Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa?
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 28
N
hững hôm sau, cô bù đầu, vào ôn thi, ngay cả thứ bẩy, hay chủ nhật như hôm nay cô vẫn mải miết cắn bút giải đủ các loại đề.
Nguyệt Phong đứng ở cửa, dựa người sang một bên lặng lẽ nhìn cô, chán nản, trong đôi mắt lộ rõ vẻ bất bình, khuôn mặt cũng bí xị xuống, biết là phải để cô “vợ” học về sau còn “nên người” nhưng cô cứ thế này, chẳng chịu chơi với anh, ngó ngàng đến anh, Nguyệt Phong thấy oan uổng vô cùng. Đến cả Dạ Vũ ở ngoài vườn cùng đang “tâm tình” với Kim My ngọt sớt. Bực mình lên tiếng:
-Mã Vy, em lại đây.
Vừa nghe thấy tiếng nói đầy tà khí, Mã Vy chỉ quay lại nhìn anh, đôi mắt thâm quầng cả lên vừa thương vừa đáng yêu:
-Gì? Anh đi chỗ khác em đang học.
Bực tức tiến lại bàn Mã Vy, nào là sách vở, giấy nháp, tờ đề, chồng chất lên nhau lung tung, chướng hết cả mắt, Nguyệt Phong gầm gừ:
-Học trong cái đống này thì em thà không học còn hơn. Con gái con đứa! Bừa bãi thế này à?
Lườm nguýt Nguyệt Phong, Mã Vy biết thừa cái thói gọn ghẽ, sạch sẽ của anh nên cũng không cãi đứng dậy dọn. Nhưng dọn xong vẫn chăm chú vào bài. Làm Nguyệt Phong đứng bên cạnh ghen tỵ với đống đề đấy ( =.=’). Kéo cái ghế ngồi cạnh cô, Nguyệt Phong sải đôi chân dài hạ cánh ngay trên cái bàn học to đùng của cô, nói:
-Em học làm gì?
Chán nản nhìn trần nhà rồi Mã Vy đưa mắt lướt qua mặt Nguyệt Phong, tay lại ra sức đẩy, đôi chân dài bất tận mà nặng cũng vô cùng kia, giọng nói trách móc pha chút đanh đá:
-Để về sau tự nuôi mình, tìm được công việc tốt và sống trong tương lại sáng lạn.
Hất cằm tưởng tượng 1 tương lại vô cùng hào nhoáng rồi lại cúi gằm vào học. Nguyệt Phong tiến sát tai Mã Vy mà thầm thì thủ thỉ:
-Nhưng nếu không học anh sẽ nuôi em mà.
Khí nóng làm tai Mã Vy nhột nhột rồi dần dần cái nhột nhột làm đỏ bừng khuôn mặt thiếu sức sống do mấy hôm ôn thi, vất quá, Mã Vy liền xô anh ra làm anh ngã lăn xuống đất, ánh mắt có nét cười nhìn anh nói:
- Mời anh đi ra ngoài. Em không cần lòng thương hại.
Không tức giận trước hành động ấy, Nguyệt Phong đành đứng dậy ra ngoài, không quên ném cho cô một câu:
-Không phải thương hại là tình yêu đùm bọc đấy!
Tập 2 Mã Vy lại đỏ mặt, cái tên băng trôi cũng có ngày nói được mấy câu sến súa như thế, Mã Vy bật cười rồi lại chuyên tâm học hành. Cơ mà nói thế thôi, cô có học gì đâu, thỉnh thoảng lén nhìn sách giải mà chép lia chép lịa. Chỉ còn đúng ngày hôm đấy nữa thôi là cô bắt đầu vào tuần thi, cứ tưởng mọi việc sẽ êm xuôi hoá ra... Tầm chiều chiều, Mã Vy nhận được một bức thư màu đỏ thẫm, vẻ ngoài vô cùng đơn giản, chỉ có màu đỏ thôi, trong lòng Mã Vy dấy lên dự cảm không lành, đem thư chốn vào phòng, khoá trái cửa rồi lẳng lặng ngồi đọc:
“ Mã Vy thân mến,
Thời gian qua, ta rất tiếc luôn làm hại ngươi nhưng tất cả đều có lý do, mục đích. Ngươi sinh ra đã là thứ rác rưởi, ô ếu, không ai mong. Ngươi là cốt nhụ của người đàn ông ta vô cùng yêu nhưng tên thối tha ấy lại đi cặp kè với mẹ ngươi – Hoàng Nhật Du, tức em ta. Ngươi biết không con nhỏ đó chẳng biết vô liêm sỉ gì cả, đi quyến rũ người đàn ông thật gây ô ếu cho bộ mặt của nó. Thấy không, mẹ ngươi là kẻ chẳng tốt đẹp gì nên ngươi cũng vậy thôi. Ta mong sớm gặp lại được ngươi, mong là trực tiếp. Chỉ có vậy thôi, coi đây là bức thư cảnh báo đi! Tránh xa con trai ta ra không ta sẽ làm ngươi phải đau khổ như mẹ ngươi vậy.
