Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hòn Đảo Phía Chân Trời
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương XIX
C
ảm giác thư thái và dễ chịu khi nằm đọc sách Kim Đồng trên chiếc chõng tre kê ở hiên sau, trong tiếng ríu ran của bầy chim sẻ ở trên mái và tiếng nước rơi long bong thong thả và điềm tĩnh trong thùng phuy ở góc nhà, Nhụ chợt nghe có tiếng kêu:
- Có ai ở nhà không? Trời ơi, sao vắng thế này?
Nhụ nhỏm dậy. Cô Hiền, mẹ của Đức đang đứng ở trước cửa, với dáng vẻ hốt hoảng.
- Cháu đây. Gì thế cô?
- Thằng Đức bị rắn cắn. Nguy lắm rồi. Ông Trương đi đâu?
- Cô sang nhà ông ấy chưa?
- Rồi. Thế này thì nó chết mất thôi, cháu ơi!
Cô mếu máo:
- Trời ơi, tôi lôi con tôi ra đây để đến nông nỗi này. Nó chết thì tôi cũng chết mất, hờ...
- Cô cứ bình tĩnh. Cháu tìm ngay cho.
Nhụ biết là ông Trương ra cái lạch nước ở phía sau nhà, để bắt nhái cho rắn ăn.
Hai cô cháu chạy gằn được một đoạn thì gặp ông Trương về, lưng đeo một cái giỏ con, giống cái giỏ mà Ngạnh thường đeo để bắt sá sùng, nhưng có nắp đậy.
- Ông ơi! Cứu con với! - Từ xa, cô Hiền đã hốt hoảng kêu lên, lưỡi líu cả lại.
Bằng linh cảm đặc biệt, ông Trương biết việc gì đã xảy ra. Ông treo giỏ nhái lên cái mấu tre đực ở hiên nhà, mở cửa, quờ tay vào lấy bi đông nhựa và chiếc áo ngắn tay, vắt lên vai, đóng cửa rất nhanh, rồi vội vàng đi luôn. Ông hỏi vắn tắt:
- Cắn vào đâu?
- Chân ạ.
- Buộc lại chưa?
- Rồi ạ.
- Được.
Ông chỉ nói có thế. Đi qua doi cát, mỗi bên có năm sáu đứa trẻ, cởi trần trùng trục, đang hối hả tranh cướp bóng, chúng đang dồn bóng vào sát khung thành là hai cái mũ vải xanh đỏ và nhàu nát đội lên hai hòn đá cuội. Giá lúc khác, Nhụ sẽ nhảy vào ngay, nhưng bây giờ chả còn lòng dạ nào.
Nhà cô Hiền ở ven đồi ràng ràng trông ra bến cá, mái lợp nứa, tường vách là các tấm gỗ xẻ, bên trong kê hai cái giường một, tất cả đều bằng gỗ tạp. Con chó vàng đốm trắng đón ở sân, vẫy đuôi rối rít nhưng không sủa, dù là sủa mừng. Bỗng chốc nó nhảy lên liếm cả vào cái cằm nhẵn nhụi của ông Trương. Ông Trương hừ hừ mấy tiếng không rõ là tiếng gì, rồi bước luôn vào nhà. Trong nhà Đức đang nằm, cái chân sưng vù gác lên vách gỗ, hai con mắt xa nhau lặng lẽ nhìn ra ngoài, mi mắt nhoè nước.
Chẳng nói chẳng rằng, ông Trương lấy từ cạp quần soóc lửng một viên thuốc, đặt vào cái vết tím sẫm chỉ nhỏ như hạt tấm ở mu bàn chân Đức. Viên thuốc dính chặt vào đó, khẽ run lên. Ông thong thả lấy một viên khác ở cái áo vắt vai, đưa cho Đức, bảo nuốt chửng. Đức ậm oẹ mãi rồi cũng nuốt được. Lúc ấy, ông mới ngồi xuống giường Đức. Mẹ Đức và Nhụ đứng bên cạnh, con chó con ngồi trên hai chân sau, cái mũi sứt thoáng khô rồi thoáng ướt, rất nhanh, đầu cứ lắc la lắc lư, không hiểu vì sao. Lúc đó, Nhụ mới thấy cổ nó không còn đeo cái vòng một trăm còng cáy như mọi hôm.
