Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lang Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 27: Nguy Hiểm Trùng Điệp 5
N
ụ cười nhạt hiên lên trên môi Hàn Lăng, rực rỡ vô cùng, dường như khoảng cách rất gần của thanh nhuyễn kiếm hàn quang bắn ra bốn phía kia, đối với nàng mà nói, không tồn tại, nàng ngẩng đầu nhìn nam tử mặt sẹo, “Ngươi tự tìm cái chết!”. Mặc kệ người hắn muốn giết là ai, cũng không liên quan gì đến nàng, nhưng hắn lại ngan trở con đường của nàng.
Nam nhân mặt sẹo trừng mắt, tiếng cười càn rỡ vang to, “Ha ha ha……. Tiểu thí hài răng còn chưa mọc đủ, khẩu khí thật không nhỏ! Xem như là ngươi mạng tốt, hôm nay nhất định phải chôn cùng Tứ điện hạ!”
“Phải không?” Hàn Lăng vừa nhếch mi, tay nắm chủy thủ khẽ động, trong mắt hiện lên sát khí, ngay khi nam nhân mặt sẹo còn chưa kịp phản ứng, nàng đã dịch chuyển, phóng tới phía sau hắn.
Phượng Hạo Thiên dùng khinh công bay vọt lên, trong nháy mắt, trảm trừ tất cả chướng ngại vật, bay vọt đến bên cạnh Hàn Lăng.
Hàn Lăng ngẩng đầu nhìn lướt qua Phượng Hạo Thiên, nhíu nhíu mày, khẽ mở đôi môi đỏ mọng, phun ra hai chữ, “Nhiều chuyện!”. Giết một người trưởng thành, đối với nàng mà nói, chỉ là một bữa ăn sáng, khi nào thì nàng cần người khác giúp?
Vẻ mặt thiếu niên vốn đang băng lãnh, sau khi nghe nữ hài nói hai chữ lạnh ngắt kia xong, khóe miệng mãnh liệt co quắp.
Nam nhân mặt sẹo xoay thân, nhuyễn kiếm đâm về phía hai người.
Thiếu niên vô duyên vô cớ ăn một bụng tức ở nữ hài lập tức huy trường kiếm đánh về phía nam nhân mặt sẹo.
Đoàn người đông nghìn nghịt ùa lên, ngay giữa đao quang kiếm ảnh của thiếu niên và nam nhân mặt sẹo, tìm được cơ hội ra tay với thiếu niên.
Thân ảnh nữ hài dịch chuyển vô cùng nhanh, chủy thủ sắc bén cứ một đao liền gặt hái sinh mạng.
“Đi tìm chết!” Trường kiếm của thiếu niên đâm tới, kiếm khí mọc lan tràn, nam nhân mặt sẹo tuy rằng võ công không tồi, thế nhưng thiếu niên võ công lại tuyệt đỉnh, trong vòng mấy chiêu, khiến cho nam nhân mặt sẹo ở thế hạ phong. Một kiếm đâm tới, nam nhân mặt sẹo cắn răng tránh thoát, tiếc là, cánh tay trái bị thanh kiếm đột nhiên thay đổi phương hướng chặt bỏ!
Nhất thời máu tươi phun trào! Phun tung toé lên mặt thiếu niên và nữ hài.
“A……….”
Tiếng kêu thảm thiết, bỗng vang dội.
Đôi mắt đen của nữ hài sáng ngời, chạy tới phía nam nhân mặt sẹo đang lăn lộn trên mặt đất, chủy thủ sắc bén trên tay nàng, như hóa thân thành dây câu hồn của sứ giả địa ngục, “Đi chết đi!”. Nữ hài rống to lên, chủy thủ không có một tia do dự chém vào cổ nam nhân mặt sẹo.
