Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cái Đầu Người Khô
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27
K
hi tiến sĩ Hawling thò đầu vào lều đánh thức chúng tôi dậy thì mặt trời to như một quả cầu đỏ rực đã nhô lên trên bầu trời buổi sáng.
Tôi chỉ ngủ được có vài phút. Túp lều không có sàn nhà và nền đất thì cứng không chịu được.
Cứ mỗi khi nhắm mắt lại tôi lại mơ về cái đầu người trong áo. Tôi mơ thấy mình cầm nó trong tay. Nó nhắm mắt lại và đôi môi khô héo bắt đầu mấp máy. Nó thì thầm bằng một giọng khàn khàn đáng sợ:
— Nhất định mày sẽ chết! Nhất định mày sẽ chết! Sẽ chết! Sẽ chết!
Cô Benna và tôi loạng choạng ra khỏi túp lều, vươn vai và ngáp. Mặt trời mặc dầu vẫn chưa lên khỏi ngọn cây, không khí trong rừng đã nóng như thiêu và ẩm ướt.
Toàn thân tôi đau nhói vì nằm trên nền đất cứng. Chiếc áo thun trên người hôi hám và ướt đẫm. Dạ dày cồn cào. Tôi giơ tay lên gãi cổ và sờ thấy nó dày lên vì muỗi cắn.
Đây là một buổi sáng chẳng hề tốt lành gì.
Và mọi chuyện cũng sẽ không tốt đẹp gì hơn.
Chúng tôi đi bộ hàng giờ trong khu rừng oi bức. Carolyn và Kareen đi đầu dẫn đường. Tiến sĩ Hawling đi sau cô Benna và tôi để yên tâm là chúng tôi không trốn mất.
Không ai nói một lời nào. Âm thanh duy nhất trong rừng là tiếng muông thú trong rừng kêu, tiếng chim chóc ríu rít trên đầu và tiếng loạt soạt của những vạt cỏ cao bị chúng tôi rẽ sang hai bên để lấy lối đi.
Một bầy ong mắt đỏ bay lên quấn quít lấy nhau như một cơn lốc. Những tia nắng mặt trời xuyên qua tán lá cây thiêu đốt gáy tôi.
Cuối cùng khi đến được dãy lán thì tôi nóng bừng cả người, mồ hôi đầm đìa, đói lả và gần chết khát.
Tiến sĩ Hawling đẩy tôi và cô Benna vào một gian lán trống trải. Hắn đóng sập cửa lại đàng sau lưng và khóa chặt.
Trong lán có hai chiếc ghế gấp và một cái giường nhỏ không có khăn trải giường. Tôi mệt mỏi nằm ịch xuống tấm đệm trần trụi.
— Hắn sẽ làm gì chúng ta?
Cô Benna cắn môi và nói nhẹ nhàng:
— Cháu không lo. Cô đã dự định một việc.
Cô đi ngang qua gian phòng nhỏ, kiểm tra lại cửa sổ. Cửa sổ đã bị đóng chặt bằng bu lông từ bên ngoài.
Tôi gợi ý:
— Chúng ta có thể đập vỡ kính được không ạ?
Cô Benna đáp:
— Không được, bọn chúng nghe thấy mất.
Tôi giơ tay xoa gáy. Những vết muỗi cắn ngứa ran lên. Tôi dùng mu bàn tay vuốt mồ hôi trên trán.
Cửa bỗng mở, Kareen bước vào mang theo hai cốc nước nhỏ. Nó đưa cho tôi và cô Benna mỗi người một cốc sau đó vội vã quay ra, đóng cửa và cẩn thận khóa lại.
Tôi dốc cốc nước vào miệng và nốc một hơi và đổ mấy giọt cuối cùng lên đỉnh đầu và vứt chiếc cốc xuống nền nhà.
Tôi hỏi cô Benna:
— Bây giờ chúng ta phải làm gì hả cô?
Cô đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, chân gác lên chiếc ghế kia. Cô giơ ngón tay lên môi:
— Suỵt.
Phía ngoài có tiếng lanh canh của kim loại. Và tiếng nước chảy ra từ một cái vòi.
Tôi vội chạy đến cửa sổ nhìn ra ngoài. Nhưng tiếng động lại ở phía bên kia, tôi không thể nhìn thấy gì cả.
Cô Benna thì thào:
— Chúng ta vẫn còn có một chút may mắn.
Tôi tròn mắt nhìn cô:
— Cái gì cơ ạ?
Cô nhắc lại:
— Một chút may mắn. Hawling không lấy cái đầu người đi. Tại vì đêm tối quá, cô nghĩ là hắn không nhìn thấy.
Tôi rút cái đầu ra, mớ tóc của nó rối bù. Tôi bắt đầu vuốt cho nó thẳng lại.
Cô Benna vội ra lệnh:
— Mark, cất đi. Chúng ta không muốn Hawling nhìn thấy nó. Hắn không biết rằng cần phải có cái đầu thì Phép thuật của rừng già mới hiệu nghiệm được.
Tôi cất lại nó vào túi và hỏi:
— Phải đúng cái đầu này ạ?
Cô Benna gật đầu:
— Đúng vậy. Cái đầu này cùng với câu thần chú. Câu thần chú thì cô đã chuyển cho cháu khi cô thôi miên cháu rồi. Hồi cháu mới lên bốn.