Ông Trương vành mi mắt Đức ra nhìn. Lát sau ông bảo:
- Con rắn này độc lắm đây. Nếu cháu không kịp buộc bắp chân thì ông cũng không cứu được.
Ông bảo cô Hiền lấy nước cho Đức uống. Lát sau Đức tỉnh hẳn.
- Cháu xéo vào nó à?
- Không. Cháu ra chuồng lợn, bỗng thấy hai con chuột đang ăn trộm trứng gà. Một con dùng cả bốn chân ôm quả trứng vào bụng, rồi nằm ngửa ra cho con kia ngậm vào đuôi mình mà kéo đi. Chợt con rắn ở đâu bò ra, nó cắn con chuột. Con chó trông thấy lao vào cắn con rắn. Con rắn đớp vào cổ nó, nhưng nó không việc gì, vì nó có bộ còng cáy che đi. Cháu nhặt luôn hòn gạch vỡ ném vào đầu con rắn. Thế là nó lao vào giữa hai chân cháu mà chạy, chỉ nghe roạt một tiếng. Chợt có một vết máu nhỏ như kim châm ở mu bàn chân, cháu cho là bị rắn cắn, nên tháo ngay cái dây ở cổ của con chó, buộc vào bắp chân mình, chứ cháu không biết là nó đã cắn cháu như thế nào...
Viên thuốc ở mu bàn chân của Đức tự nhiên rời ra, lăn xuống chiếu. Ông Trương lại lấy cũng từ cạp quần soóc lửng viên thuốc thứ hai, thay vào đó. Khi thấy viên thuốc đã dính chặt, ông mới với tay lấy cái cốc thuỷ tinh, rót rượu từ bi đông nhựa ra, rồi thả viên thuốc ở trên chiếu vào. Viên thuốc lập tức nhảy nhót lung lung, va lanh canh vào thành cốc.
- Cróc! Cróc! Cróc!
Con chó lúc đó mới sủa.
- Nó nhảy múa gớm nhỉ. - Nhụ nói và chăm chú nhìn cho đến lúc nhịp điệu của viên thuốc yếu dần, chỉ còn run lẩy bẩy ở đáy cốc.
- Lạ nhỉ? Con chưa thấy thế bao giờ. - Cô Hiền nói.
Đến khi viên thuốc thứ hai rời ra thì ông bảo:
- Chân nhức lắm không? Cởi dây ra được rồi. Sáng mai là thằng cháu ông đi đá bóng được.
Ông đưa cho Đức uống tiếp viên thuốc nữa và thu dọn để ra về. Cô Hiền kêu lên:
- Ông ơi, ông phải ở đây với con.
- Ở sao được.
- Phải ăn với con một cái gì, uống với con một cái gì chứ? Chờ con một tí...
Nhoáng cái, cô đã mang vào một quả đu đủ chín, mà cô nói là vặt ở phía đông của cây. Quả ở phía đó ngon hơn. Cô loay hoay mãi mới tìm được con dao, dù nó ở ngay trên đầu giường cô. Lúc này, Nhụ mới chú ý đến hai bàn tay cô, nó trắng bợt ra, dấu vết của nhiều ngày, nhiều đêm lao động, cân đong, bê vác, luôn sục tay vào đống cá sống, đống cá chết. Từ cô, toát ra vẻ dịu dàng, đảm đang, thùy mị và bao dung, thường chỉ có ở những bà mẹ hiền, cội nguồn phúc đức của mọi gia đình, của mọi đứa con.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hòn Đảo Phía Chân Trời
Trần Nhuận Minh
Hòn Đảo Phía Chân Trời - Trần Nhuận Minh
https://isach.info/story.php?story=hon_dao_phia_chan_troi__tran_nhuan_minh