Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Rừng Răng-Tay
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 26
T
ôi đẩy Travis lên cầu thang. Đám sinh vật Vùng vô định vẫn bâu nhâu ở bên dưới. Những tấm ván gỗ chèn cửa sổ giờ gãy vụn đến một nửa. Và lũ sinh vật từ những cái lỗ đó ào vào như máu đang túa ra từ vết thương.
Hàng ngàn ý nghĩ chạy qua đầu tôi. Làm thế nào để ngăn chúng lại. Làm thế nào để đánh lại chúng. Đi đâu bây giờ. Làm sao trốn thoát được đây. Làm sao có thể sống sót. Hình ảnh cái chân Travis, con Argos, cầu thang và tầng áp mái ào lên một lúc.
Travis bị vấp ngã ở hành lang. Dáng đi của anh khó nhọc vì cứ phải kéo lê cái chân đau.
- Khăn trải giường! - Tôi bảo anh. - Lấy mấy cái khăn trải giường đi!
Anh đi vào buồng ngủ mà không cần phải hỏi lại. Tôi cũng đi vào một buồng khác và lấy hết chăn trên giường. Chúng nặng nề đồ sộ nên tôi phải mất thời gian để lôi được ra ngoài cửa. Sau đó tôi quay lại hành lang và chất đống nó ở cầu thang để tạo thành chướng ngại vật cản đường bọn kia.
Tuy nhiên rồi chúng cũng sẽ tìm cách qua được. Chúng sẽ dùng sức mạnh ủi đổ đống chăn này để lên được gác.
Tôi chạy lại tìm Travis để lấy đống khăn trải giường của anh. Tôi quấn một chiếc quanh người Argos. Nó vẫn đang gầm gừ, rên rỉ và run lẩy bẩy. Không buồn vỗ về nó, tôi chỉ lẳng lặng quấn chặt chiếc khăn lại rồi thắt nút hai đầu cho đến khi Argos thành một bó tròn.
Nó nhe răng xòa móng vặn vẹo trong cái đám lùng nhùng đó.
Tôi vác con chó đã được “đóng gói” lên vai rồi leo lên tầng áp mái. Tôi thả nó xuống sàn. Nó loay hoay cuống cuồng lủi vào một góc, lông dựng đứng lên và đôi mắt mở to.
Tôi nhìn thấy Travis đang đứng ở bậc thang thứ nhất.
Dường như thời gian ngưng lại ở khoảnh khắc này và chỉ có những nhịp đập trong lồng ngực tôi là nhắc nhở thời gian vẫn đang trôi đi. Tôi có thể nghe thấy tiếng xô đổ những tấm nệm, tiếng bước chân nện xuống hành làng. Và chúng đang từ từ tiến về phía Travis, về phía chiếc thang.
Một tay anh bấu lấy bậc thang, còn mắt đang ngoái lại sau nhìn lũ sinh vật Vùng vô định đang tiến gần về phía mình.
Tôi thõng chân xuống dưới để giúp anh lên nhưng anh lắc đầu dứt khoát. Không biết làm gì khác, tôi đành nhào đến chỗ để vũ khí và chộp lấy một chiếc rìu cán dài có hai lưỡi sắc. Tôi kéo nó ra chỗ cửa sập và hạ xuống cho Travis.
Anh ngước nhìn tôi, tay đã thả khỏi bậc cầu thang. Tôi đã quên mất là mắt anh xanh đến thế và con ngươi lại ánh lên màu nâu nhạt. Dưới hàng lông mày bên trái còn có một vết sẹo.
Trước khi anh kịp ngăn lại thì tôi đã tụt xuống khỏi cửa sập mà không thèm sử dụng những bậc thang nữa.
Tôi nhảy xuống sát cạnh anh, một bên gối ngã khuỵu xuống đất sau cú nhảy.
Tôi giằng lấy cây rìu từ tay Travis và đối mặt với lũ sinh vật Vùng vô định. Tôi hét lên với Travis.
- Anh phải tìm cách trèo lên. Nhanh lên!
