Chương 26
ắt tê nhức vì căng thẳng sau nhiều giờ mệt nhoài tra cứu các bản thảo cổ xưa, hắn tháo kính và nhẹ nhàng chùi mắt bằng chiếc khăn ướt.
Bao lâu rồi? Trời đã sáng chưa? Hay vẫn còn ban đêm? Hắn đã mất hết ý niệm về thời gian từ khi quay về đây sau vụ đột kích bằng ngựa vào Viện Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan.
Dĩ nhiên giới truyền thông, cái bầy sinh vật hoạt động khá thường, cái lũ trí thức nửa mùa kia có lẽ đang đề cập đến vụ đột kích như một vụ đánh cướp hoặc trộm cắp. Không ai trong số bọn chúng, thậm chí ngay cả những kẻ ở cương vị cao hơn, hiểu nổi cách suy nghĩ của hắn – xem việc đó như một bài tập trong bài nghiên cứu thực tế. Nhưng quả thật nó là như vậy. Và cũng không còn bao lâu nữa, cả thế giới sẽ biết được thực chất sự kiện đêm thứ Bảy đó là gì: bước đầu tiên của một hành động sẽ tạo nên sự thay đổi, một sự thay đổi không thể đảo ngược, trong cách nhìn nhận thế giới của rất nhiều người trên thế giới này. Một nước cờ mà, một ngày không xa, sẽ làm tróc những lớp vảy ra khỏi những đôi mắt kia, để đón nhận những điều nằm ngoài trí tưởng tượng hèn yếu của họ.
Và ta đã gần đến đích rồi. Bây giờ, không còn phải đi lâu nữa.
Quay người lại, hắn nhìn vào bức tường sau lưng, một quyển lịch treo ở đó. Dù giờ giấc không quan trọng với hắn nhưng ngày tháng luôn có ý nghĩa.
Một trong những ngày như vậy được khoanh tròn bằng mực đỏ.
Liếc nhìn lần nữa kết quả công việc với máy mã hóa trục quay đa hộp số, hắn đọc một đoạn văn đã làm mình rối trí từ lúc giải mã song.
Quá thách đố, hắn trầm ngâm. Rồi mỉm cười khi nhận thấy một cách vô thức mình đã dùng từ hoàn toàn chính xác. Cái bản chép tay này không chỉ được mã hóa; trước khi được mã hóa, đoạn văn đặc biệt này trước tiên đã được thiết kế như một câu đố.
Hắn cảm thấy trào lên một niềm ngưỡng mộ đối với người đã viết ra tài liệu này.
Nhưng rồi hắn lại cau mày. Phải giải câu đố ngay lập tức. Hắn biết, cho đến giờ phút này thì hành trang của mình vẫn được che giấu hoàn hảo, nhưng cũng không nên chủ quan ngờ nghệch đánh giá thấp địch thủ. Không may là, để giải đáp được câu đố này, hắn cần phải đến thư viện. Như vậy, có nghĩa là Vance phải rời khỏi ngôi nhà an toàn của mình và làm một chuyến ngao du trên mặt đất.
Hắn suy nghĩ một lát, và rồi quyết định dứt khoát là sẽ ra khỏi nhà vào buổi tối. Hắn sẽ đến thư viện vào buổi tối. Thận trọng. Đề phòng trường hợp bất kỳ kẻ nào đã tìm ra manh mối nào đó và dặn những người làm việc ở thư viện báo cáo khi có người hỏi về các tài liệu nhất định.
Rồi hắn mỉm cười với chính mình. Nào, mày lại hoang tưởng rồi. Bọn chúng không khôn ngoan đến mức ấy đâu.
Sau khi rời thư viện, hắn sẽ trở về nơi này, tràn đầy hy vọng với lời giải trong tay, rồi hoàn thành việc giải mã những đoạn văn còn lại.
Hắn lại liếc nhìn quyển lịch với cái ngày được khoanh tròn.
Một ngày khắc ghi mãi mãi trong ký ức hắn.
Một ngày mà hắn không thể nào quên.
Hắn có một nhiệm vụ tuy nhỏ nhưng quan trọng và đau đớn phải thực hiện. Sau đó, khi mọi việc đều tốt đẹp và với bản kinh chép tay đã giải mã hoàn toàn, hắn sẽ hoàn thành số mệnh đã giáng xuống đầu mình một cách bất công.
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury Nhật Ký Bí Mật Của Chúa