Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Động Tiên Ca
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27
G
ần đây không bùng nổ “Godzilla* Vô Cùng đại chiến Mothra* A Hoa” nguyên nhân chủ yếu là… Vô Cùng thật sự quá bận. (nhân vật trong phim hoạt hình)
Bởi vì ở buổi bán đấu giá lộ thiên hắn vơ vét được rất nhiều hạt giống hoặc mầm dược, cả ngày loay hoay chơi với cái nông trại vui vẻ… ý tôi là nói Chớp mắt trăm năm, chọn được một chỗ tại trung tâm di tích đầm lầy Vân Mộng, bế quan luyện thuốc cực kì bận rộn. Thậm chí ngay cả quà tân hôn mua tặng tôi ở buổi đấu giá cuối cùng, cũng phải chờ một năm sau mới nhớ ra mà đưa cho tôi.
Rất phi thường hoa lệ, khắc vô số câu thần chú quấn bện bằng vàng bạc, tỏa sáng lấp lánh… Một đôi Ngón tay hổ
(tay đấm sắt)*.
Tôi đoán, có người không biết cái gì tên là Ngón tay hổ đúng không? Đây là một loại vũ khí tấn công mang trên ngón tay, trên cơ bản là đeo vào 4 ngón tay trừ ngón cái ra, sau khi co đấm tay vào, mặt đấm tay sẽ được bọc thêm một lớp sắt giúp đả kích đối phương một cách hữu hiệu, dùng tốt hơn so với đấm tay thịt.
Pháp luật của Trung Hoa dân quốc, tàng trữ và buôn bán ngón tay hổ là phi pháp. Căn cứ vào “Điều lệ quản chế súng pháo đao giới” được ghi chép chi tiết, ngón tay hổ là một loại đao giới (điều thứ tư), chưa được cơ quan chủ quản trung ương cho phép, không được chế tạo, buôn bán, vận chuyển, chuyển nhượng, cho thuê, cho mượn, tàng giữ, ký gởi hoặc trưng bày (điều thứ năm). (trích từ Wikipedia)
Ở thế kỷ 21, đến cả xã hội đen còn rất ít người được giữ. Vả lại còn là pháp khí a! Có thể chuyển một ít pháp lực nhập vào ngón tay hổ lấp lánh này, sau đó chuyển hóa thành lực công kích vật lý to lớn, có thể dễ dàng xẻ bia xé đá, tùy tiện đánh vỡ sọ ai cũng được.
… … … … … … … …
Ai lại tặng cho thê tử đáng yêu nhu nhược của mình cái loại quà cưới kiểu này a?!!!! [lật bàn]
Nhìn Vô Cùng đang thao thao bất tuyệt giảng giải đủ loại công dụng kỳ diệu của ngón tay hổ, tôi âm thầm siết chặt đấm tay, cho dù không cần ngón tay hổ tôi cũng muốn làm cho cái đầu của hắn có vài lỗ thông gió, dầu gì cũng đã có một cái lỗ đen ngòm rồi…
“…Thích không? Loan Loan?” Hắn vẻ mặt mong chờ nhìn tôi, biểu tình vừa thuần khiết lại vô tội (hơi pha lẫn chút biến thái), “Dù sao pháp thuật của em kém như vậy, vẫn nên nắm rõ chút công kích vật lý thì hơn…”
Hắn luôn có thể dễ dàng châm lửa giận của tôi… Nhưng sự thân thiết ôn nhu (lại quỷ dị) hồn nhiên của hắn, lại khiến cho tôi nghĩ tới mẹ tôi… và món quà thành niên mà mẹ tặng tôi.
Lúc tôi 20 tuổi, bà mẹ xinh đẹp âm trầm lại thiếu dây thần kinh của tôi, tặng tôi món quà mà bà cho là rất thực dụng: một bộ công cụ phòng sói.