Ngay khi nhận ra sự đồng tình của anh, tôi quay lại hành lang, cầm cây rìu bằng cả hai tay.
Trong đời tôi chưa bao giờ giết người. Mới chỉ có một lần tôi ngồi trên ban công và bắn tên vào lũ sinh vật bên dưới. Nhưng cảm giác phải cắt một vật sắc vào da thịt thì lại hoàn toàn khác. Cho dù vẫn ý thức được rằng lũ sinh vật này không phải là con người, nhưng một phần nào đó trong đầu tôi vẫn phủ nhận sự thật này. Cái sự thật rằng những người đàn ông, những người đàn bà và những đứa trẻ đang tiến về phía tôi thực ra chỉ trông giống con người mà thôi.
Đặc biệt là đối với những sinh vật vừa mới Tái sinh. Chúng vẫn còn nguyên chân tay và da thịt. Những ngón tay vẫn chưa bị gãy vì cố thò qua hàng rào và những cánh cửa. Có cả một phụ nữ đang mang thai, thân hình đẫy đà phình nở, đôi mắt còn sáng đang bước lại gần. Nhưng rõ ràng là cô ta đã chết và cần phải giết cô ta thêm lần nữa. Những ý niệm này vô cùng mơ hồ. Song tôi vẫn vung cánh tay lên bằng tất cả sức lực. Lưỡi rìu lia ngang hành lang và vài cái đầu đã lìa khỏi cổ, kết thúc cuộc sống dai dẳng tuyệt vọng. Thậm chí tôi còn không nhận ra rằng mình đang la hét cho đến khi cảm thấy bị ngộp thở. Cây rìu bị cắm phập vào mặt gỗ. Tôi rút nó ra và lại vung lên, máu tóe ra từ lưỡi rìu. Tôi vung rìu lên liên tiếp, những chiếc đầu của lũ sinh vật Vùng vô định lấp đầy hành lang.
Nhưng đột nhiên tôi bị mất tập trung. Một cô gái trạc tuổi tôi đã trèo lên bậc thang cuối cùng. Cô ta mặc một chiếc áo khoác đỏ giống như Gabrielle. Tay tôi chùng đi. Tôi bị phân tán tư tưởng và hơi mất đà.
Tôi lưỡng lự đôi chút.
Rồi có thứ gì đó chộp lấy bàn chân tôi. Tôi vùng lại đá mạnh. Chiếc rìu rơi ra khỏi tay. Tôi chới với mất trọng lượng và ngã nhào xuống.
Bàn tay kia vẫn túm chặt lấy mắt cá chân.
Tôi vừa la hét, vừa đá, vừa gạt để lùi lại được ra sau. Thêm nhiều bàn tay túm lấy cổ chân. Chúng kéo giật một cách tàn nhẫn. Lũ sinh vật Vùng vô định tiếp tục túa lên gác và nhào về phía tôi. Tôi bước qua những xác chết. Giờ thì chúng đã chết thực sự, tuy nhiên vẫn cứ cố túm lấy tôi.
Tôi chỉ còn nhìn thấy một làn sóng đang nhào lên thang và cảm thấy mình bất lực. Tôi đã sẵn sàng để chết. Trong khoảnh khắc tôi tự hỏi liệu có đau không? Và sau khi Tái sinh, cơn khát thèm thịt người có giống như cảm giác khát thèm đại dương trong lòng tôi hay không?
Tôi muốn nhắm mắt lại và buông xuôi, để yên cho mọi sự kết thúc, cuốn trôi và nhấn chìm tôi vào Vùng vô định. Nhưng rồi khi bắp chân tôi tấy lên như có hàng ngàn con ong đang châm chích, tôi lại nghe thấy có người gọi tên mình. Tôi không muốn nhìn xem cơn đau ấy đến từ đâu, không muốn trông thấy hàm răng của lũ sinh vật kia đang cắm phập vào da thịt để khắp cơ thể tôi lan truyền sự lây nhiễm. Tôi chỉ ngước mắt lên nhìn Travis đang ở trên cầu thang, miệng anh hét lên còn đôi mắt mở to.