Hoàng Nhật Mỹ.”
Vừa đọc, Mã Vy vừa ánh lên nỗi căm thù tột cùng, ngoài bức thư ra, còn 3 bức ảnh chụp mẹ cô, đáng tiếc đều vẩy máu me, cảnh mẹ đau khổ bị xích lại, bị lấy thanh sát nóng áp vào da thịt, cảnh mẹ bị đâm xe chết. Nước mắt Mã Vy ứa ra không ngừng, nước mắt pha tạp cả nhớ thương, đau xót và cuối cùng là hận thù mênh mông. Cô khóc suốt mà không biết từ lúc nào, Nguyệt Phong đã đứng ngay cạnh cô, đưa tay vòng ra, ôm trọn cô vào lòng, khẽ nhíu mày:Mã Vy gầy hẳn đi rồi. Rồi lấy tay vỗ nhẽ lên lừng an ủi. Mãi cô mới nín, khóc vứt hết đống ảnh và thư vào thùng rác, Mã Vy ngước lên nhìn anh, giọng chất vấn:
-Sao anh vào được đây?
Hơi ngạc nhiên trước cách cứ xử như gió thoảng qua của cô Nguyệt Phong lại nhoẻn miệng cười:
-Ừm... Anh trèo cửa sổ.
Ai bảo cô khoá chặt cửa, gọi không trả lời báo hại anh phải “đột nhập” như thế chứ. Nhìn anh một lúc rồi Mã VY bạo dạn vòng tay ôm anh. Mùi hương sắc lạnh của anh bây giờ là thứ làm cô dịu lòng, bờ vai rắn rỏi của anh là thứ làm cô cảm thấy an toàn, và cả con người anh là thứ cô đã trao lòng yêu thương.
Nguyệt Phong thấy bàn tay Mã Vy đang run rẩy, cô đang sợ hãi, anh liền quặn đau trong tim vô cùng khó hiểu rồi buông lời:
-Mã Vy, mai em thi rồi đúng không?
Gật đầu nhẹ trên vai anh. Nguyệt Phong bế Mã Vy xuống giường, nhìn cô cười:
-Thay quần áo đi, anh muốn đưa em đến 1 nơi.
Một lúc sau anh và cô đang ngồi trên chiếc CRB đen bóng nhoáng, phi trong đêm tối, Mã Vy bây giờ cũng chẳng ngần ngại như trước, vòng tay ôm Nguyệt Phong thật chặt. Từ lúc đọc bức thư đó, Mã Vy cảm thấy cô sắp phải rời xa anh. Cô không muốn thế nên bây giờ cô sẽ giữ trong lòng từng khoảnh khắc bên anh.
Nguyệt Phong đưa Mã Vy đến Hồ Tây, ở một bãi đất đầy cát, trên đó có một chiếc thảm được trải nhu chỉ để cho hai người.
Cả hai cùng ngồi xuống đấy, lặng nhìn bầu trời đêm đầy sao, gió se lạnh vờn mái tóc hai người, vuốt ve khuôn mặt hai người. Hồ Tây to và rộng, ban đêm nước đen thăm thẳm huyền bí nhưng đèn đóm xuong quanh bờ mờ ảo làm cho cảnh tượng lại thành ra vô cùng đẹp và lãng mạn. Suốt từ nãy đến giờ Mã Vy chỉ nhìn cái vòng quay khủng lồ đang đổi màu ở xa xa kia. Ngẫm mà thấy buồn. Trong đầu óc cô nhớ lại cảnh hồi bé cả cô và bố mẹ vui vẻ dẫn nhau lên đó ngắm cảnh, bố ngồi một bên ca bin còn cô thì nhất mực chỉ quấn quýt lấy mẹ, thoáng ngạc nhiên về dòng ký ức đó mà Mã Vy rơi lệ, Nguyệt Phong lại lần nữa cảm giác tim mình bị ai đó bóp chặt, nhìn Mã vy người con gái anh yêu, thật sự anh yêu cô bé này nhiều lắm rồi, đến nỗi chỉ mong cô là của mình, mãi bên mình mà thôi. Nếu tình yêu là ích kỷ, thì anh sẽ là người ky bo nhất quả đất này.
