Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đừng Quên Đêm Nay
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 29 -
Đ
ại Nhạc không nhận ra sự thay đổi ở Giai Lập, nhưng chàng cảm thấy nàng hơi khác với trước kia.
Ngay đêm mới về nước, chàng thấy điều đó.
Nói đúng hơn là sáng hôm sau, bởi vì đêm đó trong lúc chờ đợi, chàng thiếp đi lúc nào không hay, chàng chỉ nghĩ rằng tại mình mệt quá, chứ không cho rằng vì nàng ở trong nhà tắm lâu quá.
Đêm qua ngủ rất ngon, không có mộng mị gì . Do thói quen và vì bận rộn, lo lắng các hoạt động trong những ngày vừa qua, sáng nay chàng thức giấc rất sớm . Khi mở mắt ra mới hiểu rằng mình đã kết thúc một chuyến đi . Quay người lại, chàng thấy Giai Lập nằm bên cạnh.
Giai Lập ngủ say, lưng xoay về chàng nằm co quắp, trông thật vất vả và tội nghiệp . Hình như chàng chiếm nhiều chỗ quá, khiến nàng phải nằm lùi ra một góc xa . Đưa tay lên vuốt nhẹ nhàng bộ tóc ngắn bù xù của nàng, chàng không khỏi cảm thấy áy náy, thương thương trong lòng, chàng sực nhớ đêm qua mình đã ngủ quên, không hiểu nàng lên giường ngủ từ khi nào ?
Tại sao nàng không đánh thức chàng ? Điều này cũng khác với nàng trước kia . Nhưng lúc đó chàng không nhận ra, chỉ tưởng rằng nàng thấy chàng mệt quá, không nỡ quẩy quả . Lòng thông cảm, chiều chuộng của nàng đáng ra chàng phải tỏ lòng biết ơn.
Bàn tay vuốt ve nhẹ rồi mạnh dần từ trên đầu nàng trườn xuống . Sáng sớm thức dậy, chàng thấy tinh thần sảng khoái, sung mãn, vả lại xa cách lâu ngày, đêm qua lơ là, nên nhân lúc này để bầy tỏ tình cảm . Trước kia thế nào nàng cũng dần dần xoay người lại với chàng dáng vẻ nũng nịu . Còn hôm nay, nàng nằm im, khi chàng tỏ ra nồng nhiệt, nàng còn trốn tránh, hất tay chàng ra . Chàng nằm sát vào, nàng vẫn không ưng thuận, lên tiếng phản đối :
- Đừng quấy nữa.
Tuy giọng nàng không lạnh giá, nhưng cũng đủ để chàng cụt hứng . Mặt khác chàng cũng thấy mình không nên quấy nhiếu nàng nữa . Thấy chàng nằm im, nàng hơi tỉnh hơn trước, đưa tay vỗ nhẹ lên người chàng tỏ ý an ủi :
- Mình dậy giấc rồi, còn em mệt lắm.
Câu nói của nàng làm tiêu tan hẳn chút nhiệt tình cuối cùng trong lòng chàng.
Thực ra họ không còn là đôi vợ chồng mới cưới, cho nên Đại Nhạc chả nên lấy thế làm lạ . Song ngay trong giờ này với sự xa cách lâu ngày, thái độ của nàng đối với chàng cũng có phần thờ ơ lạnh nhạt.
Chưa chừng trong lòng nàng lại thầm trách chàng lạnh nhạt cơ ! Nếu không, chả đến nỗi vừa nằm xuống chàng đã thiếp đi . Đại Nhạc im lặng không nói gì, không bắt nàng chiều mình, để nàng ngủ tiếp.
Sau đó chàng cũng không suy nghĩ gì thêm chàng vốn là con người giỏi điều khiển cách suy nghĩ của minh, không bao giờ mất sức vào những việc không đâu . Một khi rỗi rãi, chàng động não vào các công việc thuộc chức vụ và các mối quan hệ giữa chàng với mọi người trong quan trường.