Mớ tóc đen của cái đầu rơi ra khỏi miệng túi áo, tôi thận trọng ấn sâu vào thêm.
Tôi nghe thấy tiếng kim loại lại lanh canh bên ngoài. Tôi nghe thấy tiếng soàn soạt, tiếng nước xả càng to hơn. Cô Benna nhẹ nhàng nói:
— Chúng ta đang vô cùng nguy hiểm. Mark, cháu sẽ phải dùng đến Phép thuật của rừng già để cứu lấy tính mạng của chúng ta.
Tôi thấy nhói lên một nỗi sợ hãi. Nhưng tôi vẫn thì thầm:
— Không sao đâu.
Cô Benna dặn:
— Hãy chờ đến khi nào cô ra hiệu cho cháu. Bao giờ cô nhắm mắt lại ba lần thì cháu hãy lấy cái đầu người đó ra và nói câu thần chú. Phải chú ý nhìn cô luôn luôn. Phải chú ý dấu hiệu, được chứ?
Tôi chưa kịp trả lời thì cửa đã mở toang, tiến sĩ Hawling và mụ Carolyn bước vào.
Tiến sĩ Hawling cầm một khẩu súng ngắn rất to sáng loáng. Hắn chĩa khẩu súng ngắn vào cô Benna và tôi rồi ra lệnh:
— Đi ra ngoài!
Mụ Carolyn đi trước dẫn chúng tôi đi đến cuối dãy lán. Mụ quay lại và bảo chúng tôi đứng lại đàng sau toà nhà chính. Kareen đứng dựa vào tường, cái mũ rơm rộng vành sụp xuống mắt nó.
Ánh nắng chiếu xuống chói chang. Lưng tôi râm ran ngứa.
Tôi đứng sát vào với cô và nheo mắt nhìn lên trời. Bên phải tôi thấp thoáng cây cọc xếp bằng một dãy đầu lâu người khô.
Những đôi mắt tối đen trên những cái đầu toàn da màu nâu đen như đang nhìn tôi trừng trừng. Những cái miệng méo xệch trong vẻ mặt giận dữ và hoảng sợ.
Tôi quay đi không nhìn vào cây cọc khủng khiếp làm bằng những cái đầu người khô nhỏ tý nhưng lại nhìn thấy một cảnh còn khủng khiếp hơn.
Một cái nồi khổng lồ được đặt phía sau tòa nhà chính. Nước mấp mé lên tận miệng và đang sôi sùng sục. Cái nồi được đặt trên một thứ giống như kiểu một cái bếp điện. Hơi giống một cái lò. Lửa cháy bùng bùng đỏ rực. Nước trong nồi đang sôi và phì hơi.
Tôi quay lại nhìn cô Benna và thấy mặt cô đang biến sắc vì sợ. Cô gào to lên với tiến sĩ Hawling:
— Mày dám làm điều này à? Mày thừa biết rằng chẳng được tích sự gì với cái trò này đầu.
Tiến sĩ Hawling bình tĩnh nói, không một chút xúc động, một nụ cười nở rộng trên mặt hắn:
— Ta không muốn làm cô đau. Ta không hề muốn làm hại cô tí nào, Benna ạ. Ta chỉ muốn làm chủ Phép thuật của rừng già mà thôi.
Tôi dán mắt nhìn cô Benna chờ cô ra hiệu, chờ cô nhắm mắt ba lần để bắt đầu hành động.
Tiến sĩ Hawling khăng khăng:
— Hãy đưa phép lạ cho ta.
Mụ Carolyn bước lên phía sau hắn, tay chống nạnh:
— Benna, hãy đưa cho bọn ta. Chúng ta không muốn làm phiền cô, thật sự không hề muốn.
— Không! – Cô nói như bắn một phát đạn vào mặt bọn chúng. – Không! Không! Không! Cả hai đứa mày biết thừa là ta sẽ không bao giờ tiết lộ bí mật Phép thuật của rừng già. Không phải là chúng mày! Không bao giờ!
Mụ Carolyn khoát tay:
— Thôi nào, Benna, đừng làm khó mọi chuyện đi!
Cô tôi nhìn trả mụ trừng trừng, khẽ nói:
— Không bao giờ!
Cô Benna nhắm mắt.
Tôi căng thẳng chờ thêm hai lần nữa.
Không, không phải tín hiệu. Chưa phải.
Tiến sĩ Hawling tiến lên một bước nữa:
— Ta xin cô, cô Benna. Ta đang cho cô một cơ hội cuối cùng. Hãy nói cho ta biết bí mật, ngay bây giờ!
Cô Benna lắc đầu.
Tiến sĩ Hawling cũng lắc đầu và nói:
— Vậy thì chúng ta không còn cách nào khác. Bởi vì hai đứa các người là hai kẻ duy nhất trên thế giới này biết được bí mật đó cho nên cả hai đứa các người quá nguy hiểm. Bí mật nhất định phải chết cùng với các người.
Tôi bật lên:
— Các… các người định làm gì chúng ta?
Tiến sĩ Hawling đáp:
— Chúng ta sẽ lột da đầu các người và làm hai cái đầu khô!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cái Đầu Người Khô
R.l.stine
Cái Đầu Người Khô - R.l.stine
https://isach.info/story.php?story=cai_dau_nguoi_kho__r_l_stine