Choàng chiếc áo da qua người cô, rồi kéo cô vào lòng. Mắt vẫn nhìn những vì sao đêm kia, tim thì đập tưng bừng. Anh chưa bao giờ nói hay nghĩ đến mấy câu tình cảm sến súa mà giờ đây trong đầu anh cứ hơi tý là nhảy ra một câu nên anh nhất quyết phải nói nhưng giảm mức độ “Romeo và Juliet” của nó đi.
-Mã Vy, em có nhớ hồi bé có một cậu bé luôn chơi với em không.
-Không.
Mã Vy đáp thẳng thừng, ngoài kỷ niệm với người thân thì tuyệt nhiên cô không để tâm mấy chuyện tầm phào đó. Câu nói của Mã Vy làm không khí giảm hẳn cái “romentic”. Nguyệt Phong cũng vì bị đả thương nghiêm trọng mà ngồi đờ ra một lúc mới mở miệng được:
-Thôi bỏ đi. Nói chung là nếu về sau có chuyện gì, em nhất quyết phải yêu anh, bên anh, và tin anh. Nghe rõ chưa? Cứ thử làm sai đi, anh sẽ nhúng em vào bể bơi đến khi chết ngạt thì thôi. =.=
Mã Vy vùng dậy ngồi đối diện với anh, cau mày:
-Anh không có máu ga lăng gì cả! Nói thế mà nghe được à? Em sợ chạy mất dẹp thì sao?
Vẫn kiên quyết vòng tay ôm cô, cười hì hì, nhưng giọng hoàn toàn nghiêm túc làm Mã Vy mộng tưởng anh là người đàn ông đích thực ( không là đàn ông thì là gì? =.:
-Thì anh sẽ giữ em lại, em chạy trốn, anh tìm chứ nhất quyết không buông. Anh sẽ bảo vệ em.
Thấy vai ao mình ươn ướt, Nguyệt Phong biết anh lại làm cô cảm động rơi nước mắt rồi, đắc chí trong lòng, kéo cô đối diện với mình, hỏi một câu đầy nghiêm túc:
- Đồ cứng đây! Yêu anh chưa?
-Thì anh sẽ giữ em lại, em chạy trốn, anh tìm chứ nhất quyết không buông. Anh sẽ bảo vệ em.
Thấy vai ao mình ươn ướt, Nguyệt Phong biết anh lại làm cô cảm động rơi nước mắt rồi, đắc chí trong lòng, kéo cô đối diện với mình, hỏi một câu đầy nghiêm túc:
- Đồ cứng đây! Yêu anh chưa?
Mã Vy trong lòng như trùng hẳn xuống, Nguyệt Phong thế này nhưng cô biết chắc nếu cô lỡ làm sao, anh sẽ rất đau khổ. Bây giờ cô chưa cảm thấy an toàn, và hoàn toàn nghĩ không nên trả lời bây giờ sợ về sau, sẽ có chuyện mà co phải rời xa anh. Thay câu trả lời thành một nụ hôn. Mã Vy bạo dạn hôn lên đôi môi kia thật lâu nhưng Nguyệt Phong lại đổi tình thế, anh biết cô định thôi thì lại lấy tay giữ gáy cô, ép cô chà xát lên môi mình.
Mã Vy hôn anh không phải thừa nhận cau hỏi kia mà là một câu hứa hẹn. Còn hứa hẹn cái gì. Tương lại sẽ trả lời.
Giữa đêm đầu đông, 2 con người ôm trọn nhau ấm áp như cái vỏ bọc hạnh phúc không thể tách rời.
Ai biết đâu tương lại sẽ thế nào? Ông trời cứ để họ bên nhau đi. Được giây phút nào hay giây phút ấy. Hạnh phúc vốn rất ngắn ngủi mà....
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa?
Lizz
Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa? - Lizz
https://isach.info/story.php?story=do_cung_dau_yeu_anh_chua__lizz