Bao gồm một bình xịt hơi cay, một cây gậy kích điện, máy sạc điện… Một cây roi da ngắn cùng một cái còng tay. (MTY: tự dưng ta tưởng tượng đến SM)
Trông cậy vào người không bình thường có thể tặng món quà logic bình thường, là bản thân ngươi mới không bình thường. Bọn họ đích thực cũng quan tâm săn sóc, rất thật lòng cho rằng đó là thứ tốt nhất… Cho dù mạch não của họ thường xuyên tóe lên đốm lửa. (chạm mạch)
Cho nên sau một lúc á khẩu, tôi bất đắc dĩ mà ôn nhu nói cảm ơn, nhẫn nại chịu đựng rất nhiều nụ hôn ngại ngùng đầy nước miếng của Vô Cùng.
“Vô Cùng… phải chăng có chuyện gì anh quên nói với em không?” Tôi thử thăm dò hỏi.
“Không có a.” Hắn cười đến mặt mày tỏa nắng.
Giả vờ thái quá rồi.
Nhưng tôi không vạch trần hắn, để mặc hắn tiếp tục khẩn trương bận rộn, có đôi khi sẽ cuống cuồng lục tung phòng dược, tìm được liền ôm chặt lấy tôi, một mặt lớn tiếng quát tôi vì sao chạy loạn… Một mặt đối phó với A Hoa tôi còn chưa kịp kêu đi ngủ.
Tôi cảm thấy đàn ông thực ngốc, cực kỳ ngốc. Tưởng là chỉ cần không nói, bà vợ sẽ không hề biết gì, có thể ngờ nghệch mà sống cuộc sống hạnh phúc… mới là lạ.
Ít lâu sau buổi đấu giá lộ thiên, có ngày Vô Cùng đột nhiên bừng tỉnh từ trong lúc ngồi thiền, thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, rồi bắt đầu trở nên hoang mang rối loạn, cuống cuồng cấp bách như vậy.
Thẳng thắn mà nói, từ góc độ tu tiên mà nói, căn nguyên bắt đầu từ nơi Khải Mông (Địa Cầu) cạn kiệt này. Tài nguyên thiếu thốn cùng với việc rất nhiều tâm pháp truyền thừa bị thất lạc bởi thời gian và trong lúc di dân, khiến cho giới tu tiên đình trệ thậm chí là thoái hóa. Cảnh giới cho dù vượt qua người ngoài hành tinh cùng đồ đệ kiêm bà xã của người ngoài hành tinh, có khí lực vẫn không biết nên dùng thế nào… Thậm chí rất nhiều bản ghi chép hướng dẫn sử dụng phi kiếm và pháp khí đều bị mất không trọn vẹn.
Giới tu tiên của Địa Cầu, giống như là một cái ao lớn đầy cá trắm cỏ, Vô Cùng và tôi, chính là hai con cá ngoại lai thuộc chủng ăn thịt người. Cái đầu tuy nhỏ, nhưng người tu tiên của Địa Cầu có lợi hại bao nhiêu đi chăng nữa chỉ có thể xem như là loài ăn cỏ, mà cá ăn thịt người, là loài ăn thịt.
Lúc trước ở kinh thành gây chuyện, người tu tiên của Địa Cầu đã chết mất bao nhiêu người mới miễn cưỡng vắt kiệt Vô Cùng mới đến kỳ Nguyên Anh không lâu a…
Tôi nghĩ, Vô Cùng nhất định hiểu rất rõ loại tình huống này, cho nên hắn vẫn luôn rất bình tĩnh. Điều khiến hắn kích động gấp gáp như vậy, đại khái là… trong cái ao cá trắm này, không phải chỉ có hai con cá ăn thịt là chúng tôi mà thôi.
Đừng quên, lão Nhị nhà hắn cũng đang ẩn núp dưỡng thương ở Địa Cầu.
Tôi đoán, mặc dù bọn họ đã phân linh, giống như giâm cành phân gốc, nhưng sinh đôi cùng trứng đều có khả năng cảm ứng tâm điện, những nguyên thần phân liệt ra từ một linh hồn, đại khái có thể cũng có tiếp xúc mơ hồ nào đó không chừng?
Có điều đàn ông thật ngốc. Lúc hắn cắm đầu chìm đắm trong Chớp mắt trăm năm cùng luyện dược, căn bản chính là trạng thái khổ gấp 3 lần thường, chỉ sợ chờ tới lúc hắn hoàn hồn, cỏ trên mộ tôi đã cao hơn hắn rồi… vậy mà còn dám không nói thật.