“Đừng!” Phượng Hạo Thiên vội vàng đối phó đám người không ngừng ùa lên, chớp mắt trông thấy Hàn Lăng dĩ nhiên muốn chặt đứt đầu nam nhân mặt sẹo! Không! Nàng chỉ là một đứa nhỏ!
Tiếc là, tiếng gió thổi gào thét, mưa như trút nước trì trệ mà đến, bao phủ thanh âm của thiếu niên.
Hàn Lăng nghiến răng, chủy thủ vung xuống, chuẩn xác không sai lầm, động mạch chủ bị cắt đứt! Máu tươi lại lần nữa phun tung tóe! Tất cả bắn lên trên khuôn mặt non nớt của nữ hài!
Nam nhân mặt sẹo khủng hoảng trừng lớn hai mắt, đến chết hắn cũng không dám tin, hắn sẽ chết trong tay một đứa nhỏ!
Khóe miệng nữ hài chậm rãi cong lên tia cười nhạt, trên khuôn mặt nhuốm đầy máu, dưới nụ cười thị huyết, liền bắn ra một cổ hơi thở tử vong, nồng nặc khiến người không thể hô hấp, làm cho một đám người ban đầu muốn giết nàng, chùn bước, đáng sợ! Đứa nhỏ này thật quá đáng sợ!
“Hàn Lăng………” Thiếu niên buông lỏng trường kiếm trong tay, “Phịch” một tiếng, vũ khí lạnh rơi xuống, bụi đất tung bay lên.
Rốt cuộc nàng đã trải qua cái gì………..Thật đúng là làm cho hắn không thể tưởng tượng nổi……… Vì sao nụ cười kia, khiến người khác sởn gai óc, nhưng lại khiến hắn rất đau, rất đau…….
Nữ hài chậm rãi đứng lên, xoay người nhìn về phía đoàn người đông nghịt đang ngốc lăng, “Thủ lĩnh của các ngươi đã chết, nếu như muốn đi tìm cái chết thì xông lên, nếu như không muốn chết, cút cho ta!”
Tiếng sấm rầm rầm, mưa xối xả điên cuồng trút xuống, gió gào thét kéo tới, thổi bay y phục của thiếu niên, tóc đen nhiễm đầy máu dính sát vào mặt nữ hài.
Trong vũng máu diêm dúa lòe loẹt, mọi người nhìn nam tử mặt sẹo chết thê thảm, lui về phía sau từng bước.
Dung mạo tái nhợt mà tuấn mỹ của thiếu niên, thân hình cao ngất cũng không tính là cường tráng, đứng trong màn mưa, vươn tay về phía Hàn Lăng.
Nàng là một món đồ chơi đặc biệt, cũng là một món đồ chơi khiến hắn khiếp sợ!
“Chúng ta đi!” Chém giết qua đi, giọng nói thiếu niên khàn khàn không gì sánh được, nhưng vẫn trấn định.
Nữ hài thu hồi nụ cười, tầm mắt vẫn trói chặt địch nhân đang lui về phía sau từng bước.
“Đi mau!” Đoàn người tán ra, nguy hiểm dần dần biến mất.
Nữ hài chậm rãi nhắm mắt lại, tay nhỏ bé nhiễm đầy máu xoa xoa gương mặt, nước mưa gột sạch vẻ tươi cười trên khuôn mặt non nớt, trên mặt lúc này lộ vẻ lạnh lùng.
Mở mắt ra, nữ hài lạnh lùng nhìn lướt qua tay của thiếu niên, nơi ấy cũng dính đầy máu tanh Cuồng phong cuộn sạch tất cả mùi máu, “Đừng đi theo ta!”. Tiếng nói của nữ hài cũng khàn khàn không gì sánh được.
Hắn có thời gian có thể lãng phí, nhưng nàng, không có.
Xoay người, nữ hài đi trong mưa rền gió dữ.
Phía sau, thiếu niên cau chặt mày nhìn bóng lưng quật cường rời đi của nữ hài, chân mày khẽ nhấc, đừng đi theo nàng?