Anh chìa tay ra cho tôi và tôi vươn người về phía anh, cố gắng một cách tuyệt vọng để chạm được vào những ngón tay anh. Đúng lúc ấy tôi nhìn thấy một vật di chuyển trên tầng áp mái. Trước khi kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì tôi thấy những chiếc răng đang nhe ra điên cuồng. Tôi nghe tiếng móng vuốt cà trên mặt gỗ và sau đó là những tiếng gầm gừ hung dữ dội lại hành lang khi Argos tấn công các sinh vật Vùng vô định đang nằm dưới chân tôi.
Nó cắn xé da thịt bằng những chiếc răng nanh. Ngay khi được tự do, tôi nhào đến chỗ cầu thang. Bàn tay tôi đã nắm lấy tay Travis. Anh mới lên được một nửa cầu thang và tôi vội vàng trèo hai bậc một cho tới khi ở ngay dưới anh. Rồi bằng sức mạnh sinh tồn, tôi dồn toàn bộ sinh lực để đẩy vọt anh lên tầng áp mái.
Ở bên dưới, Argos vẫn đang chiến đấu với lũ sinh vật Vùng vô định. Những âm thanh rên rỉ ngày càng tăng khi quân số của chúng nhân lên gấp bội. Tôi nghe tiếng kêu ăng ẳng và nhìn xuống thì thấy con Argos đang quay lại chỗ tôi. Không suy nghĩ, tôi tụt xuống cầu thang và chộp lấy gáy nó. Ngay tức khắc người nó mềm đi, cứ như thể biết rằng cuộc đụng độ này có thể làm cho tôi lạc mất nó vậy. Rồi chúng tôi đã ở trên tầng áp mái cùng nhau.
Travis đóng sập cánh cửa lại và cài thêm cái chốt to tướng. Argos người đầy máu giờ đang run lẩy bẩy. Nó cứ liếm chân tôi và Travis phải đẩy nó ra để được ngồi cạnh tôi. Tôi ngồi co gối, toàn bộ trọng lượng dồn lên hai bàn tay. Tôi sợ bắt gặp ánh mắt anh. Vì thế cả hai chúng tôi cứ nhìn mãi xuống chân. Đôi chân tôi lấm lem đầy máu và váy thì đã rách nát.
- Em bị cắn à? - Giọng anh nghẹn lại. Những ngón tay anh cuống cuồng lần trên da thịt tôi, cố tìm ra vết thương.
- Em không biết.
- Em có bị cắn không? - Anh hét lên và tôi cũng hét lại.
- Em không biết.
Anh dừng lại, mắt vẫn dán vào những vết máu, một vài giọt đang nhỏ xuống sàn nhà.
Anh ôm vòng lấy chân tôi. Mắt anh nhắm lại giống như cảm thấy sự lây nhiễm của Vùng vô định đang ăn mòn qua khắp thân thể tôi, đang giết tôi chết dần chết mòn.
- Anh yêu em, Mary! - Anh nói và tôi rơi lệ.
Tôi run lên thổn thức vì sợ hãi và đau đớn, rồi không thể làm gì khác, tôi bíu lấy Travis như một cái neo. Anh kéo tôi lại và tôi ngồi cuộn tròn trong lòng anh mà khóc. Mắt tôi chìm vào bóng tối khi những ngón tay anh luồn qua tóc. Má tôi ướt đẫm và người thì vẫn run lên cầm cập.
Trong những giấc mơ, tôi vẫn cảm thấy các bàn tay lôi kéo từ mọi hướng, xé rách da thịt tôi đến tận xương và bất kỳ ở chỗ nào tôi cũng nhìn thấy những móng sắc của mẹ đang cào xé tôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Rừng Răng-Tay
Carrie Ryan
Rừng Răng-Tay - Carrie Ryan
https://isach.info/story.php?story=rung_rang_tay__carrie_ryan