Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tẩy Oan Tập Lục
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27: Ôn Tuyền Tiểu Uyển (Hạ)
B
ên tai là thanh âm lá cây xào xạc, tiếng nước chảy khe khẽ, trong không khí cũng tràn ngập mùi ẩm ướt của rừng cây, hơi nước nhàn nhạt lượn lờ vờn quanh, rất thoải mái. Mùa xuân cây cỏ tràn trề, mọi nơi đều là một màu xanh nhạt của mầm non, Trác Tình hít vào một hơi thật sâu, ở đây thật đúng là địa phương tốt, nhà gỗ nhỏ thanh tĩnh tao nhã, giản đơn lại thuần phác, mỗi tiểu viện cũng bố trí rất đặc sắc, hoàn toàn được dựng bằng gỗ, không có một viên ngói, là phong cách nàng thích.
Nghe nói phía sau mỗi tòa tiểu viện đều có con đường nhỏ thông thẳng tới ôn tuyền, Trác Tình có chút động tâm, đến cái thời đại quỷ quái này đã một thời gian, nàng còn không có hảo hảo hưởng thụ qua, lôi xuống chiếc khăn trắng treo ở bên giường vắt lên cổ, Trác Tình buồn cười nhìn Lâu Tịch Vũ từ khi đi vào phòng nhỏ này liền không dừng bước chân.
Không phải là thổ lộ sao, không cần phải khẩn trương như thế chứ? Trác Tình đẩy ra cửa hậu viện, vừa bước đi vừa thong thả cười nói: “Ta hiện tại đi tắm suối nước nóng, chờ khi ta trở lại, nếu như ngươi còn không có thổ lộ thành công, vậy đến phiên ta.”
Lâu Tịch Vũ ngẩng đầu, nhìn chằm chằm bóng lưng Trác Tình, gần như là hét to: “Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!!”
Trác Tình xoay người, ánh mắt khiêu khích đảo qua khuôn mặt đỏ bừng của Lâu Tịch Vũ, ngạo mạn đáp:“Vậy xem ngươi như thế nào.” Có đôi khi khiêu khích so với cổ vũ hữu hiệu hơn.
Hưởng thụ phía sau ánh mắt cực nóng có thể giết người, Trác Tình nhẹ nhàng vung lên khóe môi, tâm tình sung sướng dọc theo đường nhỏ bước đi.
Đường nhỏ quanh co, bên cạnh là cao thấp hoa và cây cảnh bao quanh, mặt trời chiều ánh sáng ấm áp tản ra trên mặt đất, không khí ẩm ướt hòa cùng hương hoa kéo tới, Trác Tình bước chân nhẹ nhàng, đi qua mấy chỗ sơn thạch, một hồ ôn tuyền liền xuất hiện trước mặt, sơn thạch (núi đá) bụi rậm thấp vây quanh ôn tuyền vừa thanh tĩnh vừa kín đáo, Trác Tình rất hài lòng.
Xung quanh hồ dùng hòn đá vây lại, nước hồ cũng không sâu, như một vầng trăng tròn, giữa ao có một tiểu sơn thạch cùng bụi rậm phân hồ thành hai, biến thành hai hồ hình bán nguyệt, ở một bên liền không thấy rõ đối diện, rất khéo.Trác Tình cởi quần dài vốn đã đơn bạc, đem lụa trắng trở thành khăn tắm vây ở trên người, dùng chân thử nước dưới hồ, vừa vặn, nhìn xung quanh một chút, nàng cuối cùng vẫn là không cởi ra bạch quyên (tấm vải màu trắng), trực tiếp đi xuống ôn tuyền.
Dòng nước ấm áp nhẹ vỗ về thân thể, hơi nước xoay quanh thân, hương hoa vờn quanh, tiếng chim khe khẽ, mặt trời chiều như lửa, ở đây xem mặt trời lặn đúng là không thể tốt hơn, tất cả đều hoàn mỹ.
Trác Tình thoải mái thở phào nhẹ nhõm, từ từ nhắm mắt lại…
“Ừm, quả nhiên rất thoải mái.” Một giọng nam trầm thấp bỗng nhiên vang lên, dường như ngay bên tai.
“Ai?!” Trác Tình bỗng chốc mở mắt, kinh hoảng đề phòng nhìn xung quanh.
Nước suối róc rách, cây cối xanh ngắt, bên cạnh ngoại trừ nàng không có người khác?!
Trác Tình cau mày, lẽ nào nàng quá mệt nhọc, xuất hiện ảo giác?!
Giữa lúc Trác Tình buồn bực, giọng nam lần nữa vang lên: “Sớm biết ta hẳn là hằng năm đều đến tĩnh dưỡng vài ngày.”
Thanh âm này… Trác Tình nghiến răng nghiến lợi: “Lâu —- Tịch —- Nhan!”
“Đúng lúc như vậy.” Thanh âm kinh ngạc đúng là từ phía bên kia núi đá truyền tới.
