Chương 27
ào 5 giờ hôm đó, 24 giờ của Taylor kết thúc. Kỳ nghỉ ở thiên đường của cô đã miễn cưỡng tới đoạn cuối.
Jason dừng chiếc Aston Martin trên sân tòa nhà của cô và tắt máy. Cả hai ngồi lại trong xe thêm vài phút.
"Quay lại hiện thực." Taylor thở dài. "Căn hộ cũ yêu dấu."
"Cô biết không, lần tới cô muốn ngủ qua đêm ở nhà tôi, cô chỉ cần hỏi tôi, không cần phải tông xe cô đâu."
Taylor bật cười, nhẹ lòng vì anh đã hài hước trở lại. Anh đã im lặng suốt ngày và cô đã bắt đầu lo là có cái gì đó không hay.
"Tôi sẽ nhớ mà," cô bảo anh. Cô vừa định cám ơn anh đã để cô ngủ qua đêm thì nó lại xảy ra: tiếng điện thoại réo lên inh ỏi từ bóp của cô. Triệu chứng ngắt chuyện vì di động.
Dù không muốn, Taylor vẫn phải kiểm tra xem có phải Derek gọi vì có chuyện đột xuất liên quan đến vụ kiện. Cô cảm thấy Jason ngó cô khi cô rut điện thoại ra và kiểm tra người gọi. Khi cô thấy là Scott gọi, cô không nói gì chỉ đút điện thoại trở lại bóp.
"Là anh ta, phải không?" Jason hỏi.
"Tôi để nó thâu vào hộp thư thoại rồi."
Nhưng điện thoại của cô không ngừng reo. Nó reo lại ngay lập tức. Taylor mỉm cười, nghĩ đến một người nào đó cách đây không lâu cũng kiên trì giống vậy để gọi cho cô.
"Tôi phải công nhận, ngôi sao mấy người quả ngoan cố," cô nói vẻ trêu chọc át tiếng điện thoại reo.
Mặt Jason lạnh lùng. "Tôi không có gì giống anh ta hết."
Cô định nói nhận xét đó như một câu đùa nhưng cô thấy thay vào đó, nó đã xúc phạm anh. Anh nói đúng, bỗng nhiên cô thật muốn nói, anh hơn anh ta nhiều lắm.
Trong lúc điện thoại cô tiếp tục reo, Jason quay đi và nhìn thẳng phía trước với vẻ mặt lạnh như đá, mắt anh dán chặt vào kính xe.
Nói đi, Taylor nghe giọng trong đầu cô thúc giục. Ít nhất cũng nói với anh ấy điều đó. Sau những gì anh ấy đã làm cho mày, anh ấy đáng nghe được những điều này.
Nhưng cô không thể.
Bởi vì cô biết những lời này nói ra sẽ dẫn đến những lời khác và có những chuyện giữa cô và Jason mà cô chưa sẵn sàng đối mặt. Quá nhiều điều đã xảy ra trong 24 giờ qua và cô cần thời gian để suy nghĩ.
Nên cô đắn đo. Thấy vậy, Jason bạnh cằm đầy giận dữ và đề máy xe.
"Cô nên bắt điện thoại, Taylor" anh nói nhưng từ chối nhìn vào cô.
Gật đầu, cô với lấy giỏ xách và bước ra khỏi xe. Cô chỉ vừa đóng cửa là Jason đã vô số phóng đi. Cô đứng trên sân, nhìn chiếc Aston Martin quẹo nhanh nơi góc đường. Mất một lúc cô mới nhớ ra điện thoại cô vẫn đang reo.
Chết - Scott. Cô đã quên mất anh ta. Thêm một lần nữa.
Cô trả lời điện thoại và biết khá rõ từ đầu tiên của anh ta sẽ là gì.
"Bé yêu!" anh ta kêu lên đầy phấn khích trong khi cùng lúc Taylor lẩm bẩm nhại theo. Lập tức cô thấy xấu hổ vì đã làm thế. Dù gì thì có bao nhiêu phụ nữ muốn được Scott Casey gọi cho họ.
"Chào SCott," cô nói, cô tỏ vẻ bình thường dù cô vẫn thấy bối rối với sự bỏ đi trong giận dữ của Jason. Cô tiến về phía cửa nhà và mở cửa bước vô.
"Anh đã nghĩ về em suốt ngày, bé yêu ạ," Scott nói.
