Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiếng Cười Trong Bóng Tối
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27
M
ột tuần trôi qua, và một tuần nữa. Ban ngày trời quang đãng. Ở đó có nhiều hoa và khách nước ngoài. Chỉ cần lái xe một tiếng đồng hồ là đến được một bãi tắm phủ cát tuyệt đẹp giữa những khối đá đỏ sẫm trên nền biển xanh thẳm. Những ngọn đồi phủ đầy thông bao quanh khách sạn của họ, một tòa nhà đẹp so với kiểu nhà đó, mang phong cách Moor ghê người hẳn đã làm Albinus sởn gai ốc nếu mà lúc đó ông lại không hạnh phúc đến nhường ấy.
Margot cũng rất hạnh phúc, và Rex cũng vậy. Cô được nhiều người ngưỡng mộ: một nhà sản xuất lụa từ Lyons; một người Anh trầm lặng, sưu tầm bọ cánh cứng; các cậu thanh niên chơi quần vợt với cô. Nhưng bất kể có ai dán mắt vào cô hay nhảy với cô, Albinus cũng không cảm thấy chút ghen tuông.
Điều này làm ông khá ngạc nhiên khi nhớ lại cơn dằn vặt ông phải trải qua ở Solfi: tại sao lúc đó mọi thứ lại làm ông khó chịu, còn bây giờ ông lại thấy tin tưởng cô đến thế? Ông đã không nhận ra một chi tiết nhỏ: đó là cô không còn chút mong muốn làm hài lòng người khác nữa, cô chỉ cần duy nhất một người đàn ông – Rex.
Và Rex thì là cái bóng của Albinus. Một ngày nọ cả ba người làm một chuyến dạo chơi lâu trên núi, họ bị lạc, và cuối cùng đi xuống theo một lối đầy đá khó khăn dẫn họ sang nhầm hướng. Margot không quen đi bộ và chân cô bị phồng rộp nặng; hai người đàn ông thay nhau cõng cô, suýt ngã gục vì gánh nặng, bởi cả hai đều không cường tráng cho lắm.
Khoảng hai giờ chiều họ tới một ngôi làng nhỏ ngập nắng và thấy chiếc xe buýt đi Rouginard đang sẵn sàng chuyển bánh từ một quảng trường lát đá, ở đó vài người đàn ông đang chơi ném bóng gỗ. Margot và Rex lên xe, Albinus đã toan lên nhưng đúng lúc đó ông quan sát thấy người tài xế vẫn chưa lên ngồi và sẽ còn mất chút thời gian để giúp một lão nông dân bê hai cái thùng lớn lên xe, thế là ông gõ lên ô cửa kính mở lưng chừng chỗ Margot đang ngồi và nói ông sẽ chạy đi uống cái gì đó thật nhanh.
Ông lao đi và bước vào một quán bar nhỏ ở góc quảng trường. Lúc với lấy cốc bia, ông xô vào một người đàn ông nhỏ bé mảnh khảnh trong bộ quần áo vải nỉ trắng đang vội vã trả tiền. Họ nhìn nhau. “Cậu ở đây à, Udo?” Albinus kêu lên. “Quả là một niềm vui bất ngờ.” “Rất bất ngờ,” Udo Conrad đáp.
“Cậu đã hói hơn một chút rồi, anh bạn già ơi. Cậu đến đây với gia đình à?” “Ừm, không... Cậu này, mình đang ở làng Rouginard và...” “Hay lắm,” Conrad nói. “Mình cũng đang sống ở Rouginard. Trời, xe buýt nổ máy rồi kìa. Nhanh lên.” “Tôi đến ngay đây,” Albinus nói, và ừng ực nốc cốc bia.
Conrad lóc cóc chạy về phía xe buýt và leo lên. Xe bóp còi. Albinus dò dẫm tìm đồng tiền Pháp cứ tuột khỏi tay. “Ồ, không có gì phải vội,” ông chủ quán nói, đó là một người đàn ông âu sầu với bộ ria đen rủ xuống. “Đầu tiên xe sẽ đi vòng quanh làng và sau đó dừng lại ở góc này trước khi đi tiếp.” “Vậy à, tốt quá,” Albinus nói.
