Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bản Hòa Tấu Hôn Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27
H
uy chương vì vợ mà bị thương.
Trái tim thiếu nữ của Đinh Mông bị kích thích mãnh liệt.
Ánh mắt Kiều Dĩ Thần còn sáng hơn cả kim cương và sao,dù không mang theo suy nghĩ gì mà nhìn cô như thế, lại làm cho nhiệt độ trên mặt cô nhanh chóng tăng vọt lên.
“Mình về phòng trước”. Đinh Mông dọn đồ qua loa, rồi bước về phòng
Từ hành lang truyền đến tiếng đóng cửa “phanh” một cái, khóe miệng Kiều Dĩ Thần không tự chủ lại khẽ cong lên, ý cười lan đến đáy mắt.
Anh đem túi thịt xiên Đinh Mông đang ăn dở bỏ vào tủ lạnh, tắt đèn ngoài phòng khách rồi cũng đi về phòng.
Sau khi Đinh Mông vội vàng tắm qua, cũng không thể bình tĩnh được. Ban nãy Kiều Dĩ Thần mới kể chuyện tình đó sao? Má ơi, anh ta biến thành cao thủ từ bao giờ thế? Thật là sa đọa, quá sa đọa.
Cô run run cả người nổi da gà, vùi đầu vào chăn.
Ngày hôm sau, khi Kiều Dĩ Thần đang chuẩn bị làm bữa sáng, lại thấy Đinh Mông đang bận rộn trong phòng bếp. Cô đeo tạp dề, trên tay cầm thìa nếm canh. Ánh nắng mặt trời buổi sáng rất dịu dàng từ ngoài cửa sổ rơi trên tóc và thân mình cô, phản xạ ra những điểm màu vàng li ti.
Hình ảnh này không khỏi làm cho Kiều Dĩ Thần nhìn mê mẩn, lúc Đinh Mông nhận ra anh đang đứng ở cửa thì quay đầu nhìn thoáng qua một cái: “Cậu dậy rồi à, mình đang nấu canh xương hầm cách thủy, sẽ xong ngay đây”
Canh này là đặc biệt hầm cho Kiều Dĩ Thần, hôm nay anh đi cắt chỉ, nên uống nhiều canh để bồi bổ cơ thể một chút.
Kiều Dĩ Thần khẽ gật đầu một chút, đi vào nhà ăn ngồi xuống, không lâu sau, Đinh Mông múc một chén canh cho anh, bên trong có sườn, củ cải trắng, bắp ngô và cà chua, ngửi được mùi rất thơm.
“Canh này mình đã hầm cách thủy được ba tiếng, cậu nếm thử xem mùi vị thế nào?”
Chân mày Kiều Dĩ Thần khẽ động một chút: “Cậu thức dậy từ năm giờ để hầm canh sao?”
Đinh Mông gật gật đầu: “Đúng vậy, không phải cậu nói hôm nay đi cắt chỉ sao? Bồi bổ nhiều một chút”
Bây giờ Kiều Dĩ Thần đã hơi hơi hiểu rõ lời mẹ hắn nói, nhiều người đều ước gì có vợ trẻ cưng chiều. Anh cầm lấy thìa nếm một ngụm, mở miệng nói: “Mùi vị rất ngon, nhưng mà sau này cậu không cần dậy sớm như vậy để hầm canh cho mình, mình có thể tự chuẩn bị cơm sáng cho bản thân”
Đinh Mông: “…”
Ngay bây giờ cô thật muốn đem canh đổ từ đỉnh đầu anh ta xuống
“Muốn uống còn không dám uống.” Cô bĩu môi trở lại nhà bếp, cũng múc cho mình một bát canh, lúc đi ra, Kiều Dĩ Thần đã uống xong bát canh kia.
Anh ho khan một tiếng, hỏi: “Xế chiều hôm nay có tiệc chúc mừng cậu có muốn đi không?”
Đinh Mông nói: “Đi chứ, mình cũng nhận được thư mời”. Có cơ hội thưởng thức một bữa tiệc lớn miễn phí, sao lại không đi? “Cậu cũng muốn đi sao? Vết thương trên đầu cậu chưa khỏi hẳn, đi cũng không thể ăn gì”
“Nhà sản xuất Mộ tự mình gửi thư mời cho mình, thịnh tình không thể từ chối”
“…a, cậu cũng nổi tiếng quá a”
Kiều Dĩ Thần không để ý đến giọng điệu kì quái của cô, lại hỏi: “Công ty giải trí Tinh Diệu đã liên hệ với cậu à?”
