Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sủng Phi - Triêm Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27: Hoa Chúc
C
hỉ mất hai bước là đến giường lớn, Tông Chính Lâm đã không chờ được nữa, tháo bỏ xiêm y của hai người, sau đó thả nàng trần trụi ở trên giường.
Dưới ánh nến, toàn thân ngọc ngà của nữ tử nhuốm một màu hồng phấn do kích tình, thân thể nàng hơi sợ, run một chút, khiến đỉnh hồng của hai vú chớp lên, trắng bóng mê hoặc tầm mắt của Tông Chính Lâm. Vòng eo mảnh khảnh, vùng bụng bằng phẳng, phía dưới bộ lông lộn xộn, bao trùm lên nụ hoa diễm lệ.
Mộ Tịch Dao bị Tông Chính Lâm nhìn đến mức thấy tự mình cũng cảm thấy ngượng ngùng, không chịu nổi, thấy người nọ từ trên cao nhìn xuống, rõ ràng lửa tình lại tăng lên, nàng liền thoáng dịch mở hai chân, gây kích thích cho tầm mắt hắn.
Quả nhiên, chỉ thấy ngực Tông Chính Lâm phập phồng một cách dữ dội, hơi thở bỗng chốc lộn xộn, phân thân nóng bỏng nam tính ngay lập tức càng thẳng lên.
"Đã kêu nàng đừng lộn xộn, lúc này còn muốn gây chuyện. Đã như thế này thì đều là tự nàng tìm tội."
Tông Chính Lâm bị Mộ Tịch Dao tra tấn lý trí hoàn toàn, dùng sức mở ra hai chân, cảnh tượng bên trong kém chút khiến hắn chịu không nổi mà phát tiết. Nụ hoa của người con gái còn có một chút ngọc lộ, hai cánh hoa hơi hơi vểnh lên, vẫn mút kín vào nhau, nhưng ở giữa lại có một tia chất lỏng – thứ nước trong như ngọc.
Tông Chính Lâm nào còn nhẫn được nữa, đỉnh thân quét vào nụ hoa hé nở, nóng rực, thừa cơ mà vào, không dừng, hung hăng nhấn vào, tấm thân xử nữ của Mộ Tịch Dao đã bị phá vỡ.
Mộ Tịch Dao tuy là xử nữ, nhưng nhờ có đan dược dưỡng thân, đương nhiên là khác với các nữ tử bình thường. Chỉ hơi chút đau đớn, sau đó liền cảm giác được sung sướng của nam nữ khi hoan ái, bên trong nụ hoa đẹp đẽ vô cùng, bám lấy côn thịt của hắn, mút vào, khiến cho nam nhân trên người nàng càng điên cuồng co rúm lại.
Tông Chính Lâm chưa bao giờ được thoải mái như thế trong chuyện này, nữ nhân dưới thân thật tài tình, khe thịt tầng tầng lớp lớp khít khao khôn kể, như có muôn vàn nếp nhăn hút lấy hắn, khe mắt nhỏ xíu tại đỉnh đầu côn thịt bị bao bọc càng chặt chẽ, thật là mất hồn thoát cốt, dục tiên dục tử.
"Đúng là không có chỗ không đẹp, không chỗ không ổn." Tông Chính Lâm nắm Mộ Tịch Dao hai chân hung hăng đâm vào, âm thanh khàn khàn, đứt quãng.
"Điện hạ thật là... Thật vĩ đại ~~" Mộ Tịch Dao rên rỉ đáp lại, yêu yêu mị mị.
"Quả thực là làm càn, hôm nay không thể tha cho ngươi được!"
Trong lúc nhất thời nến đỏ lay động, trong trướng kịch chiến say sưa.
Ở ngoài phòng Mặc Lan trực đêm, nghe thấy động tĩnh bên trong, vội vã sai nhóm tiểu nha hoàn cách xa ra một chút. Trên mặt nàng ta ngượng ngùng nóng bừng, đầu cúi thấp đến mức sắp không ngẩng lên được. Đại quản sự Điền Phúc Sơn đặc biệt tới nghe ngóng thì mừng rỡ như sắp nổi điên. Đây là lần đầu tiên điện hạ mất khống chế trong chuyện phòng the nam nữ chuyện, nghe tiếng vang từ bên trong vọng ra, sợ là điện hạ rất là vừa lòng Dao chủ tử.