“Thế thì tôi sẽ uống thêm một cốc.” Ngang lối ra sáng sủa ông thấy chiếc xe buýt dài thấp màu vàng từ từ tăng tốc xuyên qua mê cung lốm đốm của bóng cây tiêu huyền, bóng cây dường như đang nhập vào chiếc xe rồi làm nó tan biến. “Buồn cười thật, mình gặp lại Udo,” Albinus trầm ngâm.
“Anh ta nuôi một bộ râu ngắn hoe vàng, cứ như để bù lại việc rụng tóc của mình. Mình gặp lại anh ta lần cuối là khi nào nhỉ? Sáu năm trước đây. Mình có sướng mê được gặp anh ta không? Chẳng có tí gì cả. Mình cứ nghĩ anh ta sống ở San Remo. Một người cổ lỗ, yếu đuối, khá kỳ dị và không hạnh phúc lắm.
Độc thân, bị dị ứng thời tiết, ghét mèo và tiếng đồng hồ tích tắc. Một nhà văn có tài. Một nhà văn thú vị. Buồn cười là anh ta không có chút ý tưởng rằng cuộc đời mình đã thay đổi. Cũng buồn cười nữa là mình đang đứng đây, ở cái chỗ nóng bức buồn tẻ mình chưa từng đặt chân đến này và có lẽ sẽ không bao giờ quay lại.
Mình tự hỏi Elisabeth đang làm gì lúc này đây? Váy đen, hai bàn tay bất động. Tốt hơn là không nên nghĩ về chuyện đó.” “Xe buýt đi vòng quanh làng mất bao lâu vậy?” ông hỏi với giọng tiếng Pháp chậm chạp cẩn trọng. “Một vài phút,” ông chủ quán buồn bã đáp. “Không rõ người ta làm gì với những quả bóng bằng gỗ kia.
Có phải bằng gỗ không nhỉ? Hay là kim loại gì đó? Đầu tiên nắm nó trong lòng bàn tay rồi sẽ ném về phía trước... nó lăn lăn rồi sẽ dừng lại. Sẽ khó xử đây nếu anh ta tình cờ trò chuyện với cô bé trên đường đi và cô lại nói toạc hết ra trước khi mình kể cho anh ta. Liệu cô ấy có làm thế không đây? Mình thật băn khoăn.
Tuy vậy cũng không có nhiều khả năng họ sẽ nói chuyện. Cô ấy đang không hài lòng mà, tội nghiệp cô bé con, chắc sẽ ngồi rất yên lặng thôi.” “Làng này hẳn cũng khá lớn đây, nếu tính đến thời gian xe buýt đi quanh một vòng,” ông nhận xét. “Nó không đi vòng quanh đâu,” một ông già ngậm tẩu bằng gốm ngồi ở bàn phía sau lên tiếng.
“Có mà,” ông chủ quán rầu rĩ nói. “Nó đi như thế cho đến hết Chủ nhật tuần trước thôi,” ông già nói. “Bây giờ nó đi thẳng luôn.” “Vậy à,” ông chủ quán nói, “đó không phải lỗi của tôi, phải không nào?” “Nhưng giờ tôi phải làm gì đây?” Albinus kêu thảng thốt.
“Thì đi chuyến tiếp theo,” ông già khôn ngoan đáp. Cuối cùng thì ông cũng về được đến nhà và thấy Margot đang ngồi trong ghế võng trên sân thượng ăn quả anh đào, cạnh cô là Rex mặc quần tắm ngồi trên lan can màu trắng, tấm lưng dài lông lá màu nâu của hắn quay về phía mặt trời.
Một bức tranh êm ả hạnh phúc. “Anh đã lỡ mất điều may mắn,” Albinus nói, cười toe toét. “Hẳn là thế,” Margot đáp. “Nói anh nghe, em có để ý thấy một người đàn ông nhỏ mặc đồ trắng với một bộ râu hoe vàng không?” “Tôi có thấy,” Rex nói. “Ông ấy ngồi đằng sau chúng tôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiếng Cười Trong Bóng Tối
Vladimir Nabokov
Tiếng Cười Trong Bóng Tối - Vladimir Nabokov
https://isach.info/story.php?story=tieng_cuoi_trong_bong_toi__vladimir_nabokov