Taylor bỗng tự hỏi có phải anh thực sự không nhớ tên của cô hay không. "Cám ơn, thật đấy, tôi khỏe rồi," cô bảo anh. "Tôi định gọi nhưng lại không muốn làm phiền anh." Xạo, xạo, xạo, cô nghĩ. Nhưng câu "Tôi biết chúng ta đã hôn nhau 5 lần nhưng tôi không thể nhớ là anh tồn tại trên đời" không thể dùng được.
"Em không giận vì anh đã không đến đón em ở bịnh viện chứ?"
"Hoàn toàn không," Taylor trấn an anh ta. Và câu này là thật - cô là một trong những người hiểu rõ công việc thường được ưu tiên hơn vấn đề riêng tư.
Vậy thì tại sao cô không thể quên giây phút cô nghe giọng Jason và thấy anh đứng ngay cửa phòng cấp cứu của bịnh viện. Vào giây phút đó, mọi thứ đã thay đổi.
Mãi đến giây phút đó, Taylor có thể ít nhất là giả vờ cô đang làm khá việc giữ cảm tình của cô đối với Jason trong giới hạn.
Và phần lớn sự thành công đó là nhờ niềm tin mãnh liệt của cô rằng sự hấp dẫn của cô đối với anh chỉ do thích thú nhất thời, chỉ là khao khát của một ngôi sao quen được như ý muốn có một thứ mà anh bị bảo là anh không thể có được.
Nhưng cảm xúc trên gương mặt anh cô nhìn thấy lúc ở phòng cấp cứu là thật. Và thấy điều đó là một điều cô chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Cô có thể cưỡng lại sự hấp dẫn, sự hài hước và nụ cười mê hồn của anh. Cô có thể cố gắng phớt lờ sự thật anh là người đàn ông quyến rũ nhất cô từng gặp, cả trên phim lẫn ngoài đời thực. Nhưng cô không có thể phòng thủ anh khi anh chỉ là người đàn ông bình thường, khi anh không bận rộn đóng vai trò Jason Andrews ngôi sao điện ảnh. Người đàn ông đó là mẫu người mà người ta có thể thực sự yêu.
Và ý tưởng đó thật là nguy hiểm.
Yêu một người giống như chơi một ván bài. Yêu một người nổi tiếng đào hoa, ừ, Taylor đã gặp rồi, thử rồi và kết quả thật tệ hại.
Nhưng yêu một người đào hoa nhất trong những người đào hoa, một ngôi sao tự hào về các chiến tích của mình trên truyền hình cả nước? Ý tưởng này thật điên rồ.
Tuy vậy... điều đó không có nghĩa là chuyện giữa cô và Jason phải kết thúc trong cay đắng như thế. Cô nhận thấy có những điều cô cần phải nói ra.
Và quá bị chi phối bởi những ý nghĩ này, cô gần như không để ý Scott đang nói gì khi anh ta cứ huyên thuyên về tuần lễ quay phim đầy khó khăn vừa qua. Cô cuối cùng cũng tập trung lại được và nghe anh ta đề cập gì đó đến súp gà, và nhận ra là anh ta đang hỏi nếu anh ta có thể qua thăm cô tối nay.
"Ồ, anh thật tốt," Taylor vội nói, "nhưng tôi thật sự cần nghỉ ngơi tối nay và làm mấy việc cần làm cho công ty."
Đầu dây bên kia im lặng.
"Nhưng chúng ta có hẹn tối nay."
Từ giọng nói gay gắt của Scott, Taylor cảm thấy anh ta ít quan tâm đến việc gặp cô mà chủ yếu là bực bội vì bị cô từ chối gặp. Hoặc có lẽ là con người khó chịu trong cô đang lên tiếng.
"Tôi biết, tôi xin lỗi, tôi chỉ thấy rất mệt," cô nói đầy đau khổ. Xạo, xạo, xạo. "Chúng ta hẹn dịp khác được không?"
Scott ngập ngừng. "À, anh cũng định trực tiếp mời em nhưng rõ ràng chuyện này là không thể..." Scott ngừng lại vẻ cáu kỉnh. "Em có nghe về vũ hội Black and Pink chưa?"
Vũ hội Black and Pink, theo Scott giải thích, là một buổi tiệc từ thiện trang trọng (đàn ông đeo cà-vạt đen - do đó có phần Black trong tên gọi của nó) do Tony Bredstone, chủ tịch một công ty phát hành phim lớn tổ chức tại nhà riêng của ông mỗi năm. Buổi tiệc là một trong những sự kiện xa hoa và nổi tiếng nhất Hollywood: một bữa tối gồm 5 phần ăn, rồi nhảy đầm và rút thăm trúng thưởng. Tất cả số tiền sẽ được ủng hộ cho tổ chức nghiên cứu bịnh ung thư ngực (hình cái nơ hồng là logo của tổ chức, do đó có phần Pink trong tên gọi).