“Ừm, họ hẹn mình ngày mai kí hợp đồng”
Kiều Dĩ Thần suy nghĩ một hồi, chưa nói gì, chỉ hơi gật đầu. Ăn sáng xong anh liền đi tới bệnh viện cắt chỉ, Đinh Mông ở nhà, bị bắt tập luyện bổ sung bài hôm qua.
Buổi trưa Kiều Dĩ Thần cũng không về nhà, Đinh Mông lại tùy tiện ăn một chút, rồi bắt đầu chuẩn bị cho bữa tiệc chúc mừng buổi chiều.
Nhà sản xuất Mộ ở khu cao cấp, không chỉ có một tòa nhà cấp cao, mà còn có sân cỏ. buổi chiều tại đó làm bữa tiệc nướng. Đinh Mông chọn một chiếc váy từ chỗ quần áo Kiều Dĩ Thần chuẩn từ trước cho cô, trang điểm xong thì liền đến tiệc chúc mừng.
Lúc cô đến thì đã có nhiều người ở đó, ngoại trừ nhân viên trong tổ sản xuất, tám thí sinh dẫn đầu cũng đều đến rồi. Mộ Song đứng cùng nhà sản xuất Mộ, lúc ông ta giới thiệu cô với mọi người, cũng không e dè mà nói thẳng cô là cháu gái mình.
Các thí sinh gần như đều tập trung tại một bàn ăn gần đó, Đường Thi Nhiên cùng người bên cạnh cười nói chuyện phiếm, giống như chưa hề nhìn thấy Đinh Mông. Mộ Song cùng nhà sản xuất Mộ mời rượu xã giao xong cũng đi tới, cô ta ngày thường cũng lạnh lùng, không nói chuyện với ai, chỉ cầm ít đồ đi nướng.
Liêu Thiến nhìn thấy Đinh Mông trái lại rất nhiệt tình, hai người vừa nướng thịt vừa nói chuyện phiếm, trong lúc nói chuyện, Đinh Mông đã biết được, cô ta đã kí hợp đồng với Tinh Diệu
Xem ra Tinh Diệu hành động vẫn rất nhanh.
“Tôi đi lấy chút tôm.” Đinh Mông nói xong liền đi đến chỗ để nguyên liệu nấu ăn, vừa mới cầm lên hai đĩa tôm, lại nhìn thấy Kiều Dĩ Thần đã đến.
Sự xuất hiện của anh khiến cho hội trường đột nhiên hơi sôi trào một chút, nhà sản xuất Mộ đang nói chuyện với người bên cạnh, nhìn qua có vẻ rất vui mừng, trên đầu Kiều Dĩ Thần vẫn đội mũ, dường như sau khi cắt chỉ vẫn cần băng lại bằng vải thưa. Đinh Mông hơi thông cảm với anh, thời tiết bây giờ vẫn tương đối nóng, lại còn ăn đồ nướng, anh lại phải đội mũ…
Đáng thương.
Kiều Dĩ Thần cùng mọi người uống rượu xã giao, tùy tiện cầm một đĩa cánh gà đi qua nướng. Mấy thí sinh nhìn thấy anh đều vây quanh, muốn thảo luận. Đinh Mông đem hai đĩa tôm tới bàn nướng, rồi ngồi sang bên lặng lẽ ăn tôm.
Kiều Dĩ Thần lật mặt cánh gà lên, lại quét một lớp dầu, cúi đầu nhìn thoáng qua Đinh Mông đang ngồi bên cạnh ăn tôm. Cô ăn tôm chỉ bỏ đầu đuôi và chân, còn lại trực tiếp nhét vào miệng, Kiều Dĩ Thần hơi ngạc nhiên: “Em ăn tôm không bóc vỏ sao?”
Đinh Mông nghiêm túc nói: “Ăn bổ sung canxi”
Kiều Dĩ Thần: “…”
Cô căn bản là quen ỷ lại đi!