Đại Nhạc cũng cho rằng sự khác thường của Giai Lập là do nàng hay ốm vặt : nhức đầu, đau dạ dầy... Đại Nhạc khuyên nàng mời thấy thuốc đến khám, nhưng nàng trả lời không cần thiết . Tuy đau vặt, nhưng cũng hay ảnh hưởng đến tinh thần, tình cảm . Cứ như chàng nhớ thì lâu nay Giai Lập khỏe mạnh chẳng đau ốm gì, không hiểu tại sao gần đây nàng lại dở chứng.
Giai Lập vốn thuộc loại người lạc quan, nàng xử lý các việc thủ tạc nhẹ như không . Nhưng gần đây, nàng hay ca thản, cho rằng tiệc rượu, yến tiệc hay mời khách đều là những chuyện vớ vẩn . Nếu chàng có hỏi tại sao ngày trước nàng không nghĩ như vậy thì Giai Lập lại cười cười, bất đắc dĩ giải thích rằng tại vì sức khỏe yếu.
Tuy nhiên, tất cả những hiện tượng đó đều dẫn đến sự ngờ vực . Bởi vì trong mắt chàng, Giai Lập là con người hoàn hảo : trước khi cưới, nàng trong trắng như tuyết, sau khi cưới nàng yêu chàng thủy chung như nhất . Quả thực Đại Nhạc không thể ngờ được là hiện nay trong tâm hồn nàng đang có bão tố . Chàng càng không thể ngờ được, đêm đêm sau khi chàng ngủ say, nàng lặng lẽ trăn trở, thậm chí còn để rơi những giọt lệ thầm lặng.
Có một đêm xẩy ra việc đáng ngờ, nhưng rồi chàng vẫn không nghĩ xấu về nàng . Đang ngủ mơ màng Đại Nhạc bỗng thức giấc, chàng mở mắt mà không thấy Giai Lập đâu . Nhẽ ra chàng ngủ tiếp, nhưng thấy trong buồng tắm không có ánh sáng, Đại Nhạc lên tiếng gọi nàng . Không có tiếng thưa . Khi phát hiện một tia sáng lọt vào phòng ngủ, chàng mới hay cửa phòng chỉ khép hờ . Phần vì tò mò, phần vì cần phải ra ngoài, chàng bò dậy, đang lò đò định mở cửa phòng thì thấy Giai Lập vội vàng đi từ ngoài vào.
Đầu tóc nàng rối bù, hơi lạnh nửa đêm khiến Giai Lập phải quấn áo ngủ vào sát người, hai tay thu vào ống, lưng hơi gù, vẻ co ro . Lúc này thấy người nàng càng thon nhỏ, chàng còn nhận ra rằng nàng đi chân không.
- Lúc này mà còn làm gì ?
Đôi mắt nàng sáng long lanh, như hai hòn ngọc vừa rửa sạch trong nước, tuyệt nhiên không lộ vẻ ngái ngủ . Nếu nàng không mở mồm nói trước, có khi Đại Nhạc tưởng nàng mắc bệnh mộng du :
- Em đi xem các con đắp chăn cẩn thận chưa.
Nửa đêm, người mẹ thức dậy đi xem coi cái ngủ ra sao cũng là lẽ thường tình . Trước kia nàng vẫn làm thế . Nhưng có điều Đại Nhạc thấy khác trước . Vì chăm sóc con mà coi thường sức mình . Bắt đầu vào tiết đông, trời lạnh, nàng dậy mà không đi giầy là nghĩa làm sao ?
- Em sẽ bị cảm đấy !
- Không sao - Khi trả lời, hai hàm răng nàng va vào nhau vì rét run lên.
Sau khi nằm xuống, nàng vẫn xoay lưng về phía chàng cuộn tròn ở một góc giường.
- Xem em rét run lên kia kìa.
Nàng nằm im không trả lời, như đã ngủ thiếp đi.
Cụt hứng, chàng cũng nằm im, ít phút sau đã ngủ say.
Sáng sớm hôm sau, vô tình chàng nghe thấy A Ngọc nói với bà Lý khi dọn dẹp ngoài phòng khách :
- Đêm qua chẳng hiểu ai gọi điện, không đặt máy lại cho ngay ngắn.
Bà Lý đang lo dọn bữa sáng, nên không trả lời.
