Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhã Ái Thành Tính
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 26: Cứu Mạng
C
hương 26: Cứu mạng
Vệ Tắc cũng không kiên trì nữa, "Vậy em đi đường phải cẩn thận."
Tô Lương Mạt trả lời một tiếng, Vệ Tắc bước đi hai bước vẫn là không yên lòng, xoay người trở lại trước mặt cô, "Hay là để Bàn Tử đưa em về đi, em về nhà như vậy anh nhất định rất lo lắng."
Tô Lương Mạt nghe vậy, đành phải gật đầu, "Vậy cũng được."
Vệ Tắc kéo cô tới ôm vào trong ngực, "Tối nay anh gọi cho em, trước tiên để Bàn Tử đưa em đi ăn tối."
Tô Lương Mạt ngồi vào xe, Bàn Tử còn mặc cảnh phục, "Chị dâu, tôi cũng rất đói bụng, chị muốn ăn cái gì?"
"Gọi tôi Lương Mạt được rồi," Tô Lương Mạt nhìn xe của Vệ Tắc biến mất trong kình chiếu hậu, "tùy tiện tìm nơi nào đó ăn đi, tôi cũng không kén chọn."
"Được thôi."
"Đừng tức giận với Vệ Tắc, làm cảnh sát đều phải như vậy, không chừng ngày nào đó bàn giao rồi, có nhiệm vụ cho dù bệnh sắp chết cũng vô dụng." Bàn Tử thấy cô yên lặng, cho là cô đang tức giận.
Tầm mắt Tô Lương Mạt từ ngoài cửa sổ thu về lại, "Tôi biết, nếu ngay cả chuyện này cũng không thể hiểu, lúc trước chúng tôi cũng sẽ không ở cùng một chỗ."
"Tôi nói Vệ Tắc tên tiểu tử này chính là có phúc khí."
"Còn anh, có bạn gái chưa?"
"Tôi cuối năm nay chuẩn bị kết hôn."
"Chúc mừng anh," Tô Lương Mạt giãn mặt, "đến lúc đó tôi với Vệ Tắc nhất định sẽ tới."
"Đó là chắc chắn rồi," Bàn Tử nhìn cột mốc đường phía trước, "đằng trước có quán ăn nhỏ cũng không tồi, chúng ta đến đó nhé?"
"Được a."
Xe cảnh sát duy trì tốc độ 80 cây số đi về phía trước, Tô Lương Mạt câu được câu mất nói chuyện với Bàn Tử, người đàn ông lúc đầu rất cao hứng, có thể so với người bình thường luôn cảnh giác cao hơn, Tô Lương Mạt nói hai câu không thấy Bàn Tử trả lời, cô tò mò quay đầu.
Bàn Tử mặt mũi đầy nghiêm túc, "Hình như có gì đó không ổn."
"Làm sao vậy?" Tô Lương Mạt ngồi thẳng người nhìn xung quanh phía sau.
"Chị ngồi vững, tôi xem thử."
Bàn Tử còn chưa kịp soi đèn pha quan sát tình hình đột nhiên đánh tay lái, Tô Lương Mạt nhìn thấy phía sau có hai chiếc xe màu đen theo rất sát, gần như là xe của Bàn Tử chạy nhanh thì chúng cũng nhanh, mà lúc Bàn Tử muốn để chúng vượt, đối phương lại cố ý thả chậm tốc độ.
Tô Lương Mạt đưa tay rút điện thoại di động, một tiếng va đập thật mạnh truyền tới, thân xe lập tức mất khống chế, văng ra đập về hướng dải phân cách bên cạnh, Bàn Tử gắng sức lượn tay lái, khó khăn lắm mới khống chế được xe.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Chị nhanh gọi điện thoại cho Vệ Tắc!"
