Chương 27
.T cảm thấy mình như một con ngựa giống tại cuộc đấu giá khi cha mẹ Brandy đang quan sát gã kĩ lưỡng từ đầu đến chân. “Con gái tôi đâu?” Bà Talavera hỏi, tông giọng lo lắng đã phản bội bà. “Brandy đâu?”
“Cô ấy ổn, thưa bà,” J.T trả lời. “Chúng cháu có một cậu con trai, nặng 7,3 pounds[33], dài 21 inches.” “Cậu chắc là con bé ổn cả chứ?”
“Vâng, thưa bà, mẹ và con đều khỏe mạnh.” “Cậu gặp con gái tôi ở đâu?” Nick Talavera hỏi, có phần cộc cằn.
“Ở đây, ở Cedar Ridge ạ,” J.T trả lời. Gã không bận tâm thêm vào rằng họ gặp nhau ở thế kỷ khác. “Khi nào?”
“Một năm trước ạ.” “Tại sao chúng ta không nghe tin gì từ con bé trong suốt quãng thời gian qua?” Talina Talavera hỏi.
Tại sao, quả là vậy, J.T đăm chiêu buồn bã. “Cậu có chắc là con bé ổn cả không?” Nick Talavera hỏi, rõ ràng vẫn còn nghi ngờ có điều gì đó không ổn.
“Cháu đã nói cô ấy ổn cả ạ,” J.T kiên nhẫn lặp lại. “Và đúng là cô ấy ổn cả ạ.” “Cậu mang một phần dòng máu da đỏ, phải không?” Talina nhận xét.
“Vâng, thưa bà. Cháu mang dòng máu Lakota.” “Lakota!”
J.T gật đầu. Rõ ràng có một số thứ chẳng bao giờ thay đổi, gã trầm ngâm, như tình trạng thù địch giữa người Crow và người Lakota chẳng hạn. Rõ ràng, từ cái nhìn trên gương mặt cau có của Talina Talavera, bà không mấy thích thú khi có một người con rể mang dòng máu Lakota. Nhưng đó là nỗi lo lắng nhỏ nhất của gã lúc này. Làm cách nào họ có thể giải thích được cho cha mẹ Brandy đây? Họ liệu có tin sự thật không? Quỷ thật, với gã cũng thật khó mà tin được. May mắn thay, một y tá xuất hiện ngay lúc đó. “Ông Cutter? Ông có thể gặp vợ mình bây giờ.”
“Đây là cha mẹ của vợ tôi.” “Chính sách của bệnh viện chỉ cho phép hai người vào thăm một lần thôi,” y tá đề nghị.
J.T gật đầu với cha mẹ Brandy. “Hai bác vào đi ạ,” gã nói. “Cháu biết cô ấy rất nóng lòng gặp hai bác.” “Cảm ơn cậu, cậu Cutter.” Talina Talavera nói.
“J.T là được rồi ạ.” Talina tặng gã thứ gì đó gần như một nụ cười, rồi vội vã rời khỏi phòng, bước theo chồng bà.
J.T đi lại trên sàn nhà, thần kinh căng thẳng. Brandy dường như quá dễ dàng khi hòa nhập với thế giới của gã, tại sao gã lại khó khăn để vậy trong thế giới của cô? Gã cảm thấy như thể gã đang quan sát mọi thứ qua một cặp kính từ bên ngoài. Gã trông thấy những thứ quen thuộc, nhưng lại không thật sự nhận ra chúng. Thị trấn trông quen thuộc nhưng nó lại khác hoàn toàn. Nó thậm chí còn có mùi khác nữa. Đã qua rồi hương thơm của cây xô thơm và cây thông, thay vào đó là thứ mùi nặng nề mà gã không nhận ra. Trang phục thì dường như vẫn thế - những quý cô vẫn mặc váy và đàn ông vẫn mặc quần và áo sơ mi, tuy nhiên nó cũng không hoàn toàn giống. Váy có thể làm mù mắt người ta vì nó quá ngắn, để lộ rất nhiều chân phụ nữ. Và một trong những y tá còn mặc quần nữa chứ, J.T lắc đầu. Gã chưa bao giờ trông thấy một phụ nữ mặc quần trước đây. Lúc đầu gã còn tưởng cô ta là một người đàn ông có gương mặt xinh xắn nữa kìa.
Gã nghiên cứu những bóng đèn trên đầu, tự hỏi điều gì đã khiến những chiếc ống dài hẹp đó sáng lên như vậy. Gã đã từng trông thấy ánh sáng từ nến và khí đốt, nhưng đây quả là một thứ mới mẻ. Gã liếc nhìn đồng hồ trên tường – có thứ gì thật khác biệt. Đã hơn mười giờ rồi. Với một tiếng thở dài, gã bước đến chỗ tờ báo nằm trên chiếc bàn ọp ẹp. Ánh mắt gã dán vào ngày tháng trên đó. Ngày 10 tháng 4 năm 1996.
Gã chửi thề khe khẽ khi vò nát tờ báo trong tay. Nó đánh vào gã, thật sự lần đầu tiên. Gã đã tới tương lai một trăm hai mươi mốt năm sau. Tất cả mọi người gã từng biết đã chết từ lâu. Tất cả mọi thứ quen thuộc đều đã ra đi và không thể trở lại. Và rồi gã nghĩ tới Brandy và con trai họ, và gã mỉm cười. Gã không có lý do gì để quay lại cuộc đời cũ và không có gì để quay trở lại cả. Tất cả những gì gã muốn, tất cả những người gã yêu thương và trân quý, đều ở ngay đây rồi.
Huýt gió khe khẽ, J.T bước xuôi hành lang về phía phòng vợ mình. Tương lai của gã, cuộc sống của gã, toàn bộ thế giới của gã, đang chờ ở đó, phía sau cánh cửa.
The Angel & The Outlaw (Tiếng Việt) The Angel & The Outlaw (Tiếng Việt) - Madeline Baker The Angel & The Outlaw (Tiếng Việt)