“Chờ ta giải quyết tất cả, thì sẽ tự mình đăng môn báo ân!”
Xen lẫn trong tiếng gió, là câu nói sau cùng nữ hài lưu lại trước khi rời đi
Khóe miệng thiếu niên nổi lên một tia cười bí hiểm, ngầm hạ quyết định…………
Nữ hài dắt ngựa, gian nan tiêu sái vào rừng rậm, nàng nhất định phải nắm chắc thời gian.
Trời u ám, giông tố vẫn cứ tiếp diễn…..
Ba ngày sau.
Thượng Quan phủ.
Trong đại sảnh, các vị tiểu thư của Thượng Quan gia, vì chuẩn bị cho bách hoa yến nửa tháng sau đều tập trung ở đây tiếp thu Thiên Hạ đệ nhất nhạc công, họa sỉ, kỳ sư huấn luyện.
Thượng Quan Chính Hào lần này hạ quyết tâm phi thường lớn, hắn muốn đem mấy nữ nhi này đều phải sử dụng được hết.
Mà các vị tiểu thư này, mỗi người thập phần nỗ lực. Bách hoa yến lần này, các nàng nếu như có thể triển lộ sắc thái, thân phận tương lai không phải hoàng phi, thì chính là vương phi, trắc phi. Mặc kệ là thân phận nào, thì cũng đều vô cùng tôn quý, điều đó đồng nghĩa với, cuộc sống vinh hoa phú quý sau này của các nàng.
Ngoại trừ Thượng Quan Quân Dao, và Hàn Lăng, bốn vị tiểu thư còn lại đều tập trung học tập tại đại sảnh.
Thượng Quan Chính Hào dùng xong ngọ thiện, thì liền đến đây kiểm tra các nàng có dụng tâm học tập hay không.
“Lão gia, các vị tiểu thư đều rất thông minh, học rất nhanh”. Đám người nhạc công thấy Thượng Quan Chính Hào tiến đến, lập tức chào đón, mặt mỗi người đều mang theo nụ cười ca ngợi nói.
Thượng Quan Chính Hào hài lòng gật đầu, “Tốt lắm!”
“Cha, người ngồi chút đi, các nữ nhi sẽ khảy một bản cho người nghe” Thượng Quan Nhã Lâm cười mỉm tiến lên nói.
Mấy người Thượng Quan Minh Tiệp cũng tiến lên, hành lễ xong, đều tự trở lại cầm áng của mình.
Thượng Quan Chính Hào gật đầu, “Tốt”
Tiếng đàn vang lên, du dương êm tai.
“Lão gia! Lão gia! Lục tiểu thư đã trở lại!” Quản gia Lâm Vĩ cuống quít xông vào đại sảnh, hướng phía Thượng Quan Chính Hào hô lớn.
Thượng Quan Chính Hào từ chỗ ngồi bật dậy, “Nga? Nhanh như vậy?” Bảy ngày lộ trình, nàng là gấp trở về sao?
Nghe thế, tay Thượng Quan Minh Tiệp run lên, trong mắt chợt lóe tia sáng, Hàn Lăng nàng vậy mà lại thực sự trở về!
“Đúng vậy, Lục tiểu thư lúc này đang………..” Lâm Vĩ còn chưa nói hết.
Một thân hắc y, tóc có chút rối bù, quanh thân Hàn Lăng mang theo mùi máu tươi cùng khí tức băng hàn đi vào đại sảnh, một đôi mắt sắc bén nhìn về phía Thượng Quan Chính Hào, “Thả Chỉ Hâm”
“Không tệ, trở về rất nhanh”. Thượng Quan Chính Hào giương giương mi, khóe môi mang theo nụ cười gian trá, cười nói.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lang Phi
Thư Ca
Lang Phi - Thư Ca
https://isach.info/story.php?story=lang_phi__thu_ca