Tô Lương Mạt muốn nhấn nút, nhưng xe đằng sau đuổi theo rất sát, Bàn Tử không thể không tăng tốc, cũng bỏ mặc đèn đỏ, nhưng không ngờ một chiếc xe tải từ phía bên phải đột ngột lao ra, Bàn Tử cho dù muốn phanh xe, nhưng lực đạo khồng lồ vẫn đánh văng xe cảnh sát ra ngoài mấy mét, cùng với tiếng ma sát chói tai là vết tích dầu loang trên đường, cả xe lại đập vào dải phân cách.
Thắt lưng Tô Lương Mạt bị gập cong rất mạnh, đầu óc nhất thời phát ảo, cô nhìn thấy khuôn mặt đầy máu của Bàn Tử nằm sấp trên tay lái.
Điện thoại di động bị vung ra ngoài cửa sổ xe, cửa xe lõm vào bên trong, Tô Lương Mạt chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức rã rời, cô nhìn phía cửa sổ, trong miệng nỉ non ra tiếng, "Nho nhỏ thú, đừng khóc, chị không sao, không cho phép khóc..."
Xung quanh kỳ thực rất yên lặng, chỗ này là một sườn dốc, cho dù trên đường có tài xế dừng xe cũng sẽ không xuống, Tô Lương Mạt nằm ở bên trong không thể nhúc nhích.
Cũng không biết qua bao lâu, trong tai truyền đến tiếng bước chân, một gương mặt phóng đại tiến tới trước mắt Tô Lương Mạt, Hàn Tăng lại đứng dậy hô, "Kình thiếu, mạng cô ta lớn lắm, chưa chết."
Chiêm Đông Kình vẫn y nguyên cách ăn vận lúc rời khỏi khách sạn, hắn đi vài bước tới trước cửa xe, khom lưng nhìn thấy bộ dạng Tô Lương Mạt, "Có thể cử động được không?"
"Không biết, chỉ thấy toàn thân đều đau nhức."
Chiêm Đông Kình đưa tay kéo cửa xe ra, nhưng vẫn không nhúc nhích.
Hàn Tăng nhìn xung quanh, "Đoán chừng một lát nữa xe cứu thương sẽ đến, tôi thấy cô ta chưa chết được, Kình thiếu, mau đi thôi."
Chiêm Đông Kình dùng lực, một cước đạp thân xe rồi dùng sức kéo cửa ra sau, lặp lại mấy lần, động tác như muốn đem vật gì đó còn sống sờ sờ tháo rời ra, Tô Lương Mạt thấy áo khoác ngoài của hắn theo gió bị thổi lên, tầm mắt bị vết máu khô làm mờ mịt, chỉ nghe âm thanh cót két, cửa xe biến dạng bị người đàn ông vứt sang một bên.
Chiêm Đông Kình duỗi bàn tay đang chảy máu, Tô Lương Mạt hoàn toàn không có cách nào cử động, hắn đỡ lấy eo cô kéo ra khỏi ghế ngồi, Tô Lương Mạt đau như toàn bộ lục phủ ngũ tạng phảng phất chen chúc vào một chỗ, "Mau cứu cậu ấy."
Chiêm Đông Kình như muốn ôm cô lên, nghe lời Tô Lương Mạt nói, Hàn Tăng bên cạnh chen miệng vào, "Cô giỡn chơi gì vậy, đây là tai nạn giao thông chết là tốt nhất, chẳng lẽ muốn cứu hắn để sau này đối phó với bọn tôi?"
Tô Lương Mạt đưa tay đè lên thắt lưng, "Mau cứu cậu ấy, cậu ấy là vì đưa tôi về nhà..."
Chiêm Đông Kình quét đôi con người lạnh lẽo về phía Tô Lương Mạt, giọng mói mang theo máu tanh tàn nhẫn, "Tôi nói đưa cô trở về, là làm cho cô tỉnh ngộ lại một chút, cô nếu đã không quan tâm, còn quản sống chết của hắn làm gì?"