Lâu Tịch Nhan lại ở tại bên kia tắm suối nước nóng? Hắn đến đây lúc nào? Nàng một chút cũng không phát hiện, hay là hắn đã sớm đến rồi, vậy nàng vừa thay quần áo…
Trong lúc Trác Tình còn lo lắng, thanh âm lành lạnh của Lâu Tịch Nhan lần nữa vang lên: “Cô yên tâm, phi lễ khuy thị (vô lễ nhìn trộm), loại chuyện giậu đổ bình leo này, Lâu Tịch Nhan ta sẽ không làm.”
Dựa lưng vào núi đá, Trác Tình suy nghĩ một chút, Lâu Tịch Nhan hẳn không phải là người như thế, quan trọng là gián cách núi đá như vậy, ngâm mình ở trong hồ bọn họ đều là nhìn không thấy đối phương, nếu như nàng lúc này đứng dậy mặc quần áo, mới có thể bị hắn nhìn hết! Hơn nữa trên người nàng còn bọc bạch quyên, cũng không tính lộ ra trọn vẹn, ở Nhật Bản nam nữ cùng phao ôn tuyền nàng đã đi, bây giờ còn sợ cái gì!?
Ngâm một hồi, đối diện chỉ truyền đến tiếng dòng nước chảy, Lâu Tịch Nhan không có nói nữa, Trác Tình thấp giọng nói: “Tình trạng thân thể của ngươi không thích hợp tắm suối nước nóng, rất dễ phát bệnh, vẫn là sớm chút trở về tốt hơn.” Hắn tốt nhất nhanh chóng rời đi, nàng cũng phải đứng lên, ngâm lâu, nàng có chút khó thở.
Thật lâu, lúc Trác Tình gần như cho rằng hắn đã đi, Lâu Tịch Nhan trầm thấp thanh âm lần nữa vang lên: “Cô biết ta bị bệnh gì?”
Thì ra hắn còn ở! Trác Tình dùng bạch quyên bao chặt trên thân, hơi ngồi xuống một chút, không để ý trả lời: “Chắc là hen suyễn, một loại bệnh về hệ hô hấp.” Nhìn tình huống phát bệnh rất giống, không có cụ thể kiểm tra, không có thể xác định.
Lâu Tịch Nhan kỳ thật cũng không có tắm suối nước nóng, chỉ là ngồi trên hòn đá ở bên bờ, chân ngâm ở dưới hồ nước, nghe được Trác Tình trả lời, tay hắn còn đang nhẹ vẩy vẩy nước ngừng một chút, giống như tùy ý hỏi: “Cô sẽ trị được sao?”
“Sẽ không, nghe nói qua, ta biết cách phòng bị trước.” Nàng học chính là pháp y, OK?!
Trong mắt hiện lên một tia thất vọng, chỉ là rất nhanh liền biến mất, Lâu Tịch Nhan nhẹ vẩy nước hồ, phát ra thanh âm ào ào, khẽ cười nói: “Thanh nhi thật đúng là kiến thức rộng rãi.”
Trác Tình sửng sốt, oán giận kêu lên: “Ngươi gọi cái gì?!” Thanh nhi? Ta còn trong sạch đấy!
“Cô không thích?” Giả vờ tự hỏi một chút, Lâu Tịch Nhan khẽ hô: “Vậy gọi… Phong nhi được rồi.”
Phong nhi… Nàng điên rồi…
Cổ nhân có phải phía sau tên không có một chữ ‘Nhi’ sẽ không nói được! “Gọi Thanh Phong!” Trác Tình gần như là hổn hển quát.
Lâu Tịch Nhan thõa mãn vung lên một mạt tươi cười, tâm tình xao động, tốt! Tiếp tục…
“Phong nhi từ Hạo Nguyệt quốc đến Khung Nhạc, có quen không? Nghe nói Phong nhi thi từ ca phú, khúc nghệ ca vũ mọi thứ tinh thông, muốn cái gì chỉ cần phân phó hạ nhân đi chuẩn bị.”
Trác Tình ở bên cạnh đảo một cái bạch nhãn, thi từ ca phú nàng hoàn toàn không biết gì cả, khúc nghệ ca vũ mọi thứ không thông, Lâu Tịch Nhan lại không có đem chuyện nàng vừa rồi rống để ý, Trác Tình cũng không khách khí trả lời: “Nhân ngôn bất khả tẫn tín**, ta còn nghe người ta nói Lâu tướng tao nhã, chính trực cương nghị, là một người khiêm tốn, hiện tại xem ra, ngược lại càng giống tên vô lại.” (**Người ta nói không thể tin hết.)
Vô lại? Lâu Tịch Nhan nhẹ nhướng mi, một nụ tươi cười giảo hoạt xẹt qua đáy mắt, được rồi, vậy hắn để nàng xem cái gì là thật sự vô lại…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tẩy Oan Tập Lục
Thiển Lục
Tẩy Oan Tập Lục - Thiển Lục
https://isach.info/story.php?story=tay_oan_tap_luc__thien_luc