Liêu Thiến không đồng ý nói chuyện với Đinh Mông chuyện bỏ vỏ tôm do khẩu vị khác nhau một trời một vực, Đinh Mông không chịu được việc cô ấy lẩm bẩm, cứ chậm chạp lột từng cái một. cô bóc vỏ tương đối chậm, hơn nữa bóc đến đâu ăn đến đó, đến khi cô đưa tay lấy tôm lần nữa mới nhận ra, a, tại sao lại không có trứng tôm?
Kiều Dĩ Thần cúi đầu đưa một đĩa tôm qua, bên trên tất cả đều là tôm đã lột sẵn. Đinh Mông khinh ngạc nhìn anh một cái, dùng ánh mắt dò hỏi: “Anh bóc?”
Kiều Dĩ Thần nhướng nhướng lông mày, lại cầm một đĩa tôm khác đi nướng.
Đinh Mông nhân lúc không ai chú ý liền hài lòng ăn, thật ra cô cũng không thích ăn tôm chưa bóc vỏ, nhưng mà lại lười bóc. Không ngờ Kiều Dĩ Thần lột vỏ tôm lại khéo như vậy, cũng không tệ lắm mà.
Vì vết thương trên đầu Kiều Dĩ Thần còn chưa khỏi hẳn, cũng không thể ăn những thứ như thế này được, vì thế mỗi lần anh nướng, hầu hết là bị những người xung quanh chia nhau ăn. Từ lúc anh đến, Đinh Mông cũng không cần động tay vào nướng cái gì nữa, dù sao thì anh nướng cái gì cô liền ăn cái đó. Kiều Dĩ Thần cũng nhận ra, lần nào cũng chọn những đồ Đinh Mông thích đem nướng.
Ăn xong một vòng, đầu bếp lại đem đến mấy món ăn mới, lần này có cá nướng, nhưng sợ khách mời không thể tự nướng nên đều có các chuyên gia phục vụ đồ nướng.
Đinh Mông vô cùng hài lòng, với tay lấy mấy đĩa cá Kiều Dĩ Thần vừa nướng ở gần đó, chân mày Kiều Dĩ Thần giật giật: “Em còn muốn ăn nữa sao?”
Đinh Mông khó hiểu nhìn anh: “Đúng vậy, em vừa mới bắt đầu ăn mà”.
Kiều Dĩ Thần nhìn chồng đĩa không như núi nhỏ trước mặt cô, không nói gì, chỉ cầm hai con cá đưa cho chuyên viên nướng. Nhân viên tạp vụ cũng nhìn thấy đống đĩa trống bên cạnh Đinh Mông đã đầy, nhanh chóng giúp cô dọn dẹp.
Đinh Mông lại ăn một con cá nướng, uống một cốc to nước trái cây, cuối cùng cũng cảm thấy hơi no một chút. Lúc Kiều Dĩ Thần trở về, còn mang theo một đĩa bánh mật vừa mới nướng khá ngon, cô dùng đũa gắp hơn một nửa bỏ vào bát, ngồi tại bàn ăn tiếp.
Khi Kiều Dĩ Thần vẫn còn đang suy nghĩ chuyện nên ăn thêm mấy con sò biển tươi sống nữa hay không, đạo diễn cuộc thi “âm thanh tự nhiên” đã đứng ở giữa sân, thông báo tiếp theo muốn tổ chức một trò chơi nho nhỏ
Vừa nghe đến chuyện sẽ tổ chức trò chơi, Đinh Mông liền nghĩ đến việc trốn đi vệ sinh, những kiểu trò chơi nhỏ như thế này nhất định là rất xấu hổ. mấy nhân viên bên cạnh cũng định không tham gia, đạo diễn liền nói: “Thí sinh cùng giám khảo đều phải tham gia!”
Đinh Mông: “…”
Cứ như thế, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người bọn họ, bây giờ cô muốn trốn đi vệ sinh cũng không thể. Đạo diễn lại túm lấy mấy nhân viên tổ chức chương trình, tập hợp được khoảng hơn hai mươi người, vây thành một vòng lớn trên thảm cỏ, sau đó bắt đầu… đánh trống chuyền hoa.