Scott hỏi cô có thể đi với anh không.
Taylor đắn đo.
Vì anh là Scott Casey, anh cho rằng chỉ có một lý do khiến một phụ nữ ngại ngần đi bất cứ nơi đâu với anh.
"Anh thấy bạn em Jason có tên trên danh sách khách mời," anh nói đầy ngụ ý. "Có lẽ anh ta đã nói về buổi tiệc này với em?"
Taylor không kìm nổi cảm giác thất vọng vừa ập đến. "Không, không... anh ấy không nói gì hết."
"Vậy thì, bé yêu," Scott nói, giọng đã tự tin trở lại. "Vậy em đi với anh nhé."
Và cô đã bằng lòng.
Sự thật thì sự chấp thuận của cô không liên quan gì đến Scott mà chủ yếu là vì Jason. Sau cách anh giận dữ bỏ đi, Taylor không chắc lúc nào cô sẽ có thể gặp lại anh và vũ hội Black and Pink đã cho cô cơ hội hoàn hảo.
Có nhiều điều cô muốn nói với Jason Andrews.
Và tối thứ Bảy tới sẽ là dịp của cô.
Nơi phía bên kia thành phố, trong ngôi nhà Hollywood Hills cao vượt cả thành phố, Scott cúp điện thoại với ý nghĩ tương tự Taylor.
Tối thứ Bảy tới sẽ là dịp của anh, anh nhủ thầm.
Người phụ nữ bí mật của Jason Andrews đã là đề tài nóng hổi của các tạp chí lá cải, cột tin nhanh, chương trình tin giải trí trên tivi trong các tuần qua. Dường như cả thế giới đang nín thở chờ đợi để phát hiện chân tướng của người phụ nữ tóc màu sẫm bí mật đã quyến rũ được Người Đàn Ông Hấp Dẫn Nhất Còn Sống.
Scott biết tối thứ Bảy tới sẽ là thời điểm tốt nhất để giới thiệu Taylor với công chúng. Sau tối thứ Bảy tới, mọi người sẽ biết ai mới chỉ là "Những người được đề cử khác." Để thế giới biết người phụ nữ bí mật của Jason Andrews đã tìm đến "đồng cỏ xanh tươi" hơn.
Chính là anh.
Lấy được vai chính trong phim Outback Nights là một chuyện, chuyện này còn tốt hơn nhiều: Scott cảm thấy việc giành được Taylor từ tay Jason sẽ là một đòn đau đớn thẳng vào cái tôi của người được tôn vinh Vua của Hollywood.
Đúng, anh không hẳn đã nắm được cô trong bàn tay, nhưng chuyện này sẽ sớm thay đổi. Anh khá chắc chắn về điều này.
Và tất cả sẽ diễn ra vào tối thứ Bảy tới.
Ý nghĩ này làm Scott thấy vui vẻ khi anh bước ra ban công. Cảnh tượng khong thay đổi nhiều từ lúc anh bỏ vô trong gọi cho Taylor: 3 cô gái anh gặp hồi sớm ở Coffee Bean & Tea đang đùa giỡn vui vẻ trong hồ, hất nước vào nhau và uống margaritas. Trên bờ, Rob đang nằm dài trên ghế ăn khoai tây chiên Cheetos và dùng khăn tắm của anh ta làm khăn ăn.
Scott trở lại chỗ của anh cạnh Rob.
"Chuyện với cô-nàng-tên-gì-đó sao rồi?"
Phớt lờ câu hỏi của Rob, Scott cố ý nhìn vào bao Cheetos 20 phút trước còn đầy, bây giờ gần như hết sạch.
Rob nhăn mặt trả lời cái nhìn của Scott. "Nó chiên rồi mà."
"Sao cũng được. Đừng có xuống hồ bơi của tao với cái thứ màu cam chết tiệt đó trên tay mày." Scott dựa vào ghế ngắm mấy cô gái đang mỉm cười mời gọi anh. "Còn về chuyện mày hỏi thi mọi thứ đều ổn với cô-nàng-tên-gì-đó. Tao sẽ đưa cô nàng đi dự vũ hội Black and Pink thứ Bảy tới."
"Ít nhất nó cũng đáng một lần được "thổi kèn"."
"Mày nghĩ vậy? Nhưng cô nàng cần được "nghỉ ngơi" tối nay," Scott nói và đưa tay làm dấu ngoặc kép trích dẫn một cách châm biếm. Rồi cho tay ra sau gáy, anh bình thản ngắm các cô trong hồ bơi. Anh tự hỏi anh nên để họ tạt nước nhau thêm bao lâu nữa trước khi anh nhảy vô và cho họ một thứ họ tha hồ mà làm nó bắn tung tóe.
