Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Bộ Thiên Hạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 28: Đầm Nước Thần Bí
T
rong rừng núi, Diệp Húc yên lặng đi trước, xích sắt quấn thân, trong tay mang theo hai đại đồng cầu nặng hơn ngàn cân. Nhưng hắn vẫn nhẹ nhàng như không có gì đi thẳng vào sâu trong Hắc Hộc Lĩnh.
"Can Sài Giao tuy là ngựa, nhưng có được thực lực yêu thú cửu giai, nói như vậy hắn là có thể sống được yên lành ở Hắc Hộc Lĩnh này?"
Từ khi đám người Diệp Ly đuổi theo hắn, hắn khống chế Can Sài Giao chạy đi vài dặm, lập tức xuống ngựa, khiến cho Can Sài Giao dẫn kẻ thù đi, còn mình thì đi bộ, tránh đám người Diệp Ly.
Hiện tại thương thế của hắn chưa lành, còn không thể xung đột với đám người Diệp Ly được.
"Nếu như Thương Minh chân khí của ta tăng trưởng tới cảnh giới bát trọng, thì có thể thoát thân khỏi Diệp Ly rồi! Nếu như tăng tới cảnh giới cửu trọng, ta có thể năm chắc đánh bại lão cẩu này dưới chưởng!" Diệp Húc trong lòng thầm nghĩ.
Đột nhiên, một loạt thanh âm truyền tới, lỗ tai hắn khẽ nhúc nhích, nghiêng tai lắng nghe. Đằng xa truyền tới từng tiếng cười "quả quả" quái dị, trong lòng trầm xuống: "Ta có thể giấu diếm được Diệp Ly nhưng không thể nào giấu diếm được con Sơn Hỏa Tiêu này, không nghĩ tới con súc sinh này vẫn đuổi theo tới đây!"
Diệp Húc nhanh chân hơn một chút, hướng tới phía sâu trong rừng cây mà đi, hiện giờ thương thế của hắn không có hồi phục lại như cũ. Nếu như động thủ với yêu thú cửu giai này, khẳng định phải chết không thể nghi ngờ, tạm lánh mũi nhọn đi đã.
Hai đại cao thủ tiên thiên ở chung quanh tìm kiếm tung tích của hắn, hơn nữa còn có cửu giai yêu thú như hình với bóng đi theo phía sau. Diệp Húc cảm thấy một loại nguy cơ và áp lực trước nay chưa từng có.
Nếu là người thường, chỉ sợ đã sớm buông tha chống cự trong loại nguy cơ sớm tối này rồi. Nhưng mà Diệp Húc lại chuyển nguy cơ cùng áp lực trở thành động lực, thúc đẩy chính mình trở nên càng mạnh mẽ hơn, do đó hóa giải nguy cơ, đánh vỡ áp lực!
Mặt trời chiều ngã về phía tây, mây trắng từ từ bay, đám núi trời mênh mông.
Bỗng nhiên từ phía trước truyền tới tiếng nước chảy ầm ầm, Diệp Húc theo tiếng nước đi về phía trước. Chỉ trong chốc lát đã nghe thấy tiếng nước chảy càng đinh tai nhức óc.
Diệp Húc lách qua một mảnh cây cối rậm rạp, ngẩng đầu nhìn, không khỏi thốt lên câu tán thưởng.
Chỉ thấy một mảnh rừng núi phía trước xanh mướt một khoảng, gạt ra một nhánh cây non, thấy một thác nước từ sáu bảy trượng trên vách núi đổ xuống.
Thác nước chảy xuống một nửa gặp phải một khối đá hiện ra chắn giữa dòng, bị chia làm hai, những bọt nước trắng xóa như tuyết văng khắp nơi.
Phía dưới thác nước bị dòng nước cọ rửa tạo thành một mảnh đầm, phạm vi có hơn mười mẫu, nước màu ngọc bích sâu không thấy đáy. Mặt nước lãng đãng sương mù màu trắng, khí trời như mây, mang theo mùi thơm ngát nhàn nhạt.
Bên cạnh đầm sinh trưởng một số bụi cây thấp bé cùng rêu xanh. Một cỗ lương khí đập vào mặt, làm cho người tới không khỏi tinh thần sảng khoái.
Trong đầm còn có một con sông nhỏ chảy xuống triền núi, nơi này là khởi nguyên của sông Thanh Thủy. Diệp Húc đi lên vách núi, chỉ thấy phía trước là một khe rãnh sâu, sương mù tràn ngập bên trong khe rãnh, liên miên như mây, sâu không thể lường được.
Trong thung lũng mơ hồ có tiếng nước truyền tới, vùng vách núi này vô cùng ẩm thấp, hắn chỉ ở đây một lát mà quần áo đã dính đầy hơi nước.