Quên đi, không so đo với hắn.
Nhìn hắn vẻ mặt lấy lòng đưa lên vài hũ đan dược (lúc nào cũng ưu tiên luyện cho tôi dùng trước), khẩn trương hề hề vẽ bùa nhét ngọc giản lên người tôi, nhìn khuôn mặt tinh ranh càng phát ra trong suốt của hắn, tôi đều nghĩ như vầy: quên đi! Ai bảo hắn yêu tôi như vậy.
Lại nói, bảo hộ người trong lòng, cũng không phải trách nhiệm của mỗi đàn ông mà thôi.
Việc học đạo của tôi, xác thực rất ngốc. Quen biết Vô Cùng mười năm chẵn, rồi nốc đan dược trân quý như ăn đậu phộng suốt mười sáu năm… tôi mới miễn cưỡng bước vào hậu kỳ Tâm Động, cách Linh Tịch còn một bước, kém Nguyên Anh cả một cảnh giới.
Nhưng Bạch Mao lão bá đưa cho tôi cuốn Sở vu giản, tôi chỉ mò mẫm hơn một năm, đã rút ra được điểm then chốt, tiến bộ thần tốc. Sau đó tôi đột phá tiến vào kỳ Linh Tịch, cũng bởi vì tôi theo phương thuật của Vu Môn, dùng vài thôn trang phụ cận khu di tích đầm Vân Mộng bày trận, lại bỗng dưng thăng cấp.
Tôi không thể nói rõ ràng quan hệ giữa Vu và Đạo. Vô Cùng giải thích rất đơn giản, nói có một ngàn tám trăm loại pháp môn, Vu là một môn ở trong đó, có điều môn đó khó cầu chính quả.
Nhưng tôi cảm thấy không phải như vậy.
Đạo môn, kỳ thật chính là lý giải quy tắc vạn vật trong thiên địa, sau đó sử dụng cho mình, lấy “Bản thân” làm trọng tâm. Còn Vu thì sao? Bài học đầu tiên của Vu chính là “Kính sợ”. Kính sợ quy tắc của vạn vật trong thiên địa, ghi ơn Hỗn Độn*, trọng tâm, chính là “Đại đạo”.
* Ai đọc Đông Nguyệt Quý Dạ Ngữ của Seba cũng biết vị thần này nhỉ: là vị thần Hỗn Độn không hề theo quy tắc nào
Học Đạo của tôi thật sự rất kém, bởi vì bản thân tôi đối với mớ “Quy tắc” cũng rất trì độn, hễ không cẩn thận một cái là thoát khỏi quy tắc liền, cho nên Học đạo của tôi không phải dựa vào hiểu biết, mà là dùng mấy trăm mấy ngàn vò ‘dưa chua’ đan dược cắn răng chồng chất mà lên. Nhưng mà Vu, lại rất đơn giản… đối với tôi mà nói thì rất đơn giản.
Tôi thần phục, tôi cầu nguyện, tôi thuận theo. Đại đạo sẽ ở dưới trạng thái không trái với cân bằng, mà quân lâm, mà đáp lại, hơn nữa sẽ đem quy tắc cho tôi mượn.
Chỉ đơn giản như vậy.
Cho nên đầm lầy Vân Mộng say ngủ bỗng một ngày hưởng ứng đáp lại tôi, cho tôi mượn quy tắc để tôi đem vài thôn xóm gần đó nhét vào vòng bảo hộ, hình thành một Vu trận thiên nhiên, cũng để cho động phủ cầm tay ở tại mắt trận, – ngôi nhà tạm thời của tôi và Vô Cùng, được bảo vệ.
Nhưng lúc tôi đem đạo lý đơn giản như vậy giải thích cho Vô Cùng nghe… Thực bi thương phát hiện, đáy mắt và đầu óc hắn, như sao Kim xoay quanh Thái Dương hệ, hoàn toàn nghe không hiểu.
Tôi rất tức giận, bất đắc dĩ.
Đàn ông, rõ là đồ ngốc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Động Tiên Ca
Hồ Điệp Seba
Động Tiên Ca - Hồ Điệp Seba
https://isach.info/story.php?story=dong_tien_ca__ho_diep_seba