Đâu chỉ là vừa lòng, lúc này Tông Chính Lâm còn có ý muốn nuốt lấy Mộ Tịch Dao. Thân thể mềm mại của nàng ở dưới người hắn, tư thế gì, nàng đều phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn. Nghĩ đến cảm giác tuyệt diệu, hắn lại ôm lấy nàng từng bước từng bước đâm vào, Mộ Tịch Dao yêu kiều kêu rên, hương lộ ào ào tràn ra, Tông Chính Lâm không ngại bị nàng kẹp chặt, cũng phun trào theo ra.
Sờ sờ thân thể lấm tấm mồ hôi của nàng, Tông Chính Lâm gọi người mang nước, tự mình thu thập để nàng thấy nhẹ nhàng khoan khoái, sau đó mới ôm nàng nằm xuống. Hắn phát hiện Mộ Tịch Dao càng động tình, mùi thơm của cơ thể lại càng nồng đậm, cũng càng câu dẫn người khác, quả thực muốn ngừng mà không được. Sau trận này, Tông Chính Lâm mới hiểu được, ngày xưa đám huynh đệ gian xảo trêu đùa nhau, thì ra là tuyệt vời như vậy.
Nhưng thực ra cũng không hẳn như vậy, những nữ nhân bên cạnh hắn, hoàn toàn không hề có tư vị, dù cho ép buộc đến mức nào, đều không đến được cực hạn. Cho nên yêu nữ Mộ Tịch Dao này đúng là hiếm có.
Nghĩ một hồi, không ngờ hắn lại động tình, nhìn đôi mắt đẹp của nàng nửa khép nửa mở, là biết nàng có chút mệt nhọc, nhưng hắn bất đắc dĩ bị nàng chọc cả thân bức bối, đành phải đem nàng trở mình, lại đè ép thêm một lần.
Mộ Tịch Dao mơ mơ màng màng, chỉ biết là hết lần này đến lần khác bị hắn đè nặng điên cuồng va chạm, tinh thần tuy rằng mệt mỏi, thân thể lại phảng phất vẫn có ý chí của mình, mỗi lần đều không nhịn nổi khi bị hắn kích thích, không tự giác liền nghênh đón, phối hợp với tiết tấu của hắn mà đong đưa, cho đến khi lại một lần nữa đạt đến cao trào.
Điền Phúc Sơn mới đầu còn tinh thần sáng láng ở bên ngoài cười trộm, chờ đến khi động tĩnh kia luôn đứt quãng liên tục đến tận canh bốn, đã sớm không chịu được mà tựa vào cửa hí mắt ngủ gật. Rốt cục đợi đến bên trong lại kêu nước, rồi sau đó hoàn toàn yên tĩnh, đại tổng quản mới hốt hoảng về nghỉ ngơi. Trong lòng còn âm thầm bội phục điện hạ quả nhiên không hổ là luyện võ hàng năm, thể lực này, chậc chậc...
Khi Mộ Tịch Dao tỉnh lại, đã là buổi trưa ngày thứ hai. Nhớ lại sự điên cuồng đêm qua, Mộ Tịch Dao thử giật giật, lập tức cảm thấy cả người đau nhức, thoáng chốc cứng lại. Chỉ hừ hừ ở trong lòng oán trách Tông Chính Lâm, quả thực chính là đói sói, cầm thú! Căn bản nhớ không rõ bị muốn vài lần, chỉ biết là kia nam nhân đánh sâu vào giống như vĩnh viễn không có chừng mực. Ngay cả khi nàng đang ngủ, bị đánh thức, cái nhìn thấy đầu tiên đều là khuôn mặt tuấn tú nhưng đầy mồ hôi của hắn. Có những giọt rơi xuống trước ngực nàng, nóng đến mức dọa người.
Đang nghĩ đến hắn, lại thấy Tông Chính Lâm bưng một bàn ăn tiến vào, hương thơm đồ ăn hương toả ra bốn phía. Mộ Tịch Dao nhăn nhăn cái mũi, ủy khuất nhìn Tông Chính Lâm, "Đói ~~ ", lại nhớ ra bản thân không dậy nổi, càng yếu ớt kêu, "Nhức, đau ~~ "
Tông Chính Lâm cũng biết bản thân hắn đêm qua không tiết chế nổi, có chút quá đáng, liền đi qua, nhẹ nhàng đỡ nàng ngồi lên, gọi người tiến vào giúp nàng rửa mặt chải đầu. Lại bón từng đũa cho nàng dùng xong cơm, mới để nàng nằm trong lòng mình thoải mái nghỉ xả hơi.
