Trang chủ
Đăng nhập
Nhật kỳ....
Trợ giúp
Truyện
Truyện Tranh
Sách Nói
Thơ
Lời Nhạc
Sưu Tầm
Chat
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Con Chồn Tinh Quái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chồn Tự Biện Hộ
C
ó vài thám tử trông thấy Lợn Lòi và Chồn từ đằng xa đến vội vàng chạy về báo tin. Tin này lập tức được truyền đi rất nhanh. Bách thú đều tụ tập ở Pháp đình đợi xem xử Chồn đông không còn một chỗ chen chân. Trong số này kẻ hiếu kỳ đi xem cũng có, và một số đông định nhân dịp cũng kiện Chồn vài vụ đã để dành từ lâu. Bây giờ hắn thất thế rồi mà không lợi dụng cơ hội kiện hắn thì còn đợi đến bao giờ nữa!
Chồn vào đến nơi trông thấy kẻ thù bao vây chung quanh tò mò xầm xì phê bình, hắn vẫn cứ phớt tỉnh như thường.
Chồn ngẩng đầu rất cao, giữ vẻ uy nghi của một vị Nam tước giống như những lúc hắn đi triều kiến Quốc Vương. Chồn cúi chào Sư vương và Vương phi một cách cung kính.
Chồn cất giọng nghiêm trang đĩnh đạc bắt đầu nói:
- Tâu đại vương, thần mấy hôm nay rủi bị Ốm không đi đường xa được nên chậm đến thỉnh an, xin Đại vương xá tội. Thần mong rằng Đại vương rất anh minh sẽ không vì thế mà nghi ngờ đến lòng trung thành của thần đối với Đại vương.
Trong cuộc lữ hành vừa qua thần nghe Lợn Lòi kể có nhiều bạn thân, sơ đang kiện thần. Và thần xin được biện hộ để tỏ lòng thanh bạch.
Sư vương nghiêm nghị bảo:
- Ngươi là một kẻ rất có khẩu tài. Ta không muốn nghe những lời nịnh hót vô ích.
- Tâu đại vương lòng trung thành của thần không phải chỉ là những lời nịnh hót tầm thường. Thần dám chắc là trên đời này chỉ có một mình thần là kẻ trung thành tận tụy với Đại vương mà thôi!
- Ngươi nói ngươi trung thành thế mà hai sứ giả của ta phái đến ngươi đã đón tiếp như thế nào? Ngươi cứ xem những vết thương còn băng bó kia thì biết trách nhiệm về ai.
Chồn cãi hơi mỉa mai:
- Dầu sao thần cũng không thể chịu tội thay cho kẻ khác. Về chuyện Gấu, thần dắt Gấu đến một nơi có mật theo lời Gấu yêu cầu, và đó cũng là bổn phận của chủ nhân phải lo đãi khách cho chu đáo. Còn việc Gấu tham ăn và ngu dốt đút đầu vào bộng cây đến nỗi rút không ra, không lẽ đó là lỗi của thần hay sao?
Về chuyện Mèo, vì thần ăn chay nên dọn hoa quả ra mời, Mèo nhất định không thèm ăn, bắt buộc thần phải dắt sang nhà hàng xóm bắt chuột. Thần làm sao biết được bên trong có bẫy đặt sẵn để Mèo bị mắc? Tâu Đại vương hai kẻ ấy vì tham ăn và hấp tấp dại dột nên mắc nạn chứ thần có lỗi gì đáng trách đâu!
Vương phi cho là có lý bèn nói nhỏ ý kiến mình với Sư vương.
Sư vương vẫn nghiêm nghị:
- Ngươi giải thích chuyện đó ta nghe cũng thông nhưng còn những chuyện khác nữa. Những kẻ kiện ngươi không kể sao cho xiết. Tội ngươi ta sai lấy khẩu cung của tiên cáo chép đầy cả một kho giấy của Hoàng cung. Có lẽ nên kể tên những ai không kiện còn giản dị hơn nhiều. Đơn kiện đếm cả ngày không hết! Sói kiện ngươi nhiều nhất.
- Tâu đại vương, Sói với thần không bà con giòng họ gì hết, nhưng thần vì kính trọng Sói là bậc tuổi tác nên lúc nào cũng gọi bằng cậu, xưng cháu rất lễ phép cung kính, trong các cuộc săn mồi bao giờ thần cũng nhường nhịn Sói cũng như đã nhường nhịn tất cả các bạn bè quen thuộc khác. Phần thiệt bao giờ cũng về thần.
- Nghe ngươi nói ai cũng tưởng ngươi là Thánh nhân. Thế nhưng còn Chó, Mèo, chim, Thỏ. Lại còn mụ Gà Mái Cả và đàn con ai tàn sát một cách thảm thương?
Chồn thở dài:
- Tâu Đại vương thần xin thú thật tất cả, và Đại vương sẽ thấy thần chỉ là một kẻ đáng thương, là một nạn nhân mà thôi! Trời sinh ra thần và ban cho thần cả những tính nết thần không muốn có. Chẳng hạn như tính ham chuộng thịt gà! Mà đồng thời cũng rất ghét loài gà! Thật là mâu thuẫn làm sao! Thần vừa thích chúng vừa ghét chúng, thần chỉ là một nạn nhân của tính nết trời sinh, thần biết làm thế nào để biến đổi được.
