Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mẹ,thơm Một Cái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25: 23/2/2005
B
ây giờ là ngày 23 tháng 2 năm 2005, cách ghi chép gần nhất về đồng hành cùng mẹ đã năm mươi
tư ngày.
Cách năm mươi tư ngày không ghi chép, mẹ giờ đang nằm bên cạnh tôi, tiến hành đợt hóa trị liệu
lần thứ ba.
Khoảng thời gian ngắt quãng đó đương nhiên xảy ra rất nhiều việc, tôi thử chọn một số chuyện để
lại ấn tượng sâu sắc nhất để dốc lòng.
Mẹ rất băn khoăn, lần đầu hóa trị liệu đã nằm viện bốn chục ngày, quá nhiều. Lâu đến mức không
thể xóa tan nỗi sợ hãi đằng đẵng bất tận, ngày nào cũng sốt lên sốt xuống, phát hiện vi khuẩn lao, ống
dẫn nhân tạo vỡ bung phải tháo bỏ, bao nhiêu là khó khăn tai nạn ngăn cản mẹ bước ra khỏi cánh cổng
bệnh viện Chương Cơ. Sau đó bà ngoại lại mất vào đúng thời gian này, khiến cho mẹ bị giam trong
phòng bệnh càng cảm thấy bất lực.
Sau khi về nhà, mẹ bắt đầu thấy giận hai tuần nằm thêm trong bệnh viện. Viết thư cho cậu út và mợ
cả, mẹ liên tục nhắc chuyện này, khi cậu cả và dì năm đến Chương Hóa thăm, mẹ cũng kiên định cho
rằng, trong đợt nằm viện làm hóa trị lần thứ hai, bệnh viện phải “trả lại công bằng” cho mẹ.
Quả là rất đáng yêu.
Tôi buộc phải thừa nhận, sau khi mẹ ra viện, tôi liền thả lỏng rất nhiều, giống một cục c. dài dài đần
độn, ngày nào cũng ngủ với Puma đến trưa mới dậy, bữa sáng đã có người nhà lo cho mẹ, tôi chỉ phụ
trách đi chợ mua thức ăn chiều tối, và ở cạnh mẹ viết sách (lúc đó chúng tôi đã cùng xem xong phần
chiếu lại của Nàng Dae Chang Geum và Nấc thang lên thiên đường, trở thành khán giản trung thành
của tám kênh văn nghệ giải trí).
Nói ra thì không chỉ mình mẹ tôi, mẹ vừa mắc bệnh, nhiều “điểm mù” trong nhà bỗng chốc lộ ra rõ
mồn một, những “điểm mù” đó phản ánh rằng bình thường chúng tôi đã buông thả cho phép mình thờ ơ
với gia đình này đến nhường nào.
Bình thường mẹ nghỉ ngơi trên lầu. Bởi vì nếu ở dưới tiệm, sẽ có rất nhiều khách quen, hàng xóm,
nhân viên các công ty dược phẩm xúm lấy mẹ hỏi thăm động viên nọ kia, tuy là quan tâm, nhưng chắc
chắn mẹ không nghỉ ngơi được, còn phải tốn sức nói chuyện, trình bày bệnh tình, rồi lại an ủi ngược
lại mọi người về nhân tình thế thái, nên thà cứ ở trên lầu xem ti vi rồi ngủ. Vả lại, tiệm thuốc tầng một
rất nhiều người lui tới, cũng không phù hợp “tự cách ly”.
Có một buổi tối đóng cửa tiệm thuốc xong, mẹ xuống làm sổ sách dấu má, lúc đi qua cây nước nóng
lạnh, phát hiện trên bề mặt vỏ nhựa đầy bụi bẩn, mẹ lặng lẽ lấy khăn ra lau, khiến bọn tôi trông thấy
thất kinh hồn vía, vội vàng yêu cầu mẹ nghỉ ngơi. Cứ như vậy, mỗi người đều ôm nỗi ăn năn và bứt rứt,
bèn cầm khăn lên làm vệ sinh tủ thuốc và cửa kính, ngay cả người chưa từng cầm khăn lau là ba cũng
đi tìm chỗ để lau. Bấy giờ mẹ mới lẩm bẩm sao không có ai để ý cây nước bị bẩn đến mức thế này.