Đinh Mông cảm thấy đạo diễn không hổ là đạo diễn, trí tưởng tượng mới có thể kinh người như vậy
Không biết anh ta lấy được hai bông hoa hồng từ chỗ nào, đưa cho hai người cầm trên tay:” chỉ chuyền hai bông duy nhất, một bông thuận chiều kim đồng hồ, một bông ngược chiều kim đồng hồ, khi tiếng đàn dương cầm ngừng lại, hoa ở trong tay hai người nào thì hai người ấy bị phạt.”
Đinh Mông quay đầu nhìn thoáng qua bên cạnh một chút, trên thảm đặt một chiếc đàn dương cầm tam giác màu trắng, mấy nghệ sĩ vừa mới dùng để biểu diễn, bây giờ đang quay lưng về phía họ, có vẻ như đang chuẩn bị.
Cô chớp chớp mắt, đây nhất định là trò chơi đánh trống chuyền hoa ép buộc người chơi nhất mà Đinh Mông từng tham gia.
Có nhân viên giơ cao tay hỏi:” phạt như thế nào? Biểu diễn song ca tướng thanh* sao?
*tướng thanh: hay còn gọi là tấu nói, một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần lớn để châm biếm thói hư tật xấu của con người và ca ngợi người tốt việc tốt.
Một nhân viên khác nói: “Cũng có thể là hát Cát kịch Đông Bắc*”
*Cát kịch Đông Bắc: một loại hình nghệ thuật phát triển từ Nhị Nhân Chuyển ở vùng Đông Bắc Trung Quốc, hai người một nam một nữ, mặc trang phục sặc sỡ, tay cầm quạt, khăn tay, vừa đi vừa hát đối đáp.
Đinh Mông: “…”
Đạo diễn cười khà khà hai tiếng, cầm lấy một chiếc cốc to đựng chất lỏng màu xanh ở bàn bên cạnh: “Đây là nước uống tôi vừa mới dùng máy ép hoa quả cao cấp của nhà sản cuất Mộ làm ra, bên trong có khổ qua ( mướp đắng), bưởi chum, rau cần tây, ớt xanh, chanh, rau chân vịt, đảm bảo chua thoải mái, hai người thua cuộc phải cùng nhau uống hết”
Ban đầu mọi người vốn là bị cốc nước xanh mướt kia hù dọa, bây giờ lại quan tâm đến một vấn đề đen tối khác: “Cùng nhau uống như thế nào?”
Đạo diễn nói: “Nhìn vẻ mặt thô tục của mọi người kìa, đương nhiên là dùng ống hút.” Ông ta nói xong liền cầm hai ống hút bỏ vào cốc.
Khóe mắt Đinh Mông giật giật, tuy cái cốc này rất sâu, nhưng miệng lại nhỏ, ống hút lại không thể cong, hai người muốn cùng uống thì phải ghé sát lại. nếu đều là nữ thì tốt, nếu một nam một nữ thì… bình thường cô chưa từng làm chuyện gì xấu, thượng đế sẽ không trừng phạt cô như vậy đâu.
Thông báo hết luật chơi, trò chơi chính thức bắt đầu, âm thanh từ đầu ngón tay nghê sĩ dương cầm bắt đầu phát ra là bài của Debussy.
Nhưng mà hiện tại Đinh Mông không có lòng dạ nào mà thưởng thức bản nhạc, hai bông qua chuyền qua tay cực kì nhanh, cô vừa đem một bông đưa cho người bên cạnh, một bông khác lại chuyển tới.
Người đứng bên trái cô là Liêu Thiến, Liêu Thiến nhận hoa từ tay Bạch Cảnh Thụy, nhanh chóng ném cho cô. Đinh Mông cũng đang muốn ném hoa đi, khúc dương cầm kia lại đột ngột dừng lại.
Đinh Mông: “…”
Cô rốt cuộc là đã gây ra tội ác gì.
Hai người đứng bên cạnh cô thở phào một hơi, Đinh Mông nhìn xung quanh, tìm kiếm trong đám người chơi một người khác xui xẻo như mình,
Kiều Dĩ Thần giơ hoa nhìn cô cười cười.
Đinh Mông: “…”
“A a a! nếu biết trước là Kiều Dĩ Thần thì tôi nhất định không giao hoa cho cô!” Liêu Thiến nhăn mặt, làm bộ tỏ ra ân hận.