Tô Lương Mạt há hốc mồm, muốn cãi lại nhưng lời nói đến cổ họng, lại căn bản không phát ra tiếng, cô níu chặt cánh tay Chiêm Đông Kình, "Cứu cậu ấy, có được không?"
"Hắn đã chết rồi." Chiêm Đông Kình dùng sức lôi cô dậy, chặn ngang ôm vào trong ngực.
Tô Lương Mạt tất nhiên không tin, Hàn Tăng đi tới trước ghế lái, thò tay phải vào trong, "Không cứu được rồi."
Xe cảnh sát hoàn toàn lật ngược, một cánh tay Bàn Tử còn trượt ra khỏi cửa xe.
Tô Lương Mạt chóp mũi chua xót khó nhịn, nước mắt cũng không nén được chảy xuống, Chiêm Đông Kình nhìn thấy bộ dạng này của cô chỉ ra kéo môi cười lạnh, "Cô nên thấy may mắn người chết không phải cô."
Âm thanh xe cứu thương từ xa truyền tới, ở đây là sườn dốc, Chiêm Đông Kình nhìn đôi mắt ửng đỏ của cô, "Chịu đau được không? Tôi đưa cô lên trên."
Cô không lên tiếng, Chiêm Đông Kình khiêng cô lên vai, đầu óc Tô Lương Mạt mơ màng một hồi, rồi mất đi tri giác.
Khi tỉnh lại, bên cạnh không một tiếng động, Tô Lương Mạt mở mắt nhìn thấy vách tường màu xanh nhạt, còn có giấy dán tường hoa anh đào nở rộ, cô không khỏi thở ra, có lẽ vừa rồi chỉ là nằm mơ, nếu không cô bây giờ phải ở bệnh viện mới đúng.
Tay vừa cử động, lại đau dữ dội, cô ngẩng đầu nhìn thấy bình nước biển đang treo.
Tô Lương Mạt dùng sức nhắm chặt hai mắt, hai tròng mắt như muốn bị nước mắt nóng hổi làm bị thương.
Cô xòe mu bàn tay lau đi, mở mắt nhìn thấy thân ảnh đứng cạnh cửa sổ, người đàn ông mặc áo sơ mi màu trắng, cô bật thốt lên, "Vệ Tắc!"
Hắn xoay người, tư thái từ trên cao nhìn xuống mang theo lạnh lùng xa cách.
Tô Lương Mạt cắn chặt răng, nhìn Chiêm Đông Kình từng bước từng bước đi tới trước giường cô, "Xe cứu thương cứu được cậu ấy chưa? Cậu ấy thế nào rồi?"
"Tô Lương Mạt," giọng điệu hắn bình thản gọi tên cô, "cô cứ như vậy không dám tiếp nhận sự thật?"
Tô Lương Mạt thật sự không dám hỏi tiếp, nói cô không dám đối mặt cũng đúng, Chiêm Đông Kình ngồi xuống bên mép giường, "Nếu như đã muốn đi theo bạn trai cô, thì cứ đi theo đi, trên đường bị kẻ khác đuổi giết hắn cũng không ở bên cô, được coi là gì?"
Vết sẹo trong lòng Tô Lương Mạt cứ như vậy bị hắn dùng dao nhỏ đục khoét, "Không cần anh quan tâm!" Cô gần như hét lên.
Ánh mắt Chiêm Đông Kình rét lạnh, duỗi tay nắm chặt cánh tay bị băng bó của Tô Lương Mạt, "Không cần tôi quan tâm, cô mẹ nó vừa rồi cầu xin tôi làm gì? Nếu không phải thấy bộ dạng cô sống dở chết dở, tôi nhất định bỏ mặc cho cô chết, cô tin hay không?"
Tô Lương Mạt trừng lớn hai mắt, đến cánh tay đau nhức cũng đều quên hết.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhã Ái Thành Tính
Thánh Yêu
Nhã Ái Thành Tính - Thánh Yêu
https://isach.info/story.php?story=nha_ai_thanh_tinh__thanh_yeu