Lại một buổi tối khác đóng cửa tiệm thuốc, chúng tôi đang ở dưới nhà bỗng ngửi thấy mùi trứng xì
dầu quen thuộc, lên nhà tìm hiểu, quả nhiên mẹ đang lén lút vào bếp, làm món trứng rán xì dầu nhãn
hiệu mẹ hiền mà tôi yêu thích nhất, trong nồi còn có canh cà chua sắp sôi. Cả nhà bật cười, xúm vào
giúp mẹ lấy bát lấy đũa. Bóng dáng nhỏ bé của mẹ như con thoi chạy đi chạy lại giữa bếp với phòng
ăn, mãi mãi là điểm khởi đầu của hương vị gia đình.
Mẹ kể một chuyện dễ thương về đón năm mới.
Hồi đó mẹ vẫn còn là một nhóc tì, ông ngoại đem nhóc tì mẹ đi khắp các nhà để chúc Tết. Ở dưới
quê, nhà ai cũng nghèo, vật chất thiếu thốn, nhưng tình người lại nồng hậu lạ kỳ. Trong tay ông ngoại
chỉ có sáu trái quýt, đến nhà ai ông cũng lấy ra hai trái cung kính đem tặng, ngồi ở phòng khách hàn
huyên một hồi, lúc đứng dậy cáo từ, người trong nhà liền vào trong lấy ra hai trái quýt khác đem tặng
lại, để ông ngoại tiếp tục đi chúc Tết nhà khác.
Cứ thế, tổng số quýt trên tay vẫn vậy, nhưng các trái quýt thì thay đổi liên tục, mẹ theo ông ngoại đi
chúc Tết từ đầu làng đến cuối làng. Mọi người đều rất ăn ý – mà tôi gọi là một sự đồng thuận ấm áp.
Nhưng từ khi mẹ về nhà tĩnh dưỡng, không phải việc gì cũng được tốt đẹp. Lúc đó cả nhà luôn chìm
trong một bầu không khí kỳ dị, và cũng có những xung đột ngấm ngầm ẩn chứa trong cuộc sống hằng
ngày.
Ba trở nên rất nhạy cảm, rất dễ chán nản thất vọng, hoặc nổi cáu với người nhà chỉ vì những chuyện
cỏn con. Ba cũng bắt đầu nghi ngờ những thành tựu của bản thân không được mọi người coi trọng,
chẳng hạn như làm chủ tịch của rất nhiều công đoàn và chủ tịch xã đoàn Ratary v.v..., ba trở nên hơi
mất phương hướng.
Từ sau khi mẹ mắc bệnh, ba coi việc rút lui khỏi xã đoàn Rotary là một hy sinh to lớn. Tôi thực sự
không có cách gì đồng tình với ba, bởi vì chính ba còn không coi xã đoàn Rotary mà mình tham gia là
một tổ chức tốt. Còn nhớ một lần trên xe đi Đào Viên viếng bà ngoại, ba lại nhắc chuyện này, tôi không
kìm được nói với ba, anh cả cho rằng nếu mẹ không khỏi được bệnh, thì anh có lấy bằng tiến sĩ cũng
chẳng có ý nghĩa gì, vì thế đã xin phép giáo sư hướng dẫn trong trường cho nghỉ phép để tập trung
chăm sóc mẹ, như thế mới gọi là hy sinh... Đem thứ rất quý giá, rất quan trọng của mình ra đánh đổi
mới tính là hy sinh. Rút lui khỏi một tổ chức mà bản thân cũng không coi trọng thì tính làm gì.