Đạo diễn hào hứng tuyên bố: “Tốt, hai người bị phạt là quán quân, cùng với giám khảo Kiều, mọi người hoan hô!”
Lời nói vừa dứt, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao. Đinh Mông che mặt, thực sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào. Cô và Kiều Dĩ Thần bị yêu cầu bước ra khỏi hàng, đạo diễn đưa họ đi đến cạnh bàn, còn lôi di dộng ra tính thời gian.
Đinh Mông ngẩng đầu liếc mắt nhìn Kiều Dĩ Thần một cái, anh đang chăm chú nhìn cốc nước rau quả trên mặt bàn, Thật ra vừa rồi cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm, nếu là Kiều Dĩ Thần thì cô cũng không cần phản đối, chẳng qua cái cốc nước kia…
Cô dùng vẻ mặt nghiêm trọng nhìn cốc nước trên bàn kia.
“Trong ba mươi giây nếu hai người không uống xong sẽ bị phạt uống thêm một cốc nữa.” Đạo diễn hưng phấn nói lời không có tình người, âm thanh bốn phía càng ồn ào.
“Uống đi”. Kiều Dĩ Thần nói với cô một câu, hơi hơi cong người, Đinh Mông hít một hơi, cũng cúi gần người ngậm lấy ống hút.
Mặc dù cô và Kiều Dĩ Thần đã kết hôn được hai tháng, nhưng đây là lần đầu tiên hai người gần nhau như vậy. Chóp mũi của cô và anh gần như chạm vào nhau, tuy đã dịch ra một chút nhưng hơi thở của Kiều Dĩ Thần vẫn cứ quanh quẩn bên trên gò má cô.
Đinh Mông hơi ngước mắt, nhìn hàng lông mi nhỏ dày của anh, ở khoảng cách gần như vậy, cô chẳng tốn bao nhiêu sức, cũng có thể đếm rõ ràng.
Kiều Dĩ Thần đột nhiên nhướng mắt nhìn cô một cái, trái tim Đinh Mông nhảy lên, nhanh chóng dời ánh mắt.
Sau đó, cô nghe thấy tiếng cười kìm nén từ cổ họng anh truyền tới.
“Bắt đầu”.
Đạo diễn hô một tiếng, Đinh Mông liền hút một hơi nước ép kia, nước mắt lập tức trào ra. Hương vị quả thực cực kì thống khổ, chua chua cay cay đều đủ cả. Vẻ mặt Kiều Dĩ Thần cũng không tốt, nhưng mà cũng không phản ứng dữ dội như cô. Đinh Mông nghĩ mình không thể qua loa như vậy, cốc lớn như vậy kia mà, vì thế lại cắn răng nuốt một ngụm nữa
Dạ dày cuộn lên từng đợt khó chịu, Đinh Mông cố nhịn không rơi nước mắt, cảm thấy muốn nôn hết những thứ mình ăn hồi nãy ra, cho đến khi cô chuẩn bị uống hơi thứ ba thì lại phát hiện cốc nước hoa quả kia đã cạn
Đinh Mông ngẩn người, ngơ ngác nhìn Kiều Dĩ Thần, nhìn qua có vẻ rất tốt, chỉ là sắc mặt tái xanh.
“Chỉ mất mười tám giây đã hết, có lẽ hương vị món này rất ngon nha!” Đạo diễn còn châm chọc bên cạnh, Kiều Dĩ Thần đã hồi phục bình thường ngồi sang bên, lấy một ly nước lọc súc miệng.
Đinh Mông đi đến bên cạnh anh, đưa cho anh một chiếc khăn ấm: “Khó chịu lắm không?”
Kiều Dĩ Thần đáp một tiếng qua loa, trên trán đã đầy mồ hôi. Đinh Mông rũ mắt nhìn anh, ngại ngùng hỏi: “Sao vừa rồi anh lại uống nhanh như vậy?”
Động tác của Kiều Dĩ Thần hơi ngừng một chút, nói: “Tôi sợ cô nhổ vào bên trong”
Đinh Mông:”…”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bản Hòa Tấu Hôn Nhân
Bản Lật Tử
Bản Hòa Tấu Hôn Nhân - Bản Lật Tử
https://isach.info/story.php?story=ban_hoa_tau_hon_nhan__ban_lat_tu