Phiến khe sâu này có cái tên là Ưng Sầu Giản.
Ưng Sầu Giản so với Hắc Hộc Lĩnh càng thêm hiểm ác. Hp còn nhớ rõ hắn lần trước đi tới đây, có một lần tam đại thế gia liên kết với nhau, phái hơn mười vu sĩ đi qua Hắc Hộc Lĩnh, thăm dò Ưng Sầu Giản. Kết quả hơn mười vu sĩ này một đi không trở lại, toàn bộ táng thân bên trong Ưng Sầu Giản.
Bởi vậy Ưng Sầu Giản cũng trở thành cấm địa của tam đại thế gia. Cho dù là vu sĩ thế hệ trước của tam đại thế gia cũng không dám dễ dàng đi qua.
"Quả quả!"
Sơn Hỏa Tiêu đột nhiên thoát ra khỏi rừng, hung hăng nhìn thẳng vào Diệp Húc, tản mát ra một cỗ khí thức hoang dã cuồng bạo.
Diệp Húc trong lòng trầm xuống, cửu giai yêu thú này vẫn đuổi theo mình, tính toán giết mình cướp lại vũ khí đây mà.
Sơn Hỏa Tiêu đã coi Diệp Húc là thịt trên thớt rồi, nghênh ngang đi tới phía đầm nước, cúi đầu xuống, xâm nhập vào bên trong đầm nước mà uống nước. Nó căn bản không chút lo lắng Diệp Húc có thể trốn khỏi lòng bàn tay nó.
Diệp Húc nhìn chằm chằm vào nó, thương minh chân khí trong cơ thể phiêu động không ngừng. Đột nhiên bắn thẳng lên trên vách đá, rồi hướng thẳng tới Sơn Hỏa Tiêu phía dưới. Lúc hắn nhảy xuống, song chưởng rung lên, hai đại đồng cầu bay ra, ngang nhiên ném thẳng tới yêu thú.
Vách núi cao bảy tám trượng, hai đại đồng cầu từ trên cao rơi xuống, hơn nữa còn có Thương Minh chân khí của mình Diệp Húc rất tin tưởng một kích này có thể ngay cả thập giai yêu thú cũng không thể đón được!
Sơn Hỏa Tiêu uống vào miếng nước, ngẩng đầu nhìn Diệp Húc đang ở giữa không trung. Trong mắt nó lộ ra vẻ châm biến, đang định né tránh công kích. Đột nhiên sắc mặt của nó biến đổi, hai móng vuốt kẹp chặt lấy yết hầu của mình, phát ra từng tiếng kêu rên rỉ!
Giữa không trung, Diệp Húc nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy Sơn Hỏa Tiêu thân hình dường như một quả bóng cao su vậy. Rất nhanh bành trướng lên, bụng ngày càng to, tứ chi ngày càng thô to!
Đột nhiên ầm một tiếng, cửu giai yêu thú này không thể chống đỡ được mà nổ ầm ầm, chia năm xẻ bảy.
Rầm!
Hai đại đồng cầu rơi xuống, bùn nổi lên cuồn cuồn.
Diệp Húc đứng ở bên đầm khẽ nhíu mày, chỉ thấy Sơn Hỏa Tiêu này chết cực kỳ quỷ dị, không hiểu chuyện gì mà nổ tan xác chết, khiến cho hắn chỉ cảm thấy không rét mà lạnh.
"Vừa rồi Sơn Hỏa Tiêu cúi đầu uống nước bên đầm, chẳng lẽ trong đầm nước này có độc?"
Diệp Húc lắc lắc cái đầu, phủ định giả thuyết này.
Phiến thác nước này là khởi nguyên của sông Thanh Hà, nơi này mà có độc, chỉ sợ toàn bộ thành Liễu Châu sẽ bị độc hết. Hiển nhiên không có khả năng nước xuất hiện vấn đề.
Hơn nữa xem kiểu chết này của Sơn Hỏa Tiêu, hẳn là bị năng lượng cuồng bạo trong cơ thể bộc phát ra!
Sơn Hỏa Tiêu là cửu giai yêu thú, thân thể cứng rắn hơn sắt. Diệp Húc toàn lực một kích cũng không thể nề hà được gì nó, không ngờ lại không thể chống đỡ được mà nổ tung. Có thể thấy được năng lượng đột nhiên vào trong người nó khủng bố ra sao!
"Chẳng lẽ là do sương mù này phá rối?"
Diệp Húc nhìn về phía bên ngoài đầm nước, chỉ thấy một tầng sương mù trắng di chuyển, sương mù loãng, nhưng làm người ta có cảm giác nặng vô cùng.