- Thần ghét chúng vì thái độ rởm đời kiêu căng ngu ngốc, lúc chúng muốn trốn tránh những địch thủ trong trí tưởng tượng, chúng kêu thét lên từng cơn một cách ngớ ngẩn buồn cười. Có lúc làm bộ muốn bay bổng lên một cách lố bịch, lúc nào cũng làm bộ làm điệu giả dối và kiêu ngạo một cách ngây ngộ Chúng nó dốt nhất thế gian mà lại cứ tưởng mình thông thái nhất trên đời. Chữ viết xấu như mèo cào mà lúc nào cũng khoe, gặp ai cũng viết chữ ra đố xem có hiểu không, kỳ thực chữ nó viết chính nó cũng đoán không được.
Thần ghét chúng mà đồng thời thần cũng yêu mến chất thịt của chúng vô cùng. Thần vừa yêu những thớ thịt tươi mềm, ngọt, thơm và béo bổ của chúng, vừa yêu những đốt xương mềm dòn tan, lại càng thích nghe chất xương cọ xát vào răng.
Hai cái ý tưởng yêu và ghét ấy lúc nào cũng vấn vương quấn quít trong đầu óc thần xúi dục thần lúc gặp là phải giết và ăn, như thế cả hai điểm yêu và ghét đều được thõa mãn. Và cũng chỉ vì thần lắm khi được may mắn nên có kẻ tham lam ngu ngốc khác, thường rủi ro trong khi săn mồi sinh lòng ganh ghét. Hôm nay chúng viện cớ này cớ kia ra để kiện thần, kỳ thực chính bản thân chúng cũng phải săn mồi để sống, bảo rằng thần có tội thật không công bình tí nào!
Về vụ Sói bị băng đóng chặt vào đuôi nên bị người ta đánh đuổi là tại vì Sói tham lam quá, định câu thực nhiều cá nên đuôi mới đính chặt vào băng. Thần đã khuyên bảo mãi nhưng anh ấy chứng tham lam vẫn không thể nào chừa được. Vụ Sói rơi xuống giếng cũng chỉ vì tham lam và ganh tị muốn chia hạnh phúc của thần ở dưới giếng nên mới đâm đầu vào. Chứ lúc ấy thần ở dưới đáy giếng, Sói trên miệng giếng thần làm thế nào để lôi kéo hay xô đẩy cho Sói ngã được! Sói tự mình xuống giếng và có bị đòn là tại Sói chứ đâu có liên hệ gì đến thần.
Vụ Mèo cũng thế, thần giúp Mèo rất nhiều nhưng chẳng bao giờ được một chút gì gọi là đền bù công lao khó nhọc. Mèo bị đứt đuôi vì tham ăn, trông thấy sữa là liếm lấy liếm để, không còn biết trời đất bạn bè gì nữa, ăn đến nỗi bụng chương lên không chạy nhanh nên bị nắp rương rơi làm đứt đuôi. Mèo đã cướp khúc dồi của thần còn trở ngược lại kiện thần, thực là vừa ăn cướp vừa la làng...
Mèo bước ra trả lời:
- Dồi ấy tôi cướp được trên tủ là của tôi.
- Nhưng anh ném nó xuống đất, và tôi nhặt được, nó là của tôi.
- Không phải, của tôi.
Chồn mỉa mai:
- Dù là của Đại vương đi nữa thì bây giờ nó cũng đã ở trong bụng anh rồi, anh còn chưa bằng lòng sao?
Mèo im lặng, Chồn lại tiếp:
- Về vụ Thỏ, thần dạy học trò hát, lẽ nào không có quyền trách phạt lúc học trò lầm lẫn hay sao? Thỏ kiện không đúng, Hải Ly can thiệp làm to chuyện cũng là sai.
Sói đến trước mặt Sư vương nói:
- Xin Đại vương đừng trúng kế Chồn. Nghe hắn nói ai cũng tưởng hắn là Thánh sống, nhưng tất cả mọi nhân vật có mặt tại đây đều đã từng nghe lời hắn mà bị lừa điêu đứng, chết đi sống lại cả. Xin Đại vương đừng tin hắn mà mất uy tín của triều đình.
Chung quanh nhiều tiếng thì thầm nổi lên. Tất cả đều lọt vào tai Sư vương.
Sư vương nghiêm khắc bảo:
- Không lẽ ta lại không biết phân biệt trái phải, không biết xử đoán công bình sao? Không lẽ ta là một đứa trẻ con phải chờ người ta chỉ bảo việc mình phải làm sao? Không lẽ ta là một Quốc vương bù nhìn vô dụng không biết xử kiện là gì bao giờ?
Sói hoảng hốt lùi lại không dám nói thêm gì nữa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Con Chồn Tinh Quái
Linh Bảo
Con Chồn Tinh Quái - Linh Bảo
https://isach.info/story.php?story=con_chon_tinh_quai__linh_bao