"Do đó tao sẽ kêu Marty đảm bảo cho tao và cô ta được chụp hình chung tại buổi tiệc," anh bảo Rob. Anh đã chính thức ký hợp đồng với Marty Shepherd cách đây 3 ngày và đang nôn nóng thử tài người quảng cáo mới của anh. "Rồi ông ta sẽ để lộ tên của cô ta với báo chí." Anh mỉm cười, tự hào với kế hoạch của mình. "Taylor Donovan, người phụ nữ từng được biết với tên gọi Người Phụ Nữ Bí Mật."
Rob nhìn sang khi anh đang vo cái bao Cheetos lại. "Tao nghĩ mày nói với tao là cô ta có vấn đề với báo chí - vì sợ liên quan đến vụ án đang cãi hay gì đó."
"Đúng thế, nhưng nó có phải là vấn đề của tao đâu, đồng ý không?"
Scott nhìn xuống mấy cô nàng trong hồ đang làm dáng mời gọi anh chơi cùng với họ.
"Nào các quý cô,... nước hồ thế nào?"
Để trả lời, một cô cởi phần trên của bộ bikini của mình ra và mỉm cười với anh. Hai cô kia liền bắt chước theo ngay.
"Có vẻ như nước hơi bị lạnh," Scott nói, chiêm ngưỡng cảnh trước mắt. Anh đứng dậy, liếc Rob khi đi ngang qua hắn. "Bây giờ mày đã ăn xong rồi... tao nghĩ mày tự biết đường ra chứ?"
Rob nhìn anh vẻ không tin. "Mày đùa chứ hả?"
Anh chỉ ngón tay màu cam về phía ba cô gái trong hồ, bây giờ cả mảnh còn lại của bộ bikini cũng đã biến mất. "Còn tao thì sao?"
Scott lắc đầu với nụ cười ồ-tao-rất-tiếc. "Rất tiếc, anh bạn, tất cả là của tao. Tao đã bảo mày rồi, bớt ăn đi."
Và nói xong, Scott lao xuống hồ. Khi anh đến cạnh 3 cô gái đang trần truồng, Taylor Donovan là điều cuối cùng anh thèm nhớ tới.
Jason có một cuộc họp với Marty vào gần cuối tuần đó để bàn về kế hoạch quảng cáo của anh cho phim Inferno sẽ ra mắt vào thứ Sáu tuần tiếp theo. Nó sẽ là một cơn lốc các công việc nối tiếp nhau và anh sẽ phải bay xuyên quốc gia để thực hiện: họp báo, chụp hình, phỏng vấn trên Today show, The Tonight Show, The Early Show, The Late Show, Ellen, Oprah, và Barbara Walters của The View. Tất cả mọi việc này trong vòng 4 ngày.
Vì Jason vẫn còn ở L.A vào cuối tuần nên Marty đã hỏi anh có muốn dự vũ hội Black and Pink hay không. Jason định thận trọng trả lời là thực sự anh không tính đi - Redstone là chủ của hãng phát hành phim Outback Nights và có lẽ (theo nguồn tin của Jason) là người mà đã la trời vì thù lao của anh và quyết định chọn một diễn viên kém tài hơn (cũng theo nguồn tin của Jason) với thù lao ít hơn Scott Casey.
Nhưng Marty đã bình thản đề cập là nếu Jason định tham dự, có lẽ anh nên mời Naomi Cross theo vì lý do Taylor Donovan đã chấp thuận đi với Scott Casey.
Nghe tin này, tim Jason như muốn nổ tung.
Anh ghét cách anh đã bỏ đi vào cuối tuần vừa rồi để mọi chuyện với cô dở dang như vậy, nhưng lúc đó anh giận quá và sau đó thì lại quá ngượng ngùng không dám gọi cho cô. Tuy nhiên, trong những ngày vừa qua, anh đã nhận ra rằng họ thật sự cần nói chuyện với nhau. Và không phải trên điện thoại.
Vậy tối thứ Bảy tới sẽ là dịp, vậy thì xong. Kệ mẹ Scott Casey, anh ta chỉ là một con gà nhép hợm hĩnh và Jason chẳng thèm để ý là anh ta cũng sẽ ở đó. Có nhiều điều anh cần nói với Taylor. Những điều quan trọng.
Nên anh bảo Marty hãy trả lời là anh sẽ đi.
Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại - Julie James Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại