Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dây Leo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 29: Anh Phụ Tôi
Đ
ường Mạn nghi ngờ, “Trong mơ lại chân thật như vậy, giống như sự thật đang diễn ra ở trước mặt em.”
Trương Khải Hiên cười khổ, “Đó chỉ là một giấc mơ thôi.”
“Chỉ mong hết thảy đều là giấc mơ.”
Trương Khải Hiên nhìn cô, tầm mắt của Đường Mạn vẫn hướng ra ngoài cửa sổ, trên bức tường bao bọc xung quanh bệnh viện, mọc đầy dây leo, tuy rằng hiện giờ đã là cuối thu bắt đầu chuyển sang đông, không nhìn thấy màu xanh tươi tốt nữa, nhưng mà vẫn ương ngạnh bám lộn xộn trên tường như trước, cảm thấy được sinh mạng của nó.
Nhưng một sinh mạng khác đâu rồi? Anh nghe ra được sự đau đớn trong giọng nói của Đường Mạn, con mất rồi, mối liên hệ ràng buộc của hai người cũng bị cắt đứt, cô với anh, không hề còn tình yêu say đắm như lúc đầu, chỉ còn lại sự lạnh lùng xa cách.
Anh cũng cảm thấy quá khó: “Xin lỗi em.”
Đường Mạn cười gượng, “Anh đi đi, em hơi mệt.”
Làm sao anh có thể đi được.
Hai người cứ bế tắc như vậy.
Chu Duyệt vội vàng đẩy cửa ra, ôm bình giữ nhiệt trong lòng, “Đường Mạn, em tỉnh rồi? Đến đây uống chút canh đi.” Cô mở nắp, một mùi canh gà nồng đậm tản ra, Đường Mạn lại cảm thấy dạ dày sôi sục, lúc mang thai cũng không thấy buồn nôn thế này.
Chu Duyệt vẫn nhẫn nại khuyên cô ăn một chút, Trương Khải Hiên bước đến giúp đỡ, nâng cô ngồi dậy.
Đường Mạn vừa ngửi thấy mùi canh, lập tức cười giễu: “Hương vị của tiệm ăn.”
Thật là nhục nhã, khi cô còn mang thai, trên dưới họ Trương cưng cô hệt như một báu vật, một khi đứa bé không còn, ngay cả nấu cho cô một bát canh, họ Trương cũng không nấu.
Thật không ngờ họ Trương lại tiết kiệm quá mức như vậy, khiến cô được mở rộng tầm mắt.
Tay cầm bình canh, cô hiểu được sự vất vả của Chu Duyệt, “Chị dâu, cám ơn chị.”
Chu Duyệt cũng buồn thay cho cô.
Đường Mạn cúi đầu, lặng lẽ uống hết bình canh.
Lúc này, Trương Khải Hiên mới phát hiện ra, đúng rồi, hai ngày nay, ngoại trừ anh ở cùng với Đường Mạn, không có người nào khác của họ Trương đến quan tâm thăm hỏi cô, không ngờ người nhà của anh lại thực tế quá mức như vậy, điều này khiến anh cũng cảm thấy rất xấu hổ.
Giọng nói của anh mềm xuống, khẽ hỏi cô: “Em muốn ăn gì? Tối nay, anh bảo vú Trương mang đến cho em.”
Đường Mạn rớt nước mắt, cô xót xa nói: “Khải Hiên, em muốn đi.”
Anh liền giật mình, “Em muốn đi đâu?”
“Đi đến chỗ phù hợp với em.”
Anh biết trong lòng cô đang oán giận và tuyệt vọng, đương nhiên trong đó cũng có sự giận dỗi, cho nên anh tuyệt đối không cho phép.
Anh nhìn cô, nói rõ ràng từng câu từng chữ: “Đường Mạn, nghe anh nói, anh cưới em, anh sẽ chịu trách nhiệm với em đến cùng, anh còn sống, em là vợ của Trương Khải Hiên, anh chết đi.” Anh quay đầu qua chỗ khác, dường như anh đang cười chua chát để tự giễu cợt chính mình, giọng điệu bình thản như mây bay gió thổi: “Em là góa phụ của Trương Khải Hiên anh, anh sẽ không phụ em.”
Đường Mạn cười lạnh, “Cám ơn anh đã rộng rãi độ lượng như Hoàng Thế Nhân (1), xem ra Hỷ Nhi (2) là em đây bán cho anh cũng xứng đáng.”
Chu Duyệt đứng ở một bên liên tục lắc đầu, hai người kia. Cô thật sự không hiểu, rõ ràng là hai người đó yêu thương lẫn nhau, nhưng ngoài miệng lại không chịu mềm mỏng, đều nhất định phải lấy cứng chọi cứng, đối chọi đến khi cả hai đều bị thương, sao phải khổ như vậy.
Cô khuyên can Đường Mạn: “Đường Mạn, em hôn mê gần một ngày một đêm, Khải Hiên luôn ở bên cạnh em, không ai cảm thấy khó khăn hơn nó được, bởi vì dù sao nó cũng là ba của đứa bé, xảy ra chuyện như vậy, nó cũng không chịu đựng nổi, hai em đừng nên tra tấn lẫn nhau nữa, hòa giải nhé?”
Đứa bé? Đường Mạn lại rớt nước mắt, Trương Khải Hiên cũng cảm thấy khổ sở sao? Người tình của anh ta giết chết con của anh ta, anh ta cũng sẽ đau khổ? Đúng, đáng đời, đáng đời mà.
Nước mắt cô chảy xuống dưới, Chu Duyệt đành khuyên cô: “Em còn trẻ, bây giờ hãy điều dưỡng sức khỏe cho thật tốt, con cái thì còn có thể có nữa mà.”
Không, không, không, lời nói của Cao Nhân Tuệ hệt như lưỡi dao đâm vào trái tim cô, người anh yêu vẫn là Cao Nhân Tuệ, còn cô, chẳng qua chỉ là lúc anh không nỡ bỏ rơi người yêu thì tìm tới một vật thay thế, cô không phải là bột mỳ, để mặc cho anh nhào nặn đè bẹp.
Cô nhìn Trương Khải Hiên, đột nhiên rất muốn có một con dao, đâm một dao vào ngực anh, sau đó nhìn thấy máu chảy ra, nhìn thấy mặt anh không còn chút máu.
Đường Mạn bỗng nhếch khóe môi lên, ánh mắt ôn hòa, giọng nói không ra hơi, “Khải Hiên, em rất nhớ cái ôm của anh, anh ôm em một chút, có được không?”
Chu Duyệt “ồ” một tiếng, xem ra cuối cùng họ cũng đã hòa giải rồi.
Trương Khải Hiện lập tức xoay người lại, anh duỗi tay ra ôm lấy đôi vai ốm yếu của Đường Mạn, nhìn thấy vẻ mặt tiều tụy của cô, lòng anh vô cùng xót xa.
Đúng, thực sự xin lỗi.
Khoảnh khắc này, Đường Mạn ngổn ngang cảm xúc, cô quen biết Trương Khải Hiên được 8 tháng, gặp mặt anh lần đầu cô đã bị anh thu hút, cô yêu người đàn ông này trong đơn thuần và ngớ ngẩn, yêu sự điển trai của anh, yêu sự phóng khoáng của anh, yêu sự tài hoa của anh, yêu sự chững chạc của anh, yêu ưu điểm của anh, cũng yêu luôn khuyết điểm của anh, người đàn ông này cũng cho cô tình yêu, cho cô nụ hôn ngọt ngào khó quên, cho cô tình cảm mãnh liệt, cho cô hôn nhân, cho cô hứa hẹn, đồng thời cũng cho cô sự lừa dối, cho cô tổn thương, cô đã từng có con với anh, nhưng chỉ trong chớp mắt, đứa bé đó đã đi mất rồi, cũng mang đi hết toàn bộ những hy vọng của cô.
Cô mất hết hy vọng.
Trương Khải Hiên ôm cô thật chặt, giờ phút này, Đường Mạn chán nản, trái tim cô đã chết.
Cô không còn gì cả.
Bỗng nhiên cô hận, tạo ra toàn bộ những thứ này không phải ai khác, chính là anh ta, mà anh ta đang ôm cô, nghĩ đến đây, cô chợt mở miệng cắn xuống, tàn nhẫn cắn lên vai của Trương Khải Hiên.
Trương Khải Hiên đau đớn la lên, nhưng anh vẫn ôm Đường Mạn thật chặt, “Đường Mạn, Đường Mạn!” Anh thấp giọng gọi cô, giọng nói nghẹn ngào. Cứ để mặc cô cắn, anh không nén tránh chút nào.
Chu Duyệt cũng hoảng hốt, cô hoàn toàn không ngờ chỉ mới có 2 phút mà Đường Mạn hoàn toàn biến thành hai người khác nhau.
Đúng lúc này, bà Trương mở cửa ra, bà sợ hãi la lên nhào tới đó, cùng Chu Duyệt dùng sức tách hai người ra.
Bà Trương nóng lòng nhìn vết thương trên vai của Trương Khải Hiên, Trương Khải Hiên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, mà Đường mạn dùng hết toàn bộ sức tàn để cắn xuống, cắn vừa sâu vừa lâu, trên vai Trương Khải Hiên bị cắn thành một dấu máu, có máu đang chảy ra.
Bà Trương tức giận chửi ầm lên: “Đường Mạn, mày thực sự giống như chó điên, mày muốn làm gì? Mày muốn hại chết con trai tao có phải không?”
Trương Khải Hiên hoàn toàn không kịp nhìn vết thương của mình, anh quay đầu lại nhìn Đường Mạn, cô xụi lơ ngã xuống giường, giờ đây trong mắt đã mất đi ánh sáng, giọng nói run rẩy, hơi thở yếu ớt: “Trương Khải Hiên… Tôi hận anh! Anh phụ tôi, cũng đã giết chết đứa con của chính anh.”
____________________________________________________
Chú thích:
(1) (2) hai nhân vật trong phim “Bạch Mao Nữ”:
Dương Bạch Lao và con gái Hỷ Nhi là những nông dân nghèo làm thuê cho địa chủ Hoàng Thế Nhân mà quanh năm chẳng đủ ăn, chẳng đủ tiền nộp tô, dẫn đến mắc nợ không gì trả nổi cho hắn.
Dùng đủ mọi âm mưu, ngay trước Tết Nguyên Đán, Hoàng Thế Nhân đã bắt Hỷ Nhi mang về để trừ nợ, mặc dù cô đã có người yêu là Đại Xuân. Không thể cứu được Hỷ Nhi, đau xót quá, Dương Bạch Lao đã tự vẫn chết, còn Đại Xuân bỏ quê hương đi tìm Cách mạng.
Hỷ Nhi rơi vào tay Hoàng Thế Nhân, bị lăng nhục, bị hãm hiếp…Cô đã bỏ trốn được khỏi nhà hắn, lên rừng ẩn náu, sống như một con thú hoang trong hang động, rừng núi. Tại đó, tóc của cô gái trẻ đã từ xanh trở thành bạc trắng.
Hai năm sau, Đại Xuân cùng đoàn Bát lộ quân trở về giải phóng quê hương. Anh đã tìm lại được Hỷ Nhi tóc bạc trắng. Hỷ Nhi cùng dân làng đấu tố tội ác của Hoàng Thế Nhân, xét xử hắn phải tử hình.
Một cuộc sống mới dưới sự lãnh đạo của Mao Chủ tịch đã tới với quê hương. Tóc của Hỷ Nhi đã xanh trở lại. Đại Xuân và Hỷ Nhi chung sống trong hạnh phúc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dây Leo
Thủy tụ nhân gia
Dây Leo - Thủy tụ nhân gia
https://isach.info/story.php?story=day_leo__thuy_tu_nhan_gia