Chương 28 Nỗi Đau Của Tình Yêu
ôi hẹn Minh cafe vào một chiều chủ nhật, Hồ Tây man mác một cái buồn dìu dịu giống như dặng liễu rủ xuống mặt hồ, nó buồn, mà buồn dịu làm lòng người ta thanh bình đến lạ lùng. Tôi và Minh ngồi ở quán cafe nhìn thẳng ra Hồ Tây, mặt sau của quán hướng vào đâu tôi chẳng rõ. Còn phía trước, một hàng chắn sắt cong cong chắt cho sàn nối dài sảnh tầng 2 của quán ra một chút như ban công và chúng tôi ngồi cheo leo trên 2 chiếc ghế sát rào chắn. Tôi cầm ly cafe lên hỏi Minh:
-Tình yêu đó là lí do người ta có thể làm cho mình muốn mình lớn lên phải không nhỉ?
Minh nhìn tôi, hơi thoáng chút cười thầm, nói:
-Cậu vẫn đang yêu đấy à? Tớ thấy cậu lạ thật, đã lâu như vậy rồi vẫn tương tư nàng của cậu sao?
Tôi ngẩn mặt ra:
-Ừ, sao đâu, cậu thấy lạ lắm sao? Hôm nay tớ vừa đọc được một câu chuyện của nàng viết, nó vui lắm. Nó làm tớ cứ cười thầm xuất ấy. Tớ ước gì ngày nào cũng được đọc chuyện của nàng viết. Thật mừng là gần đây ngày nào tớ cũng được đọc một câu chuyện mới.
Minh bảo:
-Vậy cậu yêu nàng chỉ vì nàng làm cậu vui thôi sao?
-À, dĩ nhiên là không rồi. Nàng chưa bao giờ toàn là niềm vui, nàng còn là những lúc trái tim tớ hồi hộp, là những lúc tớ thơ thẩn, ngẩn ngơ ngắm ảnh nàng. Là những lúc, thú thật là có lúc tớ còn tưởng tượng những điều đen tối với nàng nữa cơ. – Tôi đỏ mặt.
Tôi suýt nữa thì buột miệng nói với Minh rằng đêm qua tôi đã nằm mơ thấy nàng và tôi đã làm cho nàng cười, tôi đã hôn nàng và nàng bẹo má tôi cười hạnh phúc.
Thỉnh thoảng những cơn gió thoảng làm hồ Tây lăn tăn gợn sống, có lúc thì sóng to và sống nhỏ. Quán cafe bật lên bản nhạc âm hưởng mỗi lúc một to hơn của một chàng ca sĩ mà tôi rất thích, một chàng ca sĩ người Nga. Bài hát: Europe’s sky mở lên và tôi đu đưa theo dòng nhạc. Tôi nghe nhạc và tôi nghĩ tới nàng nhiều và thật nhiều vì bây giờ nàng đang ở Pháp, ở châu Âu, ở nơi mà tôi đã từng tin rằng mình sẽ ở nơi đó thật lâu vì có nàng. Vậy mà tôi lại ở một góc quán cafe Hà Nội, một góc Hồ Tây.
Minh gọi giật tôi, làm tôi ngừng suy nghĩ:
-Phan, điện thoại cậu gieo kìa.
Để Minh nhắc nhở như vậy tôi mới nhận ra là tôi ngẩn ngơ đến thế, nếu không có Minh gọi thì tôi cũng không biết cuộc gọi của một bạn khác cùng team tôi về dự án sắp làm để thiết kế cho một toà nhà ở thành phố Quy Nhơn. Chắc là tôi cũng sắp có một chuyến công tác dài ngày ở đó.
Tôi trao đổi điện thoại xong, Minh quay lại câu chuyện:
– Phan nghĩ tình yêu làm chúng ta lớn lên sao? Có chắc vậy không? Theo cậu thì tớ đã lớn chưa?
Tôi hỏi Minh:
-Cậu đã bao giờ yêu chưa?
Tự nhiên tôi ngài ngại vì câu hỏi của mình, Minh đã lấy chồng lại còn có con, và cô ấy cũng xinh đẹp vậy mà tôi lại hỏi Minh như vậy. Nhưng đã lỡ hỏi tôi chẳng biết chữa lại sao, tôi nói thêm.
-Ừ mà thôi. Với tớ bây giờ và cả 10 năm nay, trong tớ lúc nào cũng là nàng, từ suy tư đến tâm hồn thì tình yêu luôn sát bên cạnh. Và Minh ạ, tớ cảm thấy tình cảm ấy làm tớ muốn lớn lên, muốn trưởng thành muốn làm những điều to tát hơn….và nàng ấy, nàng ấy thì chẳng biết, chẳng biết gì về những suy nghĩ của tớ cả.
Minh bảo:
-Cậu có muốn cưới nàng làm vợ không?
Nghe câu hỏi của Minh tôi chợt thoáng chút nhói tim. Nàng đã là vợ của một người đàn ông khác và nàng đang có cuộc sống của nàng, ngày ngày đêm đêm cũng là bên người đàn ông đó. Còn tôi, với tôi chỉ toàn là tưởng tượng và có lẽ cả đời này cũng chỉ là tưởng tượng.
Tôi giả vờ cười trêu Minh, dù trong lòng giấy lên một niềm khát khao và đớn đau vô tận.
-Cưới làm gì để ly hôn như cậu ạ? Thà rằng cứ tương tư như thế này tớ nghĩ cũng đủ rồi 🙂
Một lúc tôi nghiêm giọng lại:
-Thật ra Minh ạ, tớ cũng không đồng tình quan điểm hôn nhân là mồ chôn tình yêu gì đâu. Chỉ là, Minh biết không? Yêu là một cảm xúc. Tớ chắc là thế, và cảm xúc ấy có thể rất nhanh, cũng có cảm xúc kéo dài cả một cuộc đời. Tớ có chứ, tớ muốn lắm được ở bên Nàng cả cuộc đời hơn nữa thời gian của nàng chẳng còn dài…Còn với tớ thì có quan trọng gì đâu. Tớ chỉ nguyện cống hiến tình yêu cho nàng thôi. Nhưng Minh ạ, điều quan trọng là nàng cần gì, điều quan trọng là tớ chưa biết điều nàng cần và nàng muốn. Đó là tất cả những suy tư trong tớ.
Hạnh Phúc Chân Thật Hạnh Phúc Chân Thật - Nguyễn Tư Phong Hạnh Phúc Chân Thật