Thực ra anh em tôi không phải không coi trọng sự nghiệp và các danh hiệu ba theo đuổi, nhưng
cũng như anh cả khuyên ba, quả thật trong quá trình theo đuổi thành tựu của mình ba đã thiếu sự quan
tâm. Rất nhiều quan tâm. Bắt đầu học cách dịu dàng từ bây giờ vẫn chưa muộn.
Ngoài ra, bà nội trở nên không biết làm gì. Bà rất muốn giúp đỡ, cũng rất cố gắng gắn mình vào hệ
thống cơ cấu chăm sóc giúp đỡ mẹ, nhưng luôn luôn bất đồng quan điểm với mọi người trong vấn đề
ăn uống. Nói bất đồng quan điểm cũng không đúng lắm, bà nội là người luôn chấp nhận nhượng bộ,
nhưng... bà cũng âm thầm duy trì một số nguyên tắc tiết kiệm của bản thân, và không muốn mọi người
động chạm đến nguyên tắc của mình.
Lấy ví dụ, ban đầu bà nội không thích ăn đồ buffet chúng tôi mua về, hoặc chỉ ăn thức ăn dư thừa
của bữa buffet trước, bởi bà nội cho rằng đồ ăn chúng tôi mua về chỉ để phục vụ một mình mẹ, không
phải của cả nhà. Nếu chúng tôi mua gà rán và khoai tây chiên chứa nhiều calo từ hàng fastfood về
(hồng cầu ưa thích nhất thứ này), thì bà nội sẽ giục mẹ ăn thật nhanh, còn nhấn mạnh đây là thức ăn
chúng tôi đo ni đóng giày riêng cho mẹ, song bản thân bà lại không đụng đến.
Tính cách của tôi thuộc loại thế nào cũng được, tôi rất tôn trọng ý chí tự do của mọi người, nếu
trong nhà có người bỗng nhiên thích ăn pháo đùng hoặc vụn thủy tinh, tôi sẽ chỉ phụ trách chụp ảnh lưu
niệm. Nhưng anh cả thì lại có “tính cách cần có của người anh”, anh vắt óc tìm cách giải thích cho bà
nội, và kiên trì rằng thức ăn mua về là để cả nhà cùng ăn, có gì ngon lành thì cà nhà cùng tẩm bổ, trong
nhà không cần có người chuyên phụ trách thức ăn thừa. Có một tối, bà nội một mình đun món cá đã thiu
định ăn, anh cả trông thấy nổi xung, bèn lấy cái tô to gắp hết thức ăn thừa ăn sạch, mới làm cho bà nội
sợ quá phải nhượng bộ.
Dĩ nhiên bà nội cũng có những chỗ đáng yêu, mặc dù hai chục năm qua không có thực tiễn bếp núc,
nhưng dưới sự hướng dẫn của mẹ, bà đã nấu ra một nồi gà hầm, được mẹ khen một câu “rất ngon”, thế
là cả tuần tiếp đó ngày nào cũng gà hầm. Sau đó mẹ lại khen một câu canh khoai lang ngon, chúng tôi
bèn trải qua một tuần hoành tráng toàn canh khoai lang.
May thay bầu không khí này đã được cải thiện khá nhiều, ngoài thứ không khí đó, rất nhiều họ hàng
hoặc bạn học cũ lâu năm không gặp, thậm chí cả những người tôi không ngờ tới như chị Sài, đều nói là
họ đã đọc Mẹ, thơm một cái của tôi đăng dài kỳ trên mạng. Hỏi tôi vì sao không viết tiếp...
Ôi! Vì phải cày bản thảo cho kịp đấy!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mẹ,thơm Một Cái
Cửu Bả Đao
Mẹ,thơm Một Cái - Cửu Bả Đao
https://isach.info/story.php?story=me_thom_mot_cai__cuu_ba_dao