Có lẽ là Thiên Nhu, con gái vẫn thường nói chuyện với bạn qua điện thoại, Đại Nhạc thầm nghĩ như vậy, chàng không hề liên tưởng đến việc đêm qua Giai Lập thức dậy.
Tiếng quay số điện thoại của chủ nhà đánh thức Thiên Lập . Ông già đập đập máy rồi lại quay số :
- Lạ thật, điện thoại bị hỏng rồi !
Thiên Lập trở mình, anh nhớ lại tình hình đêm qua.
Khoảng hai giờ sáng, chuông điện thoại réo lên một tiếng rồi im bật . Trống ngực anh đánh thình thịch, đó chính là ám hiệu giữa anh với Giai Lập : Hễ chuông reo lên một lần, có nghĩa là nàng gọi điên cho anh, vì làm như vậy khỏi quấy rầy ông bà chủ nhà.
Thiên Lập vội vàng khoác áo ngủ chạy ra . Anh nín thở đứng cạnh máy, khi thấy ông bà chủ nhà đã ngủ yên, mới thở phào . Anh chờ đợi hồi chuồng thứ hai, tay đặt hờ trên cổ hộp, mắt nhìn đăm đăm cuốn sổ điện thoại treo trên tường . Nếu có ai đó lại đứng cạnh nhìn thần thái anh lúc này, hẳn không khỏi bật cười, nhưng anh thì không hề biết dáng đứng ngộ nghĩnh của mình.
Hai người đã giao hẹn với nhau trước . Hôm nào ban ngày không gặp nhau được thì tối đến nàng sẽ gọi điện cho anh.
Giọng Giai Lập nhỏ nhẹ, giọng anh cũng thế . Hơi lạnh và sự căng thẳng khiến cả hai người cùng run lên cầm cập, nhưng cuộc đối thoại như có luồng hơi ấm làm người anh nóng ấm dần.
Anh không còn nhớ là nàng và anh nói gì, nhưng anh cảm thấy mỗi câu nói giữa hai người có ý nghĩa biết bao . Và cũng không biết thời gian kéo dài bao lâu, chỉ còn lại cái cảm giác của khoảnh khắc . Đáng tiếc là câu chuyện bị bỏ dở . Anh chợt nghe tiếng Giai Lập nói với vẻ hơi hốt hoảng :
- Em phải gác máy đây, hình như có người thức dậy... - Chưa nói hết câu nàng đã đặt máy.
Ai dậy vào lúc nửa đêm ? Liệu có điều gì xẩy đến với nàng không ? Thiên Lập đứng ngây người suy nghĩ, mãi đến khi thấy ngón tay tê cóng vì lạnh, anh mới đặt ống nghe xuống.
Nhưng anh vẫn chưa bỏ đi, anh vẫn cứ hy vọng . Biết đâu nàng tưởng nhầm thì sao ? Nếu không, nàng sẽ gọi lại . Anh vẫn đứng chờ, mãi cho đến khi chân tê mỏi, mới lặng lẽ quay vào phòng ngủ.
Nhưng trước khi về phòng, vẫn còn tiếc rẻ anh cầm tổ hợp lân lần nữa . Lẽ ra anh phải nghe những tiếng kêu "O . O" trong máy . Nhưng tịnh không một âm thanh nào . Anh đặt xuống rồi lại cầm lên lần nữa, vẫn không có tiếng gì, đến lúc đó anh mới đoán rằng, trong lúc vội vàng, Giai Lập đã không kịp đặt tổ hợp vào đúng chỗ.
Khi nghe tiếng chủ nhà ca cẩm anh vừa băn khoăn vừa cảm thấy buồn cười . Không hiểu đêm qua Giai Lập gặp điều gì không lành chăng ?
Quả thật là mạo hiểm : gọi điện cho nhau, đi lại lén lút với nhau... Nhưng tất cả những gì mạo hiểm kia lại kích động tâm trí anh . Giờ đây nằm trên giường, nhớ lại chuyện hai người tâm sự qua điện thoại giữa đêm khuya anh thấy cũng thú vị.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đừng Quên Đêm Nay
Quỳnh Dao
Đừng Quên Đêm Nay - Quỳnh Dao
https://isach.info/story.php?story=dung_quen_dem_nay__quynh_dao