Hô!
Ưng Sầu Giản đột nhiên truyền tới trận cuồng phong, cây cối trong rừng lay động, rầm rầm rung động.
Cuồng phong thổi qua đầm nước, ánh mắt Diệp Húc không khỏi ngưng tụ, chỉ thấy cuồng phong này thổi tới nhưng sương mù không nhúc nhích một chút nào, như là thực chất vậy!
"Phiến sương mù này rốt cuộc là cái gì vậy? Sơn Hỏa Tiêu uống nước thì ngửi phải một chút, không ngờ bị nổ ầm ầm. Năng lượng ẩn chứa bên trong sương mù cũng thật khủng bố đi?"
Diệp Húc khom người xuống, ngừng thở, cận thận nắm một nắm sương trắng. Chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay không phải là sương mù nữa, mà là nước chảy, có khuynh hướng cảm xúc, dường như là bạch ngọc trong suốt vậy, đẹp vô cùng.
Sương trắng này nhìn qua rất đẹp, nhưng lại nguy hiểm cực kỳ, ngay cả Sơn Hỏa Tiêu cửu giai yêu thú ngửi qua một chút mà không thể chịu được. Thân thể Diệp Húc cũng không dũng mãnh bằng Sơn Hỏa Tiêu, nếu không cẩn thận ngửi một chút sương mù, chỉ sợ sẽ rơi vào kết cục giống Sơn Hỏa Tiêu.
"Chẳng lẽ là thiên địa nguyên khí?" Diệp Húc nhíu mày suy tư, lập tức lắc đầu.
Thiên địa nguyên khí là năng lượng mà chỉ vu sĩ mới có thể hấp thụ được, võ đạo cao thủ tu luyện dựa vào chân khí vận chuyển mà nâng cao thực lực. Mà vu sĩ lại hấp thụ thiên địa nguyên khí tăng cường tu vi, bởi vậy chất lượng vu nguyên của vu sĩ, phải mạnh hơn chân khí nhiều.
Tuy nhiên cường độ của thiên địa nguyên khí cũng không tới mức bạo liệt như thế này. Năng lượng ẩn chứa trong sương mù này, thậm chí còn trên cả thiên địa nguyên khí.
Trong đan điền, bạch ngọc lâu đột nhiên xao động, nó quấy hơn 600 đóa mây tím thương minh chân khí thành một mảnh hỗn loạn!
Diệp Húc kêu lên một tiếng đau đớn, chân khí của hắn vặn chuyển khiến cho hắn thương càng thêm nặng.
Loại tình huống này từ trước cũng phát sinh một lần, tuy nhiên lần đó là khỏa cây non thanh ngọc thần kỳ bên trong bạch ngọc lâu muốn thôn phệ Viêm Dương Liệt Diễm Kỳ, mới xao động bất an như vậy.
Mà lần này cũng xuất hiện tình huống như vậy, chẳng lẽ bởi vì phiến sương trắng này.
Diệp Húc đau khổ áp chế xao động của Bạch ngọc lâu xuống, Bạch ngọc lâu muốn cắn nuốt sương mù, sương mù tất phải đi qua thân thể hắn!
Loại sương trắng thần bí này ngay cả Sơn Hỏa tiêu cũng không chịu được, nếu là hắn khẳng định cũng có kết cục đồng dạng.
Bạch ngọc lâu càng thêm xao động, ông một tiếng đột nhiên thoát khỏi áp chế của hắn, nhảy kịch liệt lên bên trong đan điền, làm cho Thương Minh chân khí chấn loạn lên.
Trong đan điền, tòa bạch ngọc lâu càng lúc càng lớn, thậm chí ngay cả đan điền cũng không thể cất chứa nổi nó!
Diệp Húc đột nhiên thấy một cảnh tượng khiến hắn kinh dị, chỉ thấy một góc bạch ngọc lâu từ vị trí cách rốn hắn ba tấc (vị trí của đan điền) dần dần nhô ra!
Tuy rằng chỉ có một góc, nhưng ẩn chứa năng lượng cực kỳ khủng bố, khiến người ta không thể thở dốc!
Ông!
Bạch ngọc lâu đột nhiên từ trong đan điền của hắn bay ra ngoài, dừng ở trên đầm nước. Một cỗ hấp lực cực mạnh từ trong bạch ngọc lâu truyền tới, chỉ thấy sương mù trong đầm nước biến thành lốc xoáy, hướng vào bạch ngọc lâu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Bộ Thiên Hạ
Thạch Trư
Độc Bộ Thiên Hạ - Thạch Trư
https://isach.info/story.php?story=doc_bo_thien_ha__thach_tru