"Điện hạ, ngươi có đau lòng thiếp không?" Mộ Tịch Dao da mặt thật dày hỏi người đàn ống phía sau lưng.
"Ân. Còn rất đau đớn sao?" Nàng vẫn là xử nữ, qua việc hôm qua, lúc này thân thể nhất định là đang chịu tội.
"Đau, điện hạ không hề thương tiếc thiếp chút nào ~~" được thôi, phải bắt đầu làm nũng. Tông Chính Lâm bị âm thanh mềm mại của nàng khiến cho thân thể có chút xao động, vội nhanh chóng nghĩ đến chính sự để phân tâm, điều này quả thực là muốn lấy mạng hắn mà.
"Điện hạ người còn có chính sự sao?" Mộ Tịch Dao ngẩng đầu, dụi dụi vào trong lòng hắn.
"Không có chuyện gì. Muốn làm cái gì sao?" Tông Chính Lâm nhìn nàng nhỏ nhắn đầy vẻ đáng thương, liền vuốt ve mặt nàng, trên mặt mặc dù vẫn nghiêm túc như trước, động tác cũng rất nhẹ nhàng.
"Ân. Muốn điện hạ ôm thiếp ngủ." Tông Chính Lâm nhẹ nhàng ấn cái hôn trên trán nàng, rồi ôm nàng nằm xuống, cùng nàng ngủ trưa.
Hai người còn đang nồng nàn, bên ngoài đã sớm ầm ĩ nhao nhao.
Nguyên Thành Hoàng Đế nhìn tấu chương của ngự sử dâng lên, cả một xấp đều là tấu việc Lục hoàng tử Tông Chính Lâm không để ý lễ pháp, tư mình tung tác, làm sai lễ pháp, tự hạn chế hành tung. Càng xem Nguyên Thành Hoàng Đế càng thấy mùi ngon, trong lòng âm thầm vui vẻ. Về phần xử trí? Còn phải nói nói, tấu chương giữ lại không truyền đi!
Đám ngự sử, căn bản không biết lo âu và sốt ruột trong lòng Nguyên Thành Hoàng Đế. Lục hoàng tử đối với hậu viện lãnh đạm, thiếu chút đã khiến Nguyên Thành Hoàng Đế cho rằng đời này khong thể nào nhìn thất con cháu của hắn. Bây giờ vừa mới nạp thứ phi, lại còn cải thiện lớn như thế, thật sự là quá tốt, quá hợp với tâm ý Nguyên Thành Hoàng Đế. Nếu có thể mau chóng có được con nối dòng, vậy sẽ càng làm người ta vui vẻ.
Thưởng! Phải thưởng. Mộ thị thật không tồi, ít nhất có thể khiến cho Tông Chính Lâm nguyện ý gần người. Hi vọng Đường thị cũng là người không chịu thua kém. Như vậy trong phủ cũng có thể mau chóng nóng náo nhiệt. Hoàng thất Đại Ngụy thật sự rất chú trọng việc con nối dòng, người càng đông càng tốt. Tuyệt bút của Nguyên Thành Hoàng Đế vung lên, một hàng kỳ trân dị bảo liền vào Đan Như Uyển.
Thục Phi nương nương càng vui đến xếch cả lông mày, liên tục nói rõ, lại tặng một xe lăng la tơ lụa, hoa y mỹ thực vào phủ. Còn sai Tông Chính Lâm nếu rảnh, mang Mộ thị đến thỉnh an. Đây chính là một chuyện vô cùng có thể diện. Có thể đi thỉnh an phi tần ở hậu cung, là chuyện mà sườn phi của một hoàng tử có thể được phép làm. Mộ Tịch Dao vừa mới vào phủ một ngày, lại là thứ phi, nhanh như vậy liền lọt vào mắt xanh của Thục Phi nương nương, quả thực chính là phúc phận to lớn dường nào.
Hai vị cao cao tại thượng thưởng đồ cho Đan Như Uyển, đám nữ nhân của hậu viện phủ Tông Chính Lâm sao lại không ghen tị? Chỉ là tất cả tâm tư, chỉ có thể cất giấu, âm thầm mưu tính mà thôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sủng Phi - Triêm Y
Triêm Y
Sủng Phi - Triêm Y - Triêm Y
https://isach.info/story.php?story=sung_phi_triem_y__triem_y