaise, xì dầu, tỏi băm và dầu vừng.
Không vàng cũng không trắng, nhầy nhầy, trong mờ. Làm tôi nhớ lại gã đàn ông xa lạ, đứng thẳng trước mặt và bắn trúng miệng tôi. Giống như nuốt ực một ngụm nước thịt hầm mà không kịp suy nghĩ gì. Nóng, chua, ngăm ngăm đắng. Dù muốn dù không, mọi thể nghiệm đầu tiên đều có điểm chung, là khiến người ta phải tự hỏi nếu thử lần nữa thì cảm giác thế nào. Khi nó chĩa thẳng tới trước mặt, tôi đã ngạc nhiên. Vì mình có thể há miệng lớn đến thế, có thể hưng phấn ngay lập tức và nhanh chóng đến thế, và vì cảm thấy hương vị ấy quen thuộc quá thể. Bấy giờ có một kẻ rên ư ử. Là hắn, kẻ đang túm tóc tôi, hay chính tôi, kẻ đang phủ phục dưới đáy hộp? Tôi quẳng tuýp mayonnaise đi, nó đã bị bóp rỗng tự lúc nào. Nếu trên người tôi cũng có một bộ phận bật ra và bắn được những khi tôi muốn, tôi nghĩ mình cũng sẽ ưỡn thẳng lên rồi thọc nó vào miệng ai đó.
Bây giờ mà anh quay về và muốn cả hai làm tình như lần đầu, có lẽ chúng tôi phải mất một thời gian thích ứng. Nhưng chắc anh sẽ không quay về nữa. Bởi vì cuối cùng anh đã xây một ngôi nhà mới, ngôi nhà bao lâu nay anh vẫn mong muốn, ngôi nhà mà anh đã mơ tưởng và thiết kế cùng tôi.
Bốn năm trước, nhìn không gian dành cho Bếp Won, anh đã thất vọng vì chưa có điều kiện tự thiết kế và xây dựng lấy. Anh vẽ, tẩy xóa, rồi vẽ lại, một ngôi nhà nhỏ bằng gạch đỏ, lớp nấu ăn ở tầng một, văn phòng của anh ở tầng hai, và phòng ngủ của chúng tôi sẽ choán hết tầng ba. Trỏ vào bản thiết kế, tôi nói đùa rằng em suốt ngày phải làm việc ở tầng một, mà tầng một lại cách quá xa tầng ba, chúng ta cần làm một cái thang. Anh liền vạch một đường kẻ dài xuống giữa bản vẽ. Tôi phì cười, Em tưởng kiểu thang này chỉ dùng ở trạm cứu hỏa, nơi người ta phải tranh thủ đến từng khắc từng giây thôi chứ. Ừ, dùng thang này thì qua lại giữa tầng một và tầng ba chỉ mất vài giây thôi, anh muốn có một thứ như thế cho căn nhà của mình. Anh cười khẽ, nghiêm túc, như thể khi nào xây nhà sẽ lắp thang cứu hỏa vào thật. Tôi tưởng tượng cảnh anh trượt thang từ tầng ba xuống. Không lo thức ăn nguội mất, không bao giờ phải sốt ruột vì đợi chờ nhau. Tôi gật đầu ngượng ngùng và luồn hai lòng bàn tay ấm áp vào tóc anh. Chúng tôi thì thầm với nhau, Ngày ấy sẽ đến thật chứ? Dĩ nhiên là thật.
Hơi thở nóng hổi của anh vẫn như bên tai tôi đây, và thực tế thì anh đã xây được nhà rồi, có lắp thang cứu hỏa hẳn hoi. Bên dưới bức ảnh anh đang trượt xuống cùng nụ cười rạng rỡ là dòng chú thích, “Không muốn xa nhau, dù nửa khắc một giây.” Có một tấm cận cảnh Se Yeon ngồi trên xô pha, đôi chân dài bắt tréo, nhìn anh đầy tự hào. Trong ảnh trông anh khác quá. Như con khỉ con lông nâu ngã trên cây xuống ấy, tôi lầm rầm vô cảm. Và bây giờ thì sống trong căn nhà đó với một người đàn bà khác, không phải tôi, người đàn bà mà mùa thu năm ngoái còn chưa phân biệt được mùi cần tây với ngải cứu, nhưng giờ lại sắp mở trường dạy nấu ăn. Toàn bắt chước, căn bếp ăn thông hình chữ U là ý tưởng của tôi, thậm chí cái quầy trông như được đẽo từ đá hoa nguyên phiến rộng tới năm mét này cũng là kết quả lựa chọn sau cuộc tranh cãi nghiêm túc giữa tôi và anh. Khó mà xây được một căn bếp ưu việt hơn thế, nên sự mô phỏng này cũng dễ lý giải thôi. Tôi uể oải gật đầu. Lớp học nấu ăn của cựu người mẫu, với căn bếp hiện đại do anh kiến trúc sư người yêu thiết kế, sẽ trở thành đề tài bàn tán của thành phố trong một thời gian. Mun Ju còn kể, họ sẽ xuất hiện trong chiến dịch quảng cáo tủ lạnh mới của công ty S cùng với những người nổi tiếng ở các lĩnh vực khác. Tuy không phải là màn trở lại ngoạn mục nhất cho một người mẫu hàng đầu đã phải rời khỏi ngành công nghiệp thời trang vì một chấn thương gân gần mắt cá chân, nhưng mọi người vẫn sẽ truyền miệng về nó. Trông Se Yeon xinh đẹp và đầy sức sống. Đây là hình ảnh của những người đang yêu. Tôi cảm thấy nước miếng dồn hết lên miệng, y như khi chiêm ngưỡng một món ăn lạ bắt mắt và thơm nức.
Tôi nghĩ tình yêu giống như cây ô liu, vươn lên mạnh mẽ trong gió bão và cho ra những quả xanh mượt ngay từ khi vừa bén rễ. Tôi buồn, không phải vì tôi không thể nói với anh rằng tôi yêu anh, mà vì tình yêu với tôi không còn là cây ô liu, âm nhạc hay thức ăn ngon nữa. Nhưng có những thứ không thay đổi. Có những tình yêu không thể xoay chiều. Đúng, tôi thì thầm, bằng một giọng giống tiếng gầm gừ hơn. Thật không thể tin rằng mọi chuyện mới đó mà đã nửa năm. Tôi nghĩ đã đến lúc làm những gì mình muốn. Vừa lững thững tiến vào đường hầm, tôi vừa tự hỏi liệu cái chảo tôi cho có ở trong bếp của cô ta không. Cái chảo ấy là một trong những vật dụng yêu thích của tôi, đáy ba lớp bằng thép không gỉ, rải hơi nóng nhanh và đều, dùng rán hoặc nướng một khúc cá dày thì vô cùng lý tưởng. Se Yeon nói cô muốn một cái như thế, vì vậy mùa thu năm ngoái tôi đã cho cô ta cái chảo Lagostina của Ý. Không, có lẽ cô ta không còn giữ nữa. Đó là cái chảo cô ta dùng để đánh Paulie.
Đã đến lúc lấy lại quả bóng rồi. Có phải thế không nhỉ, Paulie?
Tôi đi vào hiệu sách, mua một cuốn về giải phẫu học.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lưỡi
Jo Kyung Ran
Lưỡi - Jo Kyung Ran
https://isach.info/story.php?story